Chap 1
*Rengg...Renggg*
Tiếng chuông báo thức vang lên inh ỏi, làm ai đó đang yên giấc trên giường bỗng cựa quậy, nhăn mặt. Dù biết sớm muộn cũng phải ra khỏi cái nùi chăn gối này thôi, nhưng nó vẫn cố kéo dài thời gian, đắp chăn lên qua khỏi đầu. Nó cố đợi cho tiếng chuông tắt, nhưng mà không...Cái đồng hồ nó đã reo hơn 15p, nó bực bội tung chăn, với tay tới cái đồng hồ.
*BỐP*
Cái đồng hồ vừa bị nó ném thẳng tay vào tường, vỡ vụn.
Bây giờ nó mới nhớ ra rằng, chính nó đêm qua đã cài báo thức lâu hơn mọi ngày để tránh tình trạng ngủ như chết, kế hoạch thức đúng giờ thành công rồi đó ! Nhưng đồng nghĩa cái đồng hồ cũng banh chành...
Bất lực ôm đồ vào nhà vệ sinh.
*5:00AM*
Nó lái chiếc xe đạp tới một cửa hiệu sữa.
- Cháu tới rồi ạ !
- ChanHee đó hã ? Hôm nay đúng giờ quá ta_ Bà chủ cửa tiệm tiếp lời vui vẻ.
- Dạ ! Hôm nay cũng như mọi hôm đúng không dì ?
- Hôm nay có vẻ vất vả đấy ChanHee à, khu phố A và cả khu B nữa._Bà chủ chất thùng hàng lên xe nó.
- Thật á ? Vậy cháu đi đây, chào dì ạ~_ ChanHee cúi đầu.
Công việc kiếm thêm của ChanHee là giao sữa. Công việc này đòi hỏi phải thức sớm, còn ChanHee thì vốn ham ngủ và công việc này có vẻ hơi 'làm khó'. Nhưng biết sao được, xin việc chổ khác thì chỉ thử việc đúng một ngày là bị đuổi, tay chân vụng về, không đâu vào đâu. Hậu đậu !
Nhưng còn việc giao sữa này tuy hơi mệt về chuyện phải thức sớm, thì cũng không quá vất vả , lương cũng ổn và một bà chủ cực kỳ vui tính, dễ chịu.
Sau khi đạp xe hì hục giao hết số sữa, ChanHee nhìn đồng hồ.
Đã là 6:45 rồi !!! ChanHee lại chạy thục mạng tới trường, cầu trời khẩn phật để kịp giờ.
.
.
.
"Ôi may mắn quá ChanHee a~...Cửa chưa đóng, vậy là không bị phạt rồi hé =)))"_Nhìn thấy cổng trường vẫn còn mở nó cười tươi rói, rồi hí hửng đạp xe tiếp.
- Ơ khoan...hình như có cái gì đó không ổn thì phải !!_ Nó vừa chạy lướt qua cái gì đó.
Nó lùi lại trước sạp báo =)))
- Oimeoi~ Là L.Joe..._ChanHee há hốc mồm chữ 'O'
Chính xác hơn, L.Joe hiện tại khá nổi tiếng tuy vẫn học cấp 3 nhưng đã là người mẫu ảnh cho nhiều tạp chí và ChanHee chính thức bị 'đỗ đừ đừ' bởi vẻ ngoài cuốn hút ấy, từ lâu rồi.
ChanHee không rời mắt khỏi cuốn tạp chí ấy, L.Joe được lên trang bìa.
Điều quan trọng hơn là cổng trường thì sắp đóng, nếu như dừng lại để mua rồi mới đi tiếp thì 'chắc chắn' sẽ trễ học. Nhưng nếu đợi tới tan học thì cũng không mua được, đã có lần nó đợi tan học rồi mới mua và kết quả là chạy khắp khu phố thì đã bán sạch sẽ.Và hơn nữa hiện tại, hai đứa nữ sinh khác vừa mua mất 2 cuốn tạp chí ấy và rời đi, trên kệ chỉ còn vỏn vẹn vài cuốn.
"Không được ! Hôm nay nếu mà đi trễ thì sẽ phải chịu khổ rồi, học hành quan trọng hơn a~"
.
.
.
.
Rốt cuộc ChanHee đã đi trễ ! (R: tật đú không bỏ =))) )
Phải gửi xe ngoài trường và leo tường để vào.
