chương 1 chào hỏi khi gặp mặt
"Tại sao bạn thân của mày không đến cứu mày!?"
"Pah chin đâu! Đông vạn đâu!"
"Bạn gái của mày chắc ngon lắm!"
Thiếu niên bị lột quần áo cố gắng che chắn cho bạn gái của mình. Anh cùng bạn gái hẹn hò nhưng lại bị bọn côn đồ cao lớn tấn công và bị kéo vào trong hẻm.
"Không liên quan gì đến cô ấy, tất cả là lỗi của tôi ! Làm ơn, hãy để Yuryko đi, để cô ấy đi!" Yamada cố gắng đứng dậy, nặng nề quỳ lạy và máu vương vãi trên sàn xi măng xám.
Cô gái bị bịt miệng vùng vẫy nhưng bị giữ chặt, nắm đấm rơi xuống mặt cô, váy bị xé rách, những bàn tay sờ soạng quanh chân cô.
(Ps '..' là thoại nội tâm. ".." là lời nói của nhân vật)
'Tại sao lại xảy ra chuyện này?'
'Tại sao mình lại trải qua điều này?'
'Tại sao!'
'Giúp tôi giúp tôi.'
'Ai đó làm ơn hãy cứu tôi. '
Yuryko tuyệt vọng gào thét trong lòng. Sự bất lực hiện rõ trên khuôn mặt của yuryko.Cô bất lực nhắm mắt lại.
Ngay lúc này, một giọng nói của thiếu nữ vang vang lên : "Này, tôi nói, các người có còn tư cách làm người nữa không."
Giọng nữ trong trẻo vang lên từ bên hẻm đường, một túi rác lớn màu đen được ném xuống bên tường làm cho bụi bẩn bay lên khiến trên dép thiếu nữ dính bụi bẩn. Âm thanh va chạm này khiến mọi người trong hẻm phải ngẩng đầu lên. Thiếu nữ đi dép lê lao xuống con dốc cao ba mét, nhảy lên cao và đá văng kẻ đang ngồi trên người Yuryko. ( khúc này dịch cảm thấy đã gì đâu, tui đọc truyện đồng nhân ít thấy người cứu bạn nữ này lắm lun í, đọc truyện thấy tội bạn nữ này lắm lun😭) .
Thiếu nữ có mái tóc ngắn từ trên trời rơi xuống , thiếu nữ giẫm lên đầu tên lưu manh, cởi áo khoác của mình và che cơ thể Yuriko một cách cẩn thận.
Dưới mái tóc ngắn rối bù là đôi mắt đầy lửa giận của thiếu nữ, cô ngẩng đầu mỉm cười với tất cả những tên du côn. Trái ngược với khuôn mặt xinh đẹp thì giọng nói của thiếu nữ còn giống ác quỷ hơn là ác quỷ. Cô nói: "Chọn đi, xuống địa ngục hoặc chết."
Những tên lưu manh nhìn nhau 'bất kể cô là ai, dù cô có kiêu ngạo đến đâu thì một mình cô vẫn không thể nào đánh bại hết tất cả chúng '. Nghĩ vậy rồi chúng lao tới với nắm đấm "Con khốn!"
'15 vs 1 sao' thiếu nữ cúi xuống né tránh cú đấm đồng thời đá mạnh về phía tên lưu manh, trực tiếp đá bay người đầu tiên tiến tới. Cô nhếch khóe miệng, cười khinh thường: “Không, mày ngay cả tư cách giúp tao khởi động cũng không có ". đáp lại là nắm đấm của một tên du côn khác. Sau một lúc đánh lộn thì trên mặt đất nằm la liệt những tên lưu manh.
" Thiếu nữ này là ai!"
"Sao nó có thể mạnh mẽ như vậy! "
“Nó là quái vật à?"
