𝙲𝚑𝚊𝚙 60
"Happy Birth to you! Happy Birthday to you! Happy Birthday to Minari~ Happy Birthday to youuuu~"
- Mina cầu nguyện đi!
"Cầu cho tất cả mọi người xung quanh mình đều an yên, Sana sẽ thật hạnh phúc và bình an, Nayeon sẽ mãi mãi ở bên cạnh mình!"
- Mina đã cầu nguyện gì vậy?
- Bí mật!
- Mina có cầu cho Mina sẽ ở bên cạnh chị mãi mãi không? Hồi nãy có giao rồi mà!
- Ủa chị kia! Sinh nhật em gái tôi! Con bé muốn cầu nguyện gì kệ nó mắc gì chị giao?
- Nhưng...
Nayeon sợ sệt nấp sau lưng Mina làm cho mọi người bật cười, hằng ngày chị ấy trông cứ như đứa con nít thế này mà cũng có thể trở thành Pháp Y, lại còn hạ được biết bao nhiêu là sát nhân.
- Mà này! Cảm ơn Nayeon đã giúp tụi em phá vụ án Bomin nhé!
Sana tuy nói vậy thôi nhưng nàng thật sự rất yên tâm khi giao Mina cho Nayeon, chị ấy là một người rất tốt, và sẽ luôn mạnh mẽ những lúc cần thiết.
- Ủa mà Mina có cầu cho chị được hạnh phúc bên Tzuyu và Jihyo suốt đời không? Nãy có giao rồi mà!
- Ya! Sana cũng vậy chớ bộ!
- Thì em gái em, em muốn sao thì kệ em!
- Em ăn gian!
- Không cho chị quen Mina nữa giờ!
- Không có được lấy chuyện đó ra giỡn!
- Ai mà giỡn với chị!
- Huhu Sana ăn hiếp chị!
- Mina ah! Em nói xem! Chị ăn hiếp Nayeon khi nào?
- Thôi kệ 2 người đó đi Mina, tụi mình cắt bánh kem đi!
- Yah! Chou Tzuyu! Em nói mặc kệ ai hả?
- Ngu chưa, ai mượn xía vô!
- Park Jihyo! Sao lại không bênh vực chị?
- Em không có được lôi kéo người ta!
- Chị cũng lôi kéo Mina bênh chị đó!
- Chắc tôi bắn 2 người đó quá!
- CÔ NÓI BẮN AI HẢ? (Tzuyu, Jihyo, Sana, Mina, Nayeon cùng nói)
- Ờ thì...mình ăn bánh thôi Dahyun ah!
- Ủa khoan cô kia! Sao cô lại có mặt ở đây?
- Tôi đưa Dahyun của tôi tới đây ăn sinh nhật Black Swan!
- Đưa tới rồi sao không đi về đi?
- Tôi phải ở lại trông chừng Dahyun lỡ như mấy người ăn hiếp em ấy rồi sao?
- Vậy cô có mang theo quà sinh nhật không?
- Ủa tôi đâu có quen biết mấy người đâu mà tặng quà, tôi chỉ đi theo Dahyun của tôi thôi.
Sana cảm thấy hơi khó ưa cái cô gái này, nàng nhớ rõ ràng Dahyun từng ghét cô ta lắm mà, sao giờ lại đi yêu cái con người đáng ghét ấy chứ.
- Hirai Momo! Cô có muốn nghe một bí mật không?
- Hả bí mật gì?
Dahyun tự nhiên thấy hơi bất an khi Sana nói vậy, em nắm áo Sếp Chou giật giật để Sếp ngăn Sana lại nhưng Sếp Chou bận đút Sếp Park ăn bánh kem rồi.
- Dahyunie của cô, từng hẹn hò với tôi đó!
- Cái gì?
Hirai nhìn qua Tzuyu và Jihyo, cả 2 ngậm cái muỗng gật gật đầu rồi lại quay qua ăn bánh kem tiếp.
Chỉ có Dahyun đứng đó lắc lắc đầu mặt em hết sức căng thẳng.
