Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

phần 84

||||| Home Thể LoạiLọc TruyệnTools

Nhập tên truyện hoặc tác giả cần tìm ...

Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
<< Trước <<>> Sau >>
Đi nhanh :
339
/464 GO
Like ủng hộ :
Chương 338: Khẩu cung!
Edit: Tuyết dung Hoa
“Kích động như vậy? Thật sự không thích hợp để làm đối tượng dò hỏi, nếu đã vô dụng, vậy đưa hắn đoạn đường cuối cùng đi.” Lăng Lan quay đầu lại nhàn nhạt nói với Lý Lan Phong.
Lý Lan Phong đã giết hai người, lúc này đã có chút chết lặng, nghe Lăng Lan chỉ thị, cái gì cũng không nghĩ, lần nữa phóng thích Hư năng lực giết tên hacker kia.
Những hacker còn lại thấy đối phương cực kỳ lãnh khốc vô tình, hoàn toàn là một kẻ tàn nhẫn, giết người không chớp mắt, hơn nữa virus T thần bí mà bọn họ hết lòng kỳ vọng đã biến mất, trong lòng lập tức mất đi niềm tin, không ít người không khống chế được mà ngã ngồi xuống đất.
“Hiện tại có thể dò hỏi một phen rồi, Tề Long, cậu mang những người tách này riêng ra tra hỏi, nếu ai không hợp tác hoặc muốn lừa dối để qua cửa, giết ngay tại chỗ…” Ánh mắt Lăng Lan sắc bén quét nhìn hơn mười người hacker ở đây, mệnh lệnh cho Tề Long.
Tề Long lĩnh mệnh, cùng với các đội viên tách những người này ra, một đối một mà tra hỏi, tránh cho bọn họ có khả năng thông đồng với nhau. Lúc này, một cái hacker đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Lăng Lan, mở miệng hỏi: “Nếu như những gì chúng ta nói là sự thật, ngươi có thể đảm bảo sẽ tha cho bọn ta không?”
Những lời này làm cho mười hacker còn lại ánh mắt sáng ngời, khẩn trương mà nhìn Lăng Lan chằm chằm, chờ mong cô trả lời.
Lăng Lan mắt lạnh liếc đối phương một cái, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, biểu tình cười như không cười, điều này làm cho hacker kia bỗng nhiên cảm thấy lạnh lẽo vô cùng....
Ngón tay Lăng Lan gõ gõ tay vịn, mỗi nhịp gõ đều khiến cho trái tim của hacker kịch liệt nhảy lên một lần, cũng không biết đã qua bao lâu Lăng Lan rốt cuộc cũng mở miệng: “Muốn sống sót, liền trông chờ vào biểu hiện của các ngươi.”
Nói xong không cho nhóm hacker có cơ hội mở miệng, liền phất tay ý bảo Tề Long dẫn bọn họ đi hỏi chuyện.
Nhìn thấy đám người Tề Long đã bắt đầu đi tra hỏi, Lý Lan Phong đang đứng kế bên Lăng Lan cũng không đi qua hỗ trợ, anh hơi hơi cúi người, lén lút hỏi Lăng Lan: “Nếu như những gì bọn họ nói là thật, chúng ta thật sự thả bọn họ đi sao?"
Lăng Lan hơi nhướng mày, hỏi ngược lại: “Cậu nói đi?”
Lý Lan Phong cau mày trả lời: “Thả bọn họ trở về thì cũng có chút không ổn. Nhưng mà, chúng ta cũng không có biện pháp luôn khống chế bọn họ ở lại đây……”
Lăng Lan theo bản năng mà nhéo nhéo ngón trỏ tay trái, ánh mắt u ám vô cùng, cuối cùng hiện lên một tia tàn nhẫn. Cô quả quyết nói: “Bọn họ phải vĩnh viễn ở lại chỗ này…Chúng ta không thể để cho bọn họ mang theo những thông tin về chúng ta mà trở về!” Lăng Lan rõ ràng, quyết định này của cô mười phần tàn nhẫn, chỉ một quyết định mười mấy sinh mạng cứ như vậy mà kết thúc, bọn họ có lẽ chưa bao giờ làm chuyện gì thương thiên hại lí, họ chỉ đơn giản là một quân nhân, trung thành với quốc gia của mình, nhưng để bảo hộ đội viên của mình, cô không thể không làm đao phủ.
Lăng Lan rất rõ ràng, cho dù dung mạo của mọi người bây giờ đã được Tiểu Tứ xử lý, không phải là khuôn mặt thật của bọn họ, muốn điều tra bọn họ là điều rất khó khăn. Nhưng cô lại không có đủ tự tin có thể ngăn cản một quốc gia thậm chí nhiều quốc gia toàn lực điều tra, cho dù có che dấu hoàn mỹ đến mấy nhất định cũng sẽ có sơ hở, cô không thể để những sơ hở này mang đến nguy hiểm cho các đội viên của cô.
Lời nói của Lăng Lan làm Lý Lan Phong chấn động, anh hiểu rõ ý tứ của Lăng Lan. Cho dù đối phương có phối hợp hay không phối hợp, Lăng Lan cũng sẽ tiêu diệt bọn họ.
Lý Lan Phong là một người thông minh, nháy mắt liền nghĩ ra vì sao Lăng Lan lại lựa chọn như vậy, bọn họ chỉ là một đám quân giáo sinh, hiện tại còn vô cùng nhỏ yếu, nếu bọn họ không có sự bảo hộ của Quân bộ còn bị đối phương tìm được, kết quả cuối cùng chỉ có là tử vong. Mặc kệ những người này đến từ quốc gia nào, họ cũng tuyệt đối không buông tha cho những kẻ đã phá huỷ kế hoạch của mình. Hơn nữa, Lăng Lan cũng không thể chủ động xin Quân bộ Liên Bang bảo hộ, nếu như Liên Bang biết thực lực của bọn họ, đặc biệt là Lý Lan Phong anh, nhất định sẽ không cho anh tự do tồn tại bên ngoài. Hư năng lực giả không được phép thoát ly sự quản lý của Quân bộ, phải bị Quân bộ nắm giữ.
Lý Lan Phong hiểu rõ, nếu không phải do anh, Lăng Lan có thể đem chuyện này báo cáo với Quân bộ Liên Bang, biểu hiện kiệt xuất của tiểu đội Lăng Lan tuyệt đối sẽ làm Quân bộ kinh ngạc cảm thán, những thiếu niên thiên tài này tương lai nhất định sẽ huy hoàng. Trước khi tiến vào hệ thống chính quân sẽ được Quân bộ toàn lực bồi dưỡng, tiền đồ của tiểu đội Lăng Lan chỉ có càng ngày càng tốt. Nhưng Lăng Lan lại vì anh mà dấu diếm chuyện này, dễ dàng từ bỏ tất cả những vinh dự cùng tài nguyên.
Trong lòng Lý Lan Phong vô cùng cảm động, anh nhìn khuôn mặt băng sương của Lăng Lan, một người tưởng như vô tình nhưng thật ra lại rất có tình kia, tâm trạng vẫn đang do dự vì phải mạt sát nhiều người lập tức trở nên kiên định. Con thỏ nguyện ý vì anh mà gánh vác tội nghiệt này, sao anh lại có thể trở nên mềm yếu như vậy?
“Giao cho tôi đi.” sự do dự trong ánh mắt của Lý Lan Phong nhanh chóng biến mất, một tia tàn nhẫn lặng lẽ hiện lên. Anh sẽ không lãng phí tâm ý của Thỏ con, tàn nhẫn, quả quyết anh đều thua xa Thỏ con, anh muốn trở thành đồng bạn kề vai chiến đấu cùng Thỏ con, vì vậy anh nhất định phải làm cho mình trở nên tàn nhẫn, quyết tuyệt hơn.
Câu trả lời của Lý Lan Phong làm cho Lăng Lan ngạc nhiên nhướng mày, trong mắt chợt loé kinh ngạc. Lăng Lan biết rõ Lý Lan Phong là lần đầu tiên giết người, bởi vì lúc anh tiêu diệt người đầu tiên, cô tinh tường phát hiện Lý Lan Phong hung hăng nắm chặt tay lại, thậm chí còn nghe được âm thanh nghiến răng như muốn cắn đứt hàm răng của anh.
Lăng Lan cho rằng Lý Lan Phong cần một đoạn thời gian để điều chỉnh tâm lý, cho dù là cô, lần đầu tiên giết người trong không gian học tập cũng thiếu chút nữa là hỏng mất, hầu như tất cả lục phũ ngũ tạng đều nôn ra....
Nhưng mà sự trị liệu trong không gian học tập không phải là thời gian, mà là vô tận giết chóc, giết cho đến khi chết lặng người mới thôi, Lăng Lan mỗi lần nghĩ đến khoảng thời gian đó đều sợ hãi, may mắn thần kinh của cô cứng cỏi, nếu không đã bị tra tấn tới điên rồi.
Lăng Lan đã tính toán trước, sau khi cô mang theo đội viên rời đi sẽ giao cho Tiểu Tứ công đoạn cuối cùng, giết toàn bộ những người này. Nhưng mà vừa rồi Lý Lan Phong chủ động dò hỏi làm cho Lăng Lan thay đổi ý niệm, nói ra ý tưởng chân thật của cô. Cô muốn xem một chút Báo con đã đạt đến trình độ nào, có thể lý giải được cách làm của cô hay không? Hay là sẽ mềm lòng mà không chịu ra tay....
