Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

Ánh trăng rơi vãi vào bên trong căn phòng, cũng soi nhẹ lên thân thể trắng nõn mềm mại của An Tuyết Nhi, một cơn gió mát nhẹ nhàng thổi qua, nhưng cô cũng không cảm thấy rét lạnh, bởi vì cô đang bị dục hỏ thiêu đốt

"A...không muốn...tôi không được..." Cô cau chặt chân mày không chịu nổi, trên khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn đã lấm tấm mồ hôi

Một đôi tay ngăm đen dùng sức lực đè xuống ngực cùng mông cô, thân thể một người con trai bao trùm ở trên người cô không ngừng luận động, mỗi một lần lại đụng vào đỉnh hoa kính chỗ sâu nhất

An Tuyết Nhi mê muội cảm thụ, phân thân của hắn kiên định ở trong cô càng không ngừng ma sát ra vào, mà hai chân của cô lúc này đang kẹp chặt hai bên hông của người con trai

Đột nhiên người con trai thay đổi góc độ, nhanh chóng sát qua rồi thẳng lên làm cô thêm một lần nữa điên cuồng

"A..." Cô hoàn toàn không chịu đựng nổi, hét lên một tiếng chói tai, ở hoa huyệt giống như một dòng suối nhỏ tiết ra dịch ái cũng mãnh liệt co rút lại

Người con trai tựa hồ rất đắc ý, càng làm mãnh liệt, hơn nữa còn dùng thêm sức lực đâm ra vào hoa huyệt

"Ngừng, dừng lại..cầu xin anh..." Thân thể của cô đã không chịu nổi, liên tục nhiều lần đạt cao trào, nhưng người ở trên kia tự hồ không muốn bỏ qua cho cô, anh nắm lấy hai chân của cô đặt lên vai, sau đó đặt một chiếc gối ở dưới mông cô, sau đó liền dễ dàng cấm vào miệng huyệt nhỏ

Hắn không ngừng luận động vào hoa huyệt ướt át, mồ hôi trên người nhỏ xuống ở trên khuôn mặt tuyết trắng nhỏ nhắn của cô, người con trai bị hấp dẫn cúi người lè lưỡi liếm mồ hôi trên mặt cô, mà hạ thân vẫn không ngừng ra vào bên trong cô

Ban đêm mọi vật trong căn phòng yên tĩnh nên có thể nghe rõ tiếng da thịt đụng chạm vào nhau, hơn nữa An Tuyết Nhi không tự chủ được mà phát ra tiếng kêu kiều mị cùng hắn, khiến cho bên trong phòng càng đậm thêm hơi thở mập mờ

Đột nhiên hắn cúi xuống dùng sức kéo hai chân ở trên vai ra, hai tay nắm chặt mông nàng mà kéo hướng về phần thân khổng lồ nóng rực, một cái rồi một cái đâm vào rồi lại rút ra, An Tuyết Nhi hoàn toàn không theo kịp tiết tấu của hắn

An Tuyết Nhi mê loạn lắc đầu, hắn nhiều lần chạm tới đỉnh tử cung của cô, mà đó cũng là ấn tượng cuối cùng của cô trước khi lâm vào hôn mê

Rốt cuộc hắn ở một lần cuối cùng ở sâu bên trong hoa tâm phun ra lửa nóng tinh dịch

Người con trai nằm đè lên thân thể trắng nõn mềm mại của cô, vậy mà phân thân của hắn lại giống như không muốn rút ra, vẫn sống ở trong u huyệt của cô

Chỉ chốc lát sau, hắn chống thân lên, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của An Tuyết Nhi, cẩn thận nhìn gương mặt xinh đẹp tinh xảo của cô

Đôi lông mi dày che ở trên đôi mắt to tròn, chiếc mũi thẳng, đôi môi đỏ căng mọng, hơn nữa da của cô lại trắng mịn, hoàn toàn là khuôn mặt hắn thích nhất, còn có vóc người cân đối khiến cho hắn không tự nhủ được mà biến thành dâm thú, muốn hoàn toàn đoạt lấy tất cả của cô

Nghĩ đến đó, hắn cảm giác bên dưới của mình lại bắt đầu cứng rắn lên, không nhịn được mà muốn gọi cô tỉnh lại để làm tiếp lần nữa

"Tuyết Nhi, Tiểu Tuyết Nhi, tỉnh dậy đi" Âm thanh ôn nhu nhẹ nhàng gọi...

