Quyển 1: Chương 13: Lễ Giáng Sinh
Sắp đến lễ giáng sinh. Trường Hogwats đã ngập trong tuyết trắng. Trời lạnh cắt da cắt thịt. Thê thảm nhất chính là lớp học Độc dược của tụi nó nằm ngay dưới tầng hầm. Hết nước chấm.
Draco luôn nắm bắt cơ hội để châm chọc Harry rằng không có nhà để về. Nhưng nói thật thì Belinda cũng hơi sợ về nhà. Dòng họ Blackwood là một giòng họ thuần chủng cao quý, từ trước đến nay đều vô Slytherin. Tự nhiên đùng một cái ở đâu nhảy ra một con nhỏ vô Gryffindor, nó sợ ba má nó giận. Gần đây Belinda luôn lo lắng chuyện này.
Nghe Harry kể rằng sáng nay Ron suýt uýnh lộn với Draco, may mà có thầy Snape ngăn lại. Khi Harry kể lại, Ron vẫn còn làu bàu:
"Rồi cũng sẽ có ngày tao sẽ đập nó. Còn cả cái lão Snape nữa chứ..."
Hermione lập tức ngắt lời Ron:
"Bồ đã nói chuyện này hàng tá lần lúc đi đến phong sinh hoạt chung rồi Ron à. Hơn nữa chúng ta đến đây để rủ Belinda vô thư viện để tìm xem Nicolas Flamel là ai."
Belinda bảo:
"Vậy thì đi thôi."
Bọn nó vô thư viện tìm cả tiếng mà vẫn chẳng thấy, lại còn bị bà Pince đuổi ra ngoài. Khi đã yên vị trên bàn ăn ở Đại Sảnh đường rồi, Belinda mới thốt lên:
"A. Mình nhớ ra rồi. Mình nhớ ra rồi."
"Nhớ ra cái gì cơ?" Harry hỏi với vẻ mặt nghi ngờ.
"Mình nhớ ra Nicolas Flamel là ai rồi."
"Là ai?"Ron, Hermione và Harry đồng thanh.
"Ông ấy là một người bạn của cụ Dumbledore, và cũng là tác giả duy nhất của Hòn đá Phù Thuỷ."
Hermione "A" lên một tiếng rồi chạy đi mất. Một lúc sau, cô bé chạy lại với cuốn sách dày cộp trong tay và bảo:
"Mình mượn của thư viện mấy tuần trước, định đọc giải trí nhẹ nhàng thôi."
"Thế này mà là nhẹ nhàng?"
Hermione vừa giở sách vừa bảo:
"Belinda à, bồ đọc thiệt là nhiều sách."
"Không có chi."
Belinda cười thầm. Nhưng nó cũng không thể nói cho Hermione biết rằng thực ra nó biết trước hết tất cả rồi chứ không phải nó đọc nhiều sách gì sất.
Hermione bảo:
"Nhất định là con chó ba đầu đang canh giữ Hòn đá Phù Thuỷ! Mình chắc là cụ Flamel đã nhờ cụ Dumbledore giữ giùm, bởi vì hai người là bạn bè, vả lại cụ biết có người muốn cướp nó. Chính vì vậy mà Hòn đá được đem ra khỏi ngân hàng Gringotts!"
Harry vỡ lẽ:
"Một hòn đá làm ra vàng và khiến người ta bất tử. Hèn chi thầy Snape muốn chiếm nó. Ai tất cũng muốn có nó."
"Harry à, không phải thầy Snape đâu, theo mình thấy thì..."
"Lão Quirrell đáng nghi hơn chứ gì?" Harry ngắt lời" Bồ đã nói với tụi này nhiều lắm rồi. Nhưng bồ thấy đấy, vụ con quỷ khổng lồ rồi trong trận bóng Quidditch. Hơn nữa giáo sư Quirrell nhát gan như vậy thì..."
Harry bỏ ngang câu nói của mình mà quay qua nhét cả miếng bánh to đùng vào miệng.
Harry chợt nhớ ra trận bóng sắp tới sẽ là thầy Snape làm trọng tài. Nó kiên quyết:
"Mình sẽ thi đấu. Nếu mình mà không tham dự thì cả Slytherin sẽ cho là tôi chết nhát, không dám đương đầu với thầy Snape. Tôi sẽ chứng tỏ cho họ thấy... Tôi mà thắng thì họ hết cười nổi."
Ngày hôm sau, Belinda cùng Hermione lên chuyến xe lửa để về nhà đón Giáng Sinh cùng gia đình. Belinda ngồi trên tàu mà cứ lo ngay ngáy. Đang nói chuyện với Hermione thì cánh cửa toa lập tức mở ra. Là Draco và Andrew. Hai bọn chúng kéo Belinda đi sang một cái toa khác to hơn. Vừa đi Andrew vừa càu nhàu rằng Belinda cứ chạy đi đâu, không thèm chơi với tụi nó nữa.
