Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 15

Draco nhanh tay bắt lấy bàn tay đỏ ửng kia, hắn ngứa ra liền thấy lòng bàn tay hồng mịn mỏng của thiếu niên, phần rìa ngoài thì có chút đỏ, đôi mày của hắn nhíu lại

Harry có chút giật mình, em muốn thu tay của bản thân lại nhưng người đàn ông trước mặt này nắm chặt lấy nó quá khiến em khó có thể lấy lại được tay của mình

Thật ra em cũng đau nhưng phận làm đầy tớ, nô lệ của người khác thì làm gì có quyền lên tiếng phân vua này nọ. Nếu không do cái thể chất yếu này của mình thì cha em cũng chẳng lâm vào tình cảnh này

_"Sao người không nói gì? Ta nhớ ngươi đâu bị câm đâu". Draco nhìn thái độ thiển nhiên của em kia thì có chút tức giận không thôi

Đôi mặt lục bảo hướng lên nhìn gương mặt tức giận của người đàn ông, hơi lo ngại mà co lòng bàn tay lại. Cứ có cảm giác không khí xung quanh ngày một lạnh hơn khiến Harry hơi run

_"Không có...". Harry nhẹ giọng lên tiếng giải thích

Giọng nói mềm của thiếu niên vang lên, thanh âm trong trẻo lại có chút khàn khàn giống tiếng kêu của mấy bé mèo nhỏ khi vừa được uống sữa mẹ vậy

_"Đỏ như thế này mà ngươi bảo không sao? Ngươi đang nói dối đấy à?". Đôi mày như thể muốn sít lại gần nhau hơn, thậm chí trên bàn tay lớn của hắn còn nổi lên mấy cái gân xanh tím ở mu bàn tay

Bàn tay lớn nắm lấy bàn tay của Omega nhỏ ngày càng chặt, như thể nếu như em nói một câu nữa không vừa ý hắn thì chắc chắn bàn tay này sẽ bị hắn bẻ gãy vậy

Harry bị ăn đau, nhìn đến bàn tay ngày càng bị siết chặt khiến em sợ hãi không thôi. Em không nhịn được mà kêu lên, thật may là ngay sau đó hắn cũng thả tay của em ra còn không may là nó còn đỏ hơn cả cái tay còn lại

Draco bị tiếng kêu của em mà tỉnh lại, hắn thả lỏng bàn tay của em ra. Nhìn đến tay của thiếu niên bị mình nắm chặt kia không khỏi muốn tán mình vừa nãy một cái

Tay của người ta đã đỏ rồi mà mày còn làm nó đỏ hơn nữa!

_"Tôi-...tôi không có nói dối". Harry nghe hắn nói mình như thế không nhịn được mà phản bác lại, tại sao lại bảo em là người nói dối cơ chứ! Rõ ràng em chỉ nói sự thật mà thôi

Đồ đáng ghét!!

Draco nhìn đến gương mặt đang tủi thân như chịu ấm ức về phía hắn của Omega nhỏ làm bao nhiêu sự tức giận của hắn như thể tan biến, thật sự rất muốn bắt nạt một chút

Người đàn ông đi quành qua chỗ ghế sofa đi đến chỗ thiếu niên, đôi mắt xanh xám lạnh lẽo nhìn đến đôi mắt lục bảo tươi sáng kia

Harry bỗng nhiên giật mình khi thấy Draco đang tiến sát lại gần mình, em sợ hãi mà lùi lại. Rõ ràng là hắn nói sai trước nhưng tại sao người trách phạt lại là em cơ chứ

Đến lúc bờ lưng của bản thân chạm đến bức tường trắng đằng sau em mới nhận ra bản thân không còn chỗ để chạy rồi, thầm nuốt một ngụm nước bọt. Cố gắng tìm một chỗ nào đó để chốn đi khỏi chỗ này

Draco nhìn bộ dáng muốn chạy trốn của Harry thì không khỏi buồn cười, hắn tiến đến ép người của thiếu niên vào góc tường, đưa chân về phía trước để tránh không cho em thoát

_"Làm sai còn muốn chạy?". Draco nhướn mày nhìn về phía em, nhìn cái dáng vẻ bật lực vì không thể trốn được của em mà hắn không hỏi cảm thấy thỏa mãn

_"Tôi không có mà...". Harry lí nhí nói, rõ ràng là em chưa có làm sai chuyện gì cơ mà, sao có thể nói là như vậy được cơ chứ. Đúng là em có ý định muốn chạy thật nhưng không phải ý như vậy