"Tuyết Nhi, Tuyết Nhi, con mà không dậy là sẽ bị trễ đó, Tuyết Nhi con lập tức dậy cho mẹ" Nhìn đứa con gái vẫn thoải mái ngủ ở trên giường, Đinh Mị lửa giận dâng cao, bực mình dùng sức đạp cô xuống giường

"Ai da..." An Tuyết Nhi ngã xuống đất, xoa xoa cái mông, trước mắt cô là hình dáng của mẹ, trong lòng không khỏi ngơ ngác, rõ ràng vừa rồi cô còn nghe giọng nói ôn nhu gọi cô dậy là giọng con trai, sao sau khi tỉnh lại biến thành... hơn nữa mẹ cô ở trước mặt còn bày ra dáng vẻ vô cùng tức giận

"Con, cái đứa trẻ chết tiệt này, sao không tự mình dậy sớm được hả? Mới sáng sớm mẹ đã phải gọi con dậy, đã thế con còn mặc kệ, mẹ thật quá đáng thương mà" Vừa nghĩ tới việc chồng mình vì muốn mình gọi con gái dậy mà lạnh nhạt với mình cả một đêm, vì thế đối với việc con gái dậy muộn càng thêm tức giận

"Ôi, mẹ, tại con ngủ say quá ấy mà, không nghe thấy mẹ gọi là đương nhiên, mẹ cần gì phải đá con xuống giường như thế" An Tuyết Nhi xoa xoa hai mắt, bất đắc dĩ nhìn người mẹ xinh đẹp như minh tinh của mình ở trước mặt, lúc này mới hiểu rõ mình lại vừa mơ thấy một giấc mộng xuân kịch liệt

Không sai, "lại" một lần nữa, cô dạo gần đây thường xuyên mơ đến cảnh mình cùng một người con trai xa lạ ân ái, nhớ tới lại khiến mặt cô càng thêm đỏ

"Con, cái đứa con gái bất hiếu này, còn dám mạnh miệng. Mẹ nói cho con biết, nếu không phải bố con năn nỉ mẹ thật lâu thì mẹ đây cũng không có cái thời gian rảnh rỗi để làm cái đồng hồ báo thức cho con đâu. Còn hại mẹ chưa ngủ đủ, nhan sắc của tôi... Ôi, tôi thật đáng thương quá mà, tới gọi con gái dậy đi học mà cũng bị nó ngó lơ" Định Mi vốn còn định tận tình dạy bảo con gái, nhưng lại nhìn thấy hình ảnh chồng mình ở phía sau, lập tức giả bộ khóc lóc đáng thương

"Mị nhi" An Học Hiền quả nhiên đi vào"

"Darling, Tuyết Nhi nóng nảy với em, con gái em không thích em, anh về sau đừng có nhờ em làm cái chuyện này nữa, em đã cố hết sức mà còn không được lấy nửa câu cảm ơn" Định Mi chạy như vũ bão yêu kiều gục vào ngực chồng mình, bộ dạng thật sự khác biệt một trời một vực với người đàn bà chanh chua chửi đổng hồi nãy, bộ dạng của mẹ lúc này xinh đẹp, mảnh mai làm cho người ta muốn mãi che chở

"Phải không? Mị nhi, khiến em phải bận lòng rồi. Tối nay tất cả đều nghe theo em, được không" An Học Hiền nhỏ giọng thì thầm vào tai vợ mình

Định Mi lộ vẻ thẹn thùng, vùi mặt vào sâu trong ngực chồng ha ha cười

"Đừng giận dỗi con gái nữa, chúng ta xuống nhà ăn sáng thôi" Vừa nói An Học Hiền vừa kéo vợ rời đi, nhưng trước khi ra khỏi cửa còn thừa cơ hội quay đầu lại nhìn con gái nháy nháy mắt mấy cái

