[Hệ liệt Không Thể Miêu Tả] Chuyện hậu trường
• Tác giả: Wulizhoulideyu
• Nguồn:https://archiveofourown.org/works/22844812?view_adult=true
-----------------
Một hôm nào đó, Du Châu hai người ở bên nhau đã lâu đồng thời có một ngày nghỉ, thế là cả hai quyết định đều ở nhà hảo hảo nghỉ ngơi.
"Đại ngốc tử, chúng ta hình như lâu rồi không ôn lại hậu trường!" Bé Mèo nào đó duỗi thẳng chân, thoải mái một bên ăn hoa quả một bên hỏi đệm dựa thịt người bên cạnh.
"Để làm gì a?" Hoàng Cảnh Du một bên dùng khẩu âm đùa cậu một bên lại ôn nhu lau đi khóe miệng vương nước quả của bé Mèo.
"Hình như về sau không còn ra bản DVD Đài? Tranh ca (*) cầm về anh còn không động tới."
(*) Tranh ca là quản lý cũ của Du
"Nhanh đi lấy nhanh đi lấy ~" Bé Mèo lấy cùi chỏ đẩy đẩy bụng mềm của Hoàng Cảnh Du, phi thường tự nhiên sai hắn.
"Mèo tham ăn, đừng ăn nhiều, lạnh." Hoàng Cảnh Du một bên xuống giường một bên vẻ mặt sủng nịch vuốt vuốt lông mềm mại của Mèo nhỏ.
…
"Hoàng Cảnh Du anh nhìn xem, lúc ấy dùng sức như vậy, đau muốn chết!" Mèo nhỏ chỉ vào đoạn nhu thuật sau khi kết thúc cảnh quay giường chiếu, lòng đầy căm phẫn.
"…" Hình như là vậy, lúc ấy quay cảnh giường chiếu xong, thực tế khó mà bình tĩnh, Tiểu Cảnh Du đều đã ngẩng đầu, đối diện khuôn mặt ửng đỏ của cậu, hắn chỉ muốn hung hăng khi dễ ---- Hoàng Cảnh Du một bên lúng túng nhớ lại.
"Còn có đoạn này cũng siêu đau! Hại người ta đụng đầu còn bị vặn tay! Anh sao lại thô lỗ như vậy!" Mèo nhỏ một bên nhìn một bên phát ra thanh âm bực tức, tay còn nhéo Hoàng Cảnh Du một cái.
" … " Nhìn thấy da thịt bé Mèo trắng noãn cùng bờ môi nhuận nước, chính hắn thật sự khống chế không nổi, không thể trách hắn, Hoàng Cảnh Du khô miệng từ trong hồi tưởng tỉnh lại.
Thế là lúc đầu vui sướng xem hậu trường lại biến thành Châu Meo không ngừng phàn nàn Hoàng Cảnh Du thô lỗ bắt cậu luyện nhu thuật bao nhiêu lần, sau đó Hoàng Cảnh Du không ngừng nhớ lại tình cảnh ngượng ngùng. Rốt cục -----
"A!" Hoá ra là cánh tay Hoàng Cảnh Du ôm lấy một vùng eo Châu Meo, quả thực cậu cũng để hắn ghé trên người mình, trong mắt dường như có ngọn lửa âm thầm thiêu đốt.
"Luôn nói anh thô lỗ, là anh bình thường trên giường quá ôn nhu sao?" Vừa nói bàn tay vừa vươn đến bờ mông mềm mại ngạo nghễ đang ưỡn lên, hung hăng vuốt ve.
Châu Meo điều chỉnh tư thế, dạng chân ngồi lên bụng mềm lại cơ bắp của Hoàng Cảnh Du, câu lên bờ môi hồng nhuận đầy đặn, hai tay chống lên lồng ngực dày dặn, mang theo khí tức dụ hoặc cười đáp, "Em nói mà anh nửa ngày mới phản ứng được, quả nhiên là đại ngốc tử ~"
Hoàng Cảnh Du hô hấp đột nhiên nặng thêm, chợt xoay người ngăn chặn Mèo nhỏ đắc ý nào đó, thuần thục tách chân cậu ra, sắc mặt biến hóa không ngừng ẩn nhẫn nhìn chằm chằm cậu, "Em biết em đang nói cái gì sao?"