Giọng nói của thiếu niên có chút tủi thân, tiếng nói be bé không dám nói lớn. Cả giọng nói của em như thể bị khí áp trên người đàn ông tỏa ra áp chế vậy

Draco thật sự không nhịn được khi thấy bộ dạng này của em, vừa muốn tiến tới nhưng lại không dám vì sợ bé mèo nhỏ nhút nhát này có thể rơi lệ bất cứ lúc nào

_"Ngươi nói xem có người hầu nào mà cãi lại lời chủ nhân chưa? Cái này không sai thì cái gì sai nào?". Draco ghé sát đến gương mặt của thiếu niên

Harry nghe thế thì giật mình, em muốn nói nhưng lại thôi. Dù sao em cũng chỉ là người làm công cho hắn mà thôi, đúng là em không có quyền lên tiếng nói chuyện như thế với chủ nhân thật

Không đúng! Đừng tự tẩy não bản thân mình như thế chứ!!!

_"Tôi không có cãi mà, tôi chỉ là phản bác lại lời không đúng của ngài thôi". Harry mở đôi mắt lục bảo to tròn của bản thân mình ra nhìn về phía hắn nói

_".......". Draco thật sự không còn có thể dùng từ ngữ gì để có thể phản bác lại câu nói này của Harry, nhóc con trước mặt này sao cứ nói câu nào là vả câu trước của hắn vậy

Bao nhiêu áp khí của hắn đều bị Harry làm cho tan biến, nhìn đến đôi mắt lục bảo ngây thơ kia của cậu nhóc thì hắn chỉ đành thở dài mà giữ vững khoảnh cách, đôi chân dài cuối cùng cũng thu về

Harry thấy hắn lùi lại rồi thì vui vẻ, cứ nghĩ hắn đã biết mình sai chứ không phải em sai thì Harry rất tự hào về bản thân. Thấy chưa, em tìm ra được lỗi trong câu nói của hắn rồi nhé

Siêu giỏi luôn!

_"Thôi được rồi, không nói chuyện này nữa, mau lại đây". Draco đi đến hộc tủ bàn cạnh giường của mình, mở ra

Harry cũng tò mò mà đi theo hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn ngó vào bên trong xem hắn đang làm gì. Chỉ thấy người đàn ông lấy ra một cái tuýp nào đó khá nhỏ

Nó có màu trắng với chút viền vàng, bên ngoài trong khá nhỏ nhắn khi ở trong lòng bàn tay của người đàn ông. Thuốc ở bên trong là dạng hơi đặc quánh, có chút lỏng như bánh pudding

_"Đưa tay của ngươi đây". Draco nhìn đến đôi mắt tò mò kia, trông nó dễ thương hết sức khiến người đàn ông không khỏi nhếch nhẹ khóe miệng của bản thân

Harry cảnh giác đưa tay lên cho người đàn ông, hai bàn tay nhỏ nhắn của Omega nhỏ đặt vào lòng bàn tay lớn của Alpha trội, nhìn phát biết ai có lợi thế hơn rồi

Draco bóp ra một chút thuốc mỡ bôi vào phần đỏ của tay em, phần thuốc lành lạnh bôi vào làn da của thiếu niên khiến em khẽ run nhẹ

Cái quan trong không phải lạnh

_"Ngài-...ngài nhẹ chút được không ạ? Nếu không để tôi tự làm cũng làm mà". Harry bị lực ấn xoa của hắn làm cho đau, em có cảm giác như thể hắn cố tình trả thù em vụ vừa nãy vậy

Draco nghe thế thì có chút khựng lại, hắn đưa đôi mắt xanh xám nên nhìn ánh mắt cam chịu kia của thiếu niên, đôi môi hồng nhuận hơi mím lại chịu đau

Hắn thu hồi ánh mắt của bản thân lại, ngón tay đang bôi thuốc cho em dần trở nên nhẹ hơn nhiều

Harry sau khi được bôi thuốc mỡ cho thì vui vẻ, em cười tươi nhìn về phía hắn nói cảm ơn. Đôi mắt cứ thế cong lên thể hiện tâm trạng cao hứng của bản thân

Draco nhìn đến nụ cười kia, khẽ cười

Đúng là khá dễ dỗ

_"Đến thư phòng một chút". Draco nhìn đến thiếu niên nói, hắn vẫn còn có chút văn kiện chưa xem qua. Phải đến thư phòng để có thể xử lí xong chúng đã