"Tuyết Nhi, nhanh lên một chút, chuẩn bị xong còn phải tham gia lễ tựu trường nữa đó"

"Dạ, bố, con xong ngay đây" An Tuyết Nhi nhìn theo hướng bố mẹ rời đi, chắn chắn bố tối hôm qua lấy lý do gọi cô dậy, muốn mẹ ngủ sớm, không có làm chuyện ân ái. Khó trách mẹ chưa thỏa mãn dục vọng nên mới phát tiết lên người cô

Cô nhanh chóng chỉnh trang ra cửa, không muốn bỏ qua chuyến xe đến trường học, mặc dù nhà có tài xế riêng nhưng cô không muốn trở thành người nổi tiếng

---

Tựu trường ngày thứ nhất, ban giám hiệu thông báo một số vấn đề cần lưu ý rồi phát một ít tài liệu, xong xuối liền để học sinh tự do đến xã đoàn hoạt động

"An Tuyết Nhi, bọc sách cho tốt rồi đi tới phòng làm việc của thầy nhé" Thầy Giang nói chuyện với An Tuyết Nhi đang bọc sách

"À vâng, em sẽ đi ngay" Mặc dù có chút nghi ngờ nhưng An Tuyết Nhi vẫn thuận theo lời của thầy giáo

"Sao thế? Thầy Giang bảo cậu làm gì vậy?" Bạn tốt của cô - Từ Tiểu Linh cau mày vẻ mặt khó hiểu

"Tớ cũng không rõ nữa"

"Có muốn tớ đi cùng cậu không"

"Không cần đâu, cậu đi Vũ Thanh Xà đi, cậu là trụ cột đó"

"Cậu, cái tiểu cẩu chân, được rồi, vậy mai gặp lại" Nói xòn, Từ Tiểu Linh phất tay chậm rãi rời đi, xoay người thì mái tóc gợn sóng giương thành một vòng, làm người ta không nhịn được nín thở vì vẻ đẹp của cô

---

Mang theo nghi ngờ, An Tuyết Nhi đi tới phòng làm việc của thầy giáo

"Thầy Giang, xin hỏi thầy gọi em tới là có chuyện gì không ạ?"

"À, là như thế này, học kì này năm thứ ba có chuyển tới một học sinh rất đặc biệt, hiệu trưởng hi vọng có một học sinh phẩm hạnh tốt dẫn hắn đi thăm trường, giới thiệu về trường chúng ta"

"Nhưng sao lại chọn em?" cô cũng không cảm thấy mình đặc biệt ở chỗ nào để được chọn cả

"Cái này.. vì năm ngoái em được chọn là hoa khôi Lan Hinh, cho nên thầy liền đem em đề cử với hiệu trưởng. Đúng rồi, chính là như vậy" Thầy Giang gãi gãi cái đầu chỉ còn dư vài sợi tóc, hốt hoảng giải thích

"Cho nên em tốt hơn hết là nên chiếu cố học sinh chuyển trường này, đừng phụ sự kỳ vọng của thầy hiệu trưởng và thầy nha" Thầy Giang thao thao bất tuyệt nói một đống lời nhảm nhí, rốt cuộc cũng đưa ra một câu kết luận

"Vâng, thầy Giang, em sẽ cô hết sức" An Tuyết Nhi không nghi ngờ gì, gật đầu đáp ứng

"An Tuyết Nhi, em thật là học trò ngoan của thầy, tương lai của thầy đều dựa vào em. Cái này, khách quý đang ở phòng hiệu trưởng chờ em, em mau đi đi"

Mặc dù cảm thấy lão sư có chút kì quái nhưng cô vẫn bước nhanh đến phòng hiệu trưởng, không muốn người khách quý trong miệng thầy Giang phải chờ lâu

"Cốc cốc cốc" An Tuyết Nhi gõ cửa phòng hiệu trưởng, chờ hiệu trưởng kêu cô đi vào, nhưng đợi thật lâu cũng không thấy ai lên tiếng, đúng lúc cô nghi ngờ bên trong không có ai thì đột nhiên cảm giác được sau lưng có người

