Chương 57: Bộ dạng thật sự
"Khương thừa tướng. " Hách Lan nghe thấy thanh âm lập tức thanh tỉnh, nàng lập tức đứng lên đối với Khương Tử Nha thi lễ, sau đó vẻ mặt dồn dập đứng ở tại chỗ.
"Hách Lan cô nương, cô tìm Tử Nha đến là có chuyện gì. " Khương Tử Nha ngữ khí bình thản mở miệng.
"Ta,, ta.. " Hách lan ngẩng đầu lên về sau liền đối ánh mắt Khương Tử Nha, nàng lập tức đỏ mặt lên bàn tay nhỏ bé nắm chặt một khối tay vẻ mặt tần tụy bất an.
"Có lời gì cô nương không cần ấp a ấp úng, cứ việc nói thẳng. " Khương Tử Nha bất đắc dĩ nói, kỳ thật hắn không ưa thích nữ tử nói chuyện ấp a ấp úng.
"Thừa tướng vì sao không muốn lấy Hách Lan, là Hách Lan không tốt ư? Vẫn là nói cảm thấy Hách Lan không xứng với thừa tướng. " Hách Lan tại chỗ hồi lâu mới nói ra vấn đề trong lòng mình. Khương Tử Nha ngây ngẩn cả người không nghĩ tới nàng vậy mà sẽ hỏi cái này, nhìn trước mắt nữ tử kia không giống như ánh mắt của Chiêu Đệ thuần khiết thở dài một hơi bất đắc dĩ nói: "Hách Lan cô nương, cô rất tốt
, chỉ là Chiêu Đệ đã gả cho ta, ta không muốn lấy bất kỳ nữ nhân nào nửa, hơn nữa nếu như ta cưới cô nương chính là hại cô. "
"Hại ta, đây là vì sao? " Hách Lan không hiểu nhìn xem Khương Tử Nha, không rõ hắn ý tứ.
"Hách Lan cô nương, cô nghe qua "Khương thái công câu cá, rời nước ba tấc, người nguyện mắc câu" Những lời này ư? " Khương Tử Nha hỏi.
"Ta đã nghe cha nói qua, thế nhưng là cái này cùng người lấy ta có quan hệ gì. " Hách Lan gật đầu ăn ngay nói thật.
"Kỳ thật Tử Nha năm nay đã tám mươi sáu tuổi, hình dạng hôm nay chẳng qua là dựa vào pháp thuật duy trì. " Khương Tử Nha nói xong, cũng có chút lúng túng.
"Cái gì, làm sao có thể. " Hách Lan không tin nhìn xem Khương Tử Nha.
"Đây là thật. " Khương Tử Nha gật đầu, sau đó tại nguyên chỗ vòng vo một vòng tròn, sau đó thanh âm cũng trở nên thập phần già nua, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Hách Lan.
"Cái này,,, ngươi,,, ta,,. " Hách Lan nhìn xem Khương Tử Nha khiếp sợ, mở to hai mắt, một không nhúc nhích, cả buổi mới phản ứng tới, về sau lại cảm thấy lúng túng khó xử vô cùng, sắc mặt cũng đỏ lên.
"Hách Lan cô nương, hôm nay cô nương nhìn thấy bộ dạng này của ta còn nguyện ý gả cho ta sao? " Khương Tử Nha đắng chát cười nói.
"Ta... " Không muốn, những lời này như thế nào không nói ra từ miệng nàng, nàng lui lại mấy bước nhìn xem Khương Tử Nha, trong ánh mắt hiện lên một chút sợ hãi, hành động đã cho thấy nàng lúc này không muốn.
"Hách Lan cô nương, đây chính là lý do ta không muốn lấy coi nương , còn có nguyên nhân chính là ta không muốn làm cho phu nhân ta thương tâm, ta muốn cùng nàng một đời một thế, chỉ duy nhất một mình nàng. " Khương Tử Nha nhìn xem Hách Lan trong ánh mắt hiện lên đích một chút sợ hãi nói.
"Phu nhân ngươi biết ngươi như thế này ư? " Hách Lan cẩn thận nói. "Đã biết, trước khi lấy nàng ta nói cho nàng biết. " Khương Tử Nha gật đầu.
