Hồ ly x Quốc sư (8): Muốn đại gậy gộc đâm phía dưới (H)
Hôm sau, Phượng Hành đêm qua được ăn no vô cùng thỏa mãn, tâm tình rất tốt, lúc làm hoa hồng tô còn làm thêm một mâm.
Yêu Yêu đỡ eo đi ra gian ngoài, lẩm bẩm trong miệng: "Phượng Hành là tiểu chó săn, gâu gâu gâu, a a a tiểu chó săn tối hôm qua cắn ta đau quá!"
Phượng Hành ngồi ở trên bàn tự chơi cờ với bản thân, nghe được nàng oán giận, sớm đã tập mãi thành thói quen, tất nhiên là mặt không đổi sắc.
Nhưng cung nữ mới tới nào có gặp qua loại tình huống như vậy, chỉ nghĩ quốc sư phu nhân này thật không biết xấu hổ chút nào, mặt đỏ tai hồng đến mức khi đổi nước trà cũng đều run tay.
Yêu Yêu oán giận không đến hai câu, mắt sắc liền nhìn hai mâm hoa hồng tô trên bàn trà.
Vừa nhìn thấy hoa hồng tô, vốn là thân thể nhức mỏi cũng tự nhiên được chữa khỏi, vừa mới mắng Phượng Hành là tiểu chó săn, lúc này lại xem hắn thành đại mỹ nhân.
"Phượng Hành, ngươi là người tốt nhất thiên hạ!"
Yêu Yêu không quên trước khi ăn hoa hồng tô nên làm gì, nâng mặt Phượng Hành hôn loạn một trận, đến khi mặt hắn dính đầy nước miếng mới bỏ qua.
Cung nữ cúi đầu đến càng thấp, Phượng Hành lại bình tĩnh lau lau mặt: "Đi ăn đi."
Nhưng mà hoa hồng tô quá nhiều, sau khi ăn xong bụng cũng căng phình lên. Yêu Yêu đi vài bước, không đến chốc lát liền thấy vô cùng mệt mỏi. Nàng duỗi eo lười ngáp một cái, thân mình lắc qua lắc lại mà đi về phía Phượng Hành, chống quai hàm hỏi hắn: "Phượng Hành, ngươi không buồn ngủ sao?"
Phượng Hành buông quyển sách trên tay xuống, đầu ngón tay hơi cong, búng lên trán nàng: "Ngươi là hồ ly hay là heo hả?"
Mới vừa tỉnh ngủ liền ăn, ăn xong lại muốn ngủ. Sợ là không phải hồ ly tinh, phải là heo tinh chuyển thế mới đúng.
"Xú phôi đản, ngươi mới là heo!" Yêu Yêu buột miệng thốt ra, nói xong trong nháy mắt liền bưng kín miệng mình.
"Nói thô tục." Mắt phượng của Phượng Hành híp lại, "Buổi tối không có hoa hồng tô ăn."
Yêu Yêu ủy khuất mà bẹp miệng, lôi kéo ống tay áo hắn liền làm nũng: "Nhất thời mau miệng thôi mà, ngươi cho ta ăn đi...."
Mà Phượng Hành đối với Yêu Yêu luôn là dung túng không cần lý do, thấy nàng năn nỉ ỉ ôi, hắn mới nói: "Ngày mai lại ăn hoa hồng tô, đêm nay ăn cái khác."
"Khác?" Trước mắt Yêu Yêu sáng ngời, "Cái gì khác nha?"
Phượng Hành sủng nịch mà nhìn nàng, ôn nhu trong đáy mắt sắp làm nàng chết đuối, hắn nói: "Ăn đồ gần đây ta thích ăn nhất."
Yêu Yêu nghe được cơn buồn ngủ đều chạy mất, lỗ tai hồ ly đều hưng phấn đến đỏ hồng dựng đứng lên, hận không thể để mặt trời mau xuống núi một chút.
"Yêu Yêu thật đáng yêu." Phượng Hành xoa xoa lỗ tai nàng giống như khen thưởng.
*
Bóng đêm vô tận, trong Tiêu Dao điện im ắng, lúc này Yêu Yêu hỏi chuyện càng có vẻ phá lệ rõ ràng dễ nghe.
