Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

TG2 - Chương 33: Tiểu yêu tinh

Lúc Quý Triệt đi vào vào nhà hàng, phát hiện cái gọi là bạn bè trong miệng Nguyễn Kiều Kiều lại là Quý Tuân, biểu cảm hắn cứng đờ, trong lòng có cảm giác quỷ dị không nói lên lời.

" Anh đã đến rồi."

Biểu cảm của Nguyễn Kiều Kiều quá mức thản nhiên, không có chút nào không được tự nhiên, đem thực đơn đưa cho Quý Triệt.

" Chúng tôi đã gọi được vài món, anh nhìn xem muốn ăn cái gì thì gọi."

Đối mặt với tươi cười ôn nhu của nàng, Quý Triệt nuốt vào nghi hoặc rối rắm, quyết định chờ khi hai người ở một mình rồi hỏi.

Chẳng qua, lúc ánh mắt Quý Triệt dừng trên người Nguyễn Kiều Kiều, chú ý tới phong cách ăn mặc của nàng cùng bình thường không giống nhau, cái loại khác biệt này vi diệu vô cùng.

Nam nhân ăn mặc áo phi hành màu đen cùng quần jean, nữ nhân mặc áo trắng cùng váy cao bồi, thanh xuân xinh đẹp, mà hắn vừa mới kết thúc một cuộc đàm phán thương vụ, tây trang áo sơmi, phảng phất như là anh trai của hai người.

Mà bọn họ mới là một cặp đang yêu nhau.

Nguyễn Kiều Kiều tự nhiên chú ý tới ánh mắt quỷ dị của Quý Triệt, nàng nói với chính mình phải giữ vững bình tĩnh.

Bình tĩnh, lão nương có thể lừa dối qua đi!

Lúc Quý Tuân duỗi tay tự nhiên mà lấy cái ly trước mặt nàng, uống hết ly nước còn đang dư lại một nửa, còn ái muội mà liếm liếm môi.

Mẹ! Luôn có điêu dân muốn hại trẫm!!

Muốn lật bàn!!

Nguyễn Kiều Kiều đứng lên.

" Tôi đi vệ sinh một lát."

Tiểu hỗn đản Quý Tuân vừa mới ở dưới bàn lấy tay đặt trên đùi nàng sờ sờ!

Không có nam chính ở đây thì nó là tình thú, còn có nam chính ở đây thì chính là cố ý đào hố chôn nàng mà!

Nguyễn Kiều Kiều từ phòng vệ sinh đi ra, lại bị một bức tường thịt ngăn cản.

Nhìn đến Yến Hành Diễn đột nhiên xuất hiện trước mặt, nàng kinh ngạc đến ngây người.

" Nguyễn tiểu thư, đã lâu không thấy."

Ánh mắt Yến Hành Diễn sâu thẳm, vẻ mặt ôn nhuận như ngọc như được bao phủ một tầng âm trầm, làm Nguyễn Kiều Kiều cảnh giác mà lui về sau mấy bước.

" Có việc gì sao?" Nguyễn Kiều Kiều hỏi.

" Bởi vì Nguyễn tiểu thư, tôi không có bạn gái." Ngữ khí Yến Hành Diễn hơi trầm xuống.

" Cho nên?"

Nguyễn Kiều Kiều rốt cuộc có chút chột dạ, ánh mắt dao động hỏi.

Đi ở bờ sông làm sao không ướt giày, nàng cảm thấy Yến Hành Diễn là tới tìm phiền toái.

" Cô cùng tôi làm là vì Quý Triệt được đến Tô Tuyết, vậy cô cùng em trai hắn lại là vì cái gì? Chẳng lẽ muốn xúc tiến tình cảm anh em gia đình hòa thuận?"

Một câu cuối cùng, Yến Hành Diễn lộ ra cảm xúc nghiến răng nghiến lợi, không chút nào che giấu trào phúng.

Nhìn thấy Nguyễn Kiều Kiều ăn mệt, hệ thống ha ha ha cười đến phá lệ vui sướng.

Này thì muốn ngủ cùng nam phụ, hậu quả này thực xấu đi.

Đối mặt với Yến Hành Diễn tới không có ý tốt, hùng hổ dọa người, Nguyễn Kiều Kiều rũ mắt xuống, trầm mặc trong chốc lát, phảng phất như có lý do khó nói, ngay sau đó ngẩng đầu nhìn về phía hắn.

" Thực xin lỗi, tôi lừa anh."

Trên mặt nàng là vẻ thản nhiên bất chấp tất cả, còn có thoải mái.

