Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chạm khẽ

Cô đưa ngón tay chạm khẽ vào mặt dây chuyền cũ kỹ.  Đã gần 10 năm cô tìm kiếm cho mình một hình bóng thân thuộc tưởng chừng như dần chìm vào quên lãng. 

Tiếng ho khan của Joy làm cô bừng tỉnh. Cô đặt nó vào chiếc hộp gỗ nhỏ rồi kéo ngăn bàn vào vị trí cũ. 

Bàn tay di chuyển đến người Joy, cô sờ trán cô ấy. Có vẻ mọi chuyện đã ổn hơn hôm qua.

-"Chị muốn ăn gì không?."

-"Yeri"

Cô thều thào gọi, cổ họng khô khốc.  Một giấc mơ tồi tệ, mọi chuyện xảy ra như cách đây không lâu..

Yeri đi một mạch ra ngoài và quay trở lại với ly nước trong tay. Cô giúp Joy uống cạn ly nước rồi vuốt nhẹ vào lưng cô ấy. 

-"Chị nằm im, em sẽ đi nấu cháo."

Joy chỉ im lặng. 

Một lúc sau, cánh cửa mở ra, Joy nhìn thấy Yeri đang loay hoay trong bếp. Đôi môi bất giác nở nụ cười nhẹ nhàng. Cô vui vì ngay lúc này, em ấy đang quan tâm đến cô.

Cảm nhận cái sự ấm áp từ phía sau lưng khiến Yeri giật mình. Một vòng tay siết mạnh lấy người cô. Hơi thở ấm nóng phả vào vùng cổ nhạy cảm. Dù cô muốn trốn tránh cũng không thể nào. 

-"Thật ấm quá!"

Joy mơ màng nói, vòng tay siết chặt hơn bao giờ.

Yeri để yên một lúc, "Đủ rồi".

Cô bây giờ, đều thuận theo ý muốn của cô ấy. Nhưng chỉ là cảm xúc không trọn vẹn như lúc đầu. Cô cũng không thể nào hiểu được mình và hiểu được mối quan hệ mập mờ giữa hai người. Mọi thứ cứ quấn vào nhau..

-"Chị biết rồi."- Joy tranh thủ hôn vào má Yeri một cái trước khi buông ra.

-"Aishh. Thật tình."- Yeri chùi ngay nó đi. Joy đang bệnh mà cô ấy vẫn còn đủ sức để làm mấy trò này sao!?

...

Cô nằm dài trên ghế sofa, tay cầm remote ngán ngẩm chuyển kênh "Chán quá đi".

Rồi lại ngoái cổ vô phía bếp, cứ như vậy đến lúc mỏi cổ rồi cô ngủ lúc nào không hay.

-"Xong rồi"

Yeri mang ra một tô cháo thập cẩm, cô nghĩ Joy đang cần bổ sung nhiều chất nên bất cứ thứ gì có trong tủ lạnh cô đều cho vào. Nhìn chúng thật bắt mắt, đó là những gì Yeri nghĩ.

Ngủ rồi sao

Cô lẩm bẩm trong miệng, rồi đưa tay sờ trán xem thật sự Joy đã hết sốt chưa.

Cẩn thận đặt tô cháo xuống bàn rồi lay nhẹ con người đang ngủ say sưa kia dậy.

Có thể không tin, nhưng lúc ngủ là chị ta đáng yêu nhất. Cô từng nhìn Joy ngủ thật lâu và cô từng chìm trong sự bình yên đó cũng đã lâu rồi..

...

-"Ah. Xong rồi sao, chị ngủ quên mất."

Cô nhanh chóng ngồi dậy rồi chăm chú nhìn món ăn bày trước mặt, trông thật ngon quá đi!! 

Nhưng cứ đợi mãi, đợi mãi tới khi tô cháo sắp nguội cũng chưa thấy động tĩnh gì. Cô ngước mắt nhìn Yeri, đôi mắt long lanh. 

-"Yeri, chị bị ốm."

Yeri dùng cái mặt lạnh tanh nhìn Joy.

-"Và đã khỏi rồi."

-"Yeri à!!"

-"Chị ăn nhanh đi. Nguội rồi."

-"Chị không thể."

-"Tại sao?"

-"Chị muốn được Yeri đút cho chị mà."

Yeri nghe xong liền cảm thấy toàn thân đông cứng. Joy đang mè nheo với cô đó sao? Thật đáng sợ. 

Cô dơ tay lên ra hiệu "Stop!"

-"Tôi sẽ đút, chỉ cần chị đừng nói mấy lời đó nữa."

Joy cười thầm trong bụng, cô ngoan ngoãn chờ đợi.

-"Há miệng." - Muỗng thứ nhất.

-"Há" - Muỗng thứ hai.

-"Nhanh lên. Há" - Muỗng thứ n..

Joy ăn trong nước mắt...

.

.

.

-"Xong rồi. Giờ tôi đi lấy thuốc cho chị"

Joy nằm bất động.

