Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CoprseDream (2)

Thể loại: Idol!AU, funny

Bổi cảnh: Sang Việt rồi, chuẩn bị trước ngày đến Studio nào!

Nhân vật được nhắc tới: Actor kiêm Singer Coprse và Idol nghệ sĩ Dream, Ru vô làm nền :))

_________PHẦN TRƯỚC___________

*Téo teo tèo téo teo téo tèo-nhạc chuông Iphone*

-Hửm? Áy...ày à? -Dream *Đang ăn*

-Ừ *Bình thản*

-Sao không bắt máy?

-Đợi đã!

*Tèo ,téo teo tèo téo teo téo téo teo tèo tèo téo teo tèo-Mashup với Yoru ni Kakeru :))*

-Sawagashii hibi ni waraenai kimi ni!
-Omoitsuku kagiri mabushii asu wo
-Akenai yoru ni ochite yuku mae ni
-Boku no te wo tsukande hora -Ru*Vừa hát vừa nhảy :))*

-Mày biết bài đó là về tự tử và trầm cảm mà phải không? .-_.- -Dream

-Ờ, tao biết mà -Ru *Cười trong sự tội lỗi*

-Thôi bắt máy đi! Nó tắt giờ! -Dream

-Ừ rồi! Moshi moshi?

-Ừm...à, cô là quản lý của ca sĩ Slimey (biệt danh) phải không?

-Hửm? Là tôi! Mà ông là...chủ máy bay riêng của chúng tôi nhỉ?! *Vui vẻ*

-A...phải

-Sao vậy ạ? -Ru

-Tôi có một tin quan trọng...và cô cần phải hết sức bình tĩnh khi nghe nhé!

-Được thôi ạ! Bác cứ nói!

-*Thoại ẩn :))*

-Hả?!

___________TIẾP____________

-Sao vậy?! -Dream *Giật mình*

-Sao...sao cơ ạ?! Phi công bị ốm và không có người thay thế ư!? -Ru

-Ừm..ừ...thành thật xin lỗi 2 cháu

-A dạ thôi ạ! -Ru *Thở dài*
-Không sao đâu ạ, cháu cảm ơn vì đã thông báo!

-Ừm, một ngày tốt lành nhé Ruki!

-Dạ bác cũng vậy! *Cúp máy*

-Chuyến bay... -Dream

-Ừ...bị "hủy" rồi Ụ-Ụ -Ru

-Giờ tính sao? ._. -Dream

-Không sao! Tôi luôn có kế sách dự phòng! -Ru
-Tôi đã mua sẵn 2 vé máy bay chung cho trường hợp bắt trắc như này rồi! *Giơ 2 tấm vé hạng sang*

-Thông minh đấy! -Dream

-Tất nhiên! Teo mà lị! -Ru
-Được rồi anh Grew (tài xế), đưa bọn em đến sân bay PZ1 đi ạ!

-Được thôi! *Tăng tốc*

-Mà nè, sao mày chưa ăn gì hết vậy? -Dream

-Hả???

-Nãy giờ mua có cái bánh mà mày cứ cầm trên tay đến nổi nó muốn chảy ra luôn kìa!

-À thì...nay nắng quá, với lại mùi xe ô tô nên tao say *Muốn khok*

-Mày say xe à??

-Ừ!

-Lâu nay thấy mày đi có bị làm sao đâu mà!

-Hồi đó tao phải uống thuốc chống say! Giờ đi vội tao quên mua rồi! *Buồn nôn*

-Thôi thôi ngủ đi!
-Ngủ là quên hết việc say thôi!

-Tao không được ngủ!
-Đã hơn 7 giờ 45 rồi! Tao mà ngủ quên thì sao mày đi được?

-Ờ...
-Thôi cố chịu đi!

*Hồn muốn bay khỏi xác* -Ru
____________________________________________________

_Third's POV_

Cô và cậu đến nơi cũng là gần 8 giờ, sắp đến giờ cất cánh thế nên là họ phải...Tèo teo téo tèo! *Insert nhạc Speedrun :))*

Chạy với hết tốc lực để vào kịp máy bay :"))

-Mẹ nó! Chuyến đi bay sóng gió! -Dream *Thở hồng hộc*

-Mệt vãi! Ngày tồi tệ nhất đời rồi! -Ru *Mệt không kém*
-Mà mày đeo khẩu trang vào đi! Cứ đeo cái mặt nạ người ta nhận ra giờ!

*Trong AU này, Dream thường đeo mặt nạ hình mặt cười dấu mặt không cho ai biết ngoại trờ người quen thân thiết như con Ru

-Ờ ừ -Dream

-Ay da, lên máy bay rồi, được nghỉ ngơi một chút! -Ru *Thở phào*
-Nhưng mà...tao vẫn say! Và đói nữa!!

-Chịu đi! Mày ăn vào nôn còn nhiều hơn nữa! -Dream

*Ọt ọt* -Ru
-Tao đói *Khok ròng*

-Ngủ đi cho quên cơn đói

-Ừm...ỌnỌ

Thế là "cặp đôi nam thanh, nữ tú" :) liền dựa vào nhau ngủ!