Thiếu nữ tung những cú đấm với sức mạnh đáng sợ. Sự chênh lệch sức mạnh giữa nam và nữ, điều hiển nhiên ở trên thế giới ,hoàn toàn không thể áp dụng được với thiếu nữ này. Cô giống như một con quái vật. Con quái vật có thể sống sót trong cuộc chiến với mười một người. (ps có 4 người chỉ nhìn không đánh hoặc đánh giả vờ á, kiểu mấy tên hèn được cái mỏ nhưng khi đánh nhau thì núp ý hoặc cũng có thể là tự tin nên không thèm đánh đây có thể tùy cách mn suy nghĩ ).
Yuryko được Yamada giải trói và đưa đến vùng an toàn ngoài cuộc chiến,cô ngơ ngác nhìn thiếu nữ trong cuộc hỗn chiến, thiếu nữ rất mạnh nhưng cũng có vẻ cố sức, yuryko nhìn Yamada kiên quyết, nói "Yamad a-kun! "
'Yuryko, cô không muốn bất kỳ cô gái nào rơi vào hoàn cảnh bi thảm như cô ấy vừa rồi. Một khi cô gái này thua trận, cô ấy sẽ giống như cô, cô ấy sẽ bị làm nhục đến chết.'
'Đám cặn bã này sẽ thực sự giết chết cô ấy, theo cách tàn nhẫn nhất.'
Yamada ngẩng đầu lên và nói, nước mắt rơi lẫn vào vết thương trên mặt khiến cho cả khuôn mặt toàn máu trông rất đáng sợ nhưng đôi mắt lại chứa đầy sự kiên định, "Yuryko, đi gọi cảnh sát. Cách đây không xa có một bốt điện thoại, anh sẽ đi giúp cô ấy!"
" Ừm! "Yuryko mặc áo khoác mà thiếu nữ đưa cho liều mạng chạy về phía trước.
Yamada lao tới hỗn chiến, nhưng bị đấm ngã và bị đè lên người đánh. Nhìn thấy cô gái đang cố gắng chặn nắm đấm đang lao tới cùng lúc đó đánh bay đối thủ đánh lén. Yamada hét lớn:" Tôi đã nhờ Yuriko gọi cảnh sát. Sẽ có người đến cứu chúng ta! Hãy cầm cự một lúc".
"Cậu nghĩ tôi là kẻ ngốc sao? Tôi đã gọi cảnh sát trước khi tới, được chứ? " thiếu nữ phun ra một ngụm máu, liếc nhìn thiếu niên trên mặt đất.
"Này -"
Máu và mồ hôi tuôn ra, tiếng nắm đấm và thịt va chạm nhau. Thiếu nữ đánh giá một vòng xung quanh,vẫn còn bốn người đang đứng và Yamada đang nằm dưới sàn trên người đầy vết bầm tím.
Thiếu nữ đứng thẳng nhìn bốn người còn lại nói một cách kiêu khích, cong môi nói: "Ồ, thật đáng thất vọng. " khi nghe thấy tiếng còi báo động và xe cứu thương ngày càng gần.
Yuryko đã quay trở lại, cô cũng nghe thấy tiếng còi , những tên côn đồ đang nằm trên đất vội vàng bỏ chạy, bỏ lại đồng bạn của mình mà tứ tán khắp nơi trốn chạy.
Tuy nhiên, Yamada cố gắng đứng dậy và hỏi cô: "bạn là ai?"
"Anh là một người đàn ông tốt." thiếu nữ hoạt động chân phải, điều chỉnh tư thế tốt và đá mạnh vào chàng trai, "Ha!" '?????'
Cô đá ngất Yamada vì cần cậu ta bất tỉnh. Sau khi đánh nhau, chiếc dép của cô bị cô đá văng đi đâu. Cô đứng bằng một chân và khuôn mặt bầm tím và máu chảy ra từ mũi, chán nản nhìn ngó xung quanh để tìm chiếc dép .Ngoại trừ những người ngất đi, thì còn lại Yuryko. Yuryko cúi đầu, khuôn mặt bất an, hỏi, “Cảm ơn bạn! tôi có thể biết tên của bạn là gì không?"
"À, đương nhiên. " thiếu nữ mỉm cười đáp lại và cô đã tìm thấy đôi dép của mình: "Cứ gọi tôi là Anna." "
"Tôi là Yuryko Takeru, hôm nay cảm ơn bạn rất nhiều! "Yuryko khóc lóc thảm thiết và quỳ xuống đất.
