Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32: Tây thi phiên bản nam

Đuổi Đức An rời đi, một lúc lâu sau Thẩm Ngọc mới đến Tử Thần Điện.

Phương Duệ vừa nghe nội thị thông bẩm, nói là Đức An công chúa đứng lấp ló ngoài cửa sân viện Tử Thần Điện, Thẩm đại nhân vừa đến cửa cung, Đức An công chúa liền ngăn cản Thẩm đại nhân, còn đứng nói chuyện một lúc lâu.

Phương Duệ vừa nghe, vừa yên lặng nhìn về phía Dung Thái, hỏi:

- Tra toàn bộ công tử thế gia, xem người nào có phẩm hạnh tốt, tinh thần cầu tiến, ghi ra danh sách cho trẫm.

Dung Thái:

- ...

Bệ hạ, đó là thân hoàng muội của người...

Dung Thái định giúp Đức An công chúa nói hai ba câu, cũng đành hữu tâm vô lực, chỉ có thể đáp ứng.

Sau đó hắn nói Dung Thái ra ngoài đuổi Đức An đi, dẫn Thẩm Ngọc tiến vào.

Thẩm Ngọc cáo từ Đức An công chúa, đi vào Tử Thần Điện, làm lễ Quân thần, lúc ngẩng đầu lên nhìn thấy sắc mặt hoàng thượng tái nhợt, trong điện lại có nhàn nhạt mùi thuốc.

Thẩm Ngọc lo lắng, hỏi:

- Bệ hạ, thân thể người không sao chứ?

Lúc này Dung Thái hơi nghiêng mắt, nhìn Thẩm Ngọc, thầm nghĩ, Thẩm đại nhân cùng bệ hạ giống nhau đều che dấu thật sâu.

Phương Duệ có thể không có việc gì sao? Hắn giống như không có việc gì sao?

Tối hôm qua thân thể mới gặp trắc trở, sáng nay lại bị hoàng muội thổ lộ cũng thích Thẩm Ngọc khiến hắn kinh hách đủ rồi, hắn có thể khỏe mạnh được sao?

Phương Duệ rất giỏi kiềm nén cảm xúc, vẻ mặt hiện lên nhàn nhạt ý cười:

- Trẫm không có việc gì, thân thể đã tốt lên rất nhiều.

Vừa rồi Phương Duệ không chú ý trong điện tràn ngập hương vị thuốc, hiện tại ngửi thấy, liền phân phó Dung Thái:

- Mở cửa sổ ra, cho thông thoáng.

Kiếp này Phương Duệ ghét nhất chính là mùi thuốc, nhưng đã muốn diễn kịch thì phải diễn đến cùng.

Dù mấy ngày này Phương Duệ không ở trong cung thì thuốc vẫn được sắc đều đặn đưa đến đây, vì tránh chuyện đổ thuốc lung tung bị phát hiện, số thuốc được đưa đến Tử Thần Điện đều chui hết vào trong bụng người không đau không bệnh là Dung Thái.

Không chỉ Tử Thần Điện tràn ngập mùi thuốc, mà trên người Dung Thái cũng nồng nặc mùi thuốc.

Thẩm Ngọc vô cùng lo lắng:

- Bệ hạ, thân thể của người thật sự không đáng ngại sao?

- Không đáng ngại...Khụ khụ khụ.

Mới vừa nói xong không đáng ngại, đột nhiên lại dùng tay che miệng ho khụ khụ.

- Bệ hạ?

Phương Duệ lắc lắc tay với Thẩm Ngọc, thanh âm vô lực:

-Trẫm không có việc gì, chỉ là gần đây hay đau cổ họng, không có gì trở ngại.

Ngoài miệng thì nói không có gì trở ngại nhưng Phương Duệ lại biểu hiện ra vẻ yếu ớt giống như Tây Thi phiên bản nam.

Dung Thái đã từng chứng kiến bệ hạ làm những chuyện vượt quá giới hạn của người thường, nên hắn đã hình thành thói quen nhìn bệ hạ diễn trò.

Cũng không biết là vì mới vừa rồi thay y phục quá gấp, hay là sau khi đuổi Đức An công chúa đi rồi, lại cố ý kéo cổ áo, tóm lại hiện tại cổ áo của bệ hạ đã thấp đến nổi có thể thấy cơ ngực, đầu tóc...

