Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31: Bạn Trai

Edit: NguyenHoa

  Chương 31: Bạn Trai

( 官配: "quan phối" = bạn trai)

Tự nhiên Vương Tiểu Minh cũng xem được video này.

  Có lẽ là bởi vì đến trước là chủ, nên nhìn thế nào cũng thấy Diêu Nhân trong video mang khí chất bạch liên hoa, nhìn như ánh mặt trời sạch sẻ toả nắng, nhưng vẫn không thể thay đổi được bản chất trà xanh.

Vương - chuyên gia giám định- Tiểu Minh ngay lập tức cùng chung kẻ địch với Tạ Vãn Tinh, "Anh, vừa nhìn thấy là biết lăng xê rồi, Diêu Nhân này rõ ràng là buộc chặt hút máu! Khẳng định Phó ca không thích hắn, hắn lớn lên cũng không đẹp trai lắm."

Hắn cũng không phải tâng bốc, ai nhìn cũng thấy Tạ Vãn Tinh đẹp hơn Diêu Nhân gấp vạn lần.

Hắn hơi lo lắng Tạ Vãn Tinh bận tâm đến hotsearch này, dù sao thì những video đó thực sự có chút ái muội, nói là tình đồng đội, cũng có thể bị bóp méo thành thiếu niên động tâm.

Xào CP, không phải là nói thật thật giả giả sao, còn phải xem nhân vật có đủ tốt hay không, khán giả có nguyện ý tin hay không.

Tạ Vãn Tinh lại nhàn nhạt nói: "Ai biết được? Dù sao thì bên Phó Văn Thiện sẽ giải quyết, quản lý của anh ta cũng không phải ăn chay."

Trong giọng nói Tạ Vãn Tinh không những không nghe ra sự tức giận, mà còn rất bình tĩnh, giống như đây chỉ là một bát quái râu ria không đáng kể, y chỉ là một người qua đường xem náo nhiệt.

  Vương Tiểu Minh không khỏi sửng sốt, nghĩ thầm rốt cuộc là Tạ ca để ý hay không để ý đây? Nói cách khác, rốt cuộc Tạ ca có thích Phó Văn Thiện không, hay là căn bản không quan tâm chút nào?

Trong lúc nhất thời hắn có chút không nhìn ra.

  Tạ Vãn Tinh không để ý tới ánh mắt dò xét của hắn, đứng dậy nói: "Tôi ăn no rồi, về phòng trước, cậu nghĩ ngơi sớm đi."

  Vương Tiểu Minh vội vàng gật đầu, nói: "Anh, nếu anh có việc gì nhớ gọi em."

  •

Tạ Vãn Tinh trở lại phòng, nằm xuống giường, giống như một đứa trẻ đang hờn dỗi.

Y không bình tĩnh chút nào.

  Kỳ thật y ăn không nhiều, đơn giản là vì vừa rồi xem Weibo nên ăn không vô mà thôi.

Y ném điện thoại lên tủ đầu giường, mắt không thấy tâm không phiền, nhưng một lúc sau, lại không tự chủ được mà cầm lên, bấm vào Weibo.

  Độ phổ biến của hotsearch #Phó Văn Thiện Diêu Nhân# trên Weibo vẫn cao, nhiều chuyện mới liên tục được tung ra, account marketing lẫn lộn với người qua đường, tung ra rất nhiều chuyện, thật giả lẫn lộn.

  Rất nhiều trong số đó là ảnh của Diêu Nhân và Phó Văn Thiện khi còn là thực tập sinh, Phó Văn Thiện trong ảnh luôn có khuôn mặt lạnh lùng, thích mặc đồ đen, khi nhìn người ta luôn có chút lạnh lùng, ngang ngược.

  Tuy nhiên, trong một số bức ảnh chụp anh và Diêu Nhân cùng nhau, anh lại cười, thần sắc tươi sáng, một tay đặt trên vai Diêu Nhân, hai gương mặt trẻ trung cùng nhìn vào máy ảnh.

  Một số người trong bình luận đã bắt đầu ghép cp.

  "Chỉ có một mình tôi cảm thấy họ có một chân sao? Họ gặp nhau lúc niên thiếu, cùng nhau đi qua năm tháng tươi đẹp. Phó Văn Thiện thờ ơ với cả thế giới, chỉ dịu dàng với một người, Diêu Nhân dịu dàng với cả thế giới, chỉ làm nũng trước mặt anh. Bây giờ xem như họ đường ai nấy đi, như hai người xa lạ, nhưng họ vẫn nhớ về nhau! Thật tốt! Tôi sẽ là người đầu tiên ghép cp!!"