Lăng Lan nghĩ tới rất nhiều khả năng, lại không nghĩ rằng Lý Lan Phong có thể nháy mắt điều chỉnh lại tâm lý, còn chủ động tiếp nhận việc này. Lăng Lan rất rõ ràng, Lý Lan Phong nói chính là nói thật, trong nháy mắt anh ta đã vứt bỏ sự mềm yếu, trở nên quyết đoán tàn nhẫn. Biểu hiện của Lý Lan Phong làm Lăng Lan âm thầm thán phục, quả nhiên trời sinh thích hợp hắc ám, Báo con này, thật không phải là người tốt……
Lăng Lan cảm thán trong lòng, đối với việc Lý Lan Phong chủ động tiếp nhận công tác kết thúc này, Lăng Lan cũng rất vui lòng, rốt cuộc cũng có người chia sẻ áp lực với cô. Thử nghĩ xem phải cướp đoạt sinh mạng của nhiều người như vậy, cho dù là Lăng Lan, người từng trải qua sự rèn luyện tàn nhẫn của không gian học tập, cũng khó mà bình tĩnh được.
Rất nhanh Tề Long mang khẩu cung của mười mấy người kia lại đua cho Lăng Lan, cô nhanh chóng lật xem, sau đó chỉ vào bảy người cười lạnh nói: “Muốn tìm đường chết? Có thể, Báo con, thỏa mãn tâm nguyện của bọn họ đi.”
Lý Lan Phong đã giác ngộ tự nhiên sẽ không do dự, Lăng Lan vừa ra lệnh, Hư năng lực liền trút xuống, dễ như trở bàn tay tiêu diệt bảy người, tất cả bọn họ đều giống như D2 biến thành những hạt năng lượng trong thế giới ảo.
Đối mặt với sự tàn khốc của Lăng Lan, hỏi cũng không hỏi một tiếng đã trực tiếp ra lệnh mạt sát, những người còn lại trong lòng vô cùng tuyệt vọng, không còn ôm bất cứ tâm lý may mắn gì.
Lăng Lan rất có hứng thú mà nhìn biểu tình của những người còn lại, khóe miệng hơi hơi nhếch lên nói: “Các ngươi ít nhất còn có vài câu nói thật, không giống như bảy người kia, toàn là lời bịa đặt. Ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, hy vọng lần này đừng làm ta thất vọng.”
Lăng Lan nói làm những người đang tuyệt vọng lập tức bùng lên ý chí cầu sinh, Tề Long lại dẫn người đi tra hỏi, lần này bọn họ cực kỳ phối hợp, thậm chí những vấn đề mà Tề Long không đề cập đến bọn họ cũng chủ động nói ra.
Lý Lan Phong đứng kế bên Lăng Lan nhịn không được mà tò mò hỏi:“Bảy người kia, tất cả đều nói dối sao?”
Lăng Lan nhàn nhạt mà trả lời: “Sao có thể, tôi cũng không đi điều tra, làm sao biết được họ nói dối hay không... Chẳng qua, phải hi sinh một ít người mới làm những người còn lại không dám dấu diếm."
Lúc này Lý Lan Phong mới hiểu rõ, vừa rồi Lăng Lan chỉ tùy ý chỉ đại bảy người, lấy tính mạng của bọn họ kinh sợ người còn sống sót, đến lúc đó những khẩu cung mới sẽ có giá trị hơn rất nhiều, trong lòng Lý Lan Phong không khỏi mất mát một trận, anh vốn rất tự tin về tài mưu lược của bản thân, nhưng so với Thỏ con lại căn bản không thể so sánh.....
Khẩu cung mới rất nhanh được đưa tới, Lăng Lan nhanh chóng lật xem, cảm thấy rất vừa lòng. Cô đã xác định được những người này đến từ đế quốc Caesar, lúc trước khi đọc được lời giới thiệu về đế quốc Caesar, cô liền cảm giác đế quốc này không hữu hảo giống như mặt ngoài, không có người nào có thể hào phóng mà nhường địa vị bá chủ như vậy, đặc biệt là đế quốc Caesa còn mạnh như thế……
Hiện tại xem ra cảm giác lúc trước của cô là đúng, đế quốc Caesar vì đối phó Liên Bang, bỏ ra rất nhiều công sức, dùng mười sáu năm để bồi dưỡng thành công phôi thai của virus T, bọn họ quả thật rất nhẫn nại.
“Không nghĩ tới là Caesar, rất nhiều quân nhân Liên Bang của chúng ta có ấn tượng tốt với đế quốc Caesar, chiến tranh với đế quốc Nhật Mộ lâu như vậy, Caesar ở mặt ngoài vẫn luôn duy trì chúng ta.” Đưa tư liệu cho Lăng Lan chính là Hàn Kế Quân, cậu nhìn thấy những tư liệu này liền nhịn không được cảm thán nói.
“Đế quốc Nhật Mộ đánh với chúng ta lâu như vậy rất có khả năng là có một cường quốc phía sau duy trì, nếu không có sự ủng hộ này, chiến tranh đã không kéo dài lâu như thế". Lăng Lan búng búng tờ giấy trong tay, cười lạnh nói.
Giống như kiếp trước của cô, các cường quốc vì hạn chế sự phát triển của một số cường quốc khác, liền bí mật duy trì chiến tranh của các quốc gia khác cùng với cường quốc đang phát triển, thủ đoạn của đế quốc Caesar cũng giống như vậy, thật không hổ là một siêu cường quốc.
Hàn Kế Quân nghe vậy hơi hơi cúi đầu suy nghĩ. Cậu cho rằng Lan lão đại nói rất có đạo lý, theo cậu biết, nội bộ đế quốc Nhật Mộ không an ổn, náo động không ngừng, làm sao có đủ tài lực và vật lực để đánh lâu dài với Liên Bang? Như vậy sau lưng nó, chắc chắn có một quốc gia khác đang bí mật tham gia vào.

<< ||||| Home Thể LoạiLọc TruyệnTools

Nhập tên truyện hoặc tác giả cần tìm ...
Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
<< Trước <<>> Sau >>
Đi nhanh :
340
/464 GO
Like ủng hộ :
Chương 339: Khuyết điểm!
Hàn Kế Quân nghĩ lại lúc còn nhỏ, mỗi lần nghe cha nói về đế quốc Nhật Mộ, trên mặt ông luôn có một loại cảm xúc ẩn nhẫn phẫn nộ, lúc trước cậu không hiểu vì cái gì Liên Bang tình nguyện đánh đánh lâu dài cũng không muốn một tiếng trống làm tinh thần hăng hái giải quyết rớt cái đế quốc nho nhỏ …… Hiện tại ngẫm lại, lúc trước chính mình thật sự ngây thơ. Trận chiến giữa Liên Bang và đế quốc Nhật Mộ không chỉ đơn giản là cuộc chiến của hai người mà còn che dấu sau lưng nó là cuộc chiến của nhóm siêu cường quốc…
“Thật đê tiện!” Suy nghĩ cẩn thận, Hàn Kế Quân rốt cuộc nhịn không được mắng một câu thô tục. Điều này làm cho Tề Long phải ghé mắt, cậu không thể tưởng được người luôn luôn bình tĩnh trí tuệ như Hàn Kế Quân thế nhưng cũng có lúc không bình tĩnh như vậy.
Vì cứu lại hình tượng của bạn tốt trong mắt lão đại nhà mình, Tề Long nhanh chóng đổi đề tài, xin chỉ thị Lăng Lan: “Lão đại, chúng ta đã lấy được đáp án của nhiệm vụ, khi nào rút lui?”
Hóa ra, trong lời khai của những người đó, bọn họ đã biết được vì sao lúc trước căn cứ Tấn Long lại gửi tin cần viện cho đầu não nhưng sau đó lại biến mất không có căn nguyên.
Lúc hacker của đế quốc Khải Rải thành công công chiếm căn cứ Tấn Long đã không dự đoán được bên trong căn cứ có một vị NPC “quan lớn” đã có tiến hóa nhất định, xuất hiện hiện tượng có ý thức, tự chủ. Khi nhóm hacker thành công giành quyền khống chế thay thế được đầu não thì NPC đã tiến hóa này bởi vì có ý thức tự chủ, lập tức phát hiện dị trạng. Bất quá bởi vì chỉ là tiến hóa sơ khai nên không học che dấu, trực tiếp hướng đầu não gửi tín hiệu cầu cứu, bị hacker khống chế căn cứ nháy mắt phát hiện, gián đoạn tín hiệu cầu cứu, cũng đem vị NPC kia trực tiếp xóa sạch.
Bất quá đầu não dù sao cũng là đầu não, cho dù hacker thành công ẩn núp tới căn cứ Tấn Long, hoàn mỹ mà che mắt đầu não tìm tòi, nhưng nó vẫn là nhận ra không ổn, lúc này mới lặp lại mệnh lệnh để quân bộ cùng với người chơi tới đây điều tra một phen. Nhưng giai đoạn trước thất bại nhiều lần, không thu hoạch được gì, đầu não liền đem nhiệm vụ điều tra căn cứ Tấn Long định thành nhiệm vụ cấp SSS, đồng thời để quân bộ phái đoàn đội tinh anh tiến đến điều tra……
Trùng hợp, Lăng Lan lúc này muốn tiếp nhiệm vụ thành lập chiến đội, lại đắc tội thành chủ Phát Huy Mạnh, thành chủ Phát Huy Mạnh nhìn thấy nhiệm vụ cấp SSS mới liền linh cơ vừa động, dùng đĩa quay đem nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành ném cho Lăng Lan. Cho nên, Lăng Lan có thể nhận được nhiệm vụ này là vì rất nhiều nguyên nhân, một phần là là cơ duyên xảo hợp, cũng không biết nên nói vận khí của cô quá tốt hay quá xấu nữa.
Lăng Lan đem phần tín hiệu cầu cứu và đoạn khẩu cung kia ghép chung với lệnh bài của nhiệm vụ thì nhìn thấy thông tin nhiệm vụ cấp SSS từ màu đỏ rực chuyển thành màu cam hồng. Cô lấy ra xem một chút liền phát hiện một đoạn tin tức tiến vào trong óc mình:
Nhiệm vụ: Thành lập chiến đội.