Ai đi qua cũng thấy họ giống như một cặp, yêu nhau và đi du lịch :))
___________________

Sau 2 tiếng ngủ gục, con Ru cuối cùng cũng dậy và xin các chị tiếp viên vỉ thuốc chống say :")

-Quý khách muốn ăn gì chứ? -Tiếp viên

-Cho em một bò bít tết, hamburger và lon coca -Dream

-Còn em một gà rán sốt đậu, khoai tây lắc phô mai và lon coca luôn! -Ru *Đã mượn được ai đó thuốc chống say*

-Vâng, chúng tôi sẽ đem đồ ra ngay!

-Chị ấy đi rồi -Dream

-Ừ, để coi lại nào -Ru *lẩm nhẩm gì đó*

-Coi gì?

-Đi từ giờ đến Việt Nam tầm là 20 tiếng đến 39 tiếng, vậy nghĩa là... -Ru
-Có thể sáng 3-4 giờ sáng thứ 7 ta sẽ đến nơi!
-Nghĩa là tầm sáng sáng, trưa trưa bên Việt bà nó rồi!

-Vậy sau đó là được nghỉ ngơi phải không?

-Đúng! Hôm chủ nhật ở đó lúc 7 giờ đến phòng thu tập luyện bài nhảy trước, làm quen với các nghệ sĩ khác rồi 19 giờ sẽ bắt đầu buổi diễn
-23 giờ là xong!

-Rồi sau đó lại bay về hả?

-Ừm...chưa biết! Có thể sẽ phải ở lại mấy ngày phỏng vấn, tham gia một số chương trình...

-Mệt ghê trời! -Dream

-Đồ ăn của quý khách!

-A Cảm ơn chị! -Dream

-Xin cảm ơn! -Ru

-Thôi được rồi, tam thời bỏ qua chuyện đó đi! Ăn đã rồi tính! -Dream

-Ừ!
_______________________

_Coprse's POV_

Hiện tôi còn đang ở trên máy bay riêng, đi đến Việt Nam chắc phải sáng sớm thứ 7. Không biết lần đầu tiếp xúc với cái Idol "Smiley" này sẽ như nào đây?

Bên ngoài tôi bình tĩnh vậy thôi chứ bên trong thì lo lắng chetme đi được! Phải làm sao tạo ấn tượng tốt với cậu ta đây?! Mình phải giữ sỉ diện, phải thật bình tĩnh! Nào nên khiến cậu ấy thấy hết điểm tốt của mình! Không được để điểm xấu lộ ra ngoài!

Coprse kiểu: Đi bay (lắk) trong lo lắng và sự sợ hãi :))
____________________

_Third's POV_

Sau 7749 cái cuộc nói chuyện nhãm nhí của nhiều người thì đã đến Việt Nam-4 rưỡi sáng tại Việt Nam

-Đến nơi rồi! -Ru *Nhìn ra cửa sổ*
-Má ơi nhanh nhanh cho tao ra cái! *chóng mặt*

*Đọc báo* -Dream :)

-Xin các hàng khách hãy lấy đồ của mình, chuẩn bị 15 phút nữa xuống máy bay

Tiếng nói từ loa phát thanh vang vọng, một câu nói như cứu vớt cái thân xác của con Ru ra khỏi chốn địa ngục :))

-Lấy đồ mày! -Ru *Loạng choạng*

-Ừ

_Sau khi ra khỏi cái sân bay_

-Sao rồi? Bắt được xe chưa? -Dream

-Rồi! Tầm 10 phút nữa là về được khách sạn! -Ru

-Bên Việt nhiều xe máy quá vậy? -Dream
-Nhiều hơn cả ô tô!

-Tất nhiên! Bên Việt dùng xe máy tiện hơn! -Ru
-Tắt đường không lo!
-/Mà có tắt thì chúng ta cũng đi lên lề đường luôn mà :))/ *Thầm nhủ*
-Muốn ăn gì đó để lót dạ không?

-Ừ, cũng được -Dream
-Ngồi lâu đói chết đi được!
-Nhưng mà giờ này có ai bán chứ?

-Có mà! -Ru
-Bên kia bán bánh mỳ kìa!

-Thật luôn? -Dream
-Bánh mỳ? Mấy cái đó thì có gì lót được?

-Cứ ăn đi rồi biết! -Ru

Nói rồi, cô kéo cậu ra quán mua lấy 2 chiếc bánh đầy đủ nhân từ rau đến thịt

-Đặc sản Việt Nam đó! Ăn thử đi! -Ru *Gặm bánh*

-Ờ, nhăm....
-Ngon vậy!

-Tất nhiên!
________________________

Sau một hồi thì cả 2 đã về được khách sạn, xông thẳng một mạch lên phòng đã đặt từ trước rồi nghỉ ngơi

-Haiz~ -Dream
-Mệt thật đấy! *Ngã người xuống giường*

-Quá mệt! -Ru *Tán thành*
-Nào, mới tới mà, ta còn một đống việc phía trước đấy
-Nâng cao tinh thần lên đi!