Châu Meo cũng không cười, chậm rãi níu cổ áo sơmi Hoàng Cảnh Du, kéo hắn xuống, mang theo hương vị trái cây, nhiệt khí phun lên, nhếch khoé môi, "Đương nhiên biết."
Hoàng Cảnh Du chỉ cảm thấy dây cung kéo căng trong đầu một phen đứt gãy, một tay luồn vào tóc dày của Mèo nhỏ, một bên hung hăng phong bế bờ môi dụ hoặc.
Khác với ôn nhu thường ngày, đôi môi vừa tiếp xúc, Hoàng Cảnh Du liền đem lưỡi dài dày rộng chen vào khoang miệng Châu Meo, khiến cậu có chút trở tay không kịp, không thể không ngửa cần cổ lên, toàn bộ bị chặn trong miệng.
"Ngô …" Châu Meo vô thức nghẹn ngào, bên tai nghe tình thuốc thôi thúc trí mạng của Hoàng Cảnh Du, đầu lưỡi hung hăng đảo qua từng ngóc ngách trong miệng cậu, hòa cùng nước bọt cả hai, bá đạo vòng quanh đầu lưỡi buộc Mèo nhỏ cùng mình quấn quít triền miên, tay cũng không nhàn rỗi, đã sớm đem áo phông cậu đẩy quá ngực, hung hăng xoa nắn án niết nhũ tiêm sung huyết phía trên. Miệng bị chăm chú ngăn lại, Hoàng Cảnh Du thô bạo đem đầu lưỡi thẳng đến yết hầu cậu, Châu Meo không ngừng ngửa đầu bị ép liên tiếp nuốt xuống nước bọt hai người, thân thể mẫn cảm dưới sự vuốt ve của đối phương cũng dần dần khó nhịn khô nóng đứng lên, Mèo nhỏ cấp bách cần dưỡng khí vô thức bắt đầu xô đẩy trên thân người nào đó. Chú ý tới Châu Meo tựa hồ có chút thở không thông, Hoàng Cảnh Du rốt cục bỏ qua cánh môi sưng đỏ bị mình dày vò, lưu lại nước bọt chảy xuống khoé miệng cậu, phối hợp cùng lồng ngực phập phồng đỏ ửng vì thở dốc, càng tăng thêm khí tức mập mờ mê người trong không khí, ngọn lửa dưới đáy mắt hắn cũng càng đốt càng vượng, không cho bé Mèo thời gian nghỉ ngơi, mang theo xâm lược mà cúi đầu bắt đầu gặm cắn cần cổ trắng nõn, sau đó thuận thế hướng xuống phía dưới, một bên hung hăng kéo cái áo phông vướng bận ra, một bên tiếp tục để lại ấn ký trên thân thể mê người, giống như hùng sư tuần tra lãnh địa của mình không cho bất kỳ người nào khác xâm phạm!
"Ân …" Một viên thịt trước ngực mẫn cảm nhất bị Hoàng Cảnh Du ngậm trong miệng nhiều lần bú liếm, một bên khác thì bị ngón tay mang theo chai sạn nhiều lần xoa nắn, Mèo nhỏ chỉ cảm thấy nhiệt độ thân thể mình lên cao không ngừng, cảm giác tê tê từ ngực lan tràn đến toàn thân, Tiểu Châu Châu cũng dần dần ngẩng đầu, nhưng trong lòng lại ngạo kiều muốn quấy phá, Châu Meo chế trụ cái đầu đang cần cù cày cấy trước ngực, trào phúng khẽ cười nói, "Chỉ có ngần ấy năng lực?"
Không khí ngưng trệ mấy giây, nhưng nhiệt độ lại không ngừng lên cao, Hoàng Cảnh Du mang theo khí tức nguy hiểm ngẩng đầu nhìn Mèo nhỏ đang khiêu khích, tay thuận theo cơ bụng của cậu chậm rãi sờ phía dưới, "Anh có bao nhiêu năng lực em không biết sao?"
"Ân …" Dù không muốn để Hoàng Cảnh Du quá đắc ý, nhưng lúc bàn tay ấm áp dày rộng mang theo chai sần cầm Tiểu Châu Châu lên, bé Mèo vẫn là không nhịn được híp mắt phát ra tiếng thở dốc thỏa mãn.