Cấp bậc: Cấp SSS
Nội dung nhiệm vụ: Nơi đóng quân của quân bộ ở biên giới Tinh Vân, hạm đội Tấn Long một tháng trước từng phát tới tín hiệu cầu cứu được che dấu cẩn thận, nhưng với vì tín hiệu quá ngắn, quân bộ Liên Bang vô pháp xác định đến tột cùng là có chuyện gì……
Tình trạng hiện tại: Đã nắm được chứng cứ tương quan, chỉ cần đem chứng cứ giao cho thành chủ Phát Huy Mạnh là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Nhắc nhở, người mang theo chứng cứ cần phải sống sót trở về, tự mình giao cho thành chủ, một khi tử vong trên đường, nhiệm vụ thất bại!
Lăng Lan đọc xong tin tức từ lệnh bài thì trong lòng tức khắc vui vẻ, bọn họ trăm cay ngàn đắng đi vào căn cứ Tấn Long còn không phải là vì cái này sao? Cuối cùng tìm được đáp án rồi, có thể dẹp đường hồi phủ rồi.
Lăng Lan vừa lòng mà dùng ngón tay búng búng khẩu cung trong tay. Bắt đầu tự hỏi nên làm thế nào rời khỏi nơi này mà không bị phát hiện. Cô nghĩ nghĩ, nhịn không được nhìn về phía tiểu đội điều tra mà quân bộ Liên Bang phái đến……
Cô đột nhiên đứng lên, quyết đoán mệnh lệnh nói: “Chúng ta đi!” Nếu đã nắm được thứ mình muốn, tiếp tục ở chỗ này cũng không có ý nghĩa.
Đám Tề Long cùng hô lên, Lăng Lan trực tiếp đi ra cửa, căn bản không nhìn những hacker đang bị trói một bên, tựa hồ đã quên bọn họ.
Nhìn lão đại không nói nên xử lý những người này như thế nào liền rời đi, mày Hàn Kế Quân không khỏi mà nhăn lại, bất quá cực kỳ tôn trọng Lăng Lan, cậu vẫn không có mở miệng nhắc nhở, đi theo Lăng Lan rời đi. Trong lòng Hàn Kế Quân cảm thấy để những hacker này ở đây thật không thỏa đáng, nhưng cậu cũng không nghĩ ra biện pháp giải quyết……
Mấy người Tề Long thật không có ý tưởng gì, đi theo Lăng Lan ra ngoài. Mà Lý Thì Du là người đi ra ngoài thứ hai đếm ngược, anh nhìn Lý Lan Phong còn ở lại trong phòng, miệng không khỏi động động, anh ẩn ẩn biết kết cục của những người này, nhưng lại không biết nói cái gì, cuối cùng chỉ có thể hóa thành một tiếng thở dài rất nhỏ cơ hồ không thể nghe, rồi mới dậm chân xoay người đi ra ngoài.
Trong mật thất còn lại bảy tám hacker, nhìn thiếu niên lãnh khốc đi đầu bước ra ngoài mà không nói sẽ xử lý mình như thế nào, các hacker không khỏi vui vẻ, nhưng khi nhìn thấy vẫn còn một người ở lại, mà người đó chính là hư năng lực giả đã tiêu diệt đồng đội của bọn họ, tâm bọn họ cả kinh.
Một hacker trong đó tựa hồ nghĩ tới cái gì, hắn sắc mặt đại biến, thê lương mà hô to: “Các người đã nói nếu chúng tôi nói thật thì sẽ buông tha chúng tôi mà, các người không tuân thủ lời hứa! Hỗn đản, ma quỷ……”
Hắn khóc thét làm những hacker khác phản ứng, bọn họ bắt đầu kích động, nếu không phải tay chân bọn họ đều bị Tề Long dùng phương thức đặc thù buộc chặt, vô pháp buông ra,thì chỉ sợ tất cả mọi người sẽ lao lên cùng, cùng đồng quy vu tận với Lý Lan Phong. Bởi vì bọn họ đã biết đối phương muốn xử lý bọn họ như thế nào, đối phương căn bản không muốn cho bọn họ sống sót……
Giống như hồi nãy hacker kia đã nói, thiếu niên mặt lạnh kia là ma quỷ bò ra từ trong địa ngục, không ai dám giết chết nhiều hacker hàng đầu của Khải Rải như thế, cho dù mấy đại nguyên soái của Liên Bang Hoa Hạ cũng bởi vì sợ cùng Khải Rải khai chiến chính diện mà lựa chọn nhẫn nại, không dám hạ loại mệnh lệnh lãnh khốc này.
“Các ngươi nếu muốn căm hận thì hãy căm hận quốc gia của các ngươi đấy, vì sao lại dòm ngó, tham lam Hoa Hạ ……” Lý Lan Phong cũng biết kế hoạch của Khải Rải, nếu không phải năng lực hacker của Lăng Lan thành công ngăn lại virus T thì Liên Bang bọn họ sẽ lâm vào một mảnh hỗn loạn, chiến hỏa tràn ngập tinh vực Hoa Hạ, mà bọn họ thậm chí có khả năng sẽ trở thành nô lệ mất nước. Chỉ với những điều này, Lý Lan Phong không cho rằng những hacker này thật sự vô tội, không có tội nghiệt, điều này làm cho tâm anh cũng cứng rắn hơn.
Vì thế, trong tiếng kêu thét hoảng sợ, Lý Lan Phong thi triển hư năng lực đem ý thức của những hacker còn lại xóa sạch, nhìn bóng dáng những người này biến thành vô số điểm trắng, chậm rãi rơi rụng biến mất ở thế giới ảo, trên mặt Lý Lan Phong lộ ra biểu tình hoảng hốt, cho dù trong lòng anh đã muốn tự nói chính mình phải trở nên máu lạnh vô tình, muốn quyết đoán tàn nhẫn, nhưng khi thật sự đem những người này giết sạch, trái tim anh vẫn trầm xuống và mất mát. Bởi vì đây là lần đầu tiên Lý Lan Phong giết người, lần đầu tiên đã giết gần hai mươi người, con số khổng lồ như thế, cho dù là người kiên tâm cũng có chút không chịu nổi.
Hư năng lực, quả nhiên có thể giết người vô tình…… Lý Lan Phong tựa hồ nhìn đôi tay của mình đã nhiễm nồng động máu tươi, rốt cuộc không thể rửa sạch sẽ.
Mọi người ở ngoài vốn đi tới cửa khi nghe thấy tiếng kêu thê lương của những người ở trong truyền ra liền biết kết cục của học là gì, sắc mặt Hàn Kế Quân hơi đổi, sau đó trở nên trấn định, lại lần nữa nhìn về phía Lăng Lan, ánh mắt cực nóng. Cậu phát hiện Lan lão đại của bọn họ trong lúc bất tri bất giác đã trở nên càng mạnh hơn, điều này không chỉ thể hiện ở thực lực, mà còn thể hiện trên tâm lý.
Hàn Kế Quân rất rõ ràng, Lăng Lan quyết định là tuyệt đối chính xác, cậu ấy ngăn chặn hậu hoạn, cam đoan tương lai an toàn tiểu đội …… Không có người biết bọn họ đã tới nơi này, Khải Rải đế quốc căn bản sẽ không hoài nghi người phá hư kế hoạch bọn họ sẽ là một đám quân giáo sinh. Mà trong lòng cậu cho dù muốn buông tha cho những người đó cũng không biết phải giải quyết bọn họ như thế nào.
Tề Long cùng Lạc Lãng nghe tiếng la của mấy hacker thì chỉ vô tình mà nhấp nhấp miệng, cho rằng bọn họ xứng đáng. Bọn họ tín nhiệm nhà mình lão đại, cũng cho rằng những kẻ muốn xâm lược Liên Bang đều chết không đủ đền tội. Đây chính là suy nghĩ của những đứa trẻ được sinh ra trong gia đình quân đội.
Chỉ có hai người Tạ Nghi cùng Lâm Trung Khanh nghe mấy tiếng kêu thảm này ánh mắt đột nhiên rụt rụt, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, lúc nhìn về phía Lăng Lan lần nữa, sự kính nể trong ánh mắt còn bí mật mang theo một loại kinh sợ, quyết định này của Lăng Lan xem ra cũng làm cho bọn họ giật mình không ít.
Lý Thì Du nghe thấy mấy tiếng kêu thảm thì thân hình run lên, anh nhìn về phía Lăng Lan vẫn đang kiên định đi ở đằng trước, rốt cuộc nhịn không được muốn mở miệng, Thường Tân Nguyên bên cạnh vẫn luôn chú ý hành động của anh lại đột nhiên nắm tay anh lại. Lý Thì Du ngạc nhiên nhìn về phía Thường Tân Nguyên, liền nhìn thấy Thường Tân Nguyên kiên định mà lắc lắc đầu.
Lý Thì Du nhéo nhéo nắm tay, đem cảm giác không đành lòng cưỡng chế lại, anh cảnh cáo chính mình không thể mềm lòng, tuyệt đối không thể mềm lòng…… Lý Thì Du thông minh, lý trí biết Lăng Lan quyết định không sai, nhưng tâm anh vẫn bởi vì những tiếng kêu bi thiết đó dao động.
Lúc này, anh lại nghĩ tới lời giáo viên của mình đã nói, nói anh khuyết thiếu trái tim của một quân nhân, lúc trước anh còn không thể hoàn toàn lý giải, mà hiện tại anh đã hiểu được. So sánh với đồng đội, anh quả thật thiếu sự kiên cường của quân nhân, không có sự quả quyết và tàn nhẫn của một quân nhân…
“Thì Du, tương lai Lý gia yêu cầu em nỗ lực, anh lại không yên tâm với em, tấm lòng em quá tốt, nhưng đó vừa là ưu điểm cũng là khuyết điểm của em…” Anh họ Lý Mộ Lan từng nói với anh như vậy, anh họ còn nói: “Nếu sau này gặp một người có thể nhìn thấy khuyết điểm này của em, giúp em khắc phục khuyết điểm này thì em hãy đi theo người đó mà học tập, tới khi nào rèn luyện được chính mình thì hãy xuất sư.”