Dung Thái dám khẳng định, trước lúc hắn ra ngoài điện dẫn Thẩm đại nhân vào đây, đầu tóc bệ hạ được búi cao chỉnh tề, không hề cẩu thả.

Nhưng hiện tại toàn bộ tóc đều rối tung xả xuống, dáng người vô lực, sắc mặt càng thêm tái nhợt.

Tây Thi câu dẫn người ta, Dung Thái chưa thấy qua, nhưng hắn lại có thể nhìn thấy một phiên bản Tây Thi vừa bệnh hoạn vừa không biết xấu hổ từ trên người bệ hạ.

Đối với những lời hoàng thượng nói, Thẩm Ngọc bán tín bán nghi, lo lắng thân thể của hoàng thượng, Thẩm Ngọc nói:

- Hay là ngày mai thần lại tiến cung báo cáo lại tình hình chuyện lần này cho bệ hạ biết?

- Không cần, không cần, trẫm từng nói, chờ Thẩm ái khanh từ Đại Lý Tự trở về, sẽ bày một bàn tiệc tẩy trần cho ái khanh, chỉ là không ngờ Thẩm ái khanh lại trở về nhanh như vậy, hiện tại ngươi hãy đem chuyện phát sinh ở Đại Lý Tự nói cho trẫm nghe, trẫm sai Ngự Thiện Phòng chuẩn bị ngọ thiện, ngươi nói xong cũng vừa lúc có thể dùng bữa.

Phương Duệ chưa từng nói sẽ bày tiệc đãi Thẩm Ngọc, nhưng hôm qua ở trên công đường của Đại Lý Tự, Dung Thái đã thay hắn nói câu này, nếu Dung Thái đã tạo cơ hội cho hắn, sao hắn có thể bỏ qua cơ hội này.

Thấy bệ hạ nói như vậy, Thẩm Ngọc cũng không thể chối từ, đành phải đáp:

- Thần tuân mệnh.

Thẩm Ngọc đem chuyện điều tra ở Đại Lý Tự nói cho Phương Duệ nghe, chuyện liên quan đến "Cổ Minh" cũng chỉ nói đơn giản qua loa, ngay cả chuyện Trần Trì vẫn chưa chết, còn rời khỏi biên quan, nàng cũng không nói ra.

Thẩm Ngọc nói này đó, Phương Duệ là người rõ ràng nhất, nhưng Phương Duệ vẫn giả bộ không hiểu, còn tò mò hỏi:

- Cổ Minh là người nào?

Thẩm Ngọc hơi dừng một chút, rồi mới trả lời:

- Chỉ là một người không có quy củ, người trong giang hồ.

Phương Duệ xoay ly trà, tò mò "A" một tiếng, lại hỏi:

- Vậy Thẩm ái khanh như thế nào lại nhận thức cái người gọi là Cổ Minh xuất thân từ trong giang hồ, chẳng lẽ giống lúc nhận thức trẫm, cái người tên Cổ Minh kia cũng bị người đuổi giết, sau đó Thẩm ái khanh lại phát thiện tâm cứu hắn?

Thẩm Ngọc lắc đầu, trả lời:

- Chỉ là bèo nước gặp nhau, chỉ hàn huyên mấy câu liền nhận thức.

Nàng làm gì có năng lực cứu tên Cổ Minh, nếu hắn bị đuổi giết, không chừng nàng còn mượn một cây đao dí theo đuổi giết hắn.

Giống như không cảm thấy hứng thú với đề tài này, Phương Duệ cũng không hỏi tiếp, hắn nói:

- Trần Trì đã khai ra nơi cất chứa chứng cứ phạm tội, đã tìm được rồi?

Thẩm Ngọc:

- Thần chỉ là giám sự, chuyện kế tiếp đều để Đại Lý Tự Khanh Thôi đại nhân xử lý.

Phương Duệ "Ừ" một tiếng, thả ly trà lên trên mặt bàn, hỏi:

- Chuyện liên quan đến Hô Duyên Khóa Vân, Thẩm ái khanh muốn xử lý như thế nào?

Không ngờ bệ hạ sẽ hỏi đến Hô Duyên Khóa Vân, Thẩm Ngọc vội trả lời:

- Hô Duyên Khóa Vân là người của Thôi đại nhân, chuyện này theo lý nên để hắn xử lý.