" Tôi làm hết thảy tất cả, là vì trả thù Quý Triệt. Anh còn nhớ rõ lời nói của tôi lúc chúng ta lần đầu tiên gặp mặt."

Trong lòng Yến Hành Diễn đột nhiên trầm xuống, nghe được nàng vì trả thù Quý Triệt, ngữ khí cùng biểu cảm đều rất bình tĩnh, tựa như sự yên lặng trước bão giông.

" Tôi nói hai chúng ta sắp bị vứt bỏ rồi, không bằng đem nón xanh trả lại trước."

Nguyễn Kiều Kiều kéo kéo khóe miệng, lộ ra một nụ cười mỉa mai, ngay sau đó biến thành một vẻ vân đạm phong khinh** không sao cả.

**Vân đạm phong khinh: biểu đạt tâm cảnh điềm đạm, nhàn nhã, an tĩnh.

Nàng bước gần một bước, bị động hóa thành chủ động, gần trong gang tấc, ngẩng đầu nhìn đôi mắt sâu thẳm của Yến Hành Diễn, đè thấp âm lượng chỉ hai người nghe thấy được, nhỏ giọng mà nói.

" Chuyện nam nữ, chính là tôi tình anh nguyện. Tuy rằng ban đầu thật là tôi cưỡng bách anh, nhưng về sau Yến tiên sinh cũng rất thoải mái không phải sao, hơn nữa lúc sau đều là anh chủ động, cho dù tôi nói không muốn không muốn nhưng Yến tiên sinh vẫn đè nặng tôi không ngừng làm, chẳng lẽ cũng không phải sao?"

Nói xong lời này, Nguyễn Kiều Kiều liền xoay người rời đi, Yến Hành Diễn nhìn theo bóng dáng quyến rũ của nàng, ánh mắt tràn đầy phức tạp.

Hệ thống quả thực vì phản ứng nhanh nhạy của ký chủ mà vỗ tay reo hò.

Nhưng mà khi Nguyễn Kiều Kiều trở lại bàn ăn, không khí giữa hai nam nhân tựa hồ như bị đóng băng, xấu hổ đình trệ đến không chịu nổi, nàng lại đang suy nghĩ có nên chạy không.

Quý Triệt đưa Nguyễn Kiều Kiều về nhà, dọc theo đường đi cũng không nói chuyện.

Xe dừng lại, Nguyễn Kiều Kiều tim rất mệt mà đẩy cửa xe ra, chân giống như bôi dầu định chạy đi, thế nhưng Quý Triệt lại cũng đi theo xuống xe.

" Không cần tiễn."

Nguyễn Kiều Kiều miễn cường cười vui ứng phó nói.

" Kiều Kiều, đêm nay tôi có thể ở lại không?"

Ân?!!

Trong lòng Nguyễn Kiều Kiều khiếp sợ!!

Thấy biểu cảm kinh ngạc của nàng, Quý Triệt đối với nàng cười một cái, hòa hoãn không khí xấu hổ.

" Kiều Kiều, kỳ thật tôi có lời muốn nói với cô."

Nguyễn Kiều Kiều thấp thỏm bất an, trong lòng bất ổn mà mang Quý Triệt vào nhà, cửa vừa đóng lại, tim nàng cũng đi theo lộp bộp.

Nam chính sẽ không lại muốn cùng nàng giải trừ hôn ước đi?

Nàng gần đây cố ý trốn tránh nam chính, chính là muốn cho hắn quên mất chuyện này, trước kéo dài thời gian rồi tính tiếp.

" Anh muốn cùng tôi nói chuyện gì?"

Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy tình huống này cũng quá dọa người..

Chết thì chết thôi, không bằng chết cho thống khoái.

" Về hôn ước của chúng ta."

Quý Triệt nói, biểu cảm trên mặt khó phân biệt được cảm xúc.

Nguyễn Kiều Kiều không kiên nhẫn mà oán giận nói.

" Tôi không phải đã nói cho tôi một chút thời gian sao, anh hiện tại có người mình thích, ít nhất cũng phải chờ tôi tìm được người tôi thích a. Lại nói anh hiện tại liền tính tìm được chân ái, hận không thể lập tức bên nhau nhưng cũng phải vì trưởng bối gia tộc mà suy xét một chút..."

Nguyễn Kiều Kiều như súng máy liên thanh mà nói, Quý Triệt đột nhiên nâng lên khuôn mặt nàng, môi mỏng liền hôn lên bờ môi đang lải nhải của nàng.

" Ngô..."

Đây là cái biến chuyển thần kỳ gì?

Chẳng lẽ trong tiểu thuyết ngôn tình, biện pháp duy nhất của nam nhân để làm nữ nhân câm miệng chính là cưỡng hôn sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com