《TG1》Tổng tài nhặt rác (14)
Edit by tieunhimbien
Đảo mắt đã đến giao thừa, mà lần này ăn tết, bọn họ lại là hai người cùng nhau ăn.
Cha mẹ Khương Bội Bội đều không có trở về, bất quá Trịnh Li một năm nay thực an phận, ở trong trường thành tích cũng rất tốt, làm cho bọn họ thật ra rất cao hứng, sau đó liền cho Trịnh Li nhiều tiền mừng tuổi thêm một chút.
Nhưng cũng chỉ có vậy.
Đổi là Khương Bội Bội trước kia, nhất định sẽ phi thường phi thường thương tâm, nhưng Trịnh Li lại ước bọn họ không trở lại.
Sau khi thu được tiền mừng tuổi, Trịnh Li giống trước kia đưa tiền cho Chu Tuấn Lâm, nhưng Chu Tuấn Lâm không lấy: “Tôi hiện tại đã có tiền, tiền cô cứ giữ cho chính mình tiêu.”
Chu Tuấn Lâm không hề muốn tiền của Trịnh Li, thậm chí còn muốn trả lại tiền trước kia Trịnh Li, cho Trịnh Li muốn mua cái gì cứ việc mua.
Quán thượng chỉ biết lấy tiền ba mẹ đưa, dưỡng cái hài tử, cũng chỉ biết đưa tiền…… Trịnh Li nhìn “hài tử” cao hơn mình trước mặt thở dài, nếu tiếp tục như vậy, cô khẳng định sẽ bị sủng hư!
Cũng may Chu Tuấn Lâm cũng không có luôn sủng cô.
Năm trước tặng cô di động cùng máy tính, không những cho cô chơi game online hai ngày, còn đưa cô lên tỉnh thành mua không ít quần áo, người có thể nói đối với cô thiên y bách thuận - Chu Tuấn Lâm, vào mùng một năm mới, liền chuyển cho cô một đống bài tập sách và bài thi.
Trịnh Li: “……” Sống không còn gì luyến tiếc!
Trịnh Li buồn bực mà lật lật mấy tờ bài thi, khó hiểu hỏi: “Tại sao tất cả đều có hai bản?” Chẳng lẽ còn muốn cho cô làm hai lần?
“Tôi và cô cùng nhau làm.” Chu Tuấn Lâm nói.
Trịnh Li kinh ngạc nhìn về phía Chu Tuấn Lâm.
Chu Tuấn Lâm cười cười, lại nói: “Tôi tính chờ thêm năm nữa, sang trường Cầu thực sơ trung hỏi một chút, xem bọn họ có thể nhận tôi làm học sinh hay không.”
Cầu thực sơ trung là một trường tư nhân ở huyện H, vừa mới xây được ba năm.
Người dân địa phương ở huyện H, đều học ở trường công lập sơ trung trong huyện, mà trường cấp hai tốt nhất trong đó, chính là trường Trịnh Li đang học.
Trường học này, đương nhiên được chiếm sinh nguyên tốt nhất huyện H, đến nỗi trường cầu thực sơ trung tư nhân này, hiện tại thu học sinh, chủ yếu là học sinh ở quanh nông thôn không có hộ khẩu ở huyện thành, không học được trường công lập.
Chất lượng dạy học của tiểu học và sơ trung quanh nông thôn huyện H rất bình thường, những nhà có tiền lại coi trọng giáo dục con cái, cơ bản đều sẽ đem hài tử đưa đến huyện thành, không được vào trường công, các lão sư nghe nói rất quản lý nghiêm khắc ở cầu thực sơ trung lại trở thành lựa chọn hàng đầu của bọn họ.
Chu Tuấn Lâm…… Muốn học ở cầu thực sơ trung?
Hắn muốn đi học sơ trung?
Trịnh Li ban đầu là muốn cho Chu Tuấn Lâm tiếp tục đi học, nhưng sau lại phát hiện việc này rất khó.
Lúc ấy hộ khẩu của Chu Tuấn Lâm lấy không ra, cho dù là trường học kém cỏi nhất huyện H, con công nhân ngoại lai không có hộ khẩu bản địa còn không thể vào được, căn bản không có chỗ ngồi đọc sách!
Sau khi hắn đem hộ khẩu từ Chu gia phân ra, hộ khẩu đến tay hắn, hắn lại vội vàng buôn bán mà không rảnh đi học.
Tuy nói bằng cấp quan trọng, nhưng cũng không phải quan trọng nhất, Trịnh Li xem hắn đem công việc làm được rất tốt, liền không nhắc lại việc đi học, nghĩ nếu tương lai hắn có yêu cầu, có thể trực tiếp đi đại học dự thính.