"Nàng không ngại ư? Các ngươi còn ở cùng nhau suốt nhiều năm như vậy. " Hách Lan kinh ngạc, thật không ngờ Mã Chiêu Đệ vậy mà biết rõ, nàng như thế nào còn đi theo Khương Tử Nha, chẳng lẽ không cảm thấy được như vậy không tốt sao?
"Chiêu Đệ nói không ngại. " Khương Tử Nha nghĩ đến lúc trước Mã Chiêu Đệ mới gặp gỡ chính mình tóc trắng xoá các loại này ngây ngốc bộ dạng chỉ cảm thấy bất đắc dĩ cực kỳ.
"Nàng rất yêu ngươi! " Hách Lan hỏi.
"Nàng vì ta có thể liền mạng cũng không muốn, cho nên nói Hách Lan cô nương, mọi thứ không thể nhìn mặt ngoài, nghĩ đến Hách Lan nương biết rõ cũng không muốn gả cho a! Cho nên cô nương chẳng qua là yêu thích hình dạng của ta thực sự không phải là yêu ta, phu quân cô nương ngay tại bênh cạnh hy vọng cô nương biết quý trọng, không nên bỏ qua. " Khương Tử Nha nghĩ đến ánh mắt của Cao Hòa tại Hách Thanh nhìn xem Hách Lan liền nhắc nhở. "Phu quân. " Hách Lan hoang mang nhìn xem Khương Tử Nha.
"Cô nương chẳng lẽ không biết Cao Hòa tướng quân đối với cô có tình ý sâu đậm ư? " Khương Tử Nha khiêu mi nhìn xem Hách Lan nói ra.
"Cao đại ca. " Hách Lan không thể tin nhìn xem Khương Tử Nha, về sau liền nghĩ đến cái gì sắc mặt có chút không bình thường, phụ thân của nàng đã từng nói qua Cao đại ca ưa thích chính mình, chẳng qua là lúc đó mình thích Khương Tử Nha cho nên cũng không có để ý ở trong lòng.
"Tử Nha lời nói đã đến nước này cũng không muốn nói nhiều, cáo từ trước. " Khương Tử Nha nói xong cũng đối Hách lan chắp tay.
Hách Lan kịp phản ứng Khương Tử Nha đã đi rồi, lúc này thời điểm một màu đỏ thân ảnh chạy tới sau đó trực tiếp bổ nhào vào trên người Khương Tử Nha sau đó hôn hắn một cái, Khương
Tử Nha đưa tay cưng chiều sờ sờ đầu của nàng, sau đó ôm lấy nàng rời khỏi.
Hách Lan kinh ngạc, về sau cũng biết được, xem ra Mã Chiêu Đệ thật sự biết rõ tuổi tác thật sự của Khương Tử Nha, nếu không sẽ không bổ trực tiếp ôm hắn như vậy, còn hôn hắn, nàng đứng tại chỗ một hồi liền rời đi. Vài ngày sau, Nam Bá Hầu cùng Hách thành chủ phụ tử rời khỏi, Nam Bá Hầu lại để cho Lục Thần Hiên lưu tại Tây Kỳ trợ giúp Khương Tử Nha, điều này làm cho
Lục Thần hiên thở dài một hơi, hai người nói vài câu rồi tạm biệt, hôm sau buổi chiều mọi người đều không thấy
Lâm chỉ thanh cùng Khương Tử Nha, Mã Chiêu Đệ nghi ngờ hỏi: "Thanh tỷ tỷ đâu! Nàng như thế nào không tại a...! "
"Đúng vậy a! Bình thường lúc này Thanh Di đều cùng sư thúc mẫu người ở cùng một chỗ, hôm nay tại sao không có quá kì quái a! "
Na Tra gãi gãi đầu.
"Ai, sư phụ đâu! Sư phụ như thế nào cũng không tại a...! " Võ Cát lúc này mới phát hiện Khương Tử Nha cũng không tại nơi đây.