Hóa ra anh họ đã nhìn thấy nhược điểm này, chỉ là không đành lòng mở miệng đả kích anh đúng hay không? Cho nên mới mịt mờ mà khuyên giải, để em cố gắng học tập.”
Lý Thì Du đột nhiên cúi đầu, trong lòng ngọt ý mà chua xót, anh bỗng nhớ đến người anh thông tuệ của mình, có phải bởi vì quá thông tuệ giỏi giang nên ông trời mới không muốn anh ấy tồn tại hay không?
Lý Thì Du nghĩ đến đây, ánh mắt tức khắc hiện lên cổ quật cường cùng tự tin, anh nhất định sẽ bỏ nhược điểm này, sau đó hoàn thành tâm nguyện chính mình, đoạt lại anh họ từ tay ông trời! Vì mục tiêu này, cho dù xuống địa ngục anh cũng không chối từ.

<< ||||| Home Thể LoạiLọc TruyệnTools

Nhập tên truyện hoặc tác giả cần tìm ...
Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
<< Trước <<>> Sau >>
Đi nhanh :
341
/464 GO
Like ủng hộ :
Chương 340: Đồng quy vu tận!
Tại cổng lớn của căn cứ bí mật, hai hacker Liên Bang ngụy trang thành nhân viên canh giữ ở cửa lúc này đã ngã trên mặt đất không nhúc nhích, ở trong một góc âm u cách cửa không xa, một thân thể gần như hòa vào cùng bóng tối lúc này cũng không có biện pháp che dấu chính mình, người đó ngã ngồi trong góc, bộ mặt mông lung, chỉ có chính người đó biết đến thống khổ dữ tợn, người đó đã nỗ lực duy trì hai giờ……
Lúc này, hai người mặc áo đen đột nhiên từ trong bóng đêm hiện thân. Bọn họ cùng như hư năng lực giả, khuôn mặt mông lung, cả người được che dấu ở trong lớp áo đen.
Mà hư năng lực giả nhìn thấy hai người vừa hiện thân liền biết đây chính là hai người đã chiến đấu cùng mình trong gần hai giờ qua, không biết thuộc về thế lực nào, vì sao lại ẩn núp tiến vào căn cứ Tấn Long.
“Đây là hư năng lực giả đỉnh cấp đến từ Hoa Hạ ……” Một người trong đó nhìn hư năng lực giả trước mặt rốt cuộc mở miệng nói. Giọng nói của đối phương như phát ra từ máy móc, chói tai lại khó nghe. Loại thanh âm quỷ dị này đương nhiên đã được đối phương thay đổi, cũng không phải thanh âm thật. Hư năng lực giả vì bảo hộ chính mình nên phải cải trang toàn diện, không lộ ra nửa điểm sơ hở.
Mà hư năng lực giả đang ngồi cũng không trả lời, lúc này anh cắn răng đau khổ duy trì phòng ngự trước sự tiến công của hai người trước mặt. Nếu là bình thường khi đơn độc đối mặt với hai năng lực giả có sức chiến đấu ngang mình, anh nhất định sẽ lựa chọn chạy trốn, nhưng bây giờ, anh không thể trốn được, bởi vì phía sau anh còn có đồng đội đang điều tra bí mật bên trong kho hàng, anh không thể vì mạng sống mà vứt bỏ chiến hữu……
“Đến bây giờ còn không chịu từ bỏ, đau khổ chống đỡ, chỉ sợ là vì những người phía sau?” Một người mặc áo đen khác than nhẹ nói, “Tao có thể nói cho mày biết, bọn chúng cùng giống mày, sống không được…… Nơi đó căn bản không có cái gọi là bí mật, chỉ là bẫy rập được thiết kế dành riêng cho chúng mày mà thôi.”
Hư năng lực giả kia nghe vậy đột nhiên ngẩng đầu, cắn chặt răng trừng mắt nhìn hai hư năng lực giả đang đắc ý trước mặt. Kỳ thật lúc bắt đầu nhận công kích từ đối phương, anh liền ẩn ẩn cảm giác được đây có thể là cái bẫy thiết kế nhắm vào bọn họ, chỉ là anh vẫn ôm một hy vọng xa vời rằng bên trong thật sự có bí mật nên mới có hai hư năng lực giả bảo hộ.
“Mày cũng đã tới lúc kiệt sức rồi nhỉ. Tinh thần ngoan cường như vậy thật khiến cho tụi tao phải mở mắt, cho nên tụi tao mới ra đây để được gặp mặt mày.” Hư năng lực giả nói chuyện đầu liên lên tiếng kính nể. “Có thể cùng một người như mày quyết đấu chính là vinh hạnh của tụi tao.”
Trận chiến giữa các hư năng lực giả thực tàn khốc, không phải ngươi chết chính là ta mất mạng, hoặc là lưỡng bại câu thương, nhưng điều này không ảnh hưởng đến sự kính nể mà bọn họ dành cho đối thủ. Theo lý, hư năng lực giả nhiều nhất chỉ có thể duy trì được một giờ dưới sự công kích của hai người bọn họ, nhưng người đang ngồi đối diện này lại có thể chống đỡ gần gấp đôi thời gian, loại tinh thần ngoan cường không chịu thua làm hai hư năng lực giả bội phục.
Kỳ thật đế quốc Khải Rải bọn họ vẫn luôn không hiểu vì sao quân nhân Hoa Hạ rõ ràng không mạnh, nhưng ở thời khắc mấu chốt lại bộc phát ra năng lực chiến đấu vượt qua bình thường gấp mấy lần, giống như hư năng lực giả trước mặt, chống đỡ được tới hai giờ.
Mà hư năng lực giả kia nghe đến đó, trong mắt hiện lên một loại bừng tỉnh, khó trách đối thủ đột ngột hiện thân ở trước mặt, cảm xúc trong lòng anh phức tạp, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài: “Chung quy là thua.”
Anh biết rõ, mình đã là nỏ mạnh hết đà, duy trì không được bao lâu, mà đối phương, bởi vì hai người cùng công kích, đều có thời gian nghĩ ngơi để điều tức nên hư năng lực còn dư thừa, thắng bại đã định sẵn.
Một hư năng lực giả tiếc hận nói: “Từ lúc anh bước vào căn cứ Tấn Long thì liền chú định chúng ta không chết không ngừng. Nếu được, có thể nói cho tôi biết tên anh không?”
“Tao cũng không thể để tên của mình biến thành huân chương của chúng mày, tao cũng không thể làm quốc gia tao bởi vậy mà mất mặt.” Hư năng lực giả nghe vậy nhếch miệng cười. Anh bất động thanh sắc đem tất cả hư năng lực đè ép ở bên nhau, sau đó nháy mắt bộc phát, hướng hai người đó công kích. Cho dù chết, anh cũng muốn kéo một cái đệm lưng……
Sức mạnh của hư năng lực va chạm kịch liệt vào nhau, tuy rằng ở thế giới ảo không nhìn ra động tĩnh gì nhưng một trong hai hư năng lực giả đang đứng liền cảm giác được từng tiếng sấm nổ mạnh bên tai, năng lực va chạm mạnh làm ý thức của hắn đột nhiên run rẩy, thậm chí có loại cảm giác bị đánh tan.
Hư năng lực giả còn lại thấy thế sắc mặt đại biến, hắn phản ứng cực nhanh, quyết đoán đem hư năng lực của mình chặn lại. Hai người vẫn luôn là cộng sự, đều quen thuộc hư năng lực của nhau, vào thời khắc nguy hiểm có thể dung nhập vào hư năng lực của đối phương, trong thời khắc mấu chốt có thể cản một lần công kích.
Hai hư năng lực giả tuy có thể giúp đỡ nhau nhưng vẫn bị đánh trở tay không kịp. Một trong hai người đột nhiên lùi ra sau ba bước, oa một ngụm, máu tươi phun ra, mà người còn lại thì thân hình cũng đột nhiên chấn động, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, bất quá cũng khôi phục rất nhanh, không bị thương.
Hư năng lực giả sau khi phát ra một kích cuối cùng phát hiện đối phương thành công chặn lại thì chỉ có thể tiếc nuối, lưu luyến mà nhìn thế giới ảo này lần cuối, toàn bộ thân thể anh đang từ từ mà biến thành vô số điểm trắng, bắt đầu phiêu tán ……
Có lẽ lúc tiếp nhận nhiệm vụ này, anh căn bản không nghĩ tới mình sẽ chiết cánh tại đây, đáng tiếc duy nhất chính là anh không biết mình chết trong tay ai, không thể thông báo cho đồng đội để báo thù cho mình.
Hai gã hư năng lực giả nhìn thân hình đối thủ hoàn toàn tiêu tán, cùng thế giới ảo hóa thành một thể mới nhẹ thở ra một hơi yên lòng. Người bị thương cười khổ nói: “Lôi Đặc, không nghĩ tới hắn sắp chết mà lại lợi hại như vậy, nếu không phải cậu đúng lúc chặn lại, chỉ sợ tôi không chết cũng bị trọng thương.”
“Này Đặc, lúc đi học cậu khẳng định không tập trung rồi.” Khôi phục lại, Lôi Đặc nhịn không được khiển trách nói.
“Hả?” Uy Đặc ngạc nhiên nhìn đồng đội bên người.
