Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 62

Chương 62: Quá khứ (Một)

Chuyển ngữ: Cực Phẩm

Trong tổ dự án, Tư Quân là người phụ trách tổ dự án, mà Cát Đông Tây là trợ thủ của hắn, do đó thời gian tiếp xúc của hai người cũng nhiều. Điều này cũng khiến cho Cát Đông Tây hay thường xuất hiện trong cuộc gọi video của hai người, cũng thường nhìn thấy mặt nhau.

Dường như Cát Đông Tây hết sức xoắn xuýt với hành vi mật báo của mình, trên trán cũng rịn mồ hôi.

Tính tình Hạ Du Châu vốn nóng, nhìn thấy bộ dáng kì kèo mắc cỡ ngại ngùng của hắn, chính mình cũng gấp đến độ chảy mồ hôi đầy đầu: "Bạn học à, rốt cuộc là cậu có nói hay không? Không nói thì tôi đi hỏi Tư Quân đây."

"Thì là..." Cát Đông Tây vội vàng ngăn cậu lại, nhanh chóng nắm tay giậm chân một cái, "Quên đi, vẫn nên nói cho cậu biết." Khuôn mặt bình thường lộ ra sắc mặt cắn răng nghiến lợi, vì tâm tình kích động mà gương mặt càng co quéo không ngừng. Nhìn vào không thấy giống như hạ quyết tâm, càng giống báo thù rửa hận hơn.

Mặc kệ bộ dáng của người này làm sao, tóm lại vẫn phải nói cho rõ ràng.

Ngày đó, tổ dự án họp trong trung tâm hoạt động sinh viên, để thảo luận vấn đề trình báo giải thưởng, đúng lúc gặp phải Trương Có Tiền tới đây tặng hoa cho Chân Mỹ Lệ.

Trong kỳ nghỉ hè, có rất nhiều người ở đại học không về nhà, có người làm dự án như Tư Quân, cũng có người làm hoạt động học sinh như Chân Mỹ Lệ. Nhóm Tư Quân là bỗng dưng nảy ra ý muốn họp, cho nên liền tìm chỗ ngồi trong đại sảnh.

"Kìa, đó không phải là hot girl à?" Đang thảo luận, có người tinh mắt nhìn thấy Chân Mỹ Lệ đi về phía này.

Chân Mỹ Lệ ôm một xấp tài liệu đón học sinh mới, đi ngang qua đại sảnh, đang bước nhanh đi về phòng họp khác. Một bó hoa hồng to bỗng nhiên xuất hiện trước mặt, làm cho cô hết hồn tới độ liên tục lùi về sau vài bước, phía sau bó hoa từ từ lộ ra khuôn mặt hơi mập của Trương Có Tiền: "Mỹ Lệ, hoa này tặng cho cậu, tối nay đi ăn một bữa với mình nhé."

"Không đi." Chân Mỹ Lệ nhìn thấy khuôn mặt này thì nhíu chặt mày, xoay người đi về một hướng khác, lại bị Trương Có Tiền xoay người đi qua ngăn lại.

"Mình hỏi qua hội học sinh của cậu rồi, tối nay không có hoạt động gì cả. Tuần này mình cũng đã mời cậu đi ăn ba lần, lần nào cũng nói là có việc, vậy thì hôm nay bận chuyện gì?" Trương Có Tiền cắn răng, cố gắng giữ nụ cười.

Theo sau hắn còn có hai nam sinh, nói là bạn bè, thật ra chính là tuỳ tùng, đứng sau nháo nhào.

"Đi đi mà chị dâu, tụi mình đã đặt bàn ở Nhất Hiên rồi, ăn xong rồi chúng ta sẽ ở đó chơi mạt chược!"

"Đúng thế đúng thế, ba thiếu một, chỉ thiếu mình chị thôi! Đi đi chị dâu!"

Hai nam sinh một xướng một họa, giọng nói còn to, khiến cho người chung quanh đều nhìn qua.

Mặt Chân Mỹ Lệ đỏ lên: "Gọi ai là chị dâu thế! Bạn học Trương, tôi đã nói nhiều lần rồi, nếu cậu giả vờ nghe không rõ thì để hôm nay tôi nói lại lần nữa, hai chúng ta không hợp nhau, đừng quấn lấy tôi nữa, được không?"

