Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

🍒 Chương 18.3 🍒

🍒 Edit: Miahem

Trịnh Tây Tây mặc dù không biết anh đang cười cái gì, nhưng cô luôn cảm thấy chuyện mà anh nghĩ làm gì có chuyện gì tốt đẹp, liền ném cái gối qua: "Không được cười, anh còn cười nữa tình anh em plastic* giữa chúng ta liền tan vỡ đó."

(*plastic: là giả tạo á, ngoài mặt cười nói vui vẻ nhưng không biết phía sau thì thế nào.)

Cố Duẫn rốt cuộc nhịn cười lại, dịu dàng nói, "Không sao cả, anh có thể đi mua keo dán chống nước cường lực, dán lại thôi."

"......"

Tin tức Cố Duẫn đến nhà họ Trịnh để dẫn Trịnh Tây Tây đi nhanh chóng được lan truyền.

Ban đầu truyền ra, là một ít tin tức tương đối đáng tin cậy.

Có người nói, sinh nhật Từ Hưng Châu ngày đó, sau khi mọi người rời đi, bọn họ thấy Cố Duẫn đón Trịnh Tây Tây cùng nhau rời đi.

Có người lại nói, sáng sớm cuối tuần này Cố Duẫn chạy đến Trịnh gia, còn mang theo một đống quà lớn, chuyện này được một đám bạn của mẹ Trịnh chứng kiến kể lại.

Còn có người nói, cô ta và bạn mình cùng nhau đi dạo phố, ở bãi đỗ xe nhìn thấy Cố Duẫn cùng Trịnh Tây Tây, hai người vừa nói vừa cười.

Nhưng tin tức lan rộng, và nó dần dần thay đổi.

Có người nói Cố Duẫn cùng Trịnh Tây Tây đã sớm quen biết nhau rồi, thật lâu trước kia, trong một lần Cố Duẫn đi du ngoạn ở nông thôn, bị lạc đường, là Trịnh Tây Tây đưa anh trở về, chăm sóc cho anh ở nơi xa lạ, chính lúc này Cố Duẫn bắt đầu đối với cô có sự yêu thích nhất định.

Cũng có người nói, bát tự Trịnh Tây Tây thịnh vượng, mệnh no đủ, có phúc tướng, dẫn Cố Duẫn đến nơi này.

......

Đủ thứ tin đồn lung tung, nhưng hầu hết mọi người vẫn tỏ ra nghi ngờ về tin tức này.

Cố Duẫn là người có giá trị cao nhất trong thế hệ tuổi trẻ ở Văn Thành, ai lại không muốn cùng anh có chút quan hệ.

Mẹ của Cố Duẫn mất khi Cố Duẫn còn nhỏ, bà đã lập di chúc trước khi qua đời và để lại tất cả tài sản cho Cố Duẫn sau khi bà qua đời. Trước khi bà ấy lấy chồng chính là vị thiên kim duy nhất của Đoạn gia, năm đó của hồi môn hậu hĩnh khiến ai cũng phải ghen tị, nay đã là một số tiền khổng lồ rồi.

Sau đó, để xoa dịu Đoạn gia đã mất con gái, Cố lão gia đã trực tiếp chuyển tài sản của cha Cố Duẫn cho anh, chỉ chờ anh trưởng thành để tiếp nhận.

Giờ đây, Cố Duẫn học hành thành tài về nước, đế chế thương nghiệp khổng lồ Cố thị chỉ còn là một viên gạch vàng dưới lòng bàn chân anh, chỉ chờ anh bước lên đó.

Anh về nước chưa lâu, rất nhiều người có tâm tư riêng, đều sẽ tìm cách kéo gần khoảng cách với anh, nếu không chờ anh lăn lộn trong giới thêm mấy năm nữa, sẽ càng không có cơ hội.

Tuy nhiên, cho dù mọi người cố tình tiếp cận như thế nào thì đến nay vẫn chưa có ai thành công.