"Ồ, tiểu mỹ nhân, em ở đây làm cái gì?" Một âm thanh khinh bạc vang lên

An Tuyết Nhi sợ hết hồn, xoay người nhìn lại

Trước mắt cô là một thân hình thon dài ngăn trở, giờ khắc này, vóc người của hắn đang khẽ khom lưng đem mặt đến gần cô, để cho cô có cơ hội để thấy rõ ngu quan của hắn

Mày kiếm nồng đậm phảng phất đại biểu cho cá tính bá đạo của hắn, cặp mắt xinh đẹp thần bí mang theo tà khí, cánh mũi thẳng cao vút giống như đang cười nhạo

Mà đôi môi của hắn hơi cong lên làm con người ta muốn biết khi cùng hắn hôn tư bị đến tột cùng là như thế nào?

Không nghĩ tới người con trai có cái giọng khinh bạc lại tuấn mỹ như vậy

Với cá tính hướng nội của An Tuyết Nhi, có một nam tử bộ dạng xuất sắc dựa gần như vậy, cô đã sớm quên giao phó của thầy Giang, cô thật muốn lập tức chạy khỏi đây

"Phiền anh tránh ra" cô sợ hãi lên tiếng, gương mặt trắng nõn của cô khẽ phiếm hồng

"Em vẫn chưa trả lời tôi, em đến đây là gì?" Quân Thánh Thiên đưa hai tay đè lên cửa, đem An Tuyết Nhi bao vây lại ở giữa

"Tôi...tôi tới để tiếp đón tân học sinh, thầy Giang muốn tôi dẫn hắn đi thăm trường học, anh...anh có thể tránh ra một chút không?" An Tuyết Nhi lúc này mới nhớ ra nhiệm vụ của mình

"Nếu em không ngại thì có thể dẫn tôi đi thăm trước" Hắn tiến gần sát vào thân thể mềm mại của cô

"Không được, anh..tránh ra, tôi muốn đi tìm người" Đối diện với thân thể đang lấn sát lại gần mình, cô sợ hãi đưa tay lên chống đỡ vào ngực hắn. Cô muốn khóc, hắn tại sao lại khi dễ cô cơ chứ?

"Tiểu mỹ nhân, em như vậy là không được đâu, làm sao em có thể thiên vị như vậy chứ, tôi cũng muốn được em dẫn đi thăm trường một lát"

"Không được, cầu xin anh tránh ra, đừng làm khó tôi" Cô nghẹn ngào cầu xin hắn

"Làm khó em? Nhưng tôi không những muốn làm khó em, mà còn muốn hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của em"

Quân Thánh Thiên lợi dụng việc là con trai, sức lực lớn, ngăn thân thể nhỏ bé đang giãy dụa của cô, một tay đem hai tay của cô nắm chặt lên cố định ở phía trên đỉnh đầu

"Anh làm cái gì vậy? Vô lại, buông tôi ra" Cô khiếp sợ cô gắng thoát khỏi sự trói buộc của hắn, mặc dù hắn rất đẹp trai làm trái tim cô đập rộn ràng nhưng mà cô không muốn bị người con trai lần đầu tiên gặp đã giở trò tán tỉnh

"Tôi muốn em, em nhất định phải là người phụ nữ của Quân Thánh Thiên tôi" Nói xong hắn lập tức cúi đầu hôn lên miệng nhỏ của cô, đầu lưỡi cậy mạnh xâm nhập vào trong miệng lưỡi của nàng quấn quýt dây dưa với nhau, thậm chí hắn còn dùng sức mà...