Hoàng Cảnh Du cười cười, ngay sau đó thân thể xoay một cái, đem đồ lót còn sót lại trên người Mèo nhỏ cởi ra, một bên cầm Tiểu Châu Châu nhảy ra đã sớm cứng rắn, một bên thổi một ngụm nhiệt khí lên mã mắt đang co vào phía trước.
"A …" Kích thích bất ngờ xảy ra khiến Châu Meo không khỏi rên rỉ ra tiếng, eo nhỏ không tự chủ nâng khỏi mặt giường, khuôn mặt giống như vừa thống khổ vừa vui thích, bình thường Châu Meo hay xấu hổ lại mạnh mẽ đè nén thanh âm khoái cảm, hiếm khi nghe được tiếng kêu rõ ràng của cậu, Hoàng Cảnh Du phảng phất như đạt được khích lệ lớn nhất, không chút do dự mở miệng ngậm chặt Tiểu Châu Châu, tỉ mỉ dùng môi lưỡi vuốt thẳng mỗi một nếp gấp phía trên, thỉnh thoảng liếm mã mắt cấp tốc co rút chảy ra dâm dịch phía trước, một tay nương theo động tác trong miệng mà lột động phần lộ ra bên ngoài, một tay xoa nắn hai túi trứng phía dưới, cực lực dùng hết khả năng lấy lòng thân thể Mèo nhỏ.
Ga giường dưới thân bé Mèo đã sớm bị vò đến lộn xộn không chịu nổi, cần cổ nhiễm sắc hồng phấn kéo căng thành đường thẳng, phối hợp với từng cái ấn ký tím nhạt lại hiện ra mỹ cảm nhục dục.
"Dễ chịu không?" Hoàng Cảnh Du khẽ cắn ngoạm liếm lấy dịch thủy đã sớm lưu lại thật nhiều phía trước, đắc ý hỏi.
"A ..." Kích thích đột ngột khiến Hứa Meo Meo suýt tước vũ khí đầu hàng, ương ngạnh nhịn xuống, sau đó hung hăng trừng mắt về phía người nào đó đang ở giữa hai chân cậu, nói, "Không!"
"Vậy thế này thì sao?" Hoàng Cảnh Du cảm thấy Mèo nhỏ nào đó khẩu thị tâm phi rất là đáng yêu, đồng thời càng muốn thô bạo khi dễ tâm tình của cậu, không nói lời nào liền chen hai ngón tay vào miệng nhỏ phía dưới chưa kịp chuẩn bị kĩ càng.
"Anh!" Mặc dù không phải lần đầu tiên, nhưng cảm giác bị dị vật xâm nhập luôn luôn không dễ chịu, Châu Meo theo bản năng hướng về phía sau né tránh, lại bị đối phương nhanh chóng ngăn chặn, đồng thời ngón tay nhanh chóng hướng về phía trước đâm lên, tìm kiếm được điểm mẫn cảm liền hung hăng đè xuống.
"A! Anh..." Phảng phất như đồ chơi bị đè vào chốt mở, toàn thân bị kích thích không khỏi nâng lên, hai tay hai chân gắt gao nắm lấy ga giường dưới thân.
"Dễ chịu không? Hả?", lại gia nhập thêm một ngón tay, Hoàng Cảnh Du ác liệt mò mẫm hoạ vòng xung quanh điểm mẫn cảm, nhưng chính là không động vào điểm kia, Mèo nhỏ vừa mới hưởng tư vị sảng khoái nháy mắt cảm thấy trống rỗng vô cùng, bờ mông theo bản năng nhấc lên tách khỏi mặt giường hướng tới gần Hoàng Cảnh Du, chờ mong hắn trấn an, nhưng nhìn thấy hắn một mặt trêu tức, Châu Meo cố nén dục vọng ham muốn của bản thân, đem Hoàng Cảnh Du túm tới, nắm chặt Tiểu Cảnh Du sớm đã vừa thô vừa cứng nổi lên gân xanh trực nhảy ra ngoài, hung hăng khiêu khích nắm nắm, "Anh nói xem?"
"Tê - - - -" Hoàng Cảnh Du hít sâu một hơi, một bên đột nhiên ấn xuống điểm mẫn cảm, trừng phạt hành vi châm lửa của bé Mèo nào đó, một bên mang theo ý vị lừa gạt khàn khàn nói, "Ngoan, nó là của em, đừng chơi hỏng."
