Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Bán manh

Chương 3: Bán manh



"Dean papa... Ta... David papa chính là đại lang lang sao?".


Karl quyết định, tận lực dùng ngữ khí của tiểu hài tử ngây thơ, làm bộ hoàn toàn vô tri hỏi.



Thấy dáng dấp khéo léo, hiếm thấy không khóc, không náo động của tiểu ngốc qua, tâm của Dean đều mềm mại.



Ôm bảo bối ngồi vào một bên giường bệnh, ôn nhu đáp:


"Ừ, David papa của ngươi là một lang tộc thú nhân, bảo bảo không sợ nha, hắn sẽ không đả thương ngươi, ngày đó chỉ là trăng tròn lần đầu tiên sau thành niên của hắn, vì lẽ đó..."



"Dean papa, ta không sợ, ta muốn nhìn đại lang lang".


Đánh gãy lời nói của Dean, Karl nỗ lực làm ra vẻ hiếu kì, cắt đứt lời bảo đảm từ miệng của đối phương. Phải biết, bởi vì cái lời bảo đảm kia, để David papa lại không có cánh nào tham dư tụ hội của lang tộc, bỏ mất rất nhiều cơ hội để phát triển! Vì lẽ đó, nhiều năm đều ngốc ở nơi máy móc trong Binh bộ, làm một tên kỹ sư cơ giới không có tiếng tăm gì. Hơn nữa, ta còn ngu ngốc trộm đ thành quả nghiên cứu của David papa để trợ giúp Karo lên cấp!



Đáng thương David papa, lần này bất luận như thế nào đều không thể oan ức hắn!



"Chuyện này... Bảo bảo xác định sao?".


Hiển nhiên Dean không thể tin được thái độ của Karl chuyển biến to lớn như thế, chỉ lo đây là tâm huyết của bảo bối nhất thời dâng trào.



Trước đó bác sĩ chuẩn đoán bệnh đã cảnh cáo cho bọn họ, nếu là tiểu giống cái lại năm lần bảy lượt bị đưa vào bệnh viện, bọn họ có khả năng mất đi quyền nuôi nấng giống cái. Rei đã nghiên túc nói qua với bọn họ, không cho lấy hình thái thú hình xuất hiện trước mặt tiểu giống cái. Tuy rằng đây là một quyết định phi thường khó chịu nhưng so với mất đi tiểu giống cái mà nói, hắn cùng David đều vô điều kiện gật đầu.



Nhưng là hiện tại, tiểu Karl là bộ dáng mong chờ, lại thực sự là quá mức đáng yêu, khiến người ta căn bản là không có cách nào từ chối.



"Có phải là David papa bị ta dọa sợ rồi? Biến không được nữa?".


Nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ, Karl quyết định nhỏ thêm vài giọt nước mắt, muốn bỏ đi ý nghĩ tự kiềm chế thú tính của papa.



"A?".


Dean không ngừng bị hỏi đến á khẩu không trả lời được, ngay cả ở ngoài cửa hai thú luôn dựng lỗ hai, nghe vậy xong dũng cùng nhau ngã nhào xuống đất.



Cái này tiểu giống cái, sau khi tỉnh dậy, thật giống như càng trở nên hoạt bát, càng thú vị so với trước đây.



Chỉ hi vọng, tiểu bảo bối không phải thật sự muốn xem thú hình của David, đó chẳng qua là ba phần nhiệt tình của tiểu hài tử mà thôi. Cũng hi vọng, Dean ở bên trong mau mau nghĩ ra biện pháp dời đi sự chú ý của tiểu giống cái.



"Dean papa, có phải là... David papa thật sự...".


Karl quyết định chủ ý từ hôm nay bắt đầu thay đổi vận mệnh, cúi đầu, mím môi, chớp một đôi mắt to, dùng phương thức giả bộ đáng thương bày ra bộ dạng thất vọng muốn khóc, nỗ lực câu ra miếng thịt mềm mại trong lòng Dean.



"Ô! Bảo bảo, không khóc, không khóc, David papa không có chuyện gì, ta liền bắt hắn biến thành đại lang lang cho ngươi nha!".


Dean bình sinh đều không chút do dự cho Karl thành quả nghiên cứu to lớn nhất, sao lại cam lòng thấy bảo bối này rơi lệ.



Cẩn thận đem người ôm ngồi vào trên giường, sắp xếp cẩn thận xong, lập tức nhanh chóng mở cửa, đem David đang dán lên cửa xả đến.



"David papa, đại lang lang!".


Vốn là đang giả khóc, thấy mục đích đạt thành một nửa, liền bắt đầu nỗ lực hơn.



"Được!".