Kết quả hiện tại, Chu Tuấn Lâm tính đi cầu thực sơ trung đọc sách?
Trịnh Li mặt đầy nghi hoặc, Chu Tuấn Lâm lại cười cười: “Tôi muốn đi đọc sơ tam, như vậy vừa lúc có thể cùng cô thi vào cao trung.”
“Kiến thức của sơ trung cậu đều học xong rồi đi? Vì sao không trực tiếp đi đọc cao trung?” Trịnh Li nghĩ nghĩ lại hỏi, cô đã từng nhìn thấy Chu Tuấn Lâm đang xem sách giáo khoa của cao trung.
“Cao trung phải tìm quan hệ đi vào, hơn nữa ta không có nhiều thời gian lắm, có khả năng sẽ theo không kịp.” Chu Tuấn Lâm cho một lý do như vậy, nhưng trên thực tế…… Hắn chỉ là không muốn bỏ Trịnh Li đi học đại học trước.
“Cũng phải.” Trịnh Li nghĩ đến vào cao trung luôn xác thật không tốt, tán đồng gật đầu.
Ai! Chu Tuấn Lâm không hổ là người chiến thắng nhân sinh, đối với tương lai của mình quá có kế hoạch!
Chu Tuấn Lâm nói tính toán của mình xong, mỗi ngày đều sẽ cùng Trịnh Li làm bài thi.
Kiến thức sơ trung cũng không khó, mà Chu Tuấn Lâm tuy đã sớm bỏ học, nhưng vẫn luôn tự học, kỳ thật đã sớm học xong rồi, hắn hiện tại chọn làm bài thi, chỉ là muốn đảm bảo mình làm được bài.
Lúc hắn tự học trước kia, toán học thường trực tiếp viết ra đáp án, cũng không biết viết các bước giải đề thế nào, còn ngữ văn và tiếng Anh……
Hắn học ngữ văn chủ yếu là học chữ, nhiều nhất là bối bối bài khoá (?), đọc phân tích thơ văn và viết văn gì đó đều là nhược điểm.
Còn tiếng Anh, trước kia hắn cùng Trịnh Li học là học nói, hiện tại phải học ngữ pháp.
Này đó đều thực phiền toái, nhưng Chu Tuấn Lâm trước kia kèm Trịnh Li học bù cũng đã học một ít, hắn lại thực thông minh…… Tuy rằng ban đầu bài thi làm ra rất loạn, nhưng sau khi xem qua bài thi của Trịnh Li, hắn càng làm càng tốt.
Chờ đến khi kỳ nghỉ đông kết thúc, Chu Tuấn Lâm cũng đã học được cách làm bài thi, xác suất chính xác so với Trịnh Li còn cao hơn.
Mà lúc này, Đản Đản rốt cuộc cũng trở lại!
Ngày nghỉ đông cuối cùng, Trịnh Li cuối tuần vì không muốn kém Tuấn Lâm quá nhiều ở nhà nỗ lực làm bài tập, đột nhiên nghe được tiếng gõ cửa sổ, sau đó nhìn thấy Đản Đản đang dùng thân thể đập……
Ân, gõ cửa sổ.
Đi một chuyến xa nhà, Đản Đản cả quả trứng đều có điểm uể oải, nhìn thấy Trịnh Li, càng lộ ra “Kích động” biểu tình: “Chủ nhân, ta rốt cuộc cũng gặp lại ngài! Ô ô ô!”
“Đản Đản ngươi làm sao vậy? Ngươi gặp nguy hiểm?” Trịnh Li nhìn Đản Đản như vậy liền hoảng sợ.
“Không có, ta thân là sản phẩm công nghệ cao, sẽ không bị người thế giới này phát hiện, nhưng là, nhưng là……” Đản Đản dùng cánh vỗ vỗ bụng mình, sau đó một loạt động tác đánh mã thành nhân xuất hiện trước mặt Trịnh Li. (Đản Đản đang cho Trịnh li xem xxx đó)
Trịnh Li: “……” Không nghĩ tới ngươi lại là cái dạng này, Đản Đản!
Từ từ, cô hình như đang trách oan Đản Đản…… Thân thể vai chính phim nhựa tuy rằng đánh mã, nhưng mặt cũng không có đánh mã, đây không phải là chú Chu Tuấn Lâm sao?
“Chủ nhân, ta thấy được bao nhiêu đồ trẻ con không nên nhìn! Cái này làm tổn thương tâm linh thuần khiết của ta!” Đản Đản đáng thương vô cùng nhìn Trịnh Li.
“Nga……” Nguyên lai Đản Đản vẫn là thiếu nhi?