An Tuyết Nhi dùng sức lắc đầu muốn thoát khỏi bờ môi của hắn, không ngừng uốn éo mong muốn trốn thoát khỏi sự khống chế của hắn, nhưng cho dù cô có phản kháng như thế nào, hắn vẫn vững vàng giữ chặt lấy cô

Bị hắn hôn khiến đầu óc của cô choáng váng, dần dần quên đi sự giãy giụa

Quân Thánh Thiên đem thân thể đang mềm yếu của cô vòng lên bờ vai hắn, hai tay suồng sã vuốt ve dẫn dắt thân thể mềm mại ấy đi vào mộng mị, tay phải của hắn đặt lên mông nàng, dùng sức đem chỗ sau kín của nàng đặt vào hạ thể đang căn cứng của hắn, nhiệt liệt ma sát, trong lúc đó tay trái của hắn cũng trực tiếp bắt được cái thứ sớm đã đầy đặn, ra sức dùng lực vuốt ve đem hai gò bồng đào mê người ấy biến hình

Cô đã không còn khả năng phản kháng, toàn thân nhiệt năng đang giống như một ngọn lửa, vô lực phản kháng sự cuồng dã của hắn, chỉ có thể ở hai tay nắm chặt lấy bả vai ấy

Quân Thánh Thiên liếm cánh môi mềm mại rồi thuận thế đi xuống chiếc cổ trắng ngần, thỉnh thoảng lại ra sức mút, lưu lại một vết lại một vết hôn

Hắn đem cô đè ở giữ cánh cửa, đối mặt với thân thể hắn, hắn dùng sức tháo nút áo của cô, vén rộng váy lộ ra dây nịt vú màu trắng, Quân Thánh Thiên híp mắt một cái, không chần chừ đưa tay cởi luôn áo lót cô

Trong nháy mắt đôi gò bồng đào lộ ra ngoài, ở trước mặt hắn đung đưa tạo thành gợn sóng mê người, hắn không chịu nổi được sự hấp dẫn ấy, rên lên một tiếng, ngay sau đó cúi xuống hôn lên bờ ngực tuyết trắng

An Tuyết Nhi mơ mơ màng màng, rốt cuộc cũng tỉnh táo lại một chút, cô đưa tay lên muốn đẩy tên sắc lang đang làm sằng bậy trên người mình

"Anh...bại hoại, mau buông tôi ra" Cô khó khăn nói, cô bị hắn chơi đùa làm cho toàn thân vô lực, mà hạ thân kia lại không ngừng tuôn ra cảm giác ấm áp xa lạ, cũng làm cho nàng bởi vì thèm muốn mà đau đớn

"Tiểu Tuyết Nhi, em là của tôi, tôi có quyền hưởng thụ em, mà em cũng muốn tôi, không phải sao?" Quân Thánh Thiên nắm chặt lấy bắp đùi cô, qua lớp y phục ở nơi tư mật của cô mà chà sát

"A, không...anh đang làm cái gì vậy? Dừng lại" Thân thể mảnh mai của cô theo hắn trên dưới đong dưa

Quân Thánh Thiên không để ý tới sự phản kháng ấy, hắn càng ra sức xâm phạm nơi tư mật của cô, mặc dù hạ thân hai người đều có quần áo cách trở nhưng lửa nóng của hắn lại giống như đang mạnh mẽ xông vào hoa huyệt của cô

"A, không muốn, cầu xin anh.." Mới nếm thử mùi tình dục, cô ăn bản không ngăn cảm lại được ham muốn kịch liệt hoan ái, cô sợ, sợ không khống chế được mình mà kịch liệt hưởng ứng đòi hỏi của hắn

"Tiểu Tuyết Nhi của ta" Hắn ôm chặt lấy thân thể cô

Quân Thánh Thiên một lần lại một lần dùng sức, mạnh mẹ chạm vào nơi tư mật của cô, môi lại bao lấy miệng nhỏ nhắn bị sưng đỏ, dùng lưỡi cưỡng bách cô cùng hắn quấn quít, nóng bỏng mà dụ hoặc cô

"A" Không biết người nào đã sớm không chịu được mà rên rỉ, hai người cũng bị dục hỏa hừng hực hành hạ

Quân Thánh Thiên đưa tay xuống đùi cô, lại làm cho thân thể cổ dựa vào cửa, hắn thô lỗ vén váy cô lên lộ ra hai chân trắng muốt, lại kéo khóa quần của hắn, động thân để lửa nóng ấy không ngừng ở khe giữa mông của cô mà luận động

Mà tay hắn ở phía trước đang mải mê xoa bóp bầu ngực của cô, một tay kia lại đặt ở hạ thân của cô, cách lớp quần lót mà khẽ vuốt"