Căn bản không đợi Rei lên tiếng ngăn cản, David bị giống cái manh đến tâm đều biến thành một bãi nước, nhanh chóng cởi quần áo, vẫy vẫy cánh tay và chân, đã biến thành một Cự lang da lông màu xám.



Đương nhiên, vì sợ tiểu giống cái lần thứ hai bị dọa ngất, hắn chăm chú đóng chặt miệng, không dám tiếp tục "mỉm cười" lộ ra hàm răng sắc bén.



Ngoài ra hắn còn dựng thẳng lỗ tai, thấp thỏm quan sát phản ứng của tiểu giống cái nhà hắn, hễ thấy đối phương hiện lên ánh mắt khiếp đảm, liền biến thân trở về.



Đáng tiếc chưa chờ Karl rụt rè, David liền bị kinh ngạc sững sờ.



Chỉ thấy vật nhỏ lẽ ra phải giống như lần trước, rít gào khóc náo động, mà lại mở ra hai tay hướng về phá hắn bay nhanh đến, bi bô kêu lên:


"Sói xám lớn!"



Mặt David bị toàn bộ nhào đến, cương cứng thân thể, toàn thân lông sói đứng thẳng, không nhúc nhích hoàn toàn, không biết nên phải phản ứng ra làm sao.



Nếu như giờ khắc này có người đẩy ra lông sói bù xù của hắn, liền có thể thấy, lúc này dũng mãnh thiện chiến dũng sĩ lang tộc, toàn thân đều bắt đầu nổi lên màu đỏ ửng e lệ, còn lấy tốc độ cực nhanh mà lan tràn toàn thân.



Nha! Đáng thương David, hơn mười tám năm cuộc đời thú nhân của hắn cùng giống cái tiếp xúc nhiều nhất chính là cùng thân a cha của mình trò chuyện vài câu, không còn gì khác. Tuy rằng nhào trên mặt hắn là giống cái còn nhỏ vô cùng, nhưng này loại thân thể mềm mại có chứa mùi sữa thơm, cùng với biểu tình tựa hồ như thoải mái mà thân mật chà xát, nhiêu đó đủ để điều động toàn bộ huyết dịch trên thân thể hắn.



Thú Thần ở trên cao, xin hãy cho thời khắc này kéo dài vĩnh viễn đi! Hắn quá hạnh phúc!


Karl vẫn không biết suy nghĩ trong lòng David, chỉ cảm thấy thú hình lang của hắn thực sự uy vũ, màu lông lại đẹp đẽ, sờ lên thật thoải mái. Hơn nữa khi nắm vào lỗ tai của hắn cũng không có bị gạt ra, trái lại là ngơ ngác đến tùy ý cho mình đến bắt nạt, có điều nhiệt độ thật giống như là cao đến thái quá... Là bị bản thân nắm đến đau đớn sao?



Chậm rãi buông tay ra, theo động tác cứng ngắc của David mà trượt xuống thân thể hắn, hai tay năng khuôn mặt to lớn, Karl muốn nhìn một chút xem David cuối cùng là sao vậy. Kết quả liền ở tại lúc hai đôi mắt nhìn nhau chốc lát xong, Cự lang còn cao hơn hắn thật nhiều liền lắc lư thân thể mấy lần, rầm một tiếng ngã xuống đất không đứng dậy nổi!



"David papa?!".


Karl bị dọa sợ, vừa định đi dìu hắn, phía sau có cánh tay mạnh mẽ duỗi ra ôm bản thân vào trong lồng ngực rộng lớn:


"Lan, ngoan, không có chuyện gì, không có chuyện gì...".


Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngôn từ ngây ngốc an ủi ta, hẳn là Rei papa của ta...



Karl vẫn là không yên lòng nhưng cũng không có tránh ra ôm ấp của Rei papa, chỉ dùng một đôi mắt long lanh nước nhìn chằm chằm sói xám lớn ngã xuống đất không đứng dậy nổi. Dean papa giống như là đi tìm bác sĩ, nếu như trí nhớ của ta không có sai lầm, David papa hẳn là thú nhân phi thường khỏe mạnh... Lẽ nào là bởi vì ta sống lại, vì vậy mà phát sinh một số việc không phải? Karl có chút sợ hãi David gặp chuyện liền thu hồi ánh mắt từ trên thân thể Cự lang lại, xoay người nằm sấp trong lòng của Rei.



Ngửi mùi hương nam tính nồng nặc, ta có mấy phần an tâm, chỉ lo ở chà xát mặt vào lồng ngực khỏe mạnh trước mặt. Karl căn bản không phát hiện, tứ chi của nam nhân ôm lấy người mình có bao nhiêu cứng ngắc, hô hấp có bao nhiêu cẩn thận, một gương mặt tuấn tú lạnh lẽo cứng rắn có bao nhiêu...hồng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com