Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Những Vị Khách Mời ( Anthony . W . George )


Trong góc phòng ở một khoang máy bay hạng sang, Anthony . W . George đang thoải mái nằm dài trên chiếc ghế kiêm giường nằm êm ái được bọc da trông rất trang nhã . George là một luật sư thành đạt ở New York, những năm gần đây do nhận được rất nhiều vụ lớn và đã " Giải quyết " một cách êm ắng khiến cho tên tuổi ông nổi cồn trong giới luật . Kền kền quỷ quyệt, đó là cái tên thân thương mà những đồng nghiệp của George thường nói khi nhắc đến ông bởi cách mổ xẻ từng chi tiết nhỏ nhặt của thân chủ đối phương, lợi dụng cả quá khứ của họ, lắm lúc lại bẻ cong nó đi chỉ bằng những câu hỏi . Có thể nói dù là một luật sư có danh vọng cao nhưng hầu hết mọi người đều không ưa ông, George thì nghĩ đó là sự ganh tị của những con người nhỏ bé . Những kẻ phạm tội thường tìm đến ông với những món tiền khổng lồ nhằm thoát khỏi thanh gươm quyền uy của tòa án . Trong những ngày này ở New York, George phải vò đầu vật lộn với một vụ kiện tụng đầy căng thẳng, nhờ tài năng của bản thân - và có lẽ, nhờ vào một chút may mắn - mà phần thắng đã hoàn toàn nghiên về phía ông . Nếu vụ này thành công, thù lao mà ông nhận được rất có thể là số tiền công lớn nhất trong suốt sự nghiệp mình . Tuy nhiên, George đã bắt buộc phải quẳng miếng mồi ngon của mình cho một cậu nhóc mới ra nghề chỉ để lên máy bay đi đến nước Anh .

Vợ của ông, bà Nguyễn Thị Quỳnh Anh vốn là con của chủ tịch một tập đoàn lớn nhất nhì thế giới . Quỳnh Anh là một người phụ nữ có tính cách hơi kỳ lạ, phút trước còn vui vẻ cười đùa thì tới phút tiếp theo lại thay đổi một trăm tám mươi độ với cùng một câu truyện, một hoàn cảnh . Tính cách của bà có thể là kế thừa một phần nhỏ của người cha của mình . Tuy nhiên, George lại bị tính cách ấy chinh phục, lắm lúc ông ngẫm lại cũng chẳng thể giải thích được lý do . Ngài tỷ phú lập dị Nguyễn Trọng Nghĩa, cha vợ ông, là một người cực kỳ khó gần, ông ta luôn tỏ ra cay nghiệt với mọi thứ . Bằng cách nào ngài Trọng Nghĩa có thể dựng lên một đế chế khổng lồ bằng bàn tay trắng là một điều bí ẩn . Số tài sản của ông hiện giờ đã vượt xa khỏi mười con số không, vì thế ngay khi hay tin cha vợ vừa chết hai vợ chồng ông đã gấp rúc sắp xếp mọi thứ và bay về gặp vị luật sư của ông ấy để hưởng quyền thừa kế . Lúc cha mình còn sống, bà Quỳnh Anh vốn chẳng trông mong được thừa hưởng thứ gì từ tay người cha cay độc của mình, không bao giờ bà lại có thể ngờ được mình sẽ được chia phần thừa kế . Ngay cả khi vị luật sư kia lặp lại tới lần thứ ba thì bà mới hoàng hồn mà thông báo cho người chồng của mình .

George với lấy tờ báo The Times và chăm chú đọc một lượt các tin tức chính trị nóng hổi đang diễn ra trên thế giới . Tuy nhiên, chỉ vài phút sau đầu óc ông lại bắt đầu lan man suy nghĩ chuyện khác . Đặt tờ báo xuống, George quay đầu nhìn ra cửa xem vợ mình đã rời khỏi phòng massage chưa, sau đó ông đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm những đám mây trắng xóa giữa bầu trời xanh một cách vô thức . Máy bay vừa mới lướt qua biên giới Anh - Mỹ . Ông liếc nhìn đồng hồ, như vậy chuyến bay đã khởi hành được hơn một tiếng đồng hồ .

_ Tại sao nhỉ ? Tại sao lão ta lại đặt ra những yêu cầu lạ thường đó ?