Belinda nghe thấy những lời nay của Andrew bất giác cảm thấy có lỗi quá. Nó liếc Draco rồi bảo:
"Được rồi, được rồi. Hai người đừng có như vậy mà. Dù sao thì em cũng vô nhà Gryffindor , làm gì có thời gian chơi với mấy anh."
Draco mở miệng:
"Từ ngày học ở Hogwarts, em cứ chạy lung tung với đám Potter, bọn anh tìm đâu có thấy. Có phải em ở Gryffindor lâu quá nên nhiễm bệnh thần kinh của lũ ấy không hả?"
"Anh đừng có..."
Belinda chưa kịp nói hết câu thì có tiếng chuông leng keng cắt ngang lời nó. Tiếp đó là giọng nói nó chờ đợi từ nãy đến giờ:
"Các cháu dùng gì không?"
Belinda lập tức lôi ra mấy đồng Galleons mà má nó đưa lúc ở sân ga và đi ra ngoài. Một lúc sau nó quay vào với đống bánh kẹo trên tay.
Sau khi đã ăn hết đống bánh kẹo, Belinda ngồi dựa vào người Andrew ngủ thiếp đi. Mãi đến khi tàu bắt đầu dừng hẳn lại nó mới chịu dậy.
Hôm Giáng sinh, Belinda nhận được khá nhiều quà: Mẹ nó tặng một chiếc khăn len màu xanh da trời giống màu mắt của nó, trông rất đẹp. Ba nó tặng một cuốn sách dày cộp về các cách pha chế Độc Dược. Draco tặng nó mọt hộp kẹo chocolate đắng. và mấy cái bánh đã mà bác Hagrid gửi cho nó cũng được nó cẩn thận cất vô hộp( không dám ăn).
---------------------------------------------
Belinda trải qua một kỳ nghỉ Giáng sinh cũng khá thoải mái. Ba má nó dường như cũng chỉ lộ ra một chút xíu ngạc nhiên khi nó vô Gryffindor. Ngày mai nó sẽ quay trở lại trường.
Sáng hôm sau, khi đã ngồi trên chiếc xe lửa đang nhả khói trắng rồi thì Draco và Andrew lại tiếp tục lải nhải và tụi nó chốt lại bằng một câu:
"Em chơi với thằng Weasley đã đành, bây giờ lại còn thêm cả một con Máu Bùn nữa là sao?"
"Cái gì cơ? Belinda tức giận hỏi lại" Anh đừng có mà kêu Hermione là Máu Bùn, không là em giận thật đấy."
Draco lên tiếng dỗ dành:
"Được rồi, bọn anh không kêu nữa là được chứ gì. Đừng có giận đó nha."
"Bọn anh sẽ không kêu như vậy khi có em ở đó đâu" Mấy tiếng cuối Draco cố nói thật nhỏ để chỉ có mình Andrew nghe.
"Hứ. À mà anh biết Selena không? Con nhỏ đó là bạn em, cũng ở Slytherin đó."
"À. Cái con đó hả. Anh không có thiện cảm với nó cho lắm. Chẳng biết tại sao."
Khi đến nơi, Harry và Ron ùa ra đón Belinda và Hermione vào trong, vừa đi Harry vừa kể về chuyện tấm gương ảo ảnh. Ron bồi thêm một câu coi như để kết thúc câu chuyện:
"Đó. Mình đã bảo với bồ là tấm gương ấy không hề bình thường mà."
Khi tụi học sinh nhà Gryffindor đang ngồi ở phòng sinh hoạt chung để bàn xem có cách nào cho Harry khỏi thi đấu Quidditch thì Neville đổ nhào vô phòng. Hình như thằng bé bị dính lời nguyền Trói giò. Mọi người cười ồ lên trừ Hermione. Cô bé đứng dậy giải lời nguyền cho Neville. Lúc này Neville mới thở hổn hển:
"Malfoy... Nó đang kiếm người để thực hành lời nguyền..."
Belinda ngạc nhiên:
"Cái gì? Draco á?"
Hermione khuyên:
"Đi thưa cô McGonagall đi!"
Ron bảo:
"Bồ phải biết kháng cự lại chứ, Neville. Không thể để nó hách dịch như vậy được."
Neville nghẹn ngào:
"Thôi đừng có mắng nhiếc mình là không đủ dũng cảm để vô Gryffindor là được. Andrew Blackwood đã nói mình như vậy."
Á a. Được lắm
Harry đưa cho Neville một thỏi socola Ếch nhái và bảo:
"Bạn đáng gấp mười hai thằng Malfoy, mười hai thằng Blackwood ấy chứ. Chẳng phải chiếc nón cũng xếp bạn vào Gryffindor sao?"
"Harry nói đúng đó." Belinda tiếp lời"Bạn sẽ làm được những điều vĩ đại, Neville à."
-----------------------------------------------------------
Mấy bồ thi giữa kì chưa vậy? Không biết các bồ sao chứ mình là mình đang đau đầu với mấy bài văn nghị luận chứng minh lắm rồi đó.(Cố nén nước mắt TT)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com