An Tuyết Nhi cảm giác tại chỗ kia mang lại cảm giác ướt át mà không khỏi ngại ngùng, thân thể nhỏ bé của cô bị hắn chạm vào cảm thấy vô cùng khoái lạc

"Ưm..a.." cô không ngừng rên rỉ, cảm giác mình đang ở trên thiên đường. Quân Thánh Thiên không ngừng ở khe mông mà ra vào, rốt cuộc hắn phát ra âm thanh nhẹ, đem cỗ nóng rực khổng lồ thâm nhập thật sâu nơi tư mật của cô mà bắn ra mầm mống kích tình

"Aaa" Hai người thở hổn hển, vẫn còn đang ở trạng thái cao triều mà bình tĩnh trở lại

Quân Thánh Thiên ôm lấy An Tuyết Nhi, đẩy cửa phòng hiệu trưởng ra, ôm cô đi tới sofa mà ngồi xuống

Quân Thánh Thiên ôm lấy An Tuyết Nhi, đẩy cửa phòng hiệu trưởng ra, ôm cô đi tới sofa ngồi xuống

An Tuyết Nhi vô lực mặc hắn định đoạt, cô cảm giác mình như còn đang lơ lửng giữa không trung

"Tuyết Nhi, Tiểu Tuyết Nhi của tôi, em có ổn không?" Hăn yêu thương hôn nhẹ lên trán của cô, tay hắn nhẹ nhàng vuốt nhẹ mái tóc đang bị tán loạn, không biết dây buộc tóc bị mất từ bao giờ

Cô rốt cuộc khôi phục lại một chút khí lực, sương mù vẫn còn trong mắt khiến cô không nhận biết rõ tình hình, nhưng khi thấy khuôn mặt anh tú đang hiện ra trước mặt cô thì cô liền nhớ tới trận kích tình vừa rồi

"Anh...anh làm sao có thể đối với tôi như vậy? Mau buông tôi ra, đồ sắc lang" An Tuyết Nhi kích động mà cố tránh thoát ra khỏi ngực hắn

Quân Thánh Thiên dùng sức ôm chặt cô, hắn tì trán mình vào trán cô rồi chuyên chú nhìn người con gái xinh đẹp trong lòng hắn

Bắt gặp ánh mắt của hắn khiến cô không khỏi cảm thấy bối rối, không biết phải làm sao. Cô không rõ, bọn họ là lần đầu tiên gặp mặt, hắn tại sao lại dùng ánh mắt ôn nhu nhìn cô như đã quen biết nhiều năm rồi?

Hơn nữa hắn thoạt nhìn không giống người xấu, ngược lại hắn giống như nam chính đa tình trong phim ảnh, hắn rốt cuộc là ai? Còn nữa, hắn tại sao lại đối với cô như kiểu...khụ..đói khát xâm phạm?

Mặc dù cô cảm giác rất thích hưởng thụ lồng ngực ấm áo của hắn, nhưng mà cô cũng rất rõ ràng, nằm ở trong ngực một người xa lạ là một chuyện rất xấu hổ

"Anh mau buông tôi ra, nếu không tôi kêu lên đó"

"Phòng này là phòng nằm ở góc xa trường nhất, hơn nữa, hôm nay là ngày tựu trường, thầy cô cũng hiệu trưởng sớm đã tan làm. Em cho rằng còn có người nghe được tiếng mèo kêu của em sao"?" Quân Thánh Thiên buồn cười nhìn cô gái nhỏ đang phân nộ lẫn xấu hổ đang nghĩ cách thoát khỏi hắn

"Anh nghĩ như thế nào vậy? Tôi với anh không quen biết, tại sao lại khi dễ tôi?" An Tuyết Nhi xấu hổ hỏi hắn

"Em không biết tôi nhưng không có nghĩa là tôi không biết em, kể từ hôm nay em chính là Tiểu Tuyết Nhi của riêng tôi" Hắn nói một cách đương nhiên, lại dùng chóp mũi nhẹ nhàng ma sát cánh mũi khéo léo của cô, rất thỏa mãn mà mỉm cười