Phương Duệ lại lắc đầu, phân phó Dung Thái:

- Đến Đại Lý Tự truyền khẩu dụ của trẫm, nói là Hô Duyên Khóa Vân mạo phạm Thẩm ái khanh, dẫn Hô Duyên Khóa Vân về kinh thành để Thẩm ái khanh tự mình xử lý.

- Bệ hạ, chuyện này sợ là không ổn.

Thẩm Ngọc lập tức phủ quyết, nếu nàng phạt nặng Hô Diên Khóa Vân, thì chuyện này khó tránh bị người khác nói nàng cậy thế hoàng thượng.

Hơn nữa khi đó Cổ Minh cũng đã giết chết Độc Hạt nương tử, mà Hô Diên Khóa Vân cũng vì bảo vệ chủ tử nên mới làm ra loại chuyện này.

Nhưng nếu nàng xử phạt nhẹ thì sẽ để lại ấn tượng mềm yếu trong mắt người khác. Thế nên để tránh gặp phải những phiền toái không cần thiết, nếu tránh được thì nên tránh.

Nhưng Phương Duệ lại không vui, không nói đến chuyện hắn bị Hô Diên Khóa Vân đánh một quyền ở Đại Lý tự, chỉ nói đến chuyện Thẩm Ngọc đang tắm lại bị người ta xem sạch, cũng do Hô Diên Khóa Vân gián tiếp tạo thành.

Mặc kệ là nam nhân hay nữ nhân, hắn có thể khẳng định trăm phần trăm, trừ thân mẫu của Thẩm Ngọc ra, thì Độc Hạt nương tử là người đầu tiên nhìn thấy toàn bộ thân thể "trần truồng" của Thẩm Ngọc.

Còn hắn... hắn cũng chỉ ở trong mơ mới thấy Thẩm Ngọc cởi thắt lưng lột áo trước mặt hắn mà thôi.

Hắn lại bị người khác đoạt trước một bước, sao hắn có thể bỏ qua cho Hô Diên Khóa Vân?

Nếu có thể, hắn rất muốn sai người lột sạch Hô Duyên Khóa Vân rồi ném vào đống kỹ nữ.

- Thẩm ái khanh, ngươi chính là làm khó Thôi Hạo rồi, Hô Duyên Khóa Vân là người của hắn, nhưng ngươi lại là đồng liêu của hắn, ngươi muốn hắn xử lý như thế nào đây, xử lý như thế nào cũng sợ ngươi không hài lòng, còn không bằng để ngươi tự mình xử lý mới thỏa đáng.

Thẩm Ngọc suy nghĩ, cũng cảm thấy làm khó Thôi Hạo.

- Nếu bệ hạ đã nói như vậy, thần sẽ đích thân xử lý Hô Duyên Khóa Vân.

- Được, cũng nói không rồi, đi dùng ngọ thiện đi.

Phương Duệ đứng lên, dang hai tay, Dung Thái tự giác đi đến thay bệ hạ sửa sang lại y phục.

Dung Thái vừa sửa sang vừa chửi thầm:

" Bệ hạ nguyện ý lộ, Thẩm đại nhân cũng chưa chắc nguyện ý xem đâu."

Sửa sang y phục xong, Phương Duệ cùng Thẩm Ngọc rời khỏi Tử Thần Điện.

Nhưng vào lúc này, lại thấy nội thị vội vàng chạy tới, sau khi hành lễ xong, vội vã nói:

- Bẩm báo bệ hạ, mới vừa rồi ngoài cung truyền đến tin tức, nói là Binh bộ Lư thị lang được hạ nhân phát hiện ở trong phòng thắt cổ tự sát.


Phương Duệ nghe vậy, hơi nhíu mày, tuy vẻ mặt không có nửa phần ý cười, nhưng trong lòng lại lạnh lùng cười, tự sát? Chuyện này căn bản là hắn bị giết rồi tạo hiện trường giả là tự sát.

Nhưng cũng không ngoài dự liệu của hắn.

Hiện tại, bọn họ dùng phương thức gọi là bỏ tốt giữ xe, mới có thể khiến cho sự tín nhiệm giữa các thế lực mà thái hậu mất công gây dựng, chậm rãi sụp đổ.

Trò hay vừa mới mở màn, Lại bộ Trần Trì, Binh bộ Lư Thượng Thanh, như vậy tiếp theo sẽ tới phiên ai.

Ánh mắt Phương Duệ lạnh băng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com