“Huấn luyện viên trong lúc hướng dẫn từng nói, thời điểm chiến đấu của những hư năng lực giả từng quốc gia đều có đặc sắc riêng, mà khi đối phó với hư năng lực giả Hoa Hạ Liên Bang càng đặc biệt cẩn thận một kích cuối cùng trước khi chết của bọn họ, bởi vì quân nhân Liên Bang ở thời điểm thất bại thích chơi đồng quy vu tận.” Lôi Đặc đem những lời huấn luyện viên nói lúc trước lặp lại một lần.
Uy Đặc nghe xong nghĩ mà sợ le le lưỡi, hắn ở lớp học quả thật có đôi khi không tập trung, không nghĩ tới lại bỏ lỡ một câu mấu chốt này, thiếu chút nữa làm hắn nuốt hận đương trường, còn may có đồng đội trợ giúp nên mới cứu được một mạng.
Lôi Đặc vừa nói nói câu kia đồng thời vận dụng hư năng lực đem hai hacker đang nằm trên đất tiêu diệt, không có hư năng lực bảo hộ, hai hacker liền vô pháp thoát khỏi kết cục hóa thành điểm trắng tiêu tán ở không trung.
Tại tổng bộ của Hoa Hạ Liên Bang, trong một gian phòng, tiếng chuông cảnh báo đột nhiên truyền đến kịch liệt, nhân viên giám hộ bên cạnh sắc mặt đột nhiên biến đổi, vội lao về phía khoang đăng nhập đang lập lòe đèn đỏ…..
“Rốt cuộc giải quyết tên hư năng lực giả này, thế nhưng phí của chúng ta gần hai giờ, thật là mất mặt. Uy Đặc, cậu hiện tại nhanh tới căn cứ bí mật trung tâm, trợ giúp bọn Carter đối phó hư năng lực giả nơi đó.” Lôi Đặc đã sớm nhận được D1 thông báo, biết chỗ của Carter cũng xuất hiện hư năng lực giả còn mạnh hơn bên này, hai người Carter và Pitt cùng đối phương đấu lực lượng ngang nhau, ai cũng không làm gì được ai, cho nên Carter đặc biệt yêu cầu Uy Đặc qua đi trợ. Nếu không phải trận chiến đấu ở đây cũng đang ở thời khắc mấu chốt, hắn đã sớm bảo Uy Đặc qua đi hỗ trợ.
“Chỗ D1 không có nhận được thông báo nào của D2 nữa, phỏng chừng bọn Carter đã khống chế được rồi, tôi đi qua tác dụng cũng không lớn, còn không bằng cùng cậu đi giải quyết phía tiểu đội lâu la dưới kia.” Uy Đặc có chút không tình nguyện, hắn sợ chạy trở về bọn Carter đã giải quyết được đối phương, mà hắn một chuyến tay không không nói, bên này chiến tích cũng mất không được gì.
Lôi Đặc tức giận mà trừng mắt nhìn hắn một cái mắng: “Hỗn đản, kêu cậu đi thì cậu liền đi, vô nghĩa cái gì?” Nhìn Uy Đặc không tình nguyện, trong lòng hắn đột nhiên mềm nhũn nói, “Yên tâm, nếu nơi đó không có chuyện của cậu, chiến tích ở nơi này sẽ phân cho cậu một nửa.”
Lôi Đặc đương nhiên biết tiểu tâm tư của Uy Đặc liền trực tiếp nói ra tính toán của mình. Một đội hacker của Liên Bang phía dưới không có hư năng lực giả bảo hộ, cho dù năng lực chiến đấu của bọn họ lợi hại thế nào thì trong mắt hư năng lực giả, họ đều là những đứa trẻ tay không tất sắt, một chút khó khăn đều không có, loại chiến tích này hắn không ngại phân cho cộng sự.
“Lôi Đặc, đây chính là cậu nói, không thể đổi ý nha. Tôi lập tức đi.” Uy Đặc cao hứng mà nói, không chờ Lôi Đặc đáp lời, bóng dáng liền biến mất ở trong bóng đêm, chạy tới căn cứ bí mật.
Tuy rằng bọn họ ở thế giới ảo thật sự giống thần có thể bay có thể độn thổ, có thể di động nháy mắt, còn lợi hại hơn so với bình thường, nhưng mà việc đi, chạy là bản năng, đôi khi chính năng lực giả cũng quên đi những khả năng mà mình có thể có được trong thế giới ảo.
Lôi Đặc nhìn Uy Đặc hô lớn một tiếng rồi rời đi thì chỉ có thể bất đắc dĩ mà lắc đầu, tính cách Uy Đặc vẫn hấp tấp một chút, bất quá hắn còn trẻ, chỉ cần dạy dỗ mấy năm thì liền không là vấn đề.
Tiếp theo, hắn liền đi vào cửa lớn, dựa theo lộ tuyến đã đi của tiểu đội điều tra của Hoa Hạ Liên Bang mà đi……
Hắn nhất định phải tiêu diệt những kẻ xâm nhập bí mật này, nếu không thị hắn và Uy Đặc nhất định sẽ bị chê cười. Bẫy rập được thiết kế hoàn mỹ như vậy, lại còn phí nhiều thời gian như thế để giải quyết, nếu không xử lý những người đó một cách triệt để thì mặt mũi của hắn thật mất sạch không còn….
Lăng Lan mang theo bọn Tề Long vừa mới đi ra cửa lớn không lâu thì Lý Lan Phong liền đuổi kịp. Lăng Lan nhìn lướt qua Lý Lan Phong, sắc mặt cho dù có chút không tốt, nhưng biểu tình lại cực kỳ kiên định, Lăng Lan biết Báo con có thể thông qua lực lượng của chính mình chịu đựng một cửa này nên trong lòng cực kỳ vui mừng, cũng liền không lo lắng nữa.
Tiểu đội của Lăng Lan vì không muốn bị mất sức nên lúc tiến vào đã thay phiên nhau lên trận, mất hơn nữa giờ thì đến được cửa lớn, nhưng bây giờ bọn họ cần đi ra ngoài nên dù có không ít quân nhân chặn lại, bọn họ cùng tổng tiến không nên cũng không lãng phí quá nhiều thời gian, không đến hai mươi phút liền ra tới cửa thông đạo.

<< ||||| Home Thể LoạiLọc TruyệnTools

Nhập tên truyện hoặc tác giả cần tìm ...
Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
<< Trước <<>> Sau >>
Đi nhanh :
342
/464 GO
Like ủng hộ :
Chương 341: Em bé ngủ say!
Lúc này, tiểu Tứ đã trở lại sau khi rời đi để giải quyết virus T, nó đột nhiên xuất hiện ở trong ý thức hải của Lăng Lan.
Lăng Lan nhìn tiểu Tứ xuất hiện liền biết tiểu Tứ nhất định đã giải quyết xong virus T. Chẳng qua virus T đối với thế giới ảo có lực sát thương quá lớn, Lăng Lan vẫn nhịn không được hỏi: “Đem virus T, cũng chính là mạt thế chi hoa xử lý xong rồi.”
Tiểu Tứ cười hì hì gật đầu nói: “Dạ rồi, đã xử lý tốt.”
“Xác định, thế giới ảo sẽ không xuất hiện virus T nữa?” Lăng Lan không yên tâm mà truy vấn thêm một câu.
“Dạ dạ, chỉ cần lão Đại không muốn nhìn đến, virus T sẽ không xuất hiện nữa.” đôi mắt đen nhánh của tiểu Tứ đột nhiên lóe lóe, biểu tình quyết đoán trả lời.
Lăng Lan lúc này mới yên lòng. Cô không thấy được ở thời điểm cô không chú ý, tiểu Tứ cúi đầu nhếch miệng cười trộm.
Tiểu Tứ đương nhiên muốn cười trộm, nó chỉ nói nếu Lăng Lan không muốn nhìn đến thì virus T sẽ không xuất hiện, nhưng…. nếu Lăng Lan muốn nhìn đến thì virus T lúc nào cũng có thể xuất hiện ……
Không sai, tiểu Tứ nó đã đem cái virus T kia, cũng chính là mạt thế chi hoa trồng vào không gian học tập để tiến hành bồi dưỡng chiều sâu. Tiểu Tứ cho rằng, virus nguy hiểm hay không nguy hiểm thì đều tùy thuộc vào người sử dụng nó là ai. Hơn nữa, thật vất vả mới gặp được một thứ có quan hệ với tinh hệ Mộng Đa của mình, tiểu Tứ cũng luyến tiêu diệt nó…
Phải biết rằng, các đạo sự trong không gian học tập ghét bỏ nó còn quá nhỏ, không chịu nói chuyện cùng nó, mà đời sống hiện thực của Lăng Lan vô cùng bận rộn, cũng không thể thường xuyên bồi nó nói chuyện phiếm. Ở thế giới thực, trừ bỏ tiểu quang não ở phi thuyền kia đã tiến hóa đến sơ cấp, còn lại nó chưa từng gặp trí năng nào, còn trong toàn bộ thế giới ảo, nó cũng chưa từng gặp qua trí năng nào có thể có tự ý thức tự chủ…… Đúng vậy, tiểu Tứ nó tịch mịch.
Tiểu Tứ hưng phấn mà rời ý thức hải của Lăng Lan, giây tiếp theo liền tới một không gian được phong tỏa trong không gian học tập, nơi đó có một đứa trẻ con đang nằm treo giữa không trung ngủ say, trên người nó bị vô số đường cong màu trắng đen bao vây, đầu còn lại của những được cong đó hoàn toàn biến mất trong không gian vô tận của bóng tối, vĩnh viễn nhìn không nhìn thấy điểm kết thúc.
Tiểu Tứ lại lần nữa chợt lóe rồi xuất hiện bên cạnh người đứa trẻ, tò mò mà vươn ngón tay chạm chạm vào khuôn mặt non mềm của đối phương. Bị quấy rầy, đôi mắt xinh đẹp của em bé đột nhiên nhăn lại, cái miệng đỏ tươi tức giận mà nhấp nhấp. Nhìn dáng vẻ cực kỳ chán ghét người khác tới quấy rầy giấc ngủ của mình.