Khẽ lẩm bẫm trong miệng, George nhớ lại cuộc gọi thứ hai của vị luật sư đó . Chuông điện thoại của ông reng lên giữa phiên tòa, ngay thời điểm quan trọng nhất của vụ án . May mắn thay, sự việc không ảnh hưởng gì đến phần tranh luận nhằm lôi kéo bồi thẩm đoàn của ông . Việc ngài Trọng Nghĩa chỉ định vợ chồng ông làm người thừa kế toàn bộ tài sản kếch sù tuy khá bất ngờ nhưng sau khi nghe những điều kiện kỳ lạ để được nhận quyền thừa kế thì George chẳng biết nói gì ngoài một câu " Cái khỉ gì thế ? " . Điều kiện kèm theo tuy không phức tạp mấy nhưng lại khá mơ hồ, đến mức vị luật sư kia chẳng thể giải thích rõ ràng về nó . Tóm lại việc thừa kế vẫn chưa ngã ngũ, George chỉ biết mình bắt buộc phải đặt chân lên đảo Dummy - một hòn đảo tọa lạc ở nước Anh - và phải ở đó khoảng một tuần cùng các ứng cử viên còn lại . " Chủ nhân của bữa tiệc " là tên gọi mà vị tỷ phú ấy bắt buộc những người thừa kế phải nói một khi đặt chân ra hòn đảo, cái tên khá cao ngạo nhưng lại phù hợp với ý nghĩ của mọi người về ông ta, một người hết sức tự tin về bản thân đến mức trở thành tự phụ trong mắt mọi người dù quả thật bản thân rất tài giỏi . Ngài Trọng Nghĩa đã chuẩn bị một trò chơi dành cho các vị khách, ai thắng cuộc sẽ được nhận quyền thừa kế . Tất cả phải tuân theo mọi sự hướng dẫn đã được con người lập dị ấy chuẩn bị từ trước trong ngôi biệt thự của mình .

Thoáng qua trong tâm trí, ông lần lượt điểm lại những tin tức đã tìm hiểu được về hòn đảo Dummy . Đầu tiên hòn đảo này do một nhà triệu phú người Anh bỏ tiền ra mua, theo lời đồn thì nhà triệu phú này là một người say mê đến điên rồ những hình nhân . Nhà triệu phú đã dốc cả gia tài mình cho thú vui quái gở này, ông ta cho xây một tòa lâu đài lộng lẫy, hiện đại trên một hòn đảo cách xa đất liền . Khi tòa lâu đài vừa hoàn thành chủ nhân của nó cùng toàn bộ người thân lại đột ngột mất tích, không ai biết nguyên do gì . Có rất nhiều nhóm người đã mua lại và sử dụng hòn đảo này, hầu hết đều đã tự sát, một số thì lại mất tích một cách bí ẩn như nhà triệu phú kia . Từ đó biệt thự tuyệt đẹp này đã bị cát bụi thời gian che lấp cho đến khi có một người mua lại . Không như những kẻ khác lụi bại dần theo thời gian trái lại ngài Nghĩa đã trở thành một trong những người giàu nhất thế giới . Trước khi hòn đảo chuyển quyền sở hữu, trên các báo lá cải mỗi ngày người ta lại đăng thêm một câu truyện giật gân hấp dẫn về hòn đảo nhỏ đó . Rồi có một bản thông báo ngắn gọn, kín đáo về một ngài tỷ phú lập dị nào đó đã mua đảo . Những tin tức vỉa hè không hề dừng lại mà tiếp tục tràn lan khắp nơi . Có người bảo vị tỷ phú đó thật ra là một ngôi sao nghệ thuật thứ bảy nào đó của Hollywood, người đó vốn dĩ muốn tránh xa đám ruồi nhặng có tên phóng viên và tiện thể né tránh những người hâm mộ quá khích . Rồi đám ruồi nhặng lại thận trọng nói bóng nói gió, ám chỉ đến những nhân vật quyền lực khác đã bí mật mua lại hòn đảo này . Có vài tên biết tuốt lại khẳng định một tổ chức tôn giáo hay quân sự nào đó đã mua hòn đảo bởi nơi đó cực kỳ thích hợp để thực hiện những nghi thức huyền bí hoặc các nghiên cứu bí mật . Hòn đảo Dummy đã thật sự trở thành một viên pháo bông nổ bum trên trời thu hút tất cả sự chú ý . Kể cả cái tên chủ nhân đã được ghi rành rành trên bản thông báo những tin đồn vẳng chằng hề dịu xuống . Đến mức khi ngài Trọng Nghĩa đi thẳng tới hòn đảo đó cũng chẳng người dân nào chịu tin rằng đấy mới chính là chủ nhân thật sự của hòn đảo . Dù qua thời gian tin đồn dần dần dịu xuống nhưng dân bản địa cơ bản vẫn chẳng hề tin lão già teo tóp ấy lại là người đã mua lại hòn đảo . Trí tưởng tượng của họ cứ gán ghép cho đủ âm mưu của những kẻ ghê gớm, thật nực cười !