Hoàng Cảnh Du nói một bên mang theo mười phần ý vị lừa gạt cùng trấn an chậm rãi cúi đầu, gặm cắn mút vào cánh môi đỏ tươi của Mèo nhỏ, ngón tay ngừng lại bên trong cũng ôn nhu mò nén thành ruột ấm áp chặt chẽ.
"Ân …" Bé Mèo vừa mới xù lông thoải mái mà không kiêng kị hừ nhẹ, một tay nâng lên gắt gao vòng lấy cổ hắn khiến cho thân thể hai người thiếp chặt hơn, giúp chính mình không cần phí sức, ngửa đầu liền có thể nhận tiếp môi lưỡi cùng nước bọt của hắn, bàn tay kia nắm chặt Tiểu Cảnh Du cũng thả lỏng một chút, lại không tự chủ bắt đầu lột động, thỉnh thoảng còn mơn trớn mã mắt trên đỉnh đầu mẫn cảm.
"A …" Châu Meo vì hưởng thụ mà híp lại ánh mắt gợi cảm, trên tay cường độ vừa phải khiến Hoàng Cảnh Du đình trệ nửa giây than nhẹ một tiếng, Tiểu Cảnh Du cũng theo đó trướng lớn một vòng.
"Châu Châu, em thật mê người." Nghe Hoàng Cảnh Du tán dương, lại cảm thấy Tiểu Cảnh Du lăn bỏng trong tay nhảy lên, Châu Meo biết hắn nhịn không được, mà chính mình cũng không khác gì, thế là quan tâm nâng hai chân thẳng dài của chính mình, chậm rãi cuốn lấy lưng eo rắn chắc của hắn, hơi nhíu mày, trong mắt cũng tràn đầy tình dục, "Vào đi."
Bộ dáng Hứa Ngụy Châu dụ hoặc như vậy chính là câu dẫn trí mạng, Hoàng Cảnh Du hô hấp đột nhiên nặng thêm, một bên đem ngón tay rút ra, một bên dùng tay đỡ lấy vòng eo nhỏ đang nâng lên theo bản năng, một tay lấy bôi trơn trên đầu giường bôi lên Tiểu Cảnh Du, đỉnh đầu sưng đỏ vội vã không nhịn nổi mài hai lần ngoài miệng huyệt liền đột nhiên xâm nhập.
"Ách a ..." Bất ngờ to lớn xảy ra khiến Mèo nhỏ không ngừng ngửa về đằng sau, cần cổ hồng phấn kéo căng thành một đường thẳng, bàn tay khước từ trước lồng ngực Hoàng Cảnh Du nhưng chân lại không tự chủ đem eo của hắn quấn càng chặt hơn.
"Ân …" Hoàng Cảnh Du cũng không nhịn được phát ra tiếng than nhẹ tán thưởng. Quá gấp! Quá nóng! Quá thoải mái! Thành ruột ấm áp chặt chẽ bao vây côn thịt, hắn có thể cảm thấy mỗi một nếp uốn phía trên đều được bao bọc vuốt lên, không chỗ nào bị cô quạnh vắng vẻ, lại nhìn thấy biểu lộ xen lẫn thống khổ cùng vui thích ẩn nhẫn của bé Mèo, Hoàng Cảnh Du chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy hạnh phúc muốn tuôn trào.
Không hề gấp gáp luật động, Hoàng Cảnh Du ôn nhu cúi đầu hôn hầu kết hồng sắc của cậu một cái, trong mắt cùng giọng nói tràn đầy đều thương yêu, "Đau không?"
Trải qua kích thích ban đầu, Mèo nhỏ hít sâu vài hơi để chính mình tận lực trầm tĩnh lại, nhưng trên tay lại hung hăng nhéo nhéo Hoàng Cảnh Du, "Cái thứ đồ chơi của anh sao vẫn đang trướng lên!" Rõ ràng là phàn nàn, kì thực chính là nũng nịu, Hoàng Cảnh Du không khỏi cười khẽ một tiếng, đem chân cậu quấn trên lưng hắn hạ xuống, tách ra, đè sang hai bên, "Không lớn sao có thể thỏa mãn em cái đồ mèo ham ăn?"