Cố Duẫn, con người này nhìn thì sẽ không thấy lạnh lùng gì, thậm chí còn thường xuyên cười, nhưng những người đã từng đứng bên cạnh anh đều biết, khí chất tỏa ra từ Cố Duẫn rất có tính áp bức, cho dù một giây trước còn đang cười, đôi mắt chỉ hơi nhíu lại, cũng đủ khiến người khác cảm thấy nặng nề như núi Thái Sơn đè lên, mồ hôi nhễ nhại và có chút khó thở.

Anh còn rât độc miệng, cái gì cũng đều dám nói.

Nếu không có một trái tim mạnh mẽ, rất ít người thực sự dám đứng bên cạnh với anh.

Bên ngoài đồn đãi vớ vẩn tới đâu cũng không truyền tới lỗ tai Trịnh Tây Tây.

Cô đang ngồi trên ghế, một nhà tạo mẫu đang cầm kéo giúp cô tỉa lại mái tóc của mình.

Lần cuối cùng Trịnh Tây Tây cắt tóc đã là hơn nửa năm trước, tóc cô dày đen óng uốn xoăn một chút, đặt trong tay trông giống như một dải tơ lụa mềm mại lả lướt.

Nhà tạo mẫu luyến tuyến mà cắt đi mái tóc dài của cô, chỉ cắt tỉa phần đuôi tóc, thoa kem gel nuôi tóc, sau đó thực hiện kiểu tóc tết đẹp mắt mà không cần đến những chiếc kẹp tóc trang trí.

"Xong rồi."

Cố Duẫn đang ngồi trên ghế sô pha cách đó không xa đọc tạp chí, khi nghe thấy lời này thì ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt dò hỏi của Trịnh Tây Tây.

Các đường nét trên khuôn mặt của cô rất đẹp, nhà tạo mẫu đã vén hết tóc hai bên của cô lên, để lộ những đường nét hai bên sườn mặt thanh tú của cô ấy.

Cô mặc một chiếc áo choàng cùng màu với lễ phục của Cố Duẫn, trên cổ đeo một chiếc vòng cổ màu xanh lam đính đầy những loại đá quý khác nhau của thương hiệu G's nổi tiếng, vòng eo tinh tế, một đôi chân thẳng tắp thon dài, mang theo con ngươi trong trẻo lại sáng ngời thể hiện sự chờ mòng cùng thắc mắc.

Con ngươi Cố Duẫn ngưng tụ trên người cô một lúc rồi mới dời đi, anh đứng dậy nói: "Không tồi."

Trịnh Tây Tây nhẹ nhàng thở ra, Cố Duẫn duỗi tay để cô ôm mình: "Đi thôi, em gái."

Buổi tối hôm nay có một bữa tối từ thiện, người phụ trách là bạn gái tương lai của Đỗ Phong, cũng là bạn cùng trường cấp ba của bọn họ, tên là An Văn Xu.

Thời điểm Đỗ Phong học cấp ba đã theo đuổi cô ấy, nhưng không thành công, rồi hai người lại mất liên lạc sau khi tốt nghiệp. Sau này gặp lại, Đỗ Phong một lần nữa ôm tâm tư theo đuổi cô, nghe nói An Văn Xu đã mắc câu, hẳn là rất nhanh sẽ có tin tốt.

Gia đình của An Văn Xu kinh doanh trang sức, nhưng cô không về nhà để hỗ trợ sau khi tốt nghiệp mà đi làm cho một tổ chức từ thiện. Buổi tiệc từ thiện lần này cũng chính do cô phụ trách.

An Văn Xu có một mạng lưới quan hệ rất rộng, dường như có không ít nhâc vật nổi tiếng ở hiện trường để nhìn xem mặt mũi cô. Nhiều phóng viên báo đài và minh tinh cũng đến khiến khung cảnh trở nên vô cùng hoành tráng.

