Chap 23
Cô cũng không phải loại người muốn ăn liền cần phải ăn, cho nên lấy lui mà tiến nhờ Taemin giúp cô mua bánh bích quy táo ở tiệm bánh mì gần đây, tuy kém rất nhiều, nhưng có còn hơn không.
Buổi sáng cô vừa một bên gặm bánh bích quy vừa nghĩ, thân thể đã khôi phục, cô muốn đi mua hai hộp to về, không nghĩ tới Somi lại mua đến cho cô.
Mở gói ra, cắn một ngụm, quả nhiên là hương bánh kem táo cô nhớ thương.
-Ăn ngon thật
-Cám ơn cậu.
-Không cần cám ơn mình a, cám ơn Taemin đi.
Taemin?
Liên quan gì tới anh?
Ngoại trừ đi ra ngoài giúp cô mua đồ ăn uống bên ngoài, anh luôn ở trong bệnh viện với cô.
-Anh ấy gọi điện thoại hỏi tớ, khi học đại học bánh kem táo cậu thích ăn mua ở đâu, tớ hỏi làm sao anh lại nghĩ đến điều đó, chúng ta đều tốt nghiệp ba bốn năm, tiệm này lại không mở rộng hơn nữa, tớ lâu lắm rồi cũng không nghe được mấy chữ này rồi, anh ấy nói sau khi sinh con cậu muốn mua bánh bích quy táo, vẻ mặt buồn bã gặm gặm gặm, anh ấy đã nghĩ cậu nói muốn ăn nhất định không phải cái kia, sau đó nhờ trí nhớ siêu cường trời ban cho, đột nhiên nhớ tới lúc cậu ở đại học rất thích ăn một loại bánh kem táo, anh ấy muốn chăm sóc cậu, nên đi không được, cho nên nhờ tớ đi một chuyến.
-Anh ấy cư nhiên còn nhớ rõ......
Chuyện đã từ bốn năm trước...... Hơn nữa bọn họ cùng một chỗ giờ luôn ăn ăn ăn, tuy mệt nhưng anh vẫn còn nhớ rõ.
-Đúng vậy, mệnh nữ tốt số này.
Somi đâm đâm mặt cô,
-Các cậu không muốn kết hôn lại sao? Hay là cứ như vậy?
-Tớ nghĩ cứ như vậy thì tốt hơn.
-Ba mẹ anh ấy không có ý kiến gì sao? Cậu không phải nói bọn họ rất muốn ôm cháu.
-Tớ không phản đối bọn họ ôm cháu, tớ chỉ cảm thấy như bây giờ rất tốt, phải nói, quá hạnh phúc rồi, cho nên tớ không nghĩ thay đổi hiện trạng. Về phần những thứ khác, anh ấy sẽ giải quyết, chúng tớ có nói qua chuyện này, đều nhất trí cảm thấy, không cần cố gắng làm gì, thuận theo tự nhiên là tốt nhất.
Somi nhìn cô cười,
-Tớ bây giờ nhìn bộ dạng này của cậu, thật sự cảm thấy thật thần kỳ ai.
-Có cái gì thần kỳ, cậu là người thứ nhất biết tớ mang thai.
-Không phải, lúc học cao trung chúng ta cũng không có gì đặc biệt, không nghĩ tới lên đại học lại ở cùng một chỗ còn học cùng một khoa, càng không có nghĩ tới về sau sẽ biến thành bạn tốt, còn cùng thuê phòng ở bên ngoài, cậu như vậy không có duyên với đàn ông, mỗi lần hẹn hò liên lạc đều là cám ơn, sau tối cứ liên tục ôm chặt điện tử trạch trạch trạch đều nói cậu quá trạch rồi, không biết nên ở chung với cậu như thế nào, tớ lúc ấy còn muốn, về sau sinh hài tử cho cậu làm mẹ nuôi sẽ rất tốt, để cậu làm mẹ đỡ ghiền, không nghĩ tới cậu rõ ràng làm mẹ trước.
Nhớ tới chuyện cũ, Naeun cũng cười,
-Đúng thế, trước kia tớ luôn cảm thấy cậu tốt nghiệp xong sẽ kết hôn.
-Kết quả không nghĩ tới cậu nghỉ hè Đại học năm 3 vụng trộm chạy đi công chứng.
-Tớ lúc ấy mãnh liệt thật đó.
-Không phải chỉ mãnh liệt, mà là hoàn hảo, khi đó bao nhiêu người hâm mộ cậu, cũng không phải là gả cho ông A bà B, mà là gả cho Lee Taemin đó, cậu có biết người theo đuổi anh ấy nhiều bao nhiêu không? Từ thư viện xếp hàng dài đến bể phun nước ——
Naeun tiếp lời,
-Sau đó quấn qua nhà ăn sinh viên còn thừa một vòng lớn.
Nói xong, hai người nhịn không được cùng cười.
-Còn có cái thịt ốc truyền thuyết cũng rất kinh điển, thật không biết các cô ấy nghĩ như thế nào ra được, "không ăn được bồ đào thì nói bồ đào còn xanh" đúng là cảnh giới cao nhất. Bất quá cũng khó trách, ai bảo Taemin dứt khoát như vậy, những nữ sinh kia dĩ nhiên đối với cậu có địch ý
-Thời điểm tớ quen anh ấy thật sự không biết anh ấy được hoan nghênh như vậy, chỉ cảm thấy người này thật tốt đó, rõ ràng không biết tớ lại cho tớ mượn thẻ photocopy.
