🍉🅒🅗🅤🅞🅝🅖⑥: Tuyến xe buýt số 44 (6)🍉
Thứ ba, ngày 01 tháng 06 năm 2021.
🌃 Wattap: @Diemquanca - Mặc Niệm 🍉
.
.
.
### Chương 6 Tuyến xe buýt 44 (6)###
(' Hạ Lâm Âm giơ chiếc gương trong tay lên, mặt kính mặt rõ ràng chiếu ra khuôn mặt cô trắng bệch như tuyết, cô tận lực làm bộ tự nhiên nhìn gương sửa sửa lại tóc bộ.
Đem những lọn tóc xõa rối bên má vén ra sau tai, cô hơi hơi nghiêng gương, chiếu về hướng phía sau cô! Nơi ánh mắt kia truyền đến!
Cái loại cảm giác bị khóa chặt bởi một đạo ánh mắt mãnh liệt nhìn chằm chằm này, ngay khi cô chiếu gương qua liền đột nhiên biến mất!
Trong gương trang điểm chỉ chiếu đến người nam nhân ngồi ở hàng ghế cuối cùng kia, vẫn duy trì tư thế cũ, vẫn không nhúc nhích giống như một tác phẩm điêu khắc.
Hạ Lâm Âm không chớp mắt nhìn chằm chằm mặt kính, trong lúc lợi dụng gương quan sát nam nhân kia, "Xích" một tiếng, cửa xe đột nhiên mở ra.
Hạ Lâm Âm thân mình run lên, đột nhiên vang lên "Xích" một tiếng, dọa tinh thần cô đang tập trung cao độ thiếu chút nữa ném đi cái gương trong tay!
"A --" tựa hồ có một tiếng cười khẽ, sung sướng từ phía sau truyền đến.
🌃 Wattap: @Diemquanca - Mặc Niệm 🍉
Đứng ở bên cạnh trạm xe buýt là một nam nhân trung niên hói đầu có chút mập, hắn nhìn xe buýt, trên mặt lộ ra biểu tình sợ hãi cực độ.
Tài xế xe buýt không thúc giục cũng không lái xe đi, mà là lẳng lặng chờ đợi.
Nữ nhân trung niên cảm giác hành vi của tài xế có chút kỳ quái, nói thật, bà ta cảm thấy hôm nay cả một xe này đều có tật xấu, mẹ nó không có một người bình thường.
Hơn nửa đêm ngồi xe trong lòng chính là không yên ổn, tổng cảm giác sẽ có chuyện gì phát sinh.
Đặc biệt khi nhìn đến nam nhân trung niên kia muốn lên xe mà lại không dám lên, giống như trong xe có quái vật gì ăn thịt người, nữ nhân trung niên càng nổi giận, "Ông mẹ nó còn muốn lên xe hay không! Không muốn lên xe liền lăn xa một chút!"
Nam nhân trung niên bị nữ nhân trung niên rống đi bước một sau lại lui về, đầu điên cuồng lắc như cái trống, "Tôi không lên xe! Tôi không lên xe! Tôi không muốn lên xe!"
Sau đó "A a" kêu to chạy đi.
Giống như kẻ điên mới từ trong bệnh viện tâm thần chạy ra.
Nam sinh mang tai nghe trợn mắt há hốc mồm nhìn nam nhân trung niên chạy đi, "Người này...... Là có bệnh sao?"
Tài xế rốt cuộc cũng đóng lại cửa xe, xe buýt lại lần nữa chuyển động.
Hạ Lâm Âm quay đầu nhìn về phía nam nhân trung niên đã chạy xa sau xe buýt, chứng kiến một màn khiến cô khiếp sợ xảy ra.
Hai chân người nam nhân trung niên đang kêu to chạy xa khỏi xe buýt dần dần biến mất, chỉ còn lại nửa thân mình chuyển động, sau đó chỉ còn lại một cái đầu, cuối cùng cái đầu này cũng biến mất.
Toàn thân nam nhân trung niên giống như là bị cục tẩy từ chân đến đầu tẩy đi hết.
Nhìn thấy một màn kinh khủng như vậy ngoại trừ Hạ Lâm Âm, còn có nữ nhân mặc tây trang kia.
Một cái người sống sờ sờ cứ như vậy từ trước mắt các cô bốc hơi, không còn một dấu vết gì lưu lại.
Các cô đều biết nguyên nhân là do nam nhân trung niên đó không lên xe buýt, bởi vì đây là chiếc giao thông công cộng ma quỷ, trên xe buýt có quỷ.
Nam nhân trung niên nhất định là người chơi, đây là hậu quả không lên xe sao?
Đôi môi nữ nhân mặc tây trang run rẩy trắng bệch, trong lòng nghĩ lại mà sợ, còn tốt, còn tốt cô không có không lên xe.
Còn tốt, còn tốt cô vừa rồi không có xuống xe.
Thời gian từng phút từng giây trôi đi, ngoài cửa sổ xe màn đêm đen là duỗi tay không thấy năm ngón, không có một tia ánh sáng.
Tài xế xe buýt, bà lão mang giỏ tre, nam nhân trẻ tuổi đội mũ lưỡi trai, cô gái tóc dài mặc váy trắng, so với ba cái NPC còn lại, bốn người này nhìn qua đều có chút không bình thường, bốn người này ở trong lòng Hạ Lâm Âm vẽ thành một đường màu đỏ.
🌃 Wattap: @Diemquanca - Mặc Niệm 🍉
Ánh sáng đèn đường lờ mờ từ phía trước truyền đến, lại là một cái trạm xe buýt!