"A, làm sao anh biết tên tôi?" cô nghi ngờ mà mở to đôi mắt tròn trịa, nhìn người con trai trước mặt đầy kinh ngạc

"Em là người của tôi, đương nhiên tôi biết tên của em, biết hết tất cả mọi thứ của em"

"Lừa người, anh làm sao có thể biết hết tất cả mọi thứ của tôi" cô tất nhiên không tin, vừa nói vừa lắc lắc cái đầu

"Em đã không tin như vậy thì để tôi chứng minh vậy. Em tên lầ An Tuyết Nhi, năm nay mười tám tuổi, đang học năm hai trung học Lan Hinh. Bố là An Học Hiền, năm nay bốn mươi mốt tuổi, mẹ Đinh Mị ba mươi bảy tuổi, mẹ em năm mười tám tuổi vì quyến rũ bố em thành công nên mới có em"

"Em còn có một người em trai cụ non An Thắng Võ sắp được mười một tuổi, em là người theo chủ nghĩa ăn chay, bạn học tốt nhất là Từ Tiểu Linh. Em mỗi ngày đều nhận được năm bức thư tình nhưng em lại chỉ cho rằng người ta hỏi thăm em... tôi còn phải tiếp tục sao?" Hắn dừng lại hỏi cô

"Anh...anh..." An Tuyết Nhi vẻ mặt không dám tin, há to mồm nhìn Quân Thánh Thiên

"Được rồi, vậy tôi tiếp tục. Em mặc size D, ba vòng 34,23.." Quân Thánh Thiên không thể nói tiếp bởi vì miệng hắn đã bị An Tuyết Nhi bưng kín

"Anh không biết xấu hổ!!! Làm sao anh biết được nhiều chuyện về tôi như vậy?" Xấu hổ xen lẫn tức giận, cô lấy một tay che miệng Quân Thánh Thiên, tay còn lại lôi đồng phục học sinh của hắn che lại thân thể mình, cô không muốn cảnh xuân của mình bị hắn nhìn thấy hết

Quân Thánh Thiên thừa cơ dùng lưỡi khẽ liếm lòng bàn tay đang tản ra mùi hương mê người của cô

"Sắc lang" Cô nhanh chóng rụt bàn tay nhỏ bé bị hắn liếm lại, nắm áo thật chặt nhìn hắn chằm chằm

"Tôi không phải đã nói rồi sao? Em là người của tôi, tôi dĩ nhiên phải biết tất cả về em" Hắn tà mị mở miệng, hai tay vẫn vây quanh thân thể mềm mại của An Tuyết Nhi

"Anh điên rồi, tôi không phải là người của anh, tôi muốn về nhà!"

An Tuyết Nhi lại bắt đầu giãy dụa, gấp gáp mà nghĩ cách thoát ra khỏi lồng ngực hắn, cô không để ý đến hạ thân của Quân Thánh Thiên vì cô trêu đùa mà bắt đầu ngóc dậy

Quân Thánh Thiên không nhịn được mà rên lên một tiếng, rất muốn đem người trong ngực đè xuống mà đoạt lấy ngọt ngào của cô

"Tuyết Nhi, đừng động" Hắn cố gắng khắc chế bản thân, không muốn một lần nữa đoạt hỏng cô

"Buông tôi ra, để cho tôi đi!!!" cô vẫn muốn thoát khỏi khống chế của hắn

"Đừng động nữa, tôi không chịu nổi" Âm thanh hắn khàn khàn đè né truyền ra

"Anh làm sao thế? Ngã bệnh sao" An Tuyết Nhi mặc dù đối với người con trai trước mắt rất chán ghét nhưng vẫn quan tâm hắn

"Tôi không sao, nhưng mà nếu em không muốn cùng tôi ân ái một lần nữa thì đừng có trêu chọc đệ đệ của tôi như vậy" Cũng không biết ánh mắt của hắn vô tình hay cố ý lướt qua ngực của cô

An Tuyết Nhi cảm giác bản thân mình bị ánh mắt của hắn vuốt ve đến nỗi xấu hổ đỏ cả mặt

"Anh, cái tên đại sắc lang này"

"Được rồi, không trêu đùa em nữa, em không phải muốn gặp tân học sinh sao?"

