Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 201: Cắm Thẳng Liền Cao Trào

Ôn Tình Nhiễm ngây người tại chỗ, thấy hắn từ trên kệ sách rút ra một quyển kinh thư rồi lại ngồi vào bàn, coi như không thấy mình, nhất thời vừa tức vừa bực.

Rõ ràng là sau khi cùng hắn ngày hôm qua, mình liền trở nên kỳ lạ như thế, hắn hiện giờ lại như người không có chuyện gì, lo làm việc của mình, đối với nàng lại làm ngơ.

Nghĩ đến đó lại khó thở, liền vọt tới trước bàn rút kinh thư trong tay hắn, ném sang một bên, chỉ thở phì phò trừng mắt nhìn hắn.

Ôn Tình Nhiễm nghĩ mình lần này đại khái có thể làm hắn giật mình, Đàm Loan bên kia nhìn thấy lại là khuôn mặt tức giận của nàng, đỏ bừng lên dường như có vẻ buồn cười hơn, nhưng lại thấy sắc mặt nàng, chỉ nhấp nhấp môi, ngẩng mắt nhìn nàng.

"Thế này là sao? Có chuyện lại không nói, ngươi nhìn ta như vậy thì có thể làm được gì?"

Ôn Tình Nhiễm thấy hắn ung dung, càng thêm tức giận, chỉ rầu rĩ nói: "Ngươi xấu nhất, rõ ràng là ngươi hôm qua... Mới làm hại ta ra nông nỗi này, hôm nay lại giả vờ không biết, nếu không phải ngươi, ta cũng sẽ không như vậy..."

"Nào?" Đàm Loan lại không hiểu ra sao. Nàng sáng sớm liền giận đùng đùng nói một đống lời không rõ ràng, chỉ trích hắn, thật sự kỳ lạ.

"Ngươi..." Ôn Tình Nhiễm cau mày, hắn không nhận thì lại giống như nàng vô cớ bôi nhọ hắn, khiến hắn trông vô cùng vô tội, còn nàng ngược lại như một kẻ ác.

Ôn Tình Nhiễm suy nghĩ hồi lâu, hiện giờ cũng chỉ có một cách để làm hắn phải nhận.

Nàng liền hạ quyết tâm, vòng qua bàn, đi đến trước mặt Đàm Loan ngồi xổm xuống, rồi giơ tay cởi đai lưng hắn.

Đàm Loan ngồi trên ghế nhướng mày, nhưng lại không cự tuyệt, chỉ cười nói: "Sao vậy, sáng sớm đến tìm ta liền vì chuyện này sao? Nàng nói sớm thì đã xong rồi, hà tất phải nổi giận lớn như vậy, nàng muốn ta há có thể không cho nàng?"

Ôn Tình Nhiễm mặc kệ lời trêu chọc của hắn, chỉ nắm lấy cây côn thịt nửa mềm của hắn mà vuốt ve lên xuống. Cây đại kê đó cương cứng, nàng liền dùng đầu lưỡi liếm qua liếm lại vài cái dọc theo thân gậy, rồi há miệng bao lấy cái quy đầu cực lớn kia, sau một trận hút liếm liền nuốt nó vào sâu trong khoang miệng...

"A... Tê..." Đàm Loan rũ mắt thấy nàng nuốt cây đại kê của mình vào miệng, cây côn thịt thô to kia làm căng cả miệng nhỏ của nàng, môi đỏ khó khăn phun ra nuốt vào cây đại kê của mình.

Hắn dựa vào lưng ghế thở ra một hơi, cây đại kê đó cũng như quả bóng cao su mà nhanh chóng cương lên, làm tắc đầy cả miệng nhỏ của Ôn Tình Nhiễm, gần như không thở nổi, nàng mới rút cây đại kê ra khỏi miệng.

Nàng liền đứng dậy, cởi bỏ quần áo trên người, đỡ vai hắn liền vượt lên đùi hắn.

Bàn tay nhỏ nắm lấy cây đại kê dính nhớp do nàng liếm, đặt lên nhục huyệt mình rồi chậm rãi ngồi xuống.

"A..." Vật thịt nóng bỏng vừa tiến vào, liền khiến nàng tê ngứa từng trận, hai cái đùi không kìm được run rẩy, thịt mềm ở nhục huyệt càng run rẩy không ngừng, gần như muốn mềm nhũn cả người.

"A tê... Khít quá... A..." Đàm Loan lại cảm thấy nàng mấy ngày gần đây khít khao dị thường, cây đại kê vừa vào được nửa cây liền bị nhục huyệt nàng vừa xoắn vừa hút, sướng không tả xiết.

Thấy nàng run rẩy thân mình bất động, hắn lại không vội chờ đợi, đỡ mông nàng liền muốn ấn xuống dưới thân.

Ôn Tình Nhiễm cảm thấy động tác của hắn, sợ hãi vô cùng. Đêm qua cha cũng đã làm như vậy, lúc đó nàng liền dâm thủy chảy như điên, sướng đến ngất đi.

Hôm nay lại không dám lĩnh hội khoái cảm ngập tràn này, vội vàng nắm lấy tay hắn, hoảng loạn lắc đầu.

Đàm Loan nhìn thấy bộ dạng đáng thương của nàng, cũng nhất thời mềm lòng, liền lại tựa vào lưng ghế nói: "Đã không cho ta tới, vậy nàng phải làm cho tốt..."

Ôn Tình Nhiễm cắn môi dưới, cúi đầu nhìn xuống dưới thân mình, cây đại kê đó đã vào được nửa cây, nửa còn lại lộ ra ngoài, làm căng cả huyệt khẩu của nàng.

Nàng thử ngồi xuống, cây đại kê lại dường như muốn làm căng nổ nhục huyệt nàng, bên trong vừa chua vừa căng, làm nàng khó có thể nhẫn nại.

Đàm Loan thấy nàng trên người cọ xát nửa khắc mà vẫn không xong, cây đại kê của mình lại bị nàng kẹt ở huyệt khẩu tiến thoái lưỡng nan, cũng càng thêm khó chịu.

Bàn tay to lặng lẽ leo lên eo nàng, thừa lúc nàng không chuẩn bị mà ấn nàng xuống dưới thân, cây đại kê nhân cơ hội đâm mạnh về phía trước, cây đại kê đang bị kẹt ở huyệt khẩu đó liền vèo một tiếng cắm thẳng vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com