Trương Có Tiền cười hì hì: "Không hợp chỗ nào chứ, mình nghĩ hợp nhau lắm. Cậu chưa quen mình thì sao biết được là không hợp? Đi chút đi, tối nay ăn một bữa với anh đây, cậu sẽ biết hợp đến mức nào."

"Tránh ra." Chân Mỹ Lệ đẩy cánh tay cản đường của hắn ra, nhấc chân muốn đi, bị Trương Có Tiền kéo lại.

"Chân Mỹ Lệ!" Trương Có Tiền siết chặt cổ tay cô lớn tiếng nói, "Toàn trường ai cũng biết cậu là bạn gái của mình, mình cũng theo đuổi tới mức này rồi, cậu còn muốn thế nào nữa? Giả vờ thì cũng có mức độ thôi chứ!"

Lời này không phải là giả, tin đồn của hai người bọn họ đã sớm truyền ra ngoài từ diễn đàn trường. Dĩ nhiên người biết hai người bọn họ không biết chuyện này, ngược lại người không quen hai người thì lại truyền ra lời đồn y như đã chứng kiến chuyện đó bằng chính mắt mình. Bây giờ nói câu này ra, người trong trung tâm hoạt động đều nhìn qua, thậm chí có người chạy ra từ trong phòng hoạt động nhỏ đến xem náo nhiệt.

Loáng thoáng nghe được người khác đang thảo luận, phần lớn đều nói tình nhân nhỏ cãi nhau gì gì đó. Chân Mỹ Lệ bị tức tới khóc: "Nói bậy, cậu không phải là bạn trai của tôi!"

Trương Có Tiền thấy cô khóc, lại không có ý buông tay ra, ngược lại còn cười lớn tiếng hơn: "Mình không phải là bạn trai cậu thì vậy ai là bạn trai cậu đây?"

Chân Mỹ Lệ cắn răng: "Tư Quân! Bạn trai tôi là hot boy Tư Quân!" Nói xong, nhấc chân đá vào đầu gối của Trương Có Tiền, tránh khỏi cái kéo tay của hắn.

"Trời ——" Trong trung tâm hoạt động, đám người xem náo nhiệt đồng loạt phát ra một tiếng ngạc nhiên như thế.

Nếu nói tới người khác thì chắc chắn sẽ không có phản ứng lớn như vậy. Hot boy, đây chính là nhân vật ai cũng biết tới. Nếu Chân Mỹ Lệ được xem là hot girl khoa Lâm sàng, Đại học Y bọn họ chưa từng bình chọn hoa khôi, hot girl phối với hot boy thì cũng hợp lắm.

Khuôn mặt Trương Có Tiền nhanh chóng lạnh xuống. Một đá của con gái thì cũng chẳng có sức mấy, hắn cũng chẳng màng để ý đến, để ý là hot boy trong miệng Chân Mỹ Lệ. Tên có khuôn mặt trắng người ghét quỷ hận kia của Tư Quân, xem như người có tiền như hắn cũng từng nghe nói qua.

Nếu như là nam sinh khác, Trương thiếu gia ngang ngược sẽ chẳng chịu thua, học giỏi cũng chẳng so được với tiền nhà hắn, nếu có tiền hơn nhà hắn thì cũng chẳng đẹp trai bằng hắn. Tuy rằng vấn đề có đẹp trai hay không thì phải đánh mấy dấu chấm hỏi, nhưng trong lòng Trương thiếu gia, ngoại trừ mấy hot boy kéo phiếu thắng kia, trong trường này không có ai đẹp trai hơn hắn.

Hết lần này tới lần khác, Tư Quân chính là "hot boy" kia.

Thấy sắc mặt của Trương Có Tiền trở nên khó coi, Chân Mỹ Lệ vui vẻ. Mấy tháng nay, chuyện giữa mình và Trương Có Tiền khiến cô rất phiền não, bị ép dính với một tên nhà giàu mới nổi luôn cho mình là nhất không có tố chất như thế, so với mụn ruồi còn buồn nôn hơn. Mà nếu tin đồn này là về cô và hot boy, một chút cũng không thấy ghét ngược lại còn có chút đắc chí, giống như là mình chiếm được món lời lớn.