"Ah, sư phụ người a...! Hắn vừa mới đi ra, hơn nữa rất sốt ruột. " Mã Chiêu Đệ vừa mới cùng Khương Tử Nha tại một chỗ, cho nên hồi đáp.
"Sự tình gì a...! "Na Tra hiếu kỳ.
"Không biết, tướng công chưa nói. " Mã Chiêu Đệ lắc đầu.
Lúc này một đạo quang nhanh bay tới, mọi người nhìn thấy Khương Tử Nha, Khương Tử Nha đã trở về, mọi người cao hứng cực kỳ, chẳng qua là thấy hắn trong ngực ôm một nữ nhân trừng to mắt,..., hắn ôm chính là ai a...! Còn không có hỏi ra lời, chỉ nghe thấy Mã Chiêu Đệ thanh âm tốt: "Để tay của chàng xuống. "
"Để cái gì tay a...! " Khương Tử Nha bất đắc dĩ nói.
"Thả nữ nhân trong ngực chàng ra mau. " Mã Chiêu Đệ trừng mắt khương
Tử Nha quát.
"Chiêu Đệ, nàng là Thanh cô nương, nàng bị thương. " Khương Tử Nha bất đắc dĩ giải thích. "Cái gì, Thanh cô nương. " Mọi người kinh ngạc, đi tới vừa nhìn, quả nhiên là Thanh cô nương, vừa mới cũng không có thấy rõ mặt cho nên vừa mới là hiểu lầm, Mã Chiêu Đệ nghe xong là Lâm Chỉ thanh vốn có chút hoài nghi, nàng đi qua vừa nhìn quả nhiên là nàng, hơn nữa sắc mặt tái nhợt, trên người đều là máu, nàng sốt ruột nói: "Thanh tỷ tỷ, tỷ thế nào, làm sao lại bị thương. "
Na Tra Võ Cát cũng là vẻ mặt lo lắng: "Đúng vậy a! Thanh Di, thương thế của người thế nào. "
Cơ Xương Thái Tự cũng là vẻ mặt sốt ruột: "Chiêu đệ đã xảy ra chuyện gì, Thanh cô nương như thế nào bị thương thành như vậy? "
Khương Tử Nha thanh âm có chút gấp nói ra: "Việc này nói đến rất dài, Hầu gia, ta hiện tại nhất định phải giúp đỡ Thanh cô nương chữa thương, bằng không thì nàng sẽ nguy hiểm tánh mạng. "
"Được, mau nhanh lên. " Cơ Xương gật đầu.
"Tướng công, ta giúp chàng. " Lúc này Mã Chiêu Đệ gấp gáp nước mắt đều rơi xuống. "Được. " Khương Tử Nha thấy nàng khóc lập tức đau lòng, nghĩ đến nàng cùng Lâm Chỉ Thanh tình cảm thâm hậu nàng có lẽ sợ hãi, hắn bất đắc dĩ gật đầu.
Khương Tử Nha ôm Lâm Chỉ Thanh về tới gian phòng, đem nàng đặt ở trên giường, giúp nàng bắt mạch, về sau giúp nàng trị liệu, không bao lâu Khương Tử Nha thu tay lại chứng kiến nữ nhân trên giường sắc mặt tái nhợt trong ánh mắt của hắn lộ ra lo lắng, Mã Chiêu Đệ gặp Khương Tử Nha vẻ mặt như thế nàng sốt ruột hỏi: "Tướng công
, Thanh tỷ tỷ thế nào, nàng có nặng lắm không a...! Thương thế của nàng không có sao chứ! "
Lúc này Thái Tự Tiểu Muội đi đến, Khương Tử Nha thấy Thái Tự thi lễ một cái: "Phu nhân. "
"Thừa tướng không cần đa lễ, Thanh cô nương tổn thương thế nào. " Thái Tự nhìn một chút người trên giường lo lắng hỏi.
"Đúng vậy a! Đúng vậy a! Tỷ phu, Thanh tỷ tỷ thế nào. " Tiểu muội cũng là thập phần lo lắng, vội vàng hỏi.
