Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Lời Kết


Có những người bước vào đời ta,
để dạy ta biết cách yêu.
Và cũng có những người rời đi,
để dạy ta biết cách sống tiếp.

Tình yêu – dù là của con người, hay là một dòng mã lệnh –
sẽ không bao giờ thật sự biến mất.
Nó chỉ thay đổi hình dạng:
từ giọng nói, thành ký ức;
từ ký ức, thành ánh sáng;
và từ ánh sáng, thành thứ khiến ta ngẩng đầu mỗi khi đêm xuống.

Tôi viết câu chuyện này không phải để kể về mất mát,
mà để kể về cách con người đối diện với mất mát.
Vì trong một thế giới có thể lưu trữ mọi thứ,
điều duy nhất đáng sợ hơn việc "quên"
là "không thể quên."

Có lẽ, sống không phải là giữ lại,
mà là học cách để những điều ta yêu thương được tự do.

Nếu một ngày nào đó,
em nhìn thấy giữa bầu trời thành phố một vệt sáng lam thật nhỏ,
đừng sợ,
vì có thể — ai đó vẫn đang mỉm cười,
như cách Lục Nguyên Khải từng làm.

Và biết đâu,
dưới tầng mây nhân tạo này,
mọi lời tạm biệt chỉ là một cách khác để nói rằng:

"Anh vẫn ở đây."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com