"Không sai, chính là Tư Quân. Cậu ấy là bạn trai tôi, hy vọng cậu đừng quấn lấy tôi nữa!" Lúc đầu còn hơi chột dạ, càng nói thì càng hùng hồn. Chân Mỹ Lệ nâng cằm lên, quay đầu liền nhìn thấy Tư Quân ngồi đằng sau bàn tròn.

Người trong tổ dự án của Tư Quân nghe đến trợn mắt hốc miệng, đều quay lại nhìn sắc mặt của Tư Quân.

"Tư Quân, là thật hay giả vậy?" Người to miệng trong tổ nhỏ giọng hỏi, nhưng giọng có nhỏ thì cũng là giọng lớn, ở trong trung tâm hoạt động hơi im lặng xuống thì to bất ngờ.

Đám người xem náo nhiệt bỗng nhiên phát hiện chính chủ cũng ở đây, chợt cảm thấy hết sức kích thích.

Trương Có Tiền cũng nhìn thấy Tư Quân, băn khoăn nghi ngờ nhìn mặt hot boy: "Uây, hot boy à, cậu cũng ở đây sao? Cậu là bạn trai của Chân Mỹ Lệ à?" Nếu như là bạn trai thật, sao ngồi lâu thế rồi mà chẳng hó hé gì.

Khuôn mặt của Chân Mỹ Lệ vừa đỏ vừa trắng, ứa nước mắt không biết làm sao.

Toàn bộ trung tâm hoạt động rơi vào yên lặng hoàn toàn, tất cả mọi người nhìn sang Tư Quân, nội tâm phát ra thắc mắc giống như Trương Có Tiền.

"Xì, Chân Mỹ Lệ, cậu thuận miệng bịa chuyện cũng chẳng đáng tin chút nào." Trương Có Tiền lại nắm chặt cổ tay Chân Mỹ Lệ lần nữa, "Đi chút thôi, đi ăn cơm với mình, đừng đứng ở đây chi cho mất mặt."

Không đợi Chân Mỹ Lệ phản ứng kịp, một bàn tay to đeo bao tay quý ông nắm cánh tay Trương Có Tiền.

Mặt Tư Quân lạnh lùng nói: "Cô ấy không đồng ý đi ăn tối với cậu, ngang ngược kéo đi như thế là rất vô lễ."

"Áu, đau quá!" Trương Có Tiền gào khóc nói Tư Quân buông tay ra, bản thân như bị phỏng run run rẩy rẩy thả bàn tay siết chặt nữ sinh ra.

Chân Mỹ Lệ phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng trốn ra sau Tư Quân: "Trương Có Tiền, cậu mà còn dám quấn lấy tôi nữa thì tôi sẽ tới Phòng Học vụ báo cáo cậu!"

Trương Có Tiền xám xịt dẫn đàn em chạy mất, trung tâm hoạt động lập tức khôi phục náo nhiệt.

Bắt đầu từ ngày đó, tin đồn trong trường học liền biến thành "Hot boy có chủ rồi, thuộc về hot girl."

Tuy Cát Đông Tây nói chuyện dễ kích động, nhưng trật tự, logic đều rất rõ ràng, còn có rất nhiều chi tiết, muốn người ta không tin cũng không được. Quả thực Hạ Du Châu cũng tin, đây đúng là chuyện mà Tư Quân có thể làm ra được.

Tên kia đã nhận giáo dục kiểu quý ông Châu Âu từ nhỏ, thấy bạn học nữ bị ăn hiếp, nhất định hắn sẽ lo. Nhưng mà sau đó lại không giải quyết nghi ngờ, tuỳ ý để cho tin đồn truyền khắp trường, việc này liền có chút vi diệu.

Hạ Du Châu nhíu mày, ngước mắt nhìn Cát Đông Tây: "À, vậy thì cậu ấy cũng không làm sai. Nếu như lúc đó mà phủ nhận, thế thì con gái người ta cũng rất lúng túng."

Cát Đông Tây hơi giật mình với phản ứng này của cậu: "Cậu, cậu không giận là được rồi. Chính là sau đó Tư Quân cũng không giải thích, ngay cả người trong tổ dự án cũng nghĩ bọn họ là một đôi, mình lại không dám nói thật ra hai cậu mới..."