“Tiểu gia hỏa, ngủ giống như lợn chết, ngươi có thể sống sót chính là do anh tiểu Tứ này đấy…… Ân, ngươi là do ta cứu, tên nên do ta đặt, gọi là gì đây? Tiểu Mạt? Tiểu Thế? Không được, tiểu Thế cùng tiểu Tứ nghe có vẻ giống nhau, đó chính là tên do lão đại đặt cho ta, là tên gọi chỉ dành riêng cho tiểu Tứ.” Tiểu Tứ bất mãn địa đạo. Đôi tròng mắt xoay chuyển, rõ ràng mang theo một tia trò đùa dai, “Ta quyết định kêu ngươi là tiểu Hoa…… Tiểu Hoa, ngươi phải mau mau tỉnh lại. Về sau chơi cùng ta, ta bao ngươi cơm ngon rượu say. Ngươi nhớ kỹ, về sau ta chính là lão Đại của ngươi, về sau ngươi phải gọi ta anh tiểu Tứ!” Tiểu Tứ đắc ý mà tuyên bố.
Lúc này em bé ngủ say cũng không biết, trong lúc mình chưa thức tỉnh đã bị tiểu Tứ vô lương đặt một cái tến siêu tục, thẳng đến khi nó lớn lên mới biết tên mình tục đến mức nào, sau đó nó kiên quyết đến trước mặt Lan lão đại, mãnh liệt kháng nghị, mới thành công vãn hồi mặt mũi, có được tên mới.
Tiểu Tứ nhìn em bé đang ngủ say, tâm tình cực tốt, nó vừa lòng gật đầu, phát hiện tương lai thật đáng chờ mong……
Chính là đang lâm vào tương lai tốt đẹp không gì có thể ngăn cản, tiểu Tứ đột nhiên ngẩng đầu, nó nhíu nhíu mày, bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, nó cảm ứng được hư năng lực giả vốn đang chiến đấu ở nơi bẫy rập đang nhanh chóng lao về hướng này.
Thân ảnh tiểu Tứ vừa động, nháy mắt lại về tới trong ý thức hải Lăng Lan, đem phát hiện của mình lập tức nói cho Lăng Lan.
Lăng Lan sau khi biết được không cần suy nghĩ liền cho tiểu Tứ ra mặt tiêu diệt người đó, dù sao Lý Lan Phong đã giết liên tục hơn mười người, vô luận tinh thần vẫn là hư năng lực đều đã kiệt sức, Lăng Lan không muốn làm anh tiếp tục làm lụng vất vả, mang đến tai hoạ ngầm không cần thiết.
Đang ở lên đường, Uy Đặc đột nhiên cảm giác lạnh cả người, sau đó một cổ năng lượng che trời lấp đất mà hắn quen thuộc nghiền cán tới. Cho dù hắn phản ứng nhanh nhạy, trực tiếp phóng hư năng lực bảo hộ chính mình, nhưng thực lực hai người kém quá xa, màng bảo hộ của hắn chỉ làm cổ năng lượng cường đại kia ngừng một chút sau đó liền đem ý thức của hắn nghiền nát.
Hắn tựa hồ cảm giác được linh hồn của chính mình bạo liệt, ngay sau đó trước mắt tối sầm, không còn có ý thức. Hắn không có cơ hội nhìn thân thể của mình giống như hư năng lực giả kia, chậm rãi biến thành điểm trắng biến mất ở cái thế giới ảo này.
Mà một chỗ khác, Lôi Đặc đang bình tĩnh tới gần tra xét tiểu đội Liên Bang kia đột nhiên phát hiện hư năng lực của mình bắt đầu nổi lên sóng gió kịch liệt, đây là một loại báo động, hắn đột nhiên dừng bước, dùng hư năng lực bảo hộ chính mình, bắt đầu suy đoán tình huống chung quanh, sau khi không phát hiện dị thường gì, hắn khó hiểu mà lắc lắc đầu, chỉ có thể tiếp tục đi tiếp, nhưng rõ ràng trở nên cẩn thận hơn rất nhiều so với lúc đầu.
Lúc tiểu Tứ báo cáo với Lăng Lan đã thu phục tên hư năng lực giả kia thì cả tiểu đội Lăng Lan đã đi tới cửa ra.
Lăng Lan quét một vòng các đội viên, lấy phần khẩu cung ra, nghĩ nghĩ liền đưa cho Lý Lan Phong nói: “Báo con, phần tư liệu này cậu bảo quản, nhớ kỹ, một đường tiếp theo nhất định không được chết, phải còn sống đem nó giao cho thành chủ Phát Huy Mạnh, nếu không nhiệm vụ sẽ thất bại.”
Lý Lan Phong nghe vậy đột nhiên sửng sốt, anh không nghĩ tới cuối cùng Lăng Lan sẽ lựa chọn mình gánh vác trọng trách này. Từ lúc bắt đầu thực hiện kế hoạch này, anh liền biết người nắm giữ phần tư liệu đó sẽ là một nhân vật quan trọng, và Lý Lan Phong vẫn luôn cho rằng nhân vật đó không phải Tề Long thì chính là Lạc Lãng, bởi vì thực lực bọn họ ở trong tiểu đội là đứng thứ hai và thứ ba, đồng thời họ còn là đồng bạn lớn lên bên cạnh Thỏ con, từ độ tín nhiệm nhìn lên cũng là ưu tiên bọn họ.
Nhưng hiện tại, nhiệm vụ này lại giao cho anh, Lý Lan Phong hoàn toàn cảm nhận được tín nhiệm Thỏ con đối với mình, điều này làm cho tâm tình anh kích động vạn phần, anh âm thầm hít sâu một hơi, mặt ngoài thực trấn định mà duỗi tay tiếp nhận phần khẩu cung. Lý Lan Phong đã xác định, ở trong lòng Thỏ con, tầm quan trọng của anh tuyệt đối không thể ít hơn bọn Tề Long Lạc Lãng, anh nhất định không làm Thỏ con thất vọng.
Kỳ thật Lý Lan Phong đã nghĩ nhiều rồi, Lăng Lan sở dĩ lựa chọn Lý Lan Phong là vì cảm thấy Lý Lan Phong làm người quỷ kế đa đoan, có một bụng ý nghĩ xấu, hơn nữa thực lực điều khiển cơ giáp cũng không kém Tề Long, thấy thế nào đều là cái loại tai họa để lại ngàn năm. Cô tin tưởng, những người khác trong tiểu đội đều có thể game over, nhưng chỉ có mình Lý Lan Phong còn có thể tiếp tục sinh long hoạt hổ mà sinh tồn đi tiếp. Bất quá, điều này cũng gián tiếp thể hiện mức độ tín nhiệm của Lăng Lan đối con Báo, Lý Lan Phong cảm động cũng không tính là tự ảo tưởng.
Lăng Lan tiếp theo lại nhìn về phía Tề Long phân phó: “Tề Long, đoạn đường tiếp theo do cậu dẫn dắt toàn đội, toàn lực bảo hộ con Báo, liền tính các cậu chết trận cũng không thể để con Báo chết.”
Tề Long biểu tình nghiêm túc: “Dạ, lão đại!” Tề Long bọn họ rất rõ ràng, con đường tiếp theo mới là thời điểm khó khăn chân chính.
“Tiếp theo liền theo kế hoạch hành động, chúng ta chia hai đường.” Lăng Lan ánh mắt ý bảo tiểu đội rời đi đồng thời cũng trong ý thức hải mệnh lệnh tiểu Tứ: “Chấp hành kế hoạch sớm định ra.”
Tiểu Tứ tiếp nhận mệnh lệnh lập tức xoa tay hầm hè, tiêu diệt hư năng lực giả chỉ là công tác lâm thời, chỉ có hiện tại mới là lúc tiểu Tứ nó thi triển bản lĩnh thật sự.
Tại nơi được bố trí dành cho những người sống sót của chủ hạm Cảnh Long, máy liên lạc của một quân nhân đột nhiên rung lên, trên mặt anh đột nhiên lộ ra kinh hỉ, anh vội ngẩng đầu lên nói với những đồng đội đang khẩn trương bên cạnh nói: “Tin tức, quan chỉ huy đã đắc thủ, lệnh chúng ta bắt đầu hành động, khống chế quân hạm, chờ đợi bọn họ trở về.”
“Tốt, chúng ta cứ dựa theo kế hoạch sớm định ra bắt đầu hành động.” Một người như là lãnh đạo trong đó lập tức gật đầu ra lệnh.
Những người này lập tức sửa sang vũ khí trong tay, lén lút rời doanh địa, hướng không cảng quân hạm mà chạy, mục tiêu đã được bọn họ sớm quyết định, chính là quân hạm lúc trước đã mang bọn họ tới đây. Mà dựa theo ước định, nhóm quan chỉ huy sau khi trở về cũng sẽ lẻn vào quân hạm này, nhân lúc mọi người trong căn cứ còn chưa phát hiện thì mở quân hạm thoát đi.
Đã sớm thăm dò được kế hoạch của bọn họ, Lăng Lan liền quyết định đục nước béo cò, để tiểu đội thành công ẩn núp tiến vào quân hạm kia, như vậy có những người này làm tấm mộc, sẽ không ai phát hiện bọn họ từng hành động ở đây.
Bọn Tề Long thực mau rời khỏi nhà ăn, tiếp theo chính là dựa vào chính bọn họ. Lăng Lan nhìn theo bọn họ rời đi thì nhẹ thở ra một hơi, trong tay cô đột nhiên lại xuất hiện một phần tư liệu, đúng là phần khẩu cung cô đã đưa cho Lý Lan Phong.
