Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện - Bữa tiệc (Hết)

Sau nhiều trắc trở, Lương Tỳ và Bách Đồ cuối cùng cũng nhận nuôi được một bé gái Hoa kiều hai tuổi.

Bách Đồ còn không sao, Lương Tỳ quá đáng lắm rồi. Từ khi đón con gái về nhà, mỗi ngày đều khoe con gái trên vòng bạn bè, gặp mặt cũng dài dòng con gái tôi thế này, con gái tôi thế nọ. Rõ ràng là một tên cuồng khoe con.

Không bao lâu đã đến sinh nhật hai tuổi của con gái cưng, hắn đặc biệt làm một bữa tiệc, mời một nhóm bạn tốt đến nhà dự sinh nhật. Bách Đồ vốn cũng chẳng muốn chơi, nhưng thấy hắn hưng phấn chuẩn bị đủ kiểu như vậy cũng thuận theo.

Vương Siêu đang làm tour hòa nhạc, xong chỗ Quảng Châu và Thượng Hải rồi, tiếp theo sẽ là Bắc Kinh. Vài buổi hòa nhạc trước hát quá nhiều, cổ họng cũng bị quá sức. Có lần bị mất giọng, sau khi điều trị xong bác sĩ bảo hắn nghỉ ngơi một thời gian, bớt luyện hát đi, nói chuyện cũng phải nhẹ giọng. Rượu chè, cà phê, thuốc lá, ớt cay và các chất kích thích đều phải tránh xa.

Mấy cái khác còn được, nhưng không cho ăn cay là tiêu rồi. Bây giờ là mùa ăn tôm càng cay ngon nhất.

Hắn không kìm được, lướt Weibo xem mấy tấm ảnh hình tôm cay của mấy tài khoản quảng cáo mà chảy nước miếng, vừa hút vừa muốn gọi giao đồ ăn.

Những thời điểm như thế này thì phải có Tạ Trúc Tinh quản hắn, nói cái gì cũng không cho hắn ăn. Hắn bị quản đến tức giận mắng chửi lung tung, Tạ Trúc Tinh cũng không đáp. Đợi đến khi hắn chửi chướng tai mới đánh đét đét một trận, hắn đàng hoàng rồi lại hứng lên muốn làm chuyện đó.

Lương Tỳ mời bọn họ đi dự tiệc sinh nhật khiến Vương Siêu mừng gớt nước mắt. Ở nhà thì còn quản được, chứ đi đến nhà anh Lương cũng chẳng thể lên lớp hắn mà làm trò trước mặt mọi người như vậy.

Cuối cùng hôm đến nhà Lương Tỳ, Tạ Trúc Tinh tạm thời có việc không về đúng giờ được, Vương Siêu mới đi một mình.

Đúng là không có Tạ Trúc Tinh quản thật, nhưng mà hai anh của hắn cũng đến.

Đừng nói uống rượu hay ăn cay, ngay cả lúc Ngạn Dung cho hắn vài quả hạch, Vương Cẩm cũng lấy lại không cho.

Bạn tốt Ngạn Dung thay hắn ra mặt: "Anh đừng có bắt nạt em trai anh hoài vậy chứ."

Vương Cẩm nói: "Có đâu, sợ nó ăn rồi bệnh tái phát. Nó cuối tháng phải đi diễn rồi, a-mi-đan bị nhiễm trùng thì sao?"

Ngạn Dung hỏi: "A-mi-đan là cái gì?"

Vương Cẩm liền kéo cậu sang một bên, nói muốn cho cậu xem a-mi-đan.

Không biết xem cái gì, một lát sau quay lại, Ngạn Dung khuôn mặt đỏ bừng, môi cũng hồng hồng sưng sưng.

Vương Siêu chẳng ý kiến gì. Hẳn là xem a-mi-đan, anh hai lợi hại.

Vương Tề dẫn em vợ cùng đi. Khi vào cửa dường như hai người đang cãi nhau, ai cũng lờ đi người kia.

