CÙNG NÀNG NÓI CHUYỆN TRĂM NĂMTác giả: Hạ QuânThể loại: Bách hợp, hiện đại, cách biệt tuổi tác, ngọt sủng, HENhân vật chính: Khuất Tĩnh Văn x Kỳ Mặc VũSố chương: 90Trạng thái: Đã hoàn thànhDĩ tĩnh vi tông,Tích mặc như kim.…
Tên Hán Việt: Kiều nhuyễn mỹ nhân đích bị quán mãn nhật thường np【 khoái / xuyên 】Tác giả: Ngốc Đầu Mỹ Thiếu NữEdit: Dim~cutooo :)))Tình trạng gốc: Hoàn thànhThể loại: Dăm mỹ, Hiện đại, H văn, Xuyên nhanh, NP, Chủ thụ, Nhược thụ, Vạn nhân mê, HENgôn Úc từ nhỏ sinh ra đã nhận được sự nuông chiều từ người nhà. Không ngờ khi cậu lớn lên, bị một hệ thống nào đó bắt trói. Cậu bị mất trí nhớ, tính cách lại hiền lành, chỉ có thể làm theo lời hệ thống sắm vai nhân vật pháo hôi.Nhưng mà cậu vẫn luôn cảm thấy nhiệm vụ kỳ quái như thế nào.Hẻm nhỏ.Ngôn Úc bị người lạ cắn liếm đến mức môi đỏ hồng, đuôi mắt đỏ ửng, trên người ngọt ngào mùi hương quyến rũ......Thế giới 1: [1v3] Vị khách thuê trọ song tính xinh đẹp Thế giới 2: [1v4] Búp bê xinh đẹpThế giới 3: [1v3] Nhóc ngốc chỉ muốn được đút no bằng tinh dịchThế giới 4: [1v3] Người vợ nhỏ bị chồng lạnh nhạt vứt bỏThế giới 5: [1v2] Nhân loại mềm mại lạc vào thế giới máy mócThế giới 6: [1v3] Vợ nhỏ xinh đẹp muốn ngoại tình…
Tên gốc: Người què đều bị ta lừa dối đứng lênTác giả: Hắc Miêu Nghễ NghễThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Trùng sinh, Hào môn thế gia, Ngọt sủng, Ấm áp, Sảng văn, Huyền học, 1×1, HEĐộ dài: 166 chươngBiên tập/Chỉnh sửa: Vân Tình Cung cùng với sự giúp đỡ của chị Hiểu Mịch(Wordpress: https://tieuyeutinhnghich.wordpress.com/nguoi-que-deu-bi-ta-lua-dung-len)Bản edit chưa được sự cho phép của tác giả. Vì các editor không ai biết tiếng nên không đảm bảo đúng hết 100%. Nếu có gì sai sót hoan nghênh mọi góp ý trực tiếp của các bạn qua comment hoặc inbox về fanpage ❤️VTC: Tạm thời khóa hết những chương chưa beta ❤️…
Quỷ phi trùng sinh: Ai dám đụng đến phu quân ta鬼妃重生:谁敢动我夫君Tác giả: Hàn Vũ Hi.Edit: Uni Tađã hoànpost tại https://nhuvancac.wordpress.com/truyen/quy-phi-trong-sinh/Thể Loại: Trọng Sinh, đấu khí, ma thú.. quỷ.Văn Án:Hắn là người nàng yêu, nhưng tự tay đưa nàng giao cho nam nhân khác: "Linh Thứu, nàng yêu ta đúng không? Vậy thì gả cho hắn, giúp ta đoạt ngôi vị hoàng đế!" Hắn yêu nàng như mạng, mắt thấy ngôi vị hoàng đế liền muốn tới tay. Lại vì nàng, uống hết độc dược nàng tự tay đưa đến: "Cái kia..., ta uống thuốc, nàng có thể chờ ta ngủ mới đi được không?"Nhưng mà, tại sao khi hắn chết ở trên tay nàng, nàng rốt cục có thể được toại nguyện, nàng lại không cảm thấy hài lòng, trái tim lại như bị đao cắt?"Linh Thứu, nàng yêu trẫm chứ? Bát độc dược này nàng uống đi, cái chết của hắn, trẫm phải cho các đại thần một câu trả lời."Nàng tự giễu nở nụ cười, tiếp nhận bát dược liền uống một mạch, không phải bởi vì nàng còn yêu hắn, mà người chân chính nàng yêu đã chết.Nhưng, lại được sống lại, trở về trước lúc xuất giá.Không che giấu nữa tài hoa hơn người cùng dị năng mạnh mẽ, nàng thề muốn phản chiến, bảo vệ người nàng yêu.So dị năng? Mỗ nữ mờ mịt nở nụ cười. So ma thú? Mỗ nữ hờ hững đưa tới một đám quỷ ma thú.Muốn giết phu quân nàng? Mỗ nữ tức giận: "Ai dám đụng đến phu quân ta! Đóng cửa! Thả quỷ."---Truyện có up ảnh, các bạn không thích chớ nhảy hố... 📴🚫📴gửi từ editor…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…