Cố Duẫn rất ít tham dự những buổi tiệc có quy mô xã hội như vậy, nhưng An Văn Xu đã gửi lời mời cho anh, vì để giữ thể diện cho Đỗ Phong, anh không thể không chạy đến đây một chuyến, Trịnh Tây Tây cũng là bị anh kéo theo làm bạn đồng hành.

Từ Hưng Châu là em họ của đỗ phong, Đỗ Phong muốn tới hỗ trợ, Từ Hưng Châu cũng sớm đi theo.

Nhóm bạn tốt của cậu ta đang vây quanh thảo luận chuyện bát quái gần đây của Trịnh Tây Tây.

"Hưng Châu, cậu biết chuyện gù không? Nghe nói ngày đó sinh nhật của cậu, Trịnh Tây Tây chính là được Cố Duẫn đón về, đây là thật hả?"

Từ Hưng Châu nhíu mày gật đầu, hiển nhiên không muốn thảo luận về chủ đề này.

"Vậy thì, giữa Trịnh Tây Tây và Cố Duẫn rốt cuộc có chuyện gì không? Mình hôm nay ở trên mấy diễn dàn nghe được chút chuyện chướng tai gai mắt, nói Cố Duẫn đến Trịnh gia mang Trịnh Tây Tây đi, đây rốt cuộc là tình huống gì vậy?"

"Tôi cũng nghe nói hình như bát tự hai người họ tương hợp nhau, sống chung dưới một mái nhà có thể giải trừ tai họa."

"Vớ vẩn." Có người mắt trợn trắng nói, "Bất quá quyết định của Hưng Châu là đúng rồi, mỹ nữ có rất nhiều, đắc tội với Cố Duẫn thì mất nhiều hơn được."

Từ Hưng Châu hôm trước còn khoác lác muốn cua được Trịnh Tây Tây, mọi người đều chờ kết quả, nhưng kết quả lại là Từ Hưng Châu nói rằng cậu ta đã từ bỏ.

Bọn họ vốn đang cảm thấy kỳ quái, Từ Hưng Châu con người này đã thay đổi nhiều bạn gái như vậy, cho dù là hoa khôi lớp, hoa khôi trường thì cậu ta cũng chưa từng bỏ cuộc giữa chừng, dù không thích đi chăng nữa cũng phải theo đuổi cho bằng được rồi mới chia tay.

Nếu Trịnh Tây Tây thật sự có quan hệ với Cố Duẫn, thà rằng từ bỏ còn tốt hơn. Bằng không, không phải vô duyên vô cớ đắc tội Cố Duẫn hay sao?

Từ Hưng Châu lại nhíu mày, không nói gì.

Cậu ta vốn dĩ là nhìn thấy Trịnh Tây Tây xinh đẹp cho nên mới có ý định theo đuổi cô, nhưng không biết có phải là do không chiếm được vĩnh viễn mới là tốt nhất không. Bọn họ ngày hôm qua ra ngoài đi chơi, cũng hẹn theo không ít cô gái xinh đẹp, nhưng Từ Hưng Châu lại không vừa mắt ai trong số họ, ngược lại chỉ luôn nghĩ đến Trịnh Tây Tây.

Những người lớn lên xinh đẹp thì không có được sự lạnh lùng như cô, còn những người lạnh lùng thì lại không có được năng lượng tích cực.

Trịnh Tây Tây kỳ thật là người rất mâu thuẫn, có thể cùng người khác vừa nói vừa cười, sẽ pha trò, cũng sẽ nói giỡn, nhưng lại không có lý do khiến người khác cảm thấy cô vô cùng lạnh lùng và khó gần.

Ngoại trừ đám người bọn họ, cũng có rất nhiều người ở những nơi khác trong đại sảnh đang bàn tán về chuyện này, bất quá Cố Duẫn ở bên ngoài đều nổi tiếng là khó tiếp cận, cho nên phần lớn mọi người coi nó như trò cười, cũng không ai thật sự để ý đến chuyện này.

Trước khi tiệc tối bắt đầu, Cố Duẫn cùng Trịnh Tây Tây cuối cùng cũng đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com