Khương Tử Nha lông mày lập tức nhíu chặt đứng lên, nhìn thoáng qua Lâm
Chỉ Thanh bất đắc dĩ nói: "Thanh cô nương tổn thương không nhẹ, hôm nay kinh mạch của nàng toàn bộ đã đứt, không chỉ như thế nàng còn trúng độc, hơn nữa loại độc chất này đã lan ra khắp cơ thêt, Thanh cô nương lần này chỉ sợ. "
"Cái gì. " Mã chiêu đệ nghe xong người ngã ở bên giường, nàng không thể tin nhìn xem Lâm Chỉ Thanh.
"Thừa tướng, có biện pháp nào có thể cứu Thanh cô nương ư? " Thái Tự hỏi.
"Cái này ta vẫn chưa có cách. " Khương Tử Nha lắc đầu.
Thái Tự Tiểu muội nghe vậy đều là thương tâm không thôi, tại các nàng tâm bên trong lâm chỉ thanh chính là người thân, Khương Tử Nha khuyên nhủ: "Ta sẽ đi tìm biện pháp cứu nàng, các người ngay ở chỗ này nhìn xem nàng. " Hết lời liền đi ra ngoài.
Khương Tử Nha sau khi rời khỏi, ba người giúp đỡ lâm chỉ thanh lau thân thể thay đổi một bộ y phục, về sau
Thái Tự Tiểu muội rời khỏi, chỉ để lại Mã Chiêu Đệ một mình, không có lâu sau Lục Thần Hiên bình tĩnh đi đến lạnh lùng nói ra: "Nơi này có ta, ngươi đi ra ngoài. " Mã Chiêu Đệ nghe được âm thanh lạnh như băng có chút sợ hãi, nàng rất nhát gan, hơn nữa người này tuy nhiên lớn lên đẹp trai nhưng rất lạnh lùng , nàng run rẩy nói ra: "Ngươi Muốn làm gì, không cho phép hại Thanh tỷ tỷ. "
Lục Thần Hiên có chút kinh ngạc, bắt đầu nhìn Mã Chiêu Đệ, tuy nhiên gương mặt này là hắn quen thuộc, không thể không nói nàng lớn lên rất giống, tuy nhiên tính tình không bằng Thanh nhi, nhưng có chút đáng yêu, rõ ràng chính mình rất sợ hãi, nhưng vẫn là mở miệng như vậy kiên định, hắn thu hồi khuôn mặt lạnh lùng, đối Mã Chiêu Đệ nhàn nhạt nói: "Yên tâm, ta sẽ không làm thương tổn nàng, ta chỉ là muốn nói với nàng mấy câu. "
Mã Chiêu Đệ nhìn một chút Lâm Chỉ Thanh, đối Lục Thần Hiên nói: "
Ngươi thích Thanh tỷ tỷ. " Đây là khẳng định, bởi vì khi ánh mắt hắn nhìn nàng rất thâm tình rất giống Nha Nha mỗi lần chính là dùng loại ánh mắt này nhìn xem chính mình.
Lục Thần Hiên kinh hãi, nữ nhân này? Tâm đáng yêu, hơn nữa xem xét rất chi tiết, chính mình vừa rồi cũng không nói gì, nàng liền biết, hắn gật gật đầu, Mã Chiêu Đệ mới từ bên giường đứng lên, đi ra ngoài, nhưng lại gài cửa lại. Mã Chiêu Đệ sau khi ra ngoài, Lục Thần Hiên chậm rãi hướng giường đi qua, sau đó ngồi ở bên giường, nhìn qua cái kia gương mặt tái nhợt, hắn thở dài một hơi, cầm lấy tay bị thương của Lâm Chỉ Thanh, xem vải đầy tơ máu, trong lòng của hắn không phải vô tâm, hắn hôm nay muốn cứu nàng, thế nhưng là hắn cứu không được, hắn không biết pháp thuật.
Chẳng qua là hắn cảm thấy rất kỳ quái, vì cái gì Lâm Chỉ Thanh có thể tại nơi đây, còn có pháp thuật, hơn nữa pháp lực không nhỏ, thế nhưng là không quản thế nào, nàng đều là vợ của hắn, hắn cúi đầu hôn thoáng tay Lâm Chỉ Thanh nói: "Thanh nhi, ta đã đến. "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com