Em vợ rõ ràng đã chải chuốt tỉ mỉ. Lông mày tỉa tót sạch sẽ, tai phải đeo một cái bông tai đính kim cương, mặc một chiếc áo sơ mi tay ngắn thiết kế, lộ ra eo thon nhỏ. Trong chiếc quần bó sát là cặp chân thon dài.

Ở đây có bạn bè người quen của Vương Tề, Vương Tề liền đi qua nói chuyện với người ta. Em vợ ngồi xuống bên ghế sofa, thỉnh thoảng quay đầu nhìn bên kia.

Vương Siêu ngồi đối diện cậu. Lúc đầu còn tưởng cậu nhìn Vương Tề, sau đó mới cảm thấy không phải. Cậu đang nhìn Bách Đồ. Nếu như Bách Đồ phát hiện, cậu còn vội vàng làm bộ đang nhìn trái nhìn phải.

Vương Siêu thấy hết dáng vẻ kì quái đó của cậu, buồn cười nói: "Tôi nói nè chị dâu cả, cậu là fan của Bách Đồ sao? Thế thì có gì đâu mà ngại, muốn ngắm thì ngắm thoải mái đi chứ."

Em vợ vẻ mặt khó chịu nói: "Tôi không phải fan của ảnh, anh của cậu mới là fan đó."

Vương Siêu quả thật chưa từng nghe Vương Tề nói là fan của Bách Đồ, thấy em vợ khó chịu hắn liền thoải mái, cố tình đổ thêm dầu vào lửa: "Nếu như tôi là anh cả thì tôi cũng thích Bách Đồ. Người đâu mà đẹp trai, lại còn khí khái, không giống mấy người nào đó."

Em vợ lại nhìn Bách Đồ một chút, sờ sờ bông tai của mình, mặt như đưa đám.

Vương Siêu biết cậu nhiều năm như vậy, cũng chỉ thấy cậu đáng ghét, chưa từng thấy qua vẻ này của cậu. Vốn hắn còn định nói cậu thêm vài câu, lại thấy khó nói ra được: "Gì? Cậu không cãi nhau mồm năm miệng mười với tôi, tôi không quen."

Em vợ nói: "Cậu cũng cảm thấy anh cả cậu coi thường tôi?"

Vương Siêu rất muốn nói phải, lại sợ cậu đi méc Vương Tề, mới kìm chế lại.

Em vợ nói: "Tôi biết mấy người đều muốn như thế. Mấy người muốn gì tôi không quan tâm. Hừ!"

Vương Siêu nói: "Cậu cũng thôi đi thôi, không quan tâm thì cậu còn nói gì nữa?"

Hai người lại bắt đầu cãi nhau.

Lúc Trịnh Thu Dương và Viên Thụy tới, mỗi người cầm theo một đống lớn quà tặng, có cho bé cưng quần áo và đồ chơi, còn mua cho Lương Tỳ và Bách Đồ cái địu con. Rõ ràng khiến một đám người chỉ đưa bao lì xì lại trông vô cùng qua loa.

Nhưng mà quan hệ giữa Viên Thụy và Lương Tỳ cùng Bách Đồ tương đối đặc thù.

Công ty quản lý trước đây của cậu, có một hôm ông chủ đang họp, câu trước còn nói tài chính gì gì đó, đột nhiên chưa đến nửa tiếng sau đã nói "Sáo rỗng quá, không làm nữa, tôi muốn mở tiệm cơm" rồi đóng cửa. Sau đó Lương Tỳ liền ký hợp đồng với Viên Thụy. Lương Tỳ bây giờ cũng không thường xuyên đi thu chương trình nữa, chuyển xuống làm hậu trường, chuyên tâm đầu tư và chế tác, trước mắt bồi dưỡng Viên Thụy như người kế nghiệp của hắn.

Viên Thụy vốn chính là fan não tàn của Bách Đồ, bây giờ Lương Tỳ còn là ông chủ của cậu.

Cậu và Trịnh Thu Dương dày công chuẩn bị quà tặng. Sau khi đưa cho Bách Đồ, cậu còn vô cùng ngượng ngùng giải thích: "Chuẩn bị quá vội vàng, nếu không thích hay không hợp thì anh nhất định phải nói em, em mang đi đổi cho các anh cái khác. Hóa đơn em cũng còn giữ nè."