“Còn có, đôi mẫu tử kia quá đáng giận! Chủ nhân, ông của nhiệm vụ mục tiêu vẫn luôn tìm hắn, nhưng đôi mẫu tử kia không những âm thầm ngăn trở, còn cho hắn tin tức sai lầm làm hắn cho rằng nhiệm vụ mục tiêu đã chết!” Đản Đản rõ ràng thực tức giận, biểu tình [○`Д′ ○] hai lông mày nhỉ động động: “Còn có, chính bọn họ cũng đang tìm nhiệm vụ mục tiêu, rất có thể muốn làm hại nhiệm vụ mục tiêu!”
Lúc nghe Đản Đản nói nửa câu đầu, Trịnh Li còn không quan tâm, nhưng nghe đến nửa câu sau, lại bị hoảng sợ.
Cô lúc trước, chính là lo lắng Chu Tuấn Lâm tùy tiện đi Giang gia cùng người Giang gia tương tán thành có thể sẽ chịu thương tổn, mới không để Chu Tuấn Lâm biết thân thế của mình.
Nhưng cô không nghĩ tới, những người đó thế nhưng thật sự muốn hại Chu Tuấn Lâm!
Trịnh Li tức điên, đồng thời cũng quyết định chủ ý —— cô nhất định không thể cho người Giang gia phát hiện thân phận thật sự của Chu Tuấn Lâm!
Trịnh Li nghĩ như vậy, cửa phòng bị mở ra, Chu Tuấn Lâm đột nhiên đi vào.
Trịnh Li trong lúc nhất thời có điểm phản ứng không kịp, thành nhân động tác vẫn còn giữ nguyên (?)!
May mắn Chu Tuấn Lâm nhìn không tới…… Trịnh Li thu hồi biểu tình bị kinh hách trên mặt chính mình, mở to hai mắt nhìn về phía Chu Tuấn Lâm: “Chu Tuấn Lâm, cậu như thế nào đã trở lại? Có việc sao?”
Chu Tuấn Lâm: “…… Ta không phải đã nói với cô, tôi đi ra ngoài mua đồ ăn rồi lập tức quay lại?” Hắn hôm nay nghỉ a!
“Đúng vậy…… Ha ha……” Trịnh Li cười gượng lên.
Trịnh Li tiếp tục sơ tam học kỳ sau việc học đồng thời, Chu Tuấn Lâm thành cầu thực sơ trung sơ tam một viên, bất quá hắn không có đi học, chỉ có khảo thí thời điểm sẽ đi thi một chút, bình thường tiếp tục quản lí shop online.
Nhãn hiệu Snog càng ngày càng vang dội, Chu Tuấn Lâm vì có thể đem chi làm tốt, chiêu một ít nhà thiết kế về, chỉ là những người này thiết kế giày, tóm lại không có Trịnh Li thiết kế hảo.
Mùa xuân và mùa hạ năm nay, dùng chủ yếu vẫn là mẫu thiết kế giày của Trịnh Li, trong đó có một ít giày cao gót, đẹp đến như một tác phẩm nghệ thuật.
Đương nhiên, shop online cũng nói rõ, giày như vậy mặc sẽ không quá thoải mái, rất có thể sẽ ma chân.
Nhưng người đến mua vẫn như cũ rất nhiều, người tới tìm Chu Tuấn Lâm nhập hàng cũng đặc biệt nhiều.
Chu Tuấn Lâm đã sớm đã mặc kệ việc bán lẻ của shop online, hắn hiện tại phụ trách quản lý cùng tiếp đãi những đại hộ khách đó.
Hiện tại người ta rất thích ở trên bàn tiệc bàn sự tình, nhưng Chu Tuấn Lâm chưa bao giờ uống rượu, đều giống nhau đi thẳng vào vấn đề trực tiếp nói, tiền boa gì đó nếu không quá phận hắn sẽ đồng ý, nhưng muốn hắn bồi uống rượu tìm tiểu thư gì đó, hắn là kiên quyết không đi.
Gặp được hộ khách khó chơi nào đó ghét bỏ hắn không thượng đạo, vẫn luôn lải nhải dài dòng, hắn liền từ trong bao công văn lấy ra bài thi, bắt đầu làm ngay trước mặt mấy nhân gia làm trò
Hắn còn muốn thi vào cao trung!
Hộ khách: “……”
Mùa hè năm 07, Chu Tuấn Lâm cùng Trịnh Li vào cùng một ngày, tham gia trung khảo ở hai trường khác nhau
Chu Tuấn Lâm chưa từng đến trường học học qua một khóa, thi cầu thực sơ trung đứng nhất toàn trường, còn Trịnh Li…… Cô vào lớp thứ năm, đứng ba mươi chín toàn trường.
Hai người đều có