Hạ Lâm Âm nắm tay âm thầm cầu nguyện, người chơi người chơi người chơi! Nhất định là người chơi!
Một nam nhân mặc áo sơ mi trắng quần tây đen đứng ở trước hàng ghế , thân hình cao lớn ở trên mặt đất đổ cái bóng thật dài.
Trên sông mũ cao thẳng của hắn trên là một gọng kính màu bạc, có vẻ rất văn nhã tuấn tú.
Khi xe buýt ngừng ở trước người hắn, hắn không có bất luận do dự, chân dài một bước lên xe buýt.
Hạ Lâm Âm không nhìn thấy một tia biểu tình hoảng loạn nào từ gương mặt tuấn tú kia của hắn, không khỏi có chút mất mát, người này chỉ sợ cũng là một NPC.
Nam nhân đeo kính nhìn quét một vòng sau đó lập tức đi hướng hàng ghế phía sau xe buýt, sau đó ngồi xuống phía sau Hạ Lâm Âm các cô.
Sau khi ngồi xuống, nam nhân đeo kính nghiêng người về phía trước, nhẹ giọng hỏi: "Người chơi à?"
Giọng nói giàu từ tính ôn nhuận giống như tiếng đàn cello chậm rãi truyền vào trong tai Hạ Lâm Âm cùng Trương Nhã Nhã.
Ngữ khí tuy là nghi vấn, nhưng càng có nhiều ý khẳng định.
Hạ Lâm Âm ánh mắt dao động, trong mắt bắn ra tia kinh hỉ.
Trương Nhã Nhã càng vô cùng kích động quay đầu nhìn về phía nam nhân đeo kính, "Anh làm sao biết chúng tôi là người chơi? Anh...... Anh cũng là người chơi sao?"
"Cái gì?! Anh cũng là người chơi!" Nữ nhân mặc tây trang đột nhiên nhào tới, gắt gao bắt lấy tay người nam nhân giống như nắm được cọng rơm cứu mạng.
Nam nhân đeo kính nhìn nữ nhân mặc tây trang nắm chặt đôi tay mình, hơi hơi nhíu mi, hắn vươn ngón trỏ thon dài đặt ở bên môi, "Suỵt!"
Trương Nhã Nhã cùng nữ nhân tây trang lập tức nghe lời ngậm miệng lại, nhưng đôi mắt vẫn kích động nhìn người nam nhân, không tiếng động truyền lại khát cầu.
"Thứ nhất, vị tiểu thư xinh đẹp này, mời cô buông tay tôi ra." Nam nhân đeo kính thân sĩ nói, hắn đẩy đẩy gọng kính trên mũi, thấu kính khúc xạ ánh sáng sạch sẽ sáng như tuyết, làm người ta thấy không rõ ánh mắt hắn.
"Thực xin lỗi, tôi quá kích động." Nữ nhân tây trang ngượng ngùng đỏ mặt nhìn nam nhân đeo kính, lơ đãng kéo thấp một chút cổ áo, lộ ra như ẩn như hiện áo ngực màu đen.
Mắt kính nam nhân không liếc mắt xem cảnh xuân sắc kia một cái, hắn tiếp tục nói: "Thứ hai, tuy rằng chúng ta đều có khả năng chết ở bên trong trò chơi này, sau này sẽ không gặp lại, nhưng vẫn nhận thức một chút đi, tôi là Tô Cẩn Ngôn."
"Tôi tôi tôi...... Tôi là Trương Nhã Nhã." Trương Nhã Nhã khẩn trương đầu lưỡi đều thắt lại, thậm chí cũng không dám nhìn nhiều thêm gương tuấn tú của Tô Cẩn Ngôn một cái.
Lúc mà Tô Cẩn Ngôn còn chưa lên xe, liền cảm thấy người nam nhân này giá trị nhan sắc quá cao, không kém gì minh tinh nổi tiếng, hiện tại càng nhìn gần, càng cảm thấy đối phương có làn da đẹp đến mức làm nữ nhân đều ghen ghét, trơn bóng mịn màng một chút lỗ chân lông đều không có.
"Tôi lag Bạch Tuyết Nhi, ba của tôi là thị trưởng thành phố A, chỉ cần anh cứu tôi --"
Tô Cẩn Ngôn giơ tay cắt ngang Bạch Tuyết Nhi nói, "Bên trong trò chơi này không ai cứu ai được, có thể cứu cô chỉ có bản thân cô, còn nữa, mặc kệ trước đó cô là người có thân phận gì, ở chỗ này đều không đáng để nhắc tới, chúng ta bất quá đều là người đáng tuổi bị kéo vào game kinh dị này thôi."
Nghe Tô Cẩn Ngôn nói, Bạch Tuyết Nhi không cam lòng cắn môi.
"Hạ Lâm Âm." Hạ Lâm Âm không có làm chuyện vô nghĩa, mà đè thấp tiếng hỏi, "Thân phận của chúng ta hiện tại rõ ràng như vậy, sẽ không bị quỷ phát hiện sao? Ân...... Ý tôi là, nhiệm vụ của chúng ta là tìm ra quỷ, quỷ hiện tại còn không chưa có động thủ, nó có thể cũng có nhiệm vụ, nhiệm vụ là tìm ra người chơi và giết chết người chơi, hoặc là trò chơi hạ cho nó hạn chế, làm nó không thể nhầm lẫn giết NPC?"
🌃 Wattap: @Diemquanca - Mặc Niệm 🍉
.
.
.
Vote và bình luận cho tui nè. Đừng đọc chùa nhé! ♪~('ε` )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com