"Anh mới … a ~" Lời còn chưa nói hết, Hoàng Cảnh Du đã không kịp chờ đợi đỉnh lên, gân xanh khiêu động trên cán cự vật ma sát thành ruột nóng ướt, đầu khấc mạnh hữu lần lượt chuẩn xác lại ngoan lệ đụng lên điểm mẫn cảm yếu ớt của Mèo nhỏ, khiến cậu chỉ cảm thấy một cỗ dòng điện từ xương sống lan ra toàn thân, ngón chân không tự giác cuộn lên, hai tay cũng vẽ lên từng đạo vết đỏ trên thân Hoàng Cảnh Du.
"Dễ chịu không? Ân? Dễ chịu không?" Lại bắt đầu xoắn xuýt vấn đề này, Hoàng Cảnh Du một bên đem chân cậu gác trên vai, một bên càng thêm tập trung công kích điểm mẫn cảm kia.
"A a … anh... chậm chút a …" Gắt gao bắt lấy cánh tay Hoàng Cảnh Du, bé Mèo bị kích thích, nửa thân trên không tự chủ nâng khỏi mặt giường, khuôn mặt nhỏ nhắn bình thường thanh lãnh ngạo kiều giờ phút này tràn đầy hưng phấn ửng hồng, đỉnh đầu Tiểu Châu Châu từ lâu đã thấm một chuỗi dài dâm thủy dinh dính.
Cảm nhận được vách trong co chặt, cùng với toàn thân Mèo nhỏ cứng ngắc, Hoàng Cảnh Du biết cậu muốn cao triều, lại một đường nắm lấy Tiểu Châu Châu, bất quá không phải lột động mà là ngăn chặn mã mắt đang cấp bách muốn bắn.
"Ngô a …" Châu Châu không khỏi mang theo tiếng khóc nức nở rên rỉ lên tiếng, nhưng chỉ càng câu lên xúc động muốn bạo ngược yêu thương cậu của Hoàng Cảnh Du, hắn liền tăng thêm tốc độ tăng thêm lực đạo hướng đến điểm kia xung kích, Mèo nhỏ mấy lần bị đẩy lên suýt đụng vào đầu giường, Hoàng Cảnh Du một bên đem cậu bảo vệ, một bên mỗi lần xung kích liền hỏi một lần, " Dễ chịu không? Dễ chịu không?"
Dòng điện phía sau như từng đợt sóng liên tiếp, phía trước lại bị đè nén không thể phóng thích, Châu Meo sớm đã không còn đắc ý khiêu khích như lúc trước, một bên ôm chặt người nào đó đang điên cuồng trên thân, một bên vô thức nâng mông nghênh hợp, bị hắn gần như bạo ngược trừu sáp, hi vọng đối phương nhanh kết thúc khoái cảm dày vò vừa ngọt ngào vừa thống khổ này, "A… dễ chịu ân… cầu anh …"
Ban thưởng cho bé Mèo khó có được một lần nghe lời, Hoàng Cảnh Du một bên càng thêm gia tăng tốc độ xuyên xỏ đỉnh vọt, một bên cúi đầu phong bế cánh môi hồng nhuận nuốt trọn thanh âm gợi cảm rơi bên miệng, "Ngoan, anh yêu em..." Rốt cục, gần như đồng thời trong tiếng gầm nhẹ hai người cùng lúc phóng thích…
Sau đó thân thể Mèo nhỏ còn lưu lại dư vị khoái cảm mà giật giật rất nhỏ, miễn cưỡng tựa lên thân ngực dày rộng của Hoàng Cảnh Du, tùy ý để hắn ôm mình đi vào phòng tắm tẩy rửa. Nhìn bé Mèo một bộ giống như ăn quá no mà lười biếng, Hoàng Cảnh Du có chút bận tâm nhưng lại mười phần sủng nịch nói, " Hôm nay kỳ thật nên để em nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai lịch trình rất nhiều sao?"
Châu Meo giương mắt liếc người nào đó rõ ràng chiếm được tiện nghi còn khoe mẽ, "Anh bớt giả bộ đi!"
"Anh đây không phải đang suy nghĩ cho em sao!"
"Hừ." Châu Meo một bên khinh thường nhẹ hừ một tiếng, một bên chui chui vào ngực hắn, hồi lâu mới truyền đến thanh âm muộn thanh muộn khí, "Em vui lòng!"
"Em nói cái gì?"
" … "
"Em nói cái gì, Châu Châu? Thanh âm quá nhỏ không nghe thấy!"
"Phiền chết! Nhanh ôm người ta đi tắm rửa!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com