*Phịch*
ChanHee nhảy xuống an toàn, hiện giờ đang là giờ truy bài, tất cả mọi người đã vào lớp.
ChanHee cười thầm vì không bị ai phát hiện.
Đi được 3 bước thì...
- Em kia đứng lại !_ Giọng nói quen thuộc.
ChanHee thừa biết người đó là ai, nhưng làm như không nghe thấy và cố đi tiếp.
- Lee ChanHee. Em đứng lại cho tôi.
Chết tiệt ! Gọi cả tên rồi...Lần này thật sự là không thoát được.
ChanHee đành dừng lại và chờ đợi điều gì đó sẽ đến.
- Em biết giờ này đã là truy bài rồi không ? Lại đi trễ, lần thứ mấy trong tuần rồi hã ChanHee ?
- Em...em...có việc đột xuất nên..._ChanHee cố giải thích.
- Lên văn phòng ngay ! _ Cô giám thị quát.
.
.
.
ChanHee bị phạt lau hành lang. Cả buổi sáng phải chạy tới chạy lui và bây giờ là bị phạt, cả người mệt mỏi. Nhưng cũng không sao, cuốn tạp chí đang yên vị trong cặp rồi.
.
.
.
Về đến nhà...
- Con về rồi !_ChanHee nói xong chạy ào vào phòng đóng cửa .
Chưa kịp nằm lăn ra giường thì có tiếng gõ cửa.
- ChanHee à, ra ngoài phòng khách, ba mẹ có chuyện cần nói với con.
- Dạ ! Ra ngayyy..._ ChanHee ủ rũ bước ra.
- Ba và mẹ chuyển công tác, nên nhà chúng ta sẽ chuyển đến Seoul._Mẹ ChanHee nói ngay khi ChanHee vừa bước ra.
- Sao ? Lại chuyển nhà nữa à...Con không muốn ! Con chỉ mới dần quen cuộc sống ở Busan thôi mà._ChanHee có chút khó chịu.
- Ba xin lỗi, nhưng đây là công việc.
- Con không muốn ! Con sẽ ở lại Busan.
- Con đừng có cứng đầu, ta nói đi là phải đi...Nếu không mấy cuốn tạp chí, poster vớ vẩn sẽ bị đem đốt hết.
- Được rồi ! Đi thì đi, mẹ chịu chưa ?_ ChanHee tức giận vào phòng khóa cửa.
.
.
.
ChanHee cả đêm trằn trọc không ngủ được, cứ suy nghĩ về việc sắp chuyển đi một nơi khác. Nhớ ngày rời Canada, ChanHee đã khóc rất nhiều...Và hiện tại ChanHee chỉ mới dần quen với cuộc sống nơi đây thôi, thậm chí còn không có đến 1 người bạn thân thiết.
.
.
.
Cuối cùng cũng đã đến Seoul, ChanHee bỡ ngỡ nhiều thứ, nơi đây nhiều tòa nhà cao tầng, đường phố rộng lớn, xe cộ tấp nập và hay kẹt xe =='
Bước vào trường mới, ChanHee cảm thấy choáng ngộp bởi ngôi trường này lớn kinh khủng luôn. Có cả ký túc xá nữa, không lẽ ba mẹ mình cho mình ở ký túc xá sao ??
- Hôm nay lớp chúng ta sẽ có một học sinh từ Busan mới chuyển tới, vào đi em._ Cô giáo hướng ngoài cửa.
- Xin chào ! Mình là ChanHee, học sinh mới. Rất mong được chỉ bảo thêm._ChanHee cúi chào.
- Được rồi, ChanHee ngồi chổ trống dưới kia nhé ! _ Cô giáo chỉ tay về phía bàn dưới.
ChanHee bước xuống chổ ngồi, nhìn sang bên cạnh thì phát hiện người kia đang nằm úp mặt ngủ.
- Bạn ơi ! Xin chào..._ChanHee lên tiếng.
- Chuyện gì ? Không thấy người ta đang ngủ hã ?_Người đó bực bội ngẩng đầu lên, quay sang.
- Cậu...c..cậu là L...Joe sao ???_ ChanHee không tin vào mắt mình.
- Phải ! rồi sao ?..._L.Joe với cái giọng khinh khỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com