Bé cưng tỉnh ngủ, Bách Đồ bế bé ra gặp khách dự sinh nhật.

Bé gái tính tình rất tốt, không vì nhiều người mà khóc nhè, chỉ chớp mắt nhìn mọi người, ai chọc bé cũng cười.

Ngạn Dung cũng thích em gái mình, một mực nhao nhao nói với Bách Đồ: "Cho em bế, cho em bế."

Bách Đồ liền chuyển bé cưng cho cậu.

Ngạn Dung bế bé cưng cho Vương Cẩm xem. Hai người nhỏ giọng nói vài câu gì đó, Vương Cẩm vẫn luôn cười không ngừng, Ngạn Dung thì vẻ mặt không phục.

Tạ Trúc Tinh lúc này mới đến, vừa vào cửa đã nói xin lỗi.

Không đến đúng lúc vì nguyên nhân công việc cũng du di được, nhưng cậu vẫn bị mọi người vây lại phạt vài ly.

Tất cả mọi người rất thích cậu.

Vương Siêu ở phía xa xa ngoài đám người mà nhìn cậu, vừa tự hào lại có chút xấu hổ.

Cậu đã đạt đến đỉnh điểm vinh quang, bộc lộ hết tài năng từ một đám tiểu thịt tươi. Đi trên con đường diễn viên có thực lực, những người trước đây luôn luôn nghi ngờ cậu dựa vào ai vào ai để công thành cũng dần thưa đi.

Tạ Trúc Tinh ngày càng lóa mắt, không như hắn, đã không tiến bộ mà càng ảm đạm hơn.

Sau khi hai người công khai, hắn thường bị fan riêng của Tạ Trúc Tinh nói là vốn không xứng với Tạ Trúc Tinh. Họ còn thường xuyên so sánh với nữ người tình tin đồn của Tạ Trúc Tinh là Vu Hạm, nói là một chút cũng không có khí chất, không có khả năng. Trong trường hợp công khai này, hắn cũng không thích nhắc tới Tạ Trúc Tinh, mỗi lần nhắc tới sẽ bị một bộ phận fan của cậu đuổi theo mắng chửi.

Em vợ vừ nãy đấu khẩu một hồi bỗng nhiên nói: "Tiểu Siêu, cậu đừng để ý xem người khác thấy cậu như thế nào."

Vương Siêu: "???"

Em vợ nói: "Nói tôi đi. Tôi biết nhiều người cảm thấy tôi giả tạo, vậy thì có sao? Vương Tề thích tôi giả tạo như vậy. Cậu quan tâm người khác làm gì cơ chứ? Cậu cũng chẳng cần bám chân bọn họ để sống."

Vương Siêu nhìn kỹ cậu một chút, nghĩ thầm, chị dâu cả của hắn kỳ thật cũng tạm được.

Vương Siêu nói: "Cậu ngày 29 có rảnh không?"

Em vợ: "...Để làm gì?"

Vương Siêu nhếch miệng cười: "Tôi có buổi diễn ở Bắc Kinh, tặng cậu tấm vé, cậu đi xem với anh cả đi."

Ngày 29, sân vận động Công nhân Bắc Kinh.

Đây là nơi diễn cuối cùng của tour lưu diễn cá nhân Vương Siêu, đến ca khúc cuối cùng.

Hắn tự đàn tự hát tác phẩm mới nhất chưa phát hành "Ngôi sao của tôi".

Đôi lời từ editor: Tui bắt đầu edit từ tháng Bảy, nghĩ đến cuối năm 2019 là xong nhưng mà nhây đến bây giờ hahaha :3 Xong được cái tui mừng gớt lước mắt T-T Tác giả bảo còn có một phần cho Trì Lập Đông trên Weibo, mà tui tìm quài hông thấy. Vậy nên hên xui nếu tui tìm được thì tui sẽ edit tiếp cho mọi người, còn bây giờ thì tui sẽ đặt trạng thái sang hoàn thành nha <3 Cảm ơn các bạn đã ủng hộ!

13/4/2020

Hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com