"Áaa, tôi quên mất, đều là do anh đó! Mau buông tôi ra, vị tân học sinh đó nhất định là chờ lâu rồi" cô lại lần nữa nhớ tới vị tân sinh viên bị cô ném ra khỏi đầu, haizzz cái nhiệm vụ đó là thầy hiệu trưởng giao cho cô đó

"Vậy còn tôi? Em thật nhẫn tâm, bỏ roi cái người có quan hệ xác thịt là tôi đây để đi gặp gỡ cái tên tân sinh viên chưa từng gặp" Quân Thánh Thiên vờ lắc đầu

"Tôi mới không có bất cứ quan hệ gì với anh, anh mới là người không cần thiết ở đây" cô mặc dù xấu hổ nhưng không có mềm yếu đáp trả lại

"Vậy ý em là em có nghĩa vụ đi bồi cái tên học sinh mới đó hả" hắn khách khí hỏi

"Đúng vậy, anh cuối cùng thì cũng đã hiểu rõ rồi"

"Là thật?"

"Đó là tất nhiên, đây là nhiệm vụ thầy hiệu trưởng muốn tôi làm, tên học sinh mới là một người rất quan trọng, không thể chậm trễ, nếu như thầy hiệu trưởng biết tôi bởi vì anh mà không đi thiết đãi bạn học mới nhất định sẽ rất tức giận, khó bảo toàn, ông ấy sẽ trước mắt toàn trường dùng nước miếng rửa mặt anh. Cho nên anh mau thả tôi ra"

Cô nói một hồi để cho hắn biết truyện tình nghiêm trọng, lập tức thả cô đi

"Được rồi, vậy tôi cũng không làm khó người khác làm việc nữa, em đứng lên đi" Quân Thánh Thiên buông cánh tay đang chế trụ An Tuyết Nhi ra, hai người từ ghế sofa đứng lên

"Cảm ơn, à không, là anh không đúng trước, tôi không thèm cảm ơn anh, hừ!" An Tuyết Nhi vừa nghĩ tới hành động bá đạo của hắn liền cảm thấy giận

"Thì ra Tiểu Tuyết Nhi của ta cũng có móng vuốt"

"Tôi không thèm để ý đến anh, mong rằng chúng ta không gặp lại" nói xong cô xoay người cài lại nịt ngực, sửa sang lại đồng phục của mình liền không chờ đợi mà cất bước muốn rời khỏi nơi này

"Tuyết Nhi, em đối với tôi thật vô tình, lợi dụng tôi, sau khi đạt được cao trào liền vứt bỏ tôi, nghĩ lại lúc em mềm mại ở trong ngực tôi mà rên rỉ a....ưm... tôi không được..." hăn cô sỉ mà bắt chước giọng điệu rên rỉ yêu kiều của cô

"Anh quá ghê tởm" hắn tại sao lại có thể trêu chọc cô như thế? Hại cô mặt đỏ tim đập loạn

Quân Thánh Thiên thấy cô giận đến đỏ bừng mặt, hắn quyết định không trêu chọc cô nữa "Được ròi, tôi không học em rên rỉ nữa, chúng ta đi thôi" Hắn đi tới chỗ cô, vòng tay muốn vòng qua vai cô

"Anh muốn làm gì? Tôi không có rảnh như anh đâu" An Tuyết Nhi phòng bị nhìn hắn

"Em không phải muốn dẫn học sinh mới đi thăm khuôn viên trường hay sao?"

"Đúng vậy"

"Vậy được rồi, chúng ta đi thôi"

"Nhưng cái vị tân sinh viên mới không phải là anh, trừ phi anh là...không phải chứ" Cô che miệng lại, vẻ mặt không dám tin nhìn Quân Thánh Thiên gật đầu một cái

"Không sai, tôi chính là vị khách quý trong lời của em, haha, tới tiếp đón tôi đi, Tiếu Tuyết Nhi của tôi" hắn vẻ mặt tự đăc nhìn về phía khuôn mặt nhỏ nhắn đang khiếp sợ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com