Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Edit: Khía.

Beta: Sà.

Đầu Luca vẫn rất đau, anh cảm thấy có rất nhiều thứ muốn chui ra khỏi đầu anh, hệt như vô số mũi kim mảnh nhỏ đang ghim vào trong thần kinh anh. Anh chẳng có cách nào để làm dịu nỗi đau này, chỉ có thể dùng tay ôm đầu trong chăn.

Mẹ, chuyện gì đây...

"Cảm ơn anh."

Luca chợt nghe thấy một giọng nói xa lạ vang lên ngay bên giường. Vén chăn lên, anh thấy cô bé mình cứu đang dọn dẹp chén canh.

"Em nói chuyện được hả?"

Cô bé sợ hãi nhìn anh, không mở miệng, nhưng Luca lại nghe được giọng nói ấy: "Mặc dù anh không cứu được gấu Lanny của em nhưng vẫn cảm ơn anh."

Luca ngoáy lỗ tai mình: "Gấu Lanny?"

Cô bé trợn mắt, rất bất ngờ khi thấy anh có thể hiểu được tâm trạng của mình. Cô bé xoay người chạy ra ngoài, chỉ lát sau đã ôm một cái khung ảnh về, chỉ vào bức ảnh.

Luca nhìn theo ngón tay cô bé, trong ảnh là một bé gái cầm một con gấu máy màu hồng.

Cô bé cúi đầu vuốt khung ảnh, Luca buộc phải chấp nhận sự thật rằng mình có thể nghe được giọng nói kia: "Buổi sáng khi ra ngoài với cha, em làm mất nó, muốn đi tìm, nhưng nó đã rơi xuống nước..."

Luca thở dài, xoa đầu cô bé: "Ừ, anh biết rồi. Em tên là Yo Yo đúng không? Đừng buồn nhé, cứ chào tạm biệt với nó thôi, sau này em sẽ có bạn mới."

Cô bé gật đầu, dụi mắt, cười với anh.

Luca hơi sửng sốt, cười nói: "Đúng vậy, chúng ta cũng là bạn rồi."

Cửa phòng bị mở ra, tiếng huyên náo trong quán rượu truyền vào, Luca lập tức cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung.

— Mẹ, lại bỏ việc.

— Bà già thối chết sớm mới tốt!

— Cách xa bà chút, sâu rượu chết tiệt, bà thèm vào mày.

— Ực a a a gian phu! Bà muốn giết mày!

Quá nhiều suy nghĩ tiêu cực tấn công anh, hệt như một đàn kiến đang liên tục cắn nuốt não mình. Luca đau đớn bịt lỗ tai lại, hận không thể đập đầu vào tường.

"Chắc em cũng biết, bịt kín tai cũng vô dụng." Người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc cầu kỳ đóng cửa phòng, quan sát Luca qua cặp kính, lát sau lại nhíu mày: "Em bao nhiêu tuổi?"

Lúc ở gần y, Luca cảm nhận được cảm giác bị chèn ép, nhưng nỗi đau đến từ những suy nghĩ hỗn loạn kia của anh cũng vì vậy mà giảm nhanh.

Anh nói chậm, ngẩng đầu nhìn người đàn ông: "Tháng sau là tròn 24."

Người đàn ông chậc một tiếng: "Già vậy à? Làm tôi thất vọng quá, tôi còn tưởng là một bé shota."

Trong lòng Luca mắng: Phẹt, tên biến thái chết tiệt!

Người đàn ông đẩy cặp kính: "Tôi không phải biến thái, em nên gọi tôi là thầy."

Luca: "..." Tôi còn chưa nói mà, cái này cũng nghe được hả?

Người đàn ông nói: "Tôi biết em đang nghĩ gì, tôi cũng là một Guide."

Luca hít một hơi, quyết định thanh lọc hết suy nghĩ của mình.

Người đàn ông hừ cười: "Khuyên em đừng làm như vậy, bây giờ em còn chẳng thể chặn được suy nghĩ của những người xung quanh, nếu em thanh lọc hết suy nghĩ của mình thì sẽ bị suy nghĩ của người khác chi phối."

Luca quỳ cái bịch dưới ống quần tây của người đàn ông: "Thầy, thầy đừng xuất chiêu nữa, học sinh biết sai rồi."

Người đàn ông hài lòng mỉm cười: "Lần đầu gặp mặt, Luca, tôi là Gacy."

Luca được xem như học sinh mới lớn tuổi nhất học viện Guide, vinh dự nhập học.

Lúc huấn luyện buổi sáng, anh đứng cuối hàng, trước mặt là một dãy các bé shota và loli chỉ cao đến ngực anh.

Kỳ quyết định thức tỉnh cuối cùng là vào năm 18 tuổi, phần lớn Sentinel và Guide sẽ thức tỉnh trước 14 tuổi, chậm chút thì lúc 16 tuổi sẽ xuất hiện triệu chứng. Cha mẹ rất để ý đến tình hình đặc biệt khi đứa trẻ lớn lên, một khi đứa trẻ xuất hiện các loại triệu chứng như nhức đầu, choáng váng, cảm xúc hỗn loạn thì sẽ được đưa đến học viện Guide, tiếp thu hệ thống huấn luyện học tập.