"Này, này, trang trọng quá. "Thiếu nữ linh hoạt nhảy sang một bên với những vết thương khắp người,và nói " Tôi còn có việc phải làm nên tôi đi trước. "
Áo của Anna dính đầy máu, khuôn mặt trắng nõn đầy những vết bầm tím. Cô uể oải lê đôi dép về phía trước, nhặt túi rác khổng lồ và suy nghĩ: "À, thật là, mình suýt nữa là quên vứt nó vào thùng rác."
"Sao cậu lại cứu tôi? " Trước khi Anna rời đi, Yuriko nhìn theo bóng lưng thiếu nữ và lớn tiếng hỏi.
"Bởi vì tôi là kẻ ngốc!" Anna đang ôm túi rác quay lại cười, kiêu ngạo nói câu này.
'Vì là kẻ ngốc nên cô ấy dũng cảm tiến về phía trước; vì là kẻ ngốc nên cô ấy không biết cách rút lui. Cô ấy biết điều đó. Hậu quả của việc thua trận nhưng cô vẫn lao về phía trước, Dù sao thì cô cũng là một kẻ ngốc. '
----
"Anna, tại sao con lại mang túi rác về?"Tamao Serizawa, người đang chuẩn bị bữa tối, nhướng mày nhìn con gái mình quay lại với cái mũi chảy máu và khuôn mặt bầm tím và nói: "Con thắng không ? "
'Vốn dĩ đang muốn đi một con đường nhỏ cho nhanh, nhưng lại gặp phải một đám rác rưởi hình người, lỡ mất thời gian vứt rác.' Anna ngại ngùng sờ mũi, nhưng ngay sau đó kiêu ngạo ngẩng đầu nói: "Con thắng! "
"bao nhiêu người?"
"Mười một, bốn người trốn thoát. "
"Tốt! Đúng như mong đợi! Tối nay cha sẽ làm món đặc biệt ! "
"ồ Ồ! Cha thật tuyệt vời! "
Mùi thơm của thức ăn tỏa ra từ nhà bếp. Serizawa Tamao với đôi mắt hung tợn và mái tóc vuốt ngược cẩn thận xử lý nguyên liệu, trong khi Anna, người đã tự băng bó vết thương cho mình xong rất hào hứng ngồi đợi món ăn.
"Đến đây ! Ramen phô mai cực lớn đặc biệt của Serizawa!"
"Cha muôn năm! "
Hai cha con đồng thời giơ đũa lên, Anna nóng lòng đưa mì ramen vào miệng, nhưng chuông cửa rất nhanh vang lên. Không chỉ chuông cửa mà cả cửa nhà cô cũng bị đập mạnh.
"A!" Anna bị buộc phải đặt đũa, đứng dậy nhìn cha: "cha, con đi đây."
Serizawa gật đầu, “Có chuyện gì thì gọi cho cha nhé. "
"Ừm. "
Anna tức giận bước đến cửa nhà và quyết định đánh kẻ đã làm gián đoạn bữa ăn, kẻ đã gõ cửa nhà cô.
Nhưng ngay khi Anna vừa mở cửa, cô đã bị ôm chặt, theo bản năng định ném tên kia qua vai nhưng Anna đột nhiên dừng lại.
Mái tóc vàng nhạt của thiếu niên quét qua má cô, anh quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào Anna, hình bóng cô gái phản chiếu trong đôi mắt thường ngày đờ đẫn của anh.
"Anna là một tên ngốc."
Mái tóc vàng nhạt của chàng trai quét qua má cô, anh quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào Anna, hình bóng cô gái phản chiếu trong đôi mắt thường ngày đờ đẫn của anh.
"Anna là một tên ngốc."
Anna cau mày, chán ghét đẩy Mikey ra, vặn lại: "Mikey, cậu là đồ ngốc. Chẳng lẽ cậu chỉ muốn nói điều này với người yêu thuở nhỏ đã hai năm không gặp của mình sao?".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com