Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13: Tam phu nhân Ô thị

Editor: Hạ Tử An

Nguồn convert: sunnyconvert

Hạ Nghiên mang theo nha hoàn rời khỏi, Thủy Nguyệt liền từ bên ngoài viên chạy vào. Hạ Kính Hoa ngồi bên cạnh bàn, hướng nàng vẫy vây tay ý bảo Thủy Nguyệt đi qua.

"Ngũ tỷ tỷ, tỷ cùng Tam tỷ tỷ đang nói đến chuyện gì?" Thủy Nguyệt bò tới Hạ Kính Hoa đang ngồi trước mặt đặt câu hỏi.

Hạ Kính Hoa đưa tay ra, ý bảo Thủy Nguyệt đưa tay cho nàng, nói: "Một chút chuyện nhỏ." Mặt Thủy Nguyệt nhíu lại tỏ vẻ không hiểu, nhìn Hạ Kính Hoa đem tay nàng mở ra, dùng ngón tay di di trên lòng bàn tay một chút xíu, liền hỏi: "Ngũ tỷ tỷ, tỷ đang xem cái gì?"

"Thủy Nguyệt, giúp tỷ tỷ một chuyện được không?"

"Chuyện gì vậy ạ?"

"Giúp tỷ đem tài nghệ muội một mực cất giấu lấy ra."

Hạ Kính Hoa chậm rãi mở miệng, ngẩng đầu nhìn về phía Thủy Nguyệt. Thủy Nguyệt quay đầu lại nhìn Hạ Kính Hoa, hai người đối diện nhau, trên mặt Thủy Nguyệt dần lộ ra nét hoang mang. Nàng chậm rãi rút tay về từ tay Hạ Kính Hoa, xoay người thật nhanh chạy ra ngoài. Hạ Kính Hoa đứng lên, muốn gọi nàng, nhưng cuối cùng lại không lên tiếng, chỉ hướng mắt nhìn Thủy Nguyệt chạy nhanh ra khỏi cửa.

---

Lúc mặt trời lặn, nha đầu bên người Hạ Nghiên cùng vú già bên người đại nương tới sân để truyền lời nói qua đây. Đại ý là lúc bữa tối, Hạ Nghiên mở miệng cầu xin đại nương cùng Định Bắc Hầu. Xem mặt mũi của Hạ Nghiên, Định Bắc Hầu rộng rãi, chấp thuận cho Hạ Kính Hoa có thể hành động thoải mải trong phủ, hiệp trợ Hạ Nghiên chuẩn bị cho Hội thưởng hoa nhưng nghiêm cấm rời phủ.

"Phu nhân nói rồi, để cho ngươi tự giải quyết cho tốt, sống yên ổn chút. Nếu không phải Tam tiểu thư mở miệng, lời nói có chút trọng lượng, ngươi sẽ không có may mắn này đâu." Vú già bên người đại nương hếch mũi nhìn Hạ Kính Hoa, mở miệng. Bị một người làm không để mình vào mắt như vậy, nhiều lần mở miệng nói lời bất kính, Hạ Kính Hoa trong đầu rất khó chịu nhưng nét mặt vẫn mang vẻ khách khí mỉm cười, nói: "Làm phiền ngươi thay ta nhắn lời cho đại nương, đa tạ đại nương chỉ điểm. Lời của đại nương, ta thời khắc ghi nhớ, vì Tam tỷ mà ra sức trâu ngựa." Vú già hừ một tiếng, xem như là đáp lời, xoay người bức ra sân.

"Tiểu thư nói, điều ngươi muốn nàng đã làm xong rồi. Cho ngươi nửa ngày để nàng nhìn thấy hiệu quả, bằng không thì chắc ngươi cũng biết hậu quả là gì." Nha hoàn của Hạ Nghiên cũng mở miệng để lại một câu nói, sau đó cũng rời đi. Hai người rời đi, trong viện an tĩnh lại, Hạ Kính Hoa thở một hơi dài nhẹ nhõm, chí ít hiện nay con đường thoát vây khốn đã bày xong phân nửa, còn phân nửa còn lại, nàng cần phải suy nghĩ thật kỹ.

Hạ Thủy Nguyệt, Hầu phủ thứ xuất Lục tiểu thư, rõ ràng nhiều năm luyện đàn, nhưng cố ý giấu giếm, ngay cả người làm tỷ tỷ nàng như Hạ Nghiên còn không biết. Trong phủ, đây là người duy nhất nàng có thể tín nhiệm, đối với mình tốt, chuyên tâm tìm cách giúp đỡ mình. Muốn cho nàng xuất thủ, lại không thể làm tổn thương tình cảm của nàng, càng không thể để cho nàng gặp phải cục diện bất lợi, chuyện này phải cẩn thận xử lý.

Ở trong sân đi tới đi lui suy nghĩ hồi lâu, sắc trời đã tối xuống, trăng sáng treo cao đầu cành. Hạ Kính Hoa hạ quyết tâm, đi ra sân. Vừa đi vừa nhìn, mắt thấy xa xa có hai hạ nhân đi ngang qua, nàng nhanh chân chạy qua hỏi thăm chỗ ở của Lục tiểu thư ở đâu. Nửa canh giờ sau, Hạ Kính Hoa cũng hỏi thăm được, đi đến một chỗ bên ngoài đình viện. So sánh với các nơi khác bên trong phủ, nơi này không được coi là hoa lệ, cây mây canh bò đầy cửa viện tròn hình cổng vòm, trong viện có chút hoa cùng mấy loại cỏ không biết tên, thoảng thoảng hương thơm trong không khí. Đối diện với cửa chính là một gian nhà, từ trên cái bóng trên cửa sổ, có thể đoán được bên trong có một vị phụ nhân đang ngồi, chắc đây là phòng ngủ của mẹ đẻ Thủy Nguyệt – Ô thị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com