Do tò mò, George cũng đã đọc sơ qua những lời đồn về hòn đảo này . Có rất nhiều câu truyện nhưng nổi bật trong tất cả là những câu truyện về một hình nhân cổ xưa . Hình nhân này là vật mà chủ nhân đầu tiên của hòn đảo mang đến, nguồn gốc của nó thì ông ta không bao giờ hé môi tiết lộ, tên gọi đảo Dummy có lẽ xuất phát từ hình nhân này chứ không phải hàng tá búp bê, hình nhân khắp lâu đài . Nhà triệu phú kia gọi nó là quý ngài Mist và kể từ khi ngài Mist được đưa lên hòn đảo này rất nhiều tai họa đã xảy ra . Những tai nạn hi hữu không thể lý giải được, những kẻ tự sát không một bức thư trăn trối, những tiếng cười nói quái dị, có người còn thề rằng ngài Mist có thể di chuyển được . Cách đây khá lâu, một phóng viên nghiệp dư bằng cách nào đó đã lẻn vào bệnh viện tâm thần của thành phố bất chấp sự canh gác nghiêm ngặt bởi những bệnh nhân ở đây có xu hướng tự sát . Cậu phóng viên đã phỏng vấn được một trong những người còn sống sót và đã ghi lại được tất cả mọi thứ . Người này vốn đã tự sát bằng một cây súng nhưng chẳng hiểu sao anh ta có thể bắn hụt được, hậu quả là giờ lỗ tai phải của anh ta đã bay mất và số phận còn tặng thêm những vết sẹo phỏng do đã dùng một khẩu súng cổ trong bộ sưu tập vũ khí để lại của nhà triệu phú kia . Cậu phóng viên trẻ sau khi phỏng vấn xong đã gọi một cú điện thoại cho tòa soạn của mình . Với giọng điệu khẩn trương, hốt hoảng tột độ, cậu ta đã gấp rút kêu người biên tập hãy đến nơi làm việc lúc mười hai giờ để nhận bài phóng sự về nghi lễ của đảo Dummy . Trước sự kỳ lạ trong giọng nói đó, biên tập viên đã ở lại tòa soạn chờ đợi nhưng cậu phóng viên học việc không bao giờ tới, cậu ta đã vĩnh viễn nằm lại trong bóng tối tại một góc đường gần tòa soạn của mình . Theo những cảnh sát đến hiện trường đầu tiên, thì khung cảnh địa ngục như hiện ra trước mắt . Cậu phóng viên đã bị xé ra thành nhiều mảnh, một phần cơ thể cứ như bị nhai ngấu nghiến . Vụ án đã trở thành chủ đề bàn luận chính thời bấy giờ, đó là theo tờ báo nói .

Khá kinh ngạc trước lời đồn này, George đã thử tìm xem vào thời điểm đó có hồ sơ vụ án nào như thế không . Tuy nhiên, ông không bao giờ tìm thấy . Hoặc là cảnh sát đã xóa hoàn toàn hồ sơ này vì lý do nào đó, hoặc là đó chỉ là một chiêu câu khách của tờ báo lá cải ấy . George hoàn toàn tin chắc vào lý do thứ hai, ông chẳng thể nào tin vào cái câu chuyện về hình nhân ấy bởi nếu mọi chuyện đều là sự thật tại sao ngài Trọng Nghĩa đây lại chẳng hề bị bất cứ tai họa nào ? Sự nghiệp của ngài tỷ phú lập dị hoàn toàn phóng thẳng lên trời với vận tốc một tàu con thoi khi mua lại đảo Dummy .

Dẹp mớ tin vịt ấy sang một bên, George bắt đầu tưởng tượng với số tiền thừa kế trong tay ông sẽ làm những gì . Một chuyến du lịch vòng quanh thế giới ? Không quá tệ cho những tháng ngày làm việc vất vả của mình . Trả thù những kẻ kiêu ngạo xung quanh mình ? Danh sách kẻ thù của George khá dài và có rất nhiều kẻ mà ông đã thề sẽ dìm chúng xuống sâu vào vũng bùn của số phận để mãi mãi không ngóc đầu lên được . Hay mua lại đảo Dummy và biến nó thành nơi nghỉ dưỡng cao cấp ? Với khí hậu dễ chịu cùng khung cảnh thơ mộng xung quanh, đảo Dummy thật sự là một thiên đường trần thế .

Vị luật sư tiếp tục nghĩ ngợi về những dự định vui vẻ của mình, tâm trạng phấn khởi của ông còn tiếp tục kéo dài đến hết chuyến bay . Huýt một điệu nhạc vui nhộn, ông nhắm mắt lại, bắt đầu mơ nghĩ về những tháng ngày tươi đẹp trước mắt . Một lúc sau, những giấc mơ tươi sáng về những hi vọng mong muốn về tương lai của ông đã hiện ra . Vị thần cát bước ra từ chuyện cổ Andersen sau khi ném cát vào mắt ông đã giương chiếc ô đầy hình vẽ tuyệt đẹp tặng cho ông một giấc mơ đầy thú vị .

Khi đang nằm lún người trên chiếc ghế bọc da êm ái và thả hồn mình chìm dần vào cõi mộng mơ chắc chắn George không bao giờ ngờ rằng giấc mơ ngọt ngào kia rất có thể sẽ là giấc mộng đẹp nhất, tuyệt vời nhất trong suốt quãng đời sau này của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com