Cậu bạn học thành thật này, chắc là lần đầu tiên làm chuyện này, sau khi nói lại đỏ mặt.

Người trong tổ dự án cũng không biết?

Nụ cười Hạ Du Châu hơi ngừng, vỗ vai Cát Đông Tây: "Tôi biết rồi, cám ơn người anh em nhé."

Tách ra với Cát Đông Tây, Hạ Du Châu còn có lớp khác phải học, nhưng lúc học cũng không yên lòng. Lén dùng điện thoại lên diễn đàn trường, không ngoài dự liệu, trên diễn đàn có một tiêu đề kiểu Hồng Kông to choáng mắt người nhìn.

[Thật kinh ngạc! Hot boy và hot girl yêu nhau, là trai tài gái sắc hay là trai sắc gái tài đây?]

Số người tham gia thảo luận trong bài đăng này là nhiều nhất, Hạ Du Châu nhấn vào đọc, càng đọc thì chân mày càng nhíu chặt.

[Bình luận 1: Là trai sắc trai tài, hot boy của chúng tôi là học sinh giỏi giành được học bổng hạng nhất đấy.]

[Bình luận 2: Hu hu hu, không ai có thể xứng với hot boy của tụi tui, không ai cả!]

[Bình luận 3: Bên trên +1, không ai có thể xứng với Tư thiếu gia của tụi tui, không ai cả!]

...

[Bình luận 11: Thật hay giả đấy? Nhìn bộ dáng kia của Tư Quân, không hề giống người sẽ hẹn hò, tui luôn cảm thấy một giây sau cậu ấy sẽ mọc cánh thành tiên.]

[Bình luận 12: Mọc cánh thành tiên ha ha ha ha, tôi thấy như xuất gia vậy. Hot boy có khuôn mặt cấm dục như thế, bộ dáng nhìn như không thích con gái.]

...

[Bình luận 39: Hot girl gì, không hề xứng với Tư Quân.]

[Bình luận 40: Hot girl không xứng thì cậu xứng à?]

Trong trăm bình luận sau, mọi người liền kịch liệt tranh luận vấn đề "Không xứng và xứng," lấy hình hai người so nhau. Có kiểu nói "Có hình có chân tướng," dùng để chứng minh hai người có xứng hay không.

Cái này cũng thôi đi, càng về sau còn có người Photoshop ảnh của hai người chung vào với nhau.

[Bình luận 157: Nhìn xem, trai đẹp gái xinh.]

Anh bạn Photoshop này còn hảo tâm làm một tư thế mập mờ cho hai người, Hạ Du Châu nhìn tới nổi điên, thuận tay nhấn báo cáo. Sau đó dùng tài khoản clone của mình, tự mình ra trận đại chiến ba trăm hiệp với những nhân loại vô tri này.

[Bình luận 201 (Thuyền Cá Xướng Bát): Chẳng xứng tí nào, hot boy với hot girl, le vồ này không phối nhau.]

[Bình luận 202: Nhưng trường tui không có hoa khôi, đi đâu tìm le vồ ngang nhau đây?]

[Bình luận 203 (Thuyền Cá Xướng Bát): Không phải là còn có hot boy khác à? Tôi thấy hot boy hạng ba xứng với hot boy hạng nhất lắm.]

[Bình luận 204: ???]

[Bình luận 205: Bậy! Nói bậy! Rõ ràng Tư Quân càng xứng với Hà nam thần của tụi tui hơn! Hạng nhất phải với hạng nhì, hạng ba xéo qua một bên đi!]

...

Tiếp theo, bình luận liền đi sai hướng, biến thành fan Hà Dư và fan Hạ Du Châu cãi nhau, tranh luận xem ai mới là người xứng với hot boy nhất. Cuối cùng vì cãi nhau lớn quá, bị admin ra tay khoá bình luận, lý do là "Tung tin đồn nhảm nói xấu hot boy thích con trai." Là người đầu tiên thêu dệt chuyện, tài khoản của Hạ Du Châu bị khoá một tiếng, không tham gia bình luận được nữa.

/Hết chương 62/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com