Tiểu Tứ vạn năng đã đem phân tư liệu này hoàn toàn thêm một bản. Lăng Lan vốn không phải là người đem tất cả mọi thứ đặt trong cùng một chén, cô phó thác cho Lý Lan Phong đồng thời cũng để lại cho chính mình một phần, chỉ cần trong hai người có một người còn sống thì đều có thể hoàn thành nhiệm vụ này. Loại cách làm này kỳ thật là phạm quy, bất quá có tiểu Tứ điều chỉnh, hết thảy liền trở thành đương nhiên.
Lăng Lan đem tư liệu thu hồi lần nữa, sở dĩ cô chia quân chính là vì giải quyết hoàn toàn tai họa ngầm này, người của đế quốc Khải Rải, một người cô cũng đều không thể buông tha. Bởi vì cô không thể lưu lại bất cứ khả năng nào có thể mang đến tai họa ngầm cho thành viên tiểu đội. Hơn nữa, cô cần phải cứu những quân nhân điều tra đang gặp nguy hiểm trong bẫy rập kia, bởi vì cô còn cần họ để làm tấm chắn cho tiểu đội mình.
Tiểu Tứ bắt chước quan chỉ huy liên lạc với cấp dưới rồi liền rời khỏi Lăng Lan, bắt đầu đi tiêu diệt những hacker đang ẩn núp trong bộ chỉ huy.
Mà Lăng Lan bởi vì có tiểu Tứ yểm hộ nên rất nhanh đã đi đến kho hàng. Tuy rằng nơi đó còn có một vị hư năng lực giả, nhưng đã hiểu được điều khiển tinh thần, Lăng Lan tự có năng lực bảo hộ mình, bởi vậy cô cũng không sợ hãi, đây cũng là nguyên nhân tiểu Tứ yên tâm rời đi lão đại nhà mình.
Trong mật thất của tổng bộ, 8 hacker sắc mặt u ám mà nhìn thời gian trên màn hình, thời gian virus T thành công thức tỉnh đã qua 20 phút, bọn họ đã chuẩn bị nghênh đón tin thắng lợi chuẩn bị thì sự thật lại đánh cho bọn họ một cái tát. Thế giới ảo của Liên Bang đến bây giờ vẫn vận hành bình thường như cũ, không có một chút manh mối không thích hợp nào.

<< ||||| Home Thể LoạiLọc TruyệnTools

Nhập tên truyện hoặc tác giả cần tìm ...
Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
<< Trước <<>> Sau >>
Đi nhanh :
343
/464 GO
Like ủng hộ :
Chương 342: Biến dị tinh thần thể!
Bọn D1 cũng không phải ngồi không, bọn họ vẫn luôn liên lạc với hai người D2 và D3 nhưng trước sau vẫn không thể kết nối. Cho dù bên kho hàng đã truyền tới tin tức tốt nhưng tâm tình bọn họ càng ngày càng không xong.
Bọn họ đã ẩn ẩn cảm giác được không ổn, chỉ sợ căn cứ bí mật đã xảy ra chuyện. Mỗi lần nghĩ đến khả năng này, trong lòng bọn họ liền hối hận vì sao lúc D2 đưa ra thỉnh cầu lại mê muội với chiến tích trong tay mà không điều động hư năng lực qua hỗ trợ.
Bọn họ càng thầm hận quân bộ Liên Bang đã hạ một bàn cờ cực tốt, dùng phương pháp dương đông kích tây đem lực lượng của bọn họ phân ra, phá chiến thắng rõ ràng đã nằm trong tay bọn họ.
“Anh nói, D2, D3 có phải đã xảy ra chuyện hay không.” Không khí trầm mặc, D10 nhỏ tuổi nhất kìm nén không được mở miệng hỏi.
Mọi người đều trầm mặc không nói, cảm xúc càng ngày càng đi xuống. D1 thấy thế liền lớn tiếng phản bác: “Không có khả năng, nửa giờ trước chúng ta đã liên lạc được với họ, lúc ấy D2 nói hết thảy đều bình thường, những người lẻn vào đã bị chiến đội cơ giáp thành công chặn lại, mà mấy người Carter và Pitt cũng đã chiếm được thượng phong.”
“Vậy vì sao virus T không bùng nổ?” D10 rốt cuộc hỏi ra nghi vấn trong lòng mọi người, dựa theo báo cáo của D2 thì virus T hẳn phải ra đời vào hai mươi phút trước, nhưng sao đến bây giờ cái gì cũng không phát sinh?
D10 hỏi làm D1 lại trầm mặc lần nữa, lúc này mới mở miệng khàn khàn nói: “Có lẽ virus T tạm thời xuất hiện dị biến, dù sao trước đây chúng ta cũng chỉ thành công một lần, ai cũng không biết khi virus T chân chính thành hình thì sẽ có tình huống gì, hoặc là bây giờ chính là thời gian ủ bệnh của virus T, chưa thể hiện được cái gì…”
D1 nói làm mấy người khác lên tinh thần một chút, đúng vậy, hiện tại không có động tĩnh cũng không tỏ vẻ bọn họ đã thất bại, bây giờ còn không bằng tiếp tục liên lạc căn cứ bí mật, có lẽ giây tiếp theo bọn họ liền liên lạc được và nhận được tin tức tốt..
Nhìn tất cả mọi người đều tươi tỉnh lại, tâm tình D1 tốt hơn một chút, hắn tiếp tục nói: “Tôi vừa mới liên lạc với Lôi Đặc, cậu ta nói đã phái Uy Đặc qua, chúng ta hẳn là rất nhanh biết bên D2 rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Vì sao liên lạc bị gián đoạn."
Dù sao đây cũng không phải thế giới ảo của quốc gia bọn họ, là một kẻ xâm lấn, bọn họ vẫn không có cách nào hoàn toàn khống chế nơi này, cơ hồ mỗi ngày đều có lúc bị mất liên lạc, chỉ là không dài như lần này, bình thường chỉ mất liên lạc trong vài phút. D1 theo bản năng mà hướng suy nghĩ theo chiều tốt đẹp, hắn thật không hy vọng sẽ dùng đến đòn cuối cùng kia……
Mấy người D1 tiếp tục cố gắng liên lạc với căn cứ bí mật, nhưng vẫn thất bại như cũ. Không bao lâu, bọn họ cảm giác được một cổ năng lượng khủng bố đột nhiên buông xuống trên đầu, bọn họ còn chưa phản ứng thì đã bị cổ năng lượng kia vô tình mà nghiền cán xuống.
D1 sau khi cảm ứng được cổ năng lượng kia thì sắc mặt đại biến, thất thanh kinh hô: “Hư…… Chuyện này không có khả năng!”
D1 nguyên bản cho rằng Hoa Hạ Liên Bang lần này chỉ phái tới một hư năng lực giả cho nên cố ý thiết kế đem tên hư năng lực giả kia cùng với đội điều tra của Liên Bang dẫn tới nơi bọn họ đã sớm thiết kế bẫy rập, lại phái hai hư năng lực giả phụ trách toàn lực tiêu diệt hư năng lực giả kia.
Lúc nhìn đối phương không hề biết mà bước vào bẫy rập, không đợi đám D1 cao hứng thì bọn họ lại phát hiện căn cứ bí mật cũng bị một đội ngũ khác xâm nhập, D2 khẩn cấp thông báo để bọn họ biết bên đó còn có một hư năng lực giả cường đại. Việc này làm D1 thập phần buồn bực, không nghĩ tới chuyện vạn vô nhất thất như thế lại xuất hiện.
Bất quá D1 vẫn chưa quá mức kinh hoảng, vì cam đoan căn cứ bí mật an toàn. Hắn đã để lại hai hư năng lực giả tọa trấn tại đó. D1 cho rằng, hai hư năng lực giả đối phó một hư năng lực giả thì tuyệt đối không thành vấn đề.
Không sai, lúc này đây, đế quốc Khải Rải vì bảo đảm kế hoạch T thành công, không chỉ phái ba mươi đỉnh cấp hacker mà còn đồng thời phái ra bốn đỉnh cấp hư năng lực giả tới đối phó hư năng lực giả mà Hoa Hạ Liên Bang phái tới.
D1 nghĩ rất tốt đẹp, hai địa phương đều có hai hư năng lực giả, tuyệt đối có thể tiêu diệt hai hư năng lực giả mà Liên Bang phái đến, nhưng hắn không thể tưởng được bẫy rập bên kia thành công, nhưng căn cứ bí mật nơi này lại lâm vào cục diện bế tắc. Trong tình thế hai đối một mà bị đối phương đánh ngang tay, giằng co không chiếm được ưu thế, hắn càng không nghĩ tới sẽ bị mất liên lạc với D2 và D3.
Hắn kỳ thật đã cảm giác được không ổn, nhưng lại không nghĩ cũng không chịu thừa nhận sẽ thất bại, trong lòng mong đợi căn cứ bí mật vẫn bình thường giống như những lần mất liên lạc trước, không phát sinh điều gì ngoài ý muốn. Nhưng mà lúc cổ hư năng lực khổng lồ xuất hiện thì D1 liền biết nơi căn cứ chắc chắn đã xảy ra chuyện.
D1 cũng không phải một hacker đơn thuần, hắn đồng thời còn thức tỉnh hư năng lực, chỉ là hắn không muốn mất đi tự do cho nên lựa chọn tiến hóa năng lực hacker. Có lẽ hắn có thiên phú dị bẩm nên hư năng lực cũng không dừng tiến hóa, hắn thành công đột phá hai lần, thăng cấp tới cao cấp.
Đây vẫn luôn là bí mật của hắn, hắn biết nếu như bị quân bộ đế quốc biết, hắn tuyệt đối sẽ mất đi tự do, cuối cùng trở thành một thực nghiệm để nghiên cứu. Cho nên hắn vẫn luôn phong ấn hư năng lực, chỉ bại lộ ra năng lực hacker.