"Phượng Hành, không phải chúng ta muốn ăn đồ ăn ngươi thích nhất sao?"
Phượng Hành cởi đai lưng của nàng ra, da thịt tuyết trắng lộ rõ, hai luồng mềm như bông được yếm bao lại căng phồng. Ánh mắt hắn càng thêm nồng đậm, nói giọng khàn khàn: "Ta đang ăn."
Yêu yêu thuận theo mà nâng vòng eo để hắn tiện cởi áo ngoài, hỏi trước: "Muốn cởi yếm sao?" Lại nói, "Ta không thấy đồ ăn."
"Trước mắt không cởi," Phượng Hành cúi đầu một cái, cách yếm ngậm lấy nhũ quả tản ra mùi vị thơm ngọt, nghe được tiếng rên rỉ không che lấp chút nào của nàng mới trả lời, "Ngươi chính là món ăn ta thích nhất."
Yêu Yêu ôm lấy đầu Phượng Hành đang gặm cắn ở trước ngực mình, năm ngón tay cắm vào mái tóc đen của hắn, chỗ vú bị vuốt ve liếm láp trở nên tê dại, không đến chốc lát làm hoa huyệt ướt hoàn toàn.
"Phượng Hành... Ta muốn..."
"Muốn cái gì?"
Phảng phất như có trăm ngàn cây châm đang ở trước mắt chính mình vận sức chờ phát động, cảm giác ngứa ngáy chỉ tăng không giảm, Yêu Yêu câu lấy cổ Phượng Hành, kéo gần khoảng cách của hai người họ: "Muốn đại gậy gọc đâm phía dưới."
"...Bộ dáng Yêu Yêu không e lệ thật là đẹp mắt." Phượng Hành tươi cười đến đôi mắt sâu không thấy đáy, hắn đem ngón tay đẩy ra cửa huyệt bị làm rối loạn một hồi, khi rút đầu ngón tay ra đã dính nhớp dâm thủy trong suốt, hắn nhướng mày nói, "Nước đủ rồi, nhưng tiêu huyệt Yêu Yêu còn quá nhỏ, không chứa được đại gậy gộc của ta."
Hai người nói lời thô tục lại nói được nghiêm trang như vậy, Yêu Yêu nhăn mặt nức nở: "Có thể đi vào....Vào đi mà...Cầu xin ngươi...Phượng Hành..."
Ngay lúc này Yêu Yêu kêu tên Phượng Hành, không thể nghi ngờ chính là lửa cháy đổ thêm dầu, Phượng Hành bẻ một cái chân của nàng đè ở trên ngực, đầu vú đều bị chôn sâu trong thịt mềm không thể động đậy, hắn liếm cằm Yêu Yêu một cái, xong lại cắn một chút: "Yêu Yêu thật tự hiểu chính mình."
Cơ bắp ở eo buộc chặt, dưới háng trầm xuống, non nửa quy đầu liền phá vỡ cánh thịt màu đỏ tươi, đâm vào.
"Ân a....Lớn quá....Lại đi vào chút nữa đi..."
Hình như có thủy triều đang lao nhanh thổi quét mà đến, bao lấy trước đầu long căn, mị thịt mấp máy trên vách động ăn mòn mỗi một tấc trên thịt hành, cảm giác kích thích sảng khoái giống như có vô số cái miệng nhỏ đang nuốt lấy mã mắt - chỗ chảy ra tinh dịch từng ngụm từng ngụm.
"Ách....Yêu Yêu thật chặt," Phượng Hành xoa xoa bầu vú bị trói buộc dưới yêm càng thêm phồng lên, dỗ nàng, "Thả lỏng chút, để ta đi vào."
Nhưng đường đi lại không chịu không chế mà thu lại càng chặt.
Cảm giác hư không trong cơ thể Yêu Yêu bị khuấy lên, lại duỗi tay lướt qua lông c* nồng đậm , cầm côn thịt cứng rắn, nàng thậm chí còn có thể cảm nhận được hai đại trứng dái tản mát ra khí nóng.
Cắn răng một cái, Phượng Hành phối hợp theo mà cắm vào bên trong tao huyệt --
Toàn căn đi vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com