- Dahyunie còn chủ động hôn tôi nữa..
- Cái.gì?
Hirai lại lần nữa nhìn qua Tzuyu và Jihyo, cả 2 đang ngậm ống hút gật gật đầu rồi quay qua uống nước tiếp.
Chỉ có Dahyun là vò đầu bức tóc than trời, em biết chuyện đó là do em có lỗi, nhưng mọi chuyện đã qua rồi cơ mà.
- Nhắc tới làm nhớ ghê, Dahyunie ah! Hay chúng ta hôn nhau lại để.........ưm....
Câu nói chưa hoàn thành, Sana đã bị 2 người yêu bịt miệng và chỉa thẳng cái muỗng vào trong mặt cảnh cáo.
- Sana chỉ giỡn thôi hà...Hi...Hirai......
Dahyun thấy vẻ mặt Momo khác hẳn, lần đầu tiên em thấy Momo ghen như vậy, cảm xúc của em chợt lẫn lộn, vừa thích thú, vừa hạnh phúc, vừa sợ hãi.
- Chuyện đó chỉ là hiểu lầm thôi Hirai đại nhân.
- Phải đó! Mọi chuyện đã qua hết rồi.
- Hirai ăn bánh với em nha..
Mọi câu khuyên nhủ của Tzuyu với Jihyo coi như vô nghĩa, Dahyun chỉ cần nói 1 câu thôi mà Hirai Momo lại trở về trạng thái bình thường, mỉm cười ôn nhu đút bánh cho Dahyun ăn.
- Không ngờ Hirai đại nhân cũng có ngày bị Dahyun ngồi lên đầu.
Cái lườm của Hirai cũng không khiến Tzuyu sợ, em thản nhiên quay qua tiếp tục đút bánh cho Sana và Jihyo.
- Chị có món quà này muốn tặng cho Mina....nhưng....
- Ủa chị nói em mới nhớ, quà của Mina nè.
Tzuyu và Jihyo lấy ra một bộ game mới tặng cho Mina, Sana cũng tặng cho Mina một con cụt bông.
- Hôm trước chị lỡ lấy cụt bông của Mina đánh người yêu làm gãy cánh, chị tặng lại cho Mina cụt bông mới nè, chúc em gái của chị luôn hạnh phúc, chị yêu em.
Sana hôn lên trán Mina, 2 chị em hạnh phúc ôm lấy nhau, mọi người ai nấy đều mỉm cười khi thấy 2 chị em họ bình an và vui vẻ như thế này.
- Mina..cảm ơn vì đã cứu em lúc em còn nhỏ và còn giúp đỡ lúc gia đình em gặp nạn, em tặng chị cái tượng Black Swan nhỏ này, em sẽ qua chơi game mới mà 2 Sếp mới tặng chung với Mina nha.
Cả 2 nhìn nhau cười, Nayeon hơi ghen nên chen vô đứng ở giữa rồi còn đòi chơi chung làm cho 2 Sếp đứng bên đây cười không ngớt.
- Mina..từng cứu Dahyun lúc nhỏ sao?
Hirai cảm thấy dường như mình không biết về Dahyun nhiều chuyện quá, cô chưa kịp ghen thì Sana đã đứng bên cạnh huýt vào khuỷu tay cô thì thào.
- Hồi nhỏ Dahyun đã cảm nắng Minari nhà tôi rồi đó.
Sana đốt nhà xong bỏ đi lại chổ 2 người yêu, Hirai nhìn Dahyun đang đùa giỡn với Mina và Nayeon, ánh mắt cô dần thay đổi.
"Kim Dahyun......."
- Nhưng món quà sinh nhật của Nayeon là gì vậy?
- Đúng đó, em muốn xem lắm nha!
- Chắc lại là mấy cái bộ phận cơ thể mô phỏng, nhớ bữa dọn phòng cho Mina chị đã tìm được cái xương cánh tay mô phỏng đó 2 bảo bối.