Đây cũng là lý do vì sao dưới áp lực khủng bố của hư năng lực, D1 còn có thể mở miệng và có thể ngăn cản một phần năng lực nhất định.
Bất quá, liền tính như thế, D1 cũng không thể chạy thoát một kích toàn lực của tiểu Tứ, D1 rất rõ ràng, dưới cổ hư năng lực kinh khủng này, năng lực của hắn cũng chỉ theo bản năng bảo hộ chủ thể, nhưng giây tiếp theo lại tựa như thần phục vua của chính mình, tự động buông phòng hộ, khẳng khái chịu chết.
Trong đầu D1 linh cảm chợt lóe, nháy mắt bừng tỉnh, cổ hư năng lực này tuyệt đối không phải là đỉnh cấp, mà là đã đột phá đỉnh cấp, đạt tới cảnh giới hư vương trong truyền thuyết, thậm chí là hư thần chưa từng xuất hiện trong thế giới ảo…… Lúc trước hắn từng nghiên cứu qua một cuốn sách về hư năng lực, nó từng nhắc tới "hư thần cũng có khả năng tồn tại".
D1 trơ mắt mà nhìn thành viên trong đội của mình biến thành điểm trắng tiêu tán ở thế giới ảo, nếu không phải hư năng lực của hắn theo bản năng ngăn cản đòn công kích kia thì chỉ sợ hắn cũng giống như đồng đội biến mất vô tung vô ảnh. Nhưng cho dù như thế, hắn cũng biết thời gian không nhiều, hắn thấy hai chân chính mình bắt đầu hư hóa, hóa thành điểm trắng chậm rãi biến mất……
“Ngươi là hư vương, hay là hư thần?” D1 không chút nào sợ hãi hỏi.
Nguyên bản áo đen che mặt đã bị cổ hư năng lực kinh khủng kia phá hư, lộ ra diện mạo thật, hắn ước chừng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, tướng mạo tuấn lãng, tóc màu vàng kim, đôi mắt màu xanh ngọc thâm thúy, ngũ quan lập thể khắc sâu, đây là những đặc điểm của người ở Khải Rải….
“Á? Thế nhưng còn chưa chết?” Nguyên bản nghĩ một kích có thể tiêu diệt hết mọi người, tiểu Tứ nhìn thấy còn có người tồn tại nhịn không được kinh ngạc lên. Giây tiếp theo tiểu Tứ liền xuất hiện ở trước mắt D1.
Trên đầu có chỏm tóc bím dựng thẳng, khuôn mặt bụ bẫm, dáng vẻ chỉ mới năm sáu tuổi của tiểu Tứ làm ánh mắt D1 vô pháp tin tưởng.
“Hoa Hạ Liên Bang sao có thể có loại tồn tại này?” dáng vẻ Tiểu Tứ vừa thấy liền biết là người Hoa Hạ, D1 tuy rằng biết người ra tay tất nhiên là người của Hoa Hạ Liên Bang, nhưng lúc nhìn đến bộ dáng trẻ con tiểu Tứ thì hắn kinh ngạc vô cùng, cũng vô pháp lý giải, vì sao với tuổi tác của tiểu Tứ lại có thể nó năng lực mạnh đến như vậy, cho dù là thiên tài hư năng lực giả thì cũng chỉ thức tỉnh năng lực khi tới tuổi nhất định, sau khi vượt qua giai đoạn thực tập thì mới có thể bắt đầu thăng cấp, từ sơ cấp đến trung cấp rồi cứ thế đi lên mới có thể trở thành hư vương…..
Nhưng nhìn đứa trẻ có khả năng đã trở thành hư thần, D1 cười khổ, chẳng lẽ vận số Hoa Hạ chưa hết, cho nên mới may mắn có được loại vương giả trời sinh này? D1 cuối cùng chỉ có thể cho rằng như vậy.
Tiểu Tứ cũng không trả lời D1, nó chỉ chạm vào thân thể D1 liền nắm được tư liệu của đối phương: “Ngươi thật kì quái, thế nhưng đồng thời cùng tồn tại hacker cùng hư năng lực, hơn nữa hai năng lực đều đạt tới độ cao nhất định.” Tiểu Tứ đương nhiên rõ ràng thế giới này hư năng lực cùng năng lực hacker vô pháp cùng tồn tại.
“Ta cũng không biết.” Nhìn tiểu Tứ một bộ tiểu đại nhân, D1 cảm giác thập phần buồn cười, thế nhưng nở nụ cười. Có lẽ biết chính mình sắp chết, D1 không hề áp lực, đơn giản thống thống khoái khoái mà trở lại là chính mình, thích cười liền cười….
“Ừm, rất có tính nghiên cứu.” Tiểu Tứ nhìn nhìn D1, có lẽ bề ngoài tuấn lãng của đối phương làm tiểu Tứ rất có hảo cảm, nó nháy mắt quyết định. Chỉ thấy tiểu Tứ quyết đoán vươn tay nhỏ chính mình, thẳng hướng đầu D1.
D1 ngạc nhiên nhìn động tác của tiểu Tứ, phát hiện tay tiểu Tứ thế nhưng hoàn toàn đi vào đầu mình, sau đó liền cảm giác linh hồn của mình bị bắt lấy, như là bị rút linh hồn khi đang sống sờ sờ, lại như là bị xé rách thân thể……
“A……” Kịch liệt đau đớn làm D1 vô pháp tự khống chế mà kêu thảm thiết, thân thể hắn kịch liệt run rẩy.
Nhưng đau nhức lại làm hắn cực kỳ thanh tỉnh, trong lòng hắn còn có ngàn vạn nghi vấn, không biết sao đứa trẻ kia lại làm vậy với mình? Vì sao hắn sẽ cảm thấy đau nhức như vậy? Vì sao tay đối phương có thể hoàn toàn đi vào đầu hắn …… Chính là hắn còn không có cơ hội hỏi ra thì tay của tiểu Tứ đã rút về, D1 liền mất ý thức lâm vào một mảnh bóng tối. Toàn bộ thân thể hắn đột nhiên phanh một tiếng, toàn bộ nứt vỡ ra, hóa thành vô số điểm trắng chậm rãi tiêu tán ở giữa không trung.
Tiểu Tứ chăm chú nhìn về phía tay mình, trước khi D1 mất đi ý thức, nó đã vô thanh vô tức khởi động trang bị vẫn luôn dấu trong tay.
Tiểu Tứ mở tay phải, trong tay nó đang cầm một khối năng lượng tản ra ánh sáng màu trắng. Tiểu Tứ cẩn thận nghiên cứu, thực nhanh liền phát hiện, trong khối năng lượng đang phát sáng có một sợi tơ rất nhỏ đang phát ra ánh sáng màu vàng….
“Chà, tinh thần thể của người này quả nhiên có chút dị thường, xem ra mình cũng không còn nhàm chán trong thời gian chờ tiểu Hoa thức tỉnh rồi.” khóe miệng Tiểu Tứ không tự chủ được mà cong lên, mi mắt cong cong, xem ra tâm tình cực tốt, “Cũng coi như ngươi may mắn, đụng tới lúc tiểu Tứ ta tâm tình đang tốt nên cho người một cơ hội để tồn tại…”
Tiểu Tứ lầm bầm lầu bầu rồi đem nguồn năng lượng kia đặt vào trong cơ thể mình, trong nháy mắt tiến vào thân thể tiểu Tứ, thứ tinh thần lực kia liền biến mất không còn…

<< Trước <<>> Sau >>
Ủng hộ:
Truyện Hay Khác
Chinh Phục Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng: Ông Xã Trí Mạng Của Tiểu Ma Nữ
Em Dám Quên Tôi
Mẹ Sắc Bén Mua Một Tặng Hai
Cô Dâu Siêu Quậy
Cứ Lạnh Lùng Đi ! Rồi Anh Sẽ Mất Em !
Ái Phi, Trẫm Thật Sự Không Mệt Mỏi
Vĩnh Sinh
Đặc Công Tà Phi
Lục Tiên
Con thỏ bắt nạt cỏ gần hang
Đấu La Đại Lục 2
Đạo Mộ Bút Ký
Lão sư! Buông tha tôi đi
Shock Tình
Cô Vợ Minh Tinh Của Đại Boss
Mới Nhất Đọc Nhiều Ngôn Tình Truyện Teen Xuyên Không Trọng Sinh Kiếm Hiệp Tiên Hiệp Sắc Hiệp Lịch Sử Quân Sự Đô Thị Võng Du Dị Giới Dị Năng Khoa Huyễn Huyền Huyễn Trinh Thám Truyện Ma Đam Mỹ Nữ Cường Nữ Phụ Bách Hợp Tiểu Thuyết Mới Nhất Truyện Tranh
Về đầu trang
© 2015 sstruyen.com
Email: [email protected]

Cứ Lạnh Lùng Đi ! Rồi Anh Sẽ Mất Em !
Ái Phi, Trẫm Thật Sự Không Mệt Mỏi
Vĩnh Sinh
Đặc Công Tà Phi
Lục Tiên
Con thỏ bắt nạt cỏ gần hang
Đấu La Đại Lục 2
Đạo Mộ Bút Ký
Lão sư! Buông tha tôi đi
Shock Tình
Cô Vợ Minh Tinh Của Đại Boss
Mới Nhất Đọc Nhiều Ngôn Tình Truyện Teen Xuyên Không Trọng Sinh Kiếm Hiệp Tiên Hiệp Sắc Hiệp Lịch Sử Quân Sự Đô Thị Võng Du Dị Giới Dị Năng Khoa Huyễn Huyền Huyễn Trinh Thám Truyện Ma Đam Mỹ Nữ Cường Nữ Phụ Bách Hợp Tiểu Thuyết Mới Nhất Truyện Tranh
Về đầu trang
© 2015 sstruyen.com
Email: [email protected]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com