TG2 - Chương 36: Đỉnh đầu nam chính chồng chất nón xanh
Tự mình trải qua hiện trường lật thuyền lần nữa, Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy chính mình còn tính là bình tĩnh.
Nàng nhanh chóng đem quần áo mặc tốt, chẳng qua quần lót đã bị xé thành miếng vải vụn, nàng liền ném vào thùng rác, lấy tờ khăn giấy lau đi dâm dịch giữa hai chân.
" Cậu cảm thấy tôi nói với anh trai cậu là chúng ta đóng cửa ở trong này đơn thuần chơi trò chơi, hắn có thể hay không tin?"
Tiếng chuông cửa đã ngừng lại, hiển nhiên người đứng ngoài cửa biết người bên trong phải chốc lát sau mới ra được.
Vì thế, biểu cảm của Nguyễn Kiều Kiều nghiêm túc mà cùng Quý Tuân thảo luận.
Quý Tuân nhướng mày, đem áo thun mặc lên, một thân lười nhác thanh thản dựa vào trên sô pha, hướng nàng nói.
" Chị có thể nói với hắn là tôi cưỡng bách cùng uy hiếp chị, chị không thể không khuất phục dưới dâm uy của tôi, vì muốn tiếp tục ở lại bên người hắn mà nhẫn nhục chịu đựng."
Nguyễn Kiều Kiều cười mỉa mai, vẫn là cảm thấy lương tâm băn khoăn, trên thực tế ý niệm này vừa rồi nàng cũng đã nghĩ tới.
Nhưng nàng cảm thấy nếu chính mình thật sự nói như vậy, Quý Tuân tiểu hỗn đản này nhất định sẽ làm nàng chết càng thêm khó coi.
Nguyễn Kiều Kiều kéo cửa ra, đối diện với khuôn mặt tái nhợt của Quý Triệt, nàng nỗ lực áp xuống chột dạ, đối với hắn nở một nụ cười lễ phép nhưng không mất đi xấu hổ.
" Quý Triệt, tôi cùng Quý Tuân chỉ là gặp dịp thì chơi, tôi đối với anh mới là chân ái!"
Hệ thống: Phốc!
Nguyễn Kiều Kiều nói xong lời này, tâm tình bình tĩnh lại rũ mắt xuống, ngữ khí ưu thương nói.
" Chúng ta vốn dĩ đã tính toán giải trừ hôn ước, bất quá thời gian chỉ là sớm hay muộn thôi."
Lúc Nguyễn Kiều Kiều ngẩng đầu, nước mắt theo khuôn mặt kiều mỵ của nàng rơi xuống, nước mắt trong suốt của nàng phảng phất chọc tới trong lòng của Quý Triệt, thân thể hắn đau đớn, như bị người ta thọc từng đao từng đao một, máu tươi đầm đìa, khó chịu đến hắn cơ hồ hít thở không thông.
" Hai người bắt đầu từ khi nào?"
Thanh âm Quý Triệt ám ách thô nặng, phảng phất giống như giấy nhám đang ma xát với nhau.
Nguyễn Kiều Kiều lại lần nữa rũ mắt xuống, lúc này Quý Tuân đã đi tới, tầm mắt Quý Triệt dừng trên cánh tay hắn, trên da thịt màu tiểu mạch có một vài vết máu, rõ ràng là do móng tay cào ra tới.
Thật là kịch liệt a....
Quý Triệt tựa hồ bị kích thích, đột nhiên nắm chặt lấy tay của Nguyễn Kiều Kiều.
" Theo tôi đi!"
Hắn lạnh như băng mà phun ra ba chữ, liền muốn lôi Nguyễn Kiều Kiều rời đi.
Nguyễn Kiều Kiều nhìn nam chính cả người đầy sát khí như muốn giết người, tâm nàng liền run run, nàng sợ chết a!
Kết quả là thời khắc nguy cấp, nàng liền bắt lấy góc áo của Quý Tuân, đối với Quý Triệt trấn an nói.
" Quý Triệt, anh bình tĩnh một chút, bây giờ không còn sớm nữa, có chuyện gì ngày mai rồi nói sau."
Bình tĩnh?!
Ánh mắt Quý Triệt đầy tơ máu dừng lại trên ngón tay Nguyễn Kiều Kiều đang nắm lấy góc áo của Quý Tuân.
Nguyễn Kiều Kiều run run, nhịn không được đối với hệ thống phun tào nói.
Nam chính đây là bị làm sao vậy, tính OOC* à, ta nhớ rõ trong cốt truyện liền tính hắn đối với nữ chính có tức giận hay ghen tuông gì đi nữa thì cũng chỉ đen mặt rồi bỏ đi thôi mà.
*OCC: Out of Character, nhân vật trong truyện gốc không phù hợp với tính cách, khuôn mẫu, hành vi vốn có trong truyện gốc.
Hắn muốn đi thì đi, làm gì mà phải kéo ta a!!
Hệ thống vui sướng khi người gặp họa nói: Nữ chính người ta nhưng không có bị hắn bắt gian trên giường như ngươi a.
Nguyễn Kiều Kiều quay đầu nhìn về phía Quý Tuân, kết quả đối phương dùng một loại ánh mắt lành lạnh sâu kín nhìn nàng, một chút ý tứ muốn hỗ trợ cũng không có.