Hiện tại mọi thứ đều đã xong xuôi, không gian trở nên yên tĩnh đến đáng sợ. Yeri ngồi một góc, Joy một góc. Và không ai nói với nhau câu nào. 

-"Lạnh quá đi."- Joy vờ than thở. 

Yeri nghe thấy liền đứng ngay dậy, bước một mạch vào trong.

-"Chăn đây."

Sau khi ném cho Joy cái chăn, cô quay lại với chiếc ipad của mình. 

Joy nằm loay hoay một lúc lâu, rồi cô từ từ nhích đến chỗ Yeri lúc nào không hay. 

-"Yeri"

-"Sao?"- Có vẻ cô không biết đến sự gần gũi của "người nào đó" ngay lúc này. 

Vừa dứt lời xong Joy liền nhanh chóng nằm lên đùi Yeri. Khuôn mặt áp lấy vùng bụng cô và dính chặt vào nó. 

Yeri có chút bất ngờ, cô muốn đứng dậy nhưng sức nặng con người kia đã khiến cô không thể mà thay vào đó ngồi im chịu trận. Thậm chí, cả hơi thở cô cũng cảm nhận được, xuyên qua lớp áo mỏng manh...

Cứ thế, Joy ngọ nguậy bên dưới rồi lại siết chặt vào người Yeri. Nhưng lạ thay, cô không hề tức giận, dù chỉ một chút.

Có lẽ cô chấp nhận hay đúng hơn cô thích sự gần gũi với cô ấy. Mọi thứ lại về vạch xuất phát nữa ư? 

-"Chị lại đang làm trò gì vậy?"- Cô cố tình hạ tông giọng xuống. Cô không thể cứ làm như đang thích thú được.

Joy nghe thấy, vội ngưng sự trêu đùa của mình lại. Cô ngập ngừng...

-"Đang... Đang yêu em."

Rồi lại úp mặt vô bụng cười lớn. Vẫn là đang trêu đùa Yeri.

-"Ra chỗ khác nằm đi."

-"Không được."

-"Tại sao?"

-"Vì bụng em nói thích chị."

Câu nói này làm một người liền đỏ mặt tía tai. Cô cầm ipad che mặt,
tránh né ánh nhìn từ Joy. 

Yeri mạnh bạo đẩy người Joy ra để mình có thể biến vào trong cho qua cái cơn ngại ngùng này. Nhưng vừa đẩy ra liền dính chặt lại..

-"Chị là con bạch tuộc sao??"

-"Hôn Joy đi. Joy sẽ buông ra."

Cô thừa thế mà ngang nhiên đưa ra yêu cầu. 

-"Ok. Chị có thể nằm ở đây đến sáng mai."

Vẻ mặt Joy lại xụ xuống buồn hiu...

...

Cái lạnh đột ngột bên trong lớp áo, không phải từ hơi thở gấp gáp nữa mà là từ một thứ gì đó, chậm rãi..

-"PARK SOO YOUNG"

Yeri hét lên thiếu điều muốn phang luôn cái ipad vào mặt.

-"Giờ bỏ tay ra hay là muốn chết??"

-"Muốn chết"- Joy tỉnh bơ đáp.

Cô đưa bàn tay lên cao hơn nữa đồng thời bật người dậy. Mặt đối mặt với Yeri, cả người cũng bắt đầu nóng bức khôn nguôi...

Không đợi Yeri nói thêm bất cứ lời gì,  cô nuốt trọn đôi môi em. Sự rạo rực khiến Joy trở nên gấp gáp, bàn tay sờ soạng khắp cơ thể... 

Khoảng không chỉ còn nghe thấy tiếng dao động từ đôi môi quấn lấy nhau... Yeri ban đầu có một chút chống cự,  run rẩy rồi khẽ tì vào vai Joy. Cô thấy sự ngọt ngào đâu đây...

Họ hôn nhau. Một nụ hôn thật sự.

Họ cho nhau những cảm xúc, những khao khát...

Joy tiến đến vùng cổ trắng nõn, cô khẽ nuốt ực...

Yeri đã trưởng thành. Hơn bất kỳ ai cùng trang lứa. Cả cơ thể cô ấy..

Nụ hôn rải rác quanh vùng cổ, bàn tay thỏa mãn yên vị ở nơi đầy đặn đó, sự căng tràn như một thứ gì đó không thể cưỡng lại được.. Là mơ sao.. Nếu là mơ xin hãy ít nhất cho cô được nếm thử hương vị này. Làm ơn!! 









-"OMGGGGGGGGG"

Cả hai giật mình, Yeri nghe tiếng hoảng hồn vô thức đẩy Joy té ngửa tiếp đất đầy mạnh mẽ..

Một người chùm kín trợn mắt nhìn về phía hai người đang ân ái..

-"Wendy????"

Im lặng nhưng vẫn trợn mắt.

-"Chị...Chị về lấy đồ rồi sẽ đi ngay. Tạm..tạm biệt"- Wendy ra đến cửa vẫn còn kinh động. (Thiếu nữ chưa một lần hôn ai)
















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com