Harry nghe vậy gật đầu vâng lời đi theo Draco, em như một chiếc đuôi nhỏ xinh đẹp đi theo hắn, rất ngoan ngoãn lại vâng lời khiến Draco rất thích

Khi đến thư phòng thì Harry liền cảm thấy bất ngờ, nơi này vô cùng nhiều sách. Ở giữa phía cuối căn phòng còn có môt chiếc bàn lớn, trên đó còn có một tập giấy dê ở trên bàn với vài quyển sách lớn

Draco ngồi vào ghế, đôi mắt xanh xám nhìn đến thiếu niên cứ chăm chăm nhìn những quyển sách trên giá. Hắn nhướn mày nhìn đến em

_"Ngươi thích quyển nào thì cứ lấy mà đọc, có thể lấy chiếc ghế này để ngồi đọc". Hắn nói với em, tay chỉ đến cái ghế mà lần trước Pansy lấy đặt ở ngồi, nó hiện đang ở bên góc bàn làm việc của hắn ý chỉ em có thể lấy nó để dùng

Harry kinh ngạc nhìn về Draco, em thật sự được đọc nhưng quyển sách lớn này hay sao? Nhóc con nhỏ rụt rè mà đưa mắt lên nhìn hắn

_"Thật sao?". Harry mân mê mấy ngón tay nhỏ của mình phía dưới, ánh mắt lục bảo lại hướng lên nhìn về hắn, có chút không dám vào tai mình, vui vẻ khi thấy người đàn ông gật đầu

Harry được Draco cho phép thì tung ta tung tăng đi xung quanh các hàng giá sách, những loại sách được sắp xếp theo các mục và màu sách, có hàng thì dựa vào cả kích cỡ của sách

Cuối cùng em chọn lấy cho mình một quyển sách, nhìn đến người đàn ông đang dùng lông ngỗng xử lí đống tài liệu trên bàn. Harry không dám làm phiền, ôm quyển sách mình đã chọn chạy đến chỗ cái ghế đã được hắn chỉ định mà ngồi xuống

Quyển sách Harry chọn là quyến sách nói về những loài hoa, em không hiểu nhiều lắm về mấy cái chữ mà họ viết trên đó một chút nào. Đa số em chỉ nhìn đến những loài hoa. Ghi nhớ nó và tưở ng tượng nó ngoài đời liệu có giống như hình vẽ trong hình không

Cứ thế thời gian bắt đầu trôi qua, bên trong thư phòng ngoài tiếng cọ xát của lông ngỗng vào mấy tờ giấy dê, hay là tiếng châm mực. Lâu lâu lại còn nghe thấy tiếng sột soạt của giấy

Thiếu niên ngồi rất ngoan, không hề gây ra tiếng động làm phiền tới người đàn ông một xíu nào. Từ nhỏ đã ốm yếu nên tiếng thở của em cũng vô cùng nhẹ, hoàn toàn không ảnh hưởng gì nhiều đến chủ nhân của mình

Đến khi Draco hoàn thành xong đống tài liệu của mình thì cũng đã xế chiều, ông trời cũng đang bắt đầu thu dọn mà lặn xuống thay ca cho mặt trăng lên rồi

Ngài Công Tước nhẹ nhàng dựa lưng vào ghế, xoa hai bên thái dương của bản thân. Như nhớ gì đó nhìn sang bên cạnh mình

Ở đó có một thiếu niên nhỏ đang thiu thiu ngủ thiếp đi, ánh chiều tà chiếu lên người tiểu Omega nhỏ, rất thông minh mà mặt ở một bên góc khuất của ánh nắng, cả người em toát lên một sự mềm mại lại ngây thơ mà trong sáng

Draco nhìn đến, hắn có chút ngây người

(Còn tiếp)

NÀO TỪ CHƯƠNG 1 -> 20 CHƯƠNG, MỖI CHƯƠNG ĐỦ 50 CMT, VOTE THÌ TÔI ĐĂNG TIẾP 10 CHƯƠNG NỮA. KHÔNG THÌ NGHỈ!!

CMT KHÔNG HỐI RA CHAP, KHÔNG TÍNH CMT TÁC GIẢ HAY CHỬI RỦA. NẾU CÓ TÔI SẼ BLOCK THẲNG TAY

XIN HẾT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com