-Ừ... -Dream
-Bao giờ ta phải đi gặp những người khác?

-Tầm 8 giờ sáng -Ru
-Hiện là 5 giờ 12 *Mắt cá chết*

-Vậy là có ít hơn 3 tiếng để chuẩn bị -Dream
-Thôi bỏ qua! Ít ra có 2 tiếng nghỉ ngơi!

-Ừ, để coi họ hẹn lịch ở đâu -Ru *Mở máy*

-Làm gì làm! Tao ngủ! -Dream

-Ngủ quài! Mới tháng 6 thôi đó má! -Ru

-Liên quan gì? -Dream

-Không biết nữa, nói cho có hà! -Ru
-Thôi ngủ đi!

-Cảm ơn... -Dream *Chợp mắt*
_______________________

_Sáng hôm sau_

Hay nói đúng hơn là 7 giờ sáng

-Đi ăn sáng nào! -Ru

-Hả? Ăn gì? -Dream

-Theo tao! *Kéo tay Dream đi*
-Tao biết một quán Phở gần đây, cực ngon!

-Phở? -Dream *Nghiêng đầu*

-Ăn rồi cậu sẽ biết! Ngon cực!
-Đặc sản Việt Nam luôn đó!
_____

-Má! Ngon dzậy? -Dream

-A~Tao nhớ món này cực luôn! -Ru
-Vị nước dùng ngọt ngọt, chua chua. Sợi mỳ bằng gạo dài mền mịn đưa vào trong miệng. Những miếng thịt nhỏ ngọt ngào, lại còn nóng hổi, ăn trong một ngày nắng, mưa gì cũng thật là hết sẩy! Ngon ngọt trên đầu lưỡi! Ấm bụng, ấm họng a... *Thỏa mãn*

-Thật sự rất ngon, sao ở bên kia tao không biết món này nhỉ? -Dream

-Thế mới nói! ỨwỨ -Ru *Tự hào vì là một người Việt Nam* =))
-Mới có 7 giờ 25, giờ còn sớm lắm
-Hay đi Café cái đi!

-Đi Café? Giờ này á?

-Ừ! Nào!
__________

-Mà này...họ có-tôi phải.. -Dream
-Nói tiếng Việt à?

-À không! Họ hiểu mà!

-Được rồi...? -Dream
-Hey! Can I have a White Coffee?

-Oh, ok Sir!
-And how about you, Miss?

-À! Cho em một Sting vàng là được! -Ru

-Ồ, em là người Việt sao?

-Vâng! Đây là bạn nước ngoài của em!

-Ừm, đợi bọn chị một chút nhé!

-Haiy! À ý em là...vâng! *Cười trừ*
-"Mẹ ơi..liệu!"
-"Nói tiếng Nhật quài cái bị quen!"
-"Quê quá...."

-Họ giỏi ngoại ngữ nhỉ? -Dream

Cậu nhìn các chị phục vụ đang giao tiếp với khác nước ngoài một các thành thục mà cảm thán

-Tất nhiên, người Việt phải học ngoại ngữ để giao tiếp với họ -Ru
-Dù gì cũng là thứ tiếng phổ biến nhiều người dùng
-Vậy mà người nước ngoài lại khó học tiếng Việt cơ! *Nhún vai*
-Cũng đúng...đến người Việt chưa chắc nói đúng thì làm sao họ nói đúng được nhỉ?

-Học tiếng Việt mỗi từ "Die" thôi cũng mệt! -Dream

-Còn Teencode nữa đó! -Ru

-Teencode?

-Ừm! Như kiểu viết tắt của bên ngoại đó!
-'Btw' nè, 'G9', 'ngl', 'ikr'...
-Tiếng Việt còn khó hơn!

-Ví dụ? -Dream

-Mấy cái dễ hiểu thì...
-'Ko' là không, 'đc' là được, 'nx' là nữa, 'j' là gì
-Còn GenZ kiểu...
-Ulatr, khum, chầm zn, chầm kẻm :)))

-Thôi thôi! Stop right there! -Dream
-Nghe không hiểu cái gì cả!

*Cười* -Ru
-Bruh!
-Thôi nước ra rồi! Uống tí đi rồi đến Studio!

-Ừ... -Dream *Nhấp ngụm Café*
-Sao tao thấy...
-Chóng mặt quá.. *Đầu óc quay cuồng*

-À! Chắc Café Việt mạnh quá nên cậu chưa thích ứng được! *Uống Sting*

-Má ơi! Cứ như say Café!
-Nhưng mà...tỉnh ra phết!

-Vậy mới nói!
________________

____CÒN TIẾP____

Tự nhiên có ý tưởng thế là lôi cái này ra viết :))

Sẽ còn tới 2-3 phần nx ó! UwU

Ngày mới vui vẻ cách pác~

Số từ: 1661

Ngày đăng: 9:55-29/12/2021

Ngày edit: 13:21-30-1-2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com