Học sinh "lớn tuổi" như Luca đúng là rất hiếm có.

Gacy rất yêu thích đám học sinh mới của y, bỏ qua sự tồn tại chướng mắt của Luca, tất cả đều là những đứa trẻ đáng yêu. Thấy y hoàn toàn không đếm xỉa tới mình, chỉ say mê nhìn về phía mấy đứa trẻ kia, Luca không nhịn được liếc mắt.

Học viện Guide cũng không quá coi trọng việc huấn luyện thể lực của học sinh, huấn luyện buổi sáng chỉ chạy ba vòng là xong. Gacy cho mấy đứa trẻ nghỉ ngơi một lát rồi vào lớp học, sau đó xách một mình Luca đến phòng làm việc.

Gacy lấy mắt kính xuống, tỉ mỉ lau tròng kính: "Tôi nói lại lần nữa, tôi không phải ấu dâm."

Luca nghe lời cụp mắt: "Thầy, em sai rồi."

Gacy lại đeo kính lên: "Biết tôi tìm em có chuyện gì không?"

"Không biết." Học viện đã mở khiên bảo vệ tinh thần một cách bắt buộc cho học sinh mới, tránh để bọn họ bị thông tin khổng lồ bên ngoài quấy nhiễu nên bây giờ tinh thần Luca sảng khoái dễ chịu, trong đầu vô cùng thoáng đãng.

"Nói thật, bây giờ em mới thức tỉnh là rất phiền toái." Gacy mở hồ sơ học sinh của anh ra: "Em 24 tuổi rồi, ở Guide đang là tuổi thi tốt nghiệp, kết hợp nhiệt. Trước khi em xuất hiện kết hợp nhiệt, tôi phải dạy em cách sử dụng năng lực của em, thế là lại phải sắp xếp một kế hoạch học tập riêng cho em..."

"Chờ chút đã thầy, kết hợp nhiệt là gì?" Luca bắt được điểm chính.

"À tôi quên mất, các em chưa được học cái này." Gacy hời hợt nói: "Kết hợp nhiệt là em nảy sinh ham muốn tình dục sau đó cộng hưởng với một Sentinel chưa kết hợp."

Luca nuốt nước miếng: "Ham muốn đến mức nào ạ?"

Gacy nói: "Là loại ham muốn mà em không thể kháng cự được. Một khi kết hợp nhiệt quấn lấy cơ thể em, em sẽ không thể ngăn cản nó, nó tràn trề dã tính mạnh mẽ, rất tuyệt vời cũng rất nguy hiểm. Nếu khi đó em không có năng lực chỉ dẫn trợ giúp một Sentinel, thế kết hợp với Sentinel kia là rất không có trách nhiệm."

"Vâng..." Luca thấy mình cần tiêu hóa thêm chút nữa.

"Xem xong kế hoạch học tập mới chưa? Xem xong thì ký tên. Không còn câu hỏi gì nữa thì tôi sẽ bắt đầu áp dụng theo nó, theo tôi tới phòng huấn luyện lá chắn, bắt đầu đặc huấn xây dựng lá chắn."

"Vâng..."

Luca vội vã ký tên, cái hiểu cái không đi theo Gacy tới phòng huấn luyện. Sau đó anh trải qua ba tiếng rã rời nhất từ trước đến nay.

Gacy tháo dỡ khiên che chắn tinh thần, mở ra môi trường quấy nhiễu tinh thần, Luca chỉ chịu được một giây là đã lảo đảo chạy ra ngoài nhưng vẫn bị Gacy ấn ngã xuống đất, đạp mặt anh hướng dẫn: "Không nên để họ tiến vào ý thức của em cùng một lúc, tập trung tinh thần, thu gom ý thức, trong này có mười loại cảm xúc không ổn định, chỉ có một loại có ý nghĩa, em phải phân biệt rồi bắt được nó..."

Lúc ra khỏi phòng huấn luyện, sắc mặt Luca tái nhợt, đồng phục học sinh bị mồ hôi thấm ướt.

Gacy khép bản ghi chép lại: "Lần đầu tiếp nhận loại hình huấn luyện này mà đã có khái niệm về bước đầu xây dựng khiên che chắn, cho thấy thiên phú cũng không tệ lắm."

Hơi thở Luca mỏng manh: "Thầy à, thầy cũng tàn nhẫn quá rồi."

"Chẳng phải tôi đã cho em xem bản kế hoạch trưng cầu ý kiến của em rồi hả?"

"Không phải, em còn chưa hiểu được thì thầy đã đạp em xuống đất rồi..."

"Là do cung phản xạ của em quá dài."

Luca nói: "Sao mấy đứa trẻ kia chịu được loại huấn luyện này vậy?"

Gacy giận dữ nhìn anh: "Sao tôi có thể để mấy thiên sứ nhỏ chịu đống cực hình này? Tụi nó dễ thương như thế nên cần được yêu thương và quan tâm, loại huấn luyện tàn nhẫn này chờ tụi nó lớn lên rồi nói, dù sao cũng là huấn luyện trung cấp mà, không vội."

Sau một hồi sửng sốt, Luca căm hận nói: "Cái đệt, dù sao em còn được mẹ kế nuôi! Thế mà còn bảo thầy không phải ấu dâm à!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com