" Chị dâu, chị nhìn tôi làm gì? Cùng chân ái của chị đi thôi." Hắn lạnh nhạt châm chọc nói.
Nguyễn Kiều Kiều: "...."
Mẹ nó!
Tốt xấu cũng nhất nhật phu thê bách nhật ân**, ít nhiều cũng ngủ cùng tiểu tử nhà ngươi hai lần, không đến mức vừa mặc quần xong liền trở mặt vô tình không nhận người đi.
**Tục ngữ có câu: "Nhất nhật phu thê bách nhật ân, bách nhật phu thê tự hải thâm" (Một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa; trăm ngày vợ chồng tựa biển sâu), ý là một khi thiết lập quan hệ vợ chồng thì tình cảm sâu dày không nhạt phai.
Tay Nguyễn Kiều Kiều bị Quý Triệt niết đến xương cốt đều đau, nàng dưới tình thế cấp bách, như là bất chấp tất cả, chỉ vào Quý Tuân đối với Quý Triệt lớn tiếng nói.
" Lúc trước là hắn cưỡng bách tôi!! Ngày đó tôi cùng anh cãi nhau, bị hắn gặp được, hắn liền lấp kín miệng tôi rồi kéo tôi vào trong phòng hắn, sau đó....sau đó...hắn liền lấy chuyện này uy hiếp tôi, tôi chỉ là muốn ở lại bên cạnh anh mà thôi a Quý Triệt...ô ô ô.."
Nàng đầy bụng ủy khuất cùng chua xót cơ hồ trút hết ra, khóc không thành tiếng.
Ngày hôm sau.
Nguyễn Kiều Kiều đến Quý gia ăn cơm, trên bàn ăn vẻ mặt Quý Triệt lạnh như băng sương, nàng vài lần muốn mở miệng, cuối cùng đành nuốt trở lại.
Thôi, vẫn là ăn cơm trước đi.
Kết quả, ăn đến giữa bữa cơm, ngữ khí Quý Triệt bình tĩnh mà đối với người nhà tuyên bố ngày mai sẽ công bố tin tức kết hôn của hai người ra bên ngoài, cuối tháng sẽ cử hành hôn lễ.
Nguyễn Kiều Kiều chấn kinh rồi.
Nam chính đây là bị kích thích đến điên rồi sao?
Dùng xong cơm, hai người lên lầu, Quý Triệt ôm lấy Nguyễn Kiều Kiều vào trong lòng ngực.
" Thực xin lỗi....làm em phải chịu ủy khuất, từ nhỏ em trai tôi liền rất hỗn trướng, chỉ cần là đồ vật của tôi hắn đều muốn cướp, nhưng tôi thật sự không nghĩ tới hắn sẽ ác liệt như vậy, thế nhưng đối với em làm ra loại sự tình này."
Nguyễn Kiều Kiều càng nghe càng chột dạ, nàng đem một chậu nước bẩn hắt hết lên trên người Quý Tuân, Quý Triệt thế nhưng tiếp nhận toàn bộ.
Kỳ thật, từ lòng tự trọng của nam nhân mà nói, hắn tin tưởng chính mình lại càng nguyện ý tin tưởng sự thật.
Vị hôn thê bị em trai cưỡng bách, nàng vẫn như cũ yêu chính mình, chỉ vì muốn ở lại bên cạnh hắn mà nhẫn nhục chịu đựng, bị Quý Tuân uy hiếp nên không thể không nén giận, so với nàng tự nguyện bò lên giường em trai cũng không muốn cùng mình thân mật, việc này liền dễ tiếp thu hơn nhiều.
Quý Triệt hôn hôn lên gương mặt Nguyễn Kiều Kiều.
" Quá khứ đều đã qua, Kiều Kiều, về sau mặc kệ phát sinh chuyện gì, tôi đều sẽ yêu em bảo hộ em."
Quý Triệt trăm triệu lần không nghĩ tới chính là, hắn qua một đêm vô cùng gian nan rốt cuộc vứt bỏ được khúc mắc trong lòng, chuẩn bị cùng Nguyễn Kiều Kiều nắm tay nhau bước vào lễ đường hôn lễ, lại gặp được nàng bị bạn trai cũ của Tô Tuyết mạnh mẽ mang lên xe.
Quý Triệt lo lắng bởi vì quan hệ của hắn và Tô Tuyết, mà chọc đối phương giận chó đánh mèo lên Nguyễn Kiều Kiều, vì thế hắn vội vàng lái xe đuổi theo.
Xe ngừng ở một ngõ nhỏ yên lặng, Quý Triệt thấy xe chậm chạp chưa mở cửa, lo lắng đối phương đối với Nguyễn Kiều Kiều gây bất lợi, vì thế xuống xe bước tới gần.
Sau đó nghe đến trong xe truyền đến thanh âm giọng nữ kiều suyễn rên rỉ liên tục, ý vị ái muội không nói lên lời.
" Anh...anh đừng như vậy....ô ân..quá nhanh....tôi chịu không nổi..."
(~ ̄³ ̄)~(~ ̄³ ̄)~(~ ̄³ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com