Bình luận này được đẩy lên đầu, fan độc duy của Phó Văn Thiện đã nhanh chóng lao vào khống bình, không hẹn trước mà tách Phó Văn Thiện ra, cố gắng hết sức để làm rõ mối quan hệ giữa Phó Văn Thiện và Diêu Nhân.

(Fan độc duy/毒唯粉 = Fan only: Chỉ thích duy nhất 1 người, fan độc duy có thể cân cả thế giới để bảo vệ idol của mình.
Khống bình: hành động của fan đi thanh minh, phản bác cho tin đồn hoặc scandal của thần tượng.)

Nhưng không chịu nỗi nhiều người qua đường cùng thủy quân xem náo nhiệt, đều like bình luận này, khiến nó vững vàng chiếm giữ top đầu trong khu bình luận.

Tạ Vãn Tinh nhìn chằm chằm vào bình luận, tức giận đến muốn chửi thề.

Không sai, chỉ có y, một giáo phái!

Ghép cái gì mà ghép, cp gì mà cp, mở mắt ra mà xem, bạn trai đứng đắn đang ở đây nè!

  Nhưng vừa nghĩ xong, y lập tức ngây ngẩn cả người.

Y mà tính là bạn trai gì?

Nói dễ nghe chút thì là bạn tạm thời, còn nói khó nghe thì cũng chỉ là bạn giường mà thôi.

  Ngay từ đầu hai người ở bên nhau đã thống nhất, chỉ đơn giản là quan hệ thể xác, sẽ không can thiệp chuyện của nhau.

  Mặc dù y chiếm vị trí bên gối của Phó Văn Thiện, nhưng đừng nói đến người nhiều năm trước như Diêu Nhân, ngay cả khi Phó Văn Thiện bảo chấm dứt quan hệ, y cũng không thể nói "không".

  Nhưng bây giờ trong lòng y lại đang rối loạn vì Diêu Nhân, giống như một người bạn trai hẹp hòi, tính toán chi li đến quá khứ của Phó Văn Thiện. Như thể y đang ghen ghét, không cho phép người này động tâm với người khác ngoài chính mình.

  Màn hình điện thoại tối lại.

Đem quá khứ của Phó Văn Thiện cùng người khác phong ấn lại.

  Nhưng Tạ Vãn Tinh lại cuộn tròn trên giường, y ném điện thoại lên giường, gục đầu vào đầu gối, ngơ ngác nhìn ngọn đèn trên tủ đầu giường.

  Cuối cùng y cũng lờ mờ nhận ra điều gì đó không ổn.

Y không phải là bạn trai thực sự của Phó Văn Thiện, nhưng có vẻ như y thực sự coi mình là bạn trai chính thức.

Trong lòng Tạ Vãn Tinh đột nhiên trở nên chua xót, không tê tâm phế liệt như trong tiểu thuyết, lại như dao cùn cắt qua da thịt.

Y ủ rũ vùi đầu vào cánh tay.

Y đột nhiên rất muốn gặp Phó Văn Thiện.

Y không biết mình có đủ tư cách để đặt câu hỏi hay không.

  Vì vậy, y tham lam ngây thơ hy vọng Phó Văn Thiện sẽ lập tức xuất hiện trước mặt mình, chủ động giải thích với y là Diêu Nhân không liên quan gì đến anh.

  Nhưng y đợi mãi, mà chuông cửa vẫn không hề reo lên.

  •

Phó Văn Thiện đang ngồi trong văn phòng của Giang Hàm.

  Văn phòng đầy khói, phần lớn là do một mình Giang Hàm hút.

Hắn vừa kết thúc một ngày làm việc, đang chuẩn bị rời khỏi công ty, nhưng lại nhìn thấy tên anh trên hotsearch của Weibo, không nói hai lời đem anh giữ lại.

  Vừa hút thuốc, Giang Hàm vừa lướt xem những thứ lộn xộn trên Weibo, cùng Phó Văn Thiện chửi ầm lên: "Cái tên không biết xấu hổ này, vậy mà lại còn có mặt mũi lăng xê, chờ lát nữa tôi trực tiếp tìm bộ phận PR để cho hắn tỉnh táo lên nhìn xem ai là baba!"

Hắn tức giận đến đau gan, người khác có thể không biết Diêu Nhân là loại rác rưởi gì, nhưng hắn biết rõ ràng.

  Nhưng khi ngẩng đầu lên, lại phát hiện Phó Văn Thiện cũng không tức giận như hắn, ngược lại vẫn bình tĩnh, cùng người trò chuyện trên WeChat, bình tĩnh như thể nhân vật chính trên hotsearch không phải là mình.

Giang Hàm không khỏi nhướng mày, hỏi: "Cậu làm sao vậy, sao lại bình tĩnh như vậy, không tức giận sao?"