Somi gật gật đầu,
-Điểm tốt nhất của anh ấy là tôn trọng hưng thú của mỗi người, cậu trước kia thích ngoài vũ trụ, người ngoài hành tinh, thiên thạch, nếu tớ là đàn ông, tớ cũng không muốn hẹn hò với cậu, Taemin cư nhiên còn cùng cậu đi mua sách, gì mà "Bạn tin có người ngoài hành tinh", "Nước Mĩ che dấu bí mật ngoài vũ trụ", "Sự thật thế giới hồ sơ X", thật là một người tốt" " Mấy quyển đó không phải là sách của tớ, của anh ấy nha.
Tiểu Đình dừng lại,
-Cậu có nghe rõ tớ nói tên sách sao? "Bạn tin có người ngoài hành tinh", "Nước Mĩ che dấu bí mật ngoài vũ trụ", "Sự thật thế giới hồ sơ X" mà." " Là của Lee Taemin .Tớ rõ ràng thấy cậu ở trong phòng chúng ta xem qua mấy cuốn sách này......
Cái loại tên sách này hiếm có cũng không phải là dễ dàng có thể quên mất.
-Tớ mượn của anh ấy, khi đó anh ấy đang bận rộn làm báo cáo, không có thời gian xem, nên cho tớ mượn trước.
Somi cảm thấy mình giống như nghe được một bí mật lớn, suy nghĩ một chút, mới thật cẩn thận đặt câu hỏi,
-Cậu là nói, anh ấy cũng thuộc trường phái ' a, thiên thạch ' đấy sao?
-Tớ không có nói với cậu sao?
Naeun vẻ mặt kinh ngạc,
-Anh ấy ở tại trang web ' NaAlien ' bắt đầu xin ID mà, anh ấy nói anh ấy xem qua văn chương của tớ, cảm thấy tớ viết có nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, rất dễ dàng giải.
Ông trời ơi, sự thật hóa ra là như vậy. Hóa ra, Lee Taemin không phải bị bịt mắt; hóa ra, Naeun cũng không phải hạ thấp đầu; hóa ra, chợt nhìn lại hai người trên dưới không cùng cấp bậc, rõ ràng lại có chung hứng thú đặc biệt như vậy, cô xem qua những người bạn kia trên mạng bộ dạng sùng bái "NaAlien", cô biết rõ lĩnh vực đó, Naeun phi thường mê người.
Somi có một loại cảm giác cởi bỏ mê muội. Chính là bộ dạng Taemin cầm lấy quyển sách "Bạn tin tưởng có người ngoài hành tinh" này đọc......
Không cách nào tưởng tượng được..... Mặc dù mới làm ba ba, nhưng Taemin làm mọi chuyện rất nghiêm túc, tắm rửa, đổi tã, dỗ ngủ, đều rất gương mẫu.
-Không hổ là con ta, biết rõ ba mẹ hôm sau còn đi làm, dỗ một chút liền nằm ngủ, thực láu lỉnh.
-Đây là giống em.
Naeun cố gắng,
-Mẹ của em nói em khi còn bé cũng như vậy, uống xong sữa liền đánh nấc, dỗ hai cái liền ngủ mất, vô cùng tốt, quả thực là trẻ nhỏ điển hình.
-Hảo, giống em.
Cảm thấy anh có ý tứ cho qua, cô chọc chọc bờ vai của anh,
-Uy, em là nói thật.
-Con trai, con nói, con là giống ai?
Đứa bé vừa mới được đầy tháng nhìn hai vị đại nhân, nháy mắt mấy cái, ngáp tiếp một cái, hí mắt há mồm bộ dạng làm cho Naeun quên vừa mới chiến tranh, nhịn không được nói,
-Ô, làm sao mà đáng yêu như thế.
-Đừng nói chuyện với con, tắt đèn cho con ngủ, ngủ đủ lớn nhanh.
Hai vị đại nhân rón ra rón rén đi đến phòng khách —— mặc dù nói phòng khách, nhưng bởi vì kiểu thiết kế mở rộng một đường thông với nhau, vì tránh đánh thức con, một khi con trai ngủ, hai vị đại nhân tự nhiên sẽ đi nhẹ nhàng, giảm nhẹ âm lượng, nói chuyện nhỏ giọng, xem TV cơ hồ không thanh âm.
-Naeun, anh nghĩ chúng ta nên tìm thời gian mang bảo bối về nhà, cho ba mẹ và Taeyeon có thể trông thấy nó.
Tuy ba mẹ không trực tiếp đưa ra yêu cầu, nhưng vẫn là máu mủ tình thâm, anh nghĩ bọn họ rất mong được nhìn thấy cháu mình.
Sờ sờ bàn tay nhỏ bé, sờ sờ đôi chân nhỏ bé, chụp mấy tấm hình, mà không phải chỉ nhìn ảnh chụp trong điện thoại di động lộ ra nụ cười có điểm tịch mịch.
-Được.
Thấy cô thoải mái đáp ứng, người đàn ông thở dài nhẹ nhõm cảm giác,
-Cảm ơn em.
-Anh không cần phải dùng vẻ mặt nghiêm túc như vậy nói cám ơn với em, em cảm thấy thật kỳ quái...... Anh có phải hay không còn có lời gì chưa nói? Nói luôn một lần cho em biết, không cần phải nói từng chút, từng chút, làm em sợ....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com