Nayeon đỏ hết cả mặt, nàng sẽ cho mọi người bất ngờ vì món quà này, nàng đã dùng cả tháng lương Pháp Y đầu tiên của mình để mua nó đó, nó sẽ là minh chứng cho tình yêu của cả 2.
Mina hồi hộp chờ đợi, Nayeon tặng gì em cũng thích hết, đối với em thì những thứ đó không quan trọng, chỉ cần có Nayeon là đủ.
Nayeon dần lấy ra một chiếc hộp nhỏ, nàng hồi hộp khi phải tặng trước mặt nhiều người như vậy, nhưng nhìn gương mặt đang mong chờ của Mina, nàng sẽ không nhút nhát nữa, sẽ tặng Mina xong rồi hôn em tại đây luôn, mặc kệ có Sana ở đây luôn.
- Mina..chị muốn.....
*Đoàng*
Một viên đạn bay qua từ bên ngoài cửa sổ, đâm thẳng vào giữa ngực Mina, máu của em văng lên khắp mặt Nayeon, Nayeon nhìn thấy em đang nhìn mình, ánh mắt em đỏ lên theo màu máu.
- Mi...Mina...KHÔNGGGG!
Nayeon ôm chặt lấy em, Sana chạy đến ôm cánh tay Mina, đôi tay nàng run cả lên khi máu của em không ngừng chảy ra bên ngoài.
Hirai Momo đứng chắn trước mặt Dahyun bảo vệ em, cô móc súng ra và dần kéo Dahyun đi lại chổ Mina và ngồi chắn ngang bảo vệ mọi người.
Tzuyu và Jihyo nấp 2 bên rèm ban công, cả 2 nắm chặt súng trong tay, Jihyo nhìn Tzuyu, chỉ đợi em gật đầu 1 cái, cô nhanh chóng đẩy cửa ban công, cả 2 chạy ra chỉ súng về phía khoảng không trước mặt.
Có một bóng người bỏ chạy từ phía trên sân thượng tòa nhà đối diện cách đó cũng khá xa, Tzuyu kéo Jihyo trở ngược vào bên trong, đóng khóa cửa ban công và kéo rèm lại.
Sana, Nayeon và Dahyun khóc nấc, Mina đang chảy rất nhiều máu, cơ thể em đang lạnh dần, mắt em cũng dần khép lại.
- Không! Mina! Hãy cố lên! Xe cấp cứu sắp đến rồi!
- Em sẽ không sao cả! Mina! Em sẽ không sao cả!
"Na...yeon....."
Nayeon vẫn không buông tay Mina ra, nàng chạy theo chiếc giường đang đẩy Mina đến phòng Cấp cứu.
- Xin lỗi nhưng phiền người nhà ở bên ngoài chờ!
Mọi người nhìn cánh cửa đang đóng lại dần, mắt ai cũng đỏ hoe vì lo lắng cho Mina.
Sana và Nayeon đứng chết lặng trước cửa, dường như mọi thứ xung quanh đều sụp đổ ngay trước mắt họ.
- Bác sĩ, em ấy có nặng lắm không?
Bỗng nhiên cửa mở, vị bác sĩ tiếp nhận bước ra, mọi người đều đứng dậy nghe tình hình của Mina.
- Xin lỗi hiện ngân hàng máu của chúng tôi đang thiếu, sợ rằng sẽ không đủ để cung cấp cho bệnh nhân, cô ấy mất máu quá nhiều.
- Xin hãy lấy máu của tôi! x3
- Tôi là chị gái của em ấy, máu của tôi sẽ phù hợp!
- Tôi sẽ xét nghiệm xem máu của ai phù hợp với bệnh nhân trước, Y tá Yoon dắt 3 người này đi xét nghiệm giúp tôi nhanh nhé!
- Vâng thưa Bác sĩ!
Hirai nhìn theo bóng dáng Dahyun đang chạy theo sau Sana và Nayeon, gương mặt cô buồn hẳn, dường như có gì đó nghẹn ở trái tim.
"Dahyun...em có còn tình cảm với Mina không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com