Phó Văn Thiện không nói gì, anh vẫn đang trả lời những người bạn tốt trong nhóm WeChat.

  Không chỉ Giang Hàm sắp nổ tung mà những người bạn tốt của anh cũng đã nổ tung.

  Những người bạn tốt này đều biết được chuyện xấu năm đó, lời mắng chửi trong nhóm cái sau càng tàn nhẫn hơn cái trước, hận không thể ra tay để cho Tiểu bạch liên biết thế nào là thế giới đen tối.

Phó Văn Thiện nói xong câu cuối cùng, tắt điện thoại di động, ngẩng đầu nhìn Giang Hàm, "Không có gì phải tức giận."

Anh bình tĩnh nói: "Những hình ảnh cậu ta tung ra đại đa số đều là sự thật, anh biết, tôi xác thực coi cậu ta là đồng đội, huynh đệ. Thậm chí còn nghĩ đến mở đường cho cậu ta, để cho cậu ta có thể phát triển."

Giang Hàm nghe được mặt đều tái rồi.

Hắn nghĩ lần này Phó Văn Thiện sẽ không tranh cãi với Diêu Nhân, nhịn không được muốn nói Phó Văn Thiện đừng mềm lòng nữa, giới giải trí rất dơ bẩn phức tạp, Phó tam thiếu gia ngài đừng ngây thơ như vậy.

  Nhưng ngay sau đó hắn nghe thấy Phó Văn Thiện chuyển chủ đề, "Nhưng anh cũng biết. Năm đó lúc chúng tôi tan vỡ tồi tệ như thế nào. Mấy năm nay tôi không để ý đến cậu ta vì tôi còn lưu một chút tình nghĩa với cậu ta, chính là do cậu ta không lấy tôi lăng xê."

  Nhưng bây giờ chút tình nghĩa này cũng đã bị Diêu Nhân dùng hết.

Giang Hàm nghe vậy, rốt cuộc ý thức được, nhịn không được có chút vui vẻ.

Hắn nhìn Phó Văn Thiện, "Ý cậu là gì?"

Phó Văn Thiện cũng ngậm một điếu thuốc trong miệng, trong làn khói mờ ảo, lông mày cùng đôi mắt của anh hơi cụp xuống, khuôn mặt cứng rắn không chút biểu cảm nhưng lại vô cớ khiến người ta cảm thấy lạnh lùng. "Nên làm thế nào thì làm thế ấy. Nếu một cái hotsearch như vậy anh cũng không xử lý được thì tiền thưởng của anh cũng khỏi luôn."

  Giang Hàm ngẩn ra, sau đó cười ha ha, hắn chỉ chờ câu nói này.

Hắn có rất nhiều thủ đoạn, nhưng chỉ lo lắng Phó Văn Thiện còn niệm tình đồng đội cũ.

Nếu Phó Văn Thiện không niệm tình cũ này, thì hắn cũng không cần bận tâm gì nữa.

Hắn vui vẻ ra mặt vẫy vẫy tay với Phó Văn Thiện: "Được rồi, cậu trở về ngủ đi, luyện bài hát, tìm bạn trai của mình đi, anh đảm bảo ngày mai tỉnh dậy, Weibo sẽ là thế giới mới."

Phó Văn Thiện không ở lại nữa, anh biết khả năng của Giang Hàm, một chuyện nhỏ như vậy, không làm khó được người đại diện kim bài này.

  Anh xuống tầng hầm lấy xe, nhưng không vội lái đi.

  Anh mở điện thoại lên, ngậm điếu thuốc trên miệng, lướt vài bài Weibo.

  Anh cũng đã xem những bức ảnh video do Diêu Nhân tung ra, thời gian trong những bức ảnh đó đều là thật.

  Họ thực sự đã từng có một mối quan hệ tốt.

  Khi anh gặp Diêu Nhân, đó là lúc anh nghèo túng nhất, là lúc bất hòa với gia đình, lẻ loi một mình đến Hoa Âm với tư cách là một thực tập sinh, đó là lần đầu tiên trong đời anh ngủ cùng người khác.

  Khi đó không nói anh một nghèo hai trắng tay, còn không thay đổi được tính khí thiếu gia, vừa vào ký túc xá đã đánh nhau với hai đồng đội khác.

  Chỉ có Diêu Nhân là đối tốt với anh, không chỉ bao dung tính tình của anh mà còn giúp anh giặt quần áo, đêm khuya Diêu Nhân cùng anh luyện hát trên ban công, sáng sớm còn giúp anh mua đồ ăn sáng.

  Mãi về sau, mối quan hệ của anh với các đồng đội được cải thiện, nhưng Diêu Nhân luôn là người đặc biệt nhất trong lòng anh.

  Bởi vì Diêu Nhân đối xử tốt với anh, không phải lúc anh là thiếu gia Phó gia, mà là khi anh không một xu dính túi, chỉ là một chàng trai nghèo.

  Anh không còn hào quang, trở thành một người bình thường, nhưng Diêu Nhân luôn nói anh khác biệt, anh sẽ tỏa sáng rực rỡ.

  Vì vậy, sau này khi Diêu Nhân tỏ tình với anh, mặc dù hoảng sợ nhưng vẫn theo bản năng sợ làm tổn thương Diêu Nhân, thậm chí còn cẩn thận từ chối.

  Bởi vì sẽ không có ai thích anh như Diêu Nhân.

  Sẽ không có ai giống như Diêu Nhân, người không quan tâm đến những vật ngoài thân, chỉ đơn giản là đối xử tốt với Phó Văn Thiện.

  Anh đã từng nghĩ như thế.

  Cho đến khi Diêu Nhân không nói một lời ôm lên kim chủ, ra mắt solo, còn mang đi bài hát mà họ đã hoàn thành cùng nhau.

Phó Văn Thiện cau mày, ném điện thoại lên ghế phụ.

  Anh chỉ cảm thấy 3 năm trước mình là một kẻ đại ngốc.

Tâm trạng Phó Văn Thiện không tốt, lái xe rời công ty.

Một chút khoan dung cuối cùng của anh đối với Diêu Nhân đã biến mất vào ngày hôm nay.

Cái đồ 250 (đồ ngốc) Diêu Nhân này, cuối cùng đã lấy đi chút thiện cảm cuối cùng của anh.

Phó Văn Thiện lái xe về hướng Tụy Hà Loan, lúc này đã gần 11 giờ, trên đường ít xe hơn so với ban ngày.

  Đi được nửa đường, anh chợt thấy nhà hàng bán điểm tâm yêu thích của Tạ Vãn Tinh vẫn còn mở cửa.

  Không suy nghĩ nhiều, anh dừng xe, đeo khẩu trang bước xuống để đóng gói một phần.

  Nhưng chờ anh mang điểm tâm về Tụy Hà Loan, lại thấy đèn trong nhà Tạ Vãn Tinh đã tắt.

  Căn biệt thự trông rất yên tĩnh, chỉ có ngọn đèn trong vườn vẫn sáng, tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ trong đêm.

Phó Văn Thiện do dự hết lần này đến lần khác, vẫn không muốn làm phiền, nên mang điểm tâm trở về nhà mình.

  Sau khi vào phòng, anh bật đèn, ngồi trên ghế sofa, ăn phần điểm tâm.

  Khi ăn, anh tự hỏi liệu Tạ Vãn Tinh đã ngủ chưa, khuôn mặt bất giác dịu đi.

  Vừa rồi trong nhóm bạn tốt của anh vô cùng tức giận, ước gì có thể xắn tay áo giúp anh dạy cho Diêu Nhân một bài học, thậm chí còn nói anh cái gì cũng giỏi ngoại trừ mềm lòng.

  Mềm lòng là đại kỵ, không được, tiểu tiện nhân nhất định phải bị thu thập.

Anh còn chưa kịp nói cái gì, tin tức rất nhanh liền bay đi.

  Cuối cùng, Lý Tư Hành bước ra nói.

  "Tôi không nghĩ lần này lão Phó sẽ bỏ qua cho tiểu tiện nhân đó. Trước kia không xử lý là do lão Phó không quan tâm. Nhưng bây giờ thì khác, lão Phó có Tạ Vãn Tinh bên cạnh. Có phải không lão Phó? @Phó Văn Thiện"

Phó Văn Thiện cho Lý Tư Hành 180 lượt thích.

Lới nói của Hành ca rất đúng.

  Thật ngu ngốc mới cùng lên hotsearch với Diêu Nhân.

Hiện tại anh chỉ chấp nhận một hotsearch duy nhất mà thôi, trừ bỏ những lời ca ngợi nồng nhiệt cho bài hát mới của anh.

Thì có lẽ chỉ có công bố mối quan hệ của anh và Tạ Vãn Tinh.

  Nghĩ đến đây, anh lại thở dài, cảm thấy điểm tâm trong miệng thật vô vị.

Anh thực sự muốn lên hotsearch với Tạ Vãn Tinh, nhưng anh không biết liệu Tạ Vãn Tinh có muốn hay không.

  Trong lòng anh thậm chí còn tự hỏi, không biết nếu Tạ Vãn Tinh xem hotsearch này, có ghen hay không?

  Nếu y ghen, có phải chứng minh được ... Tạ Vãn Tinh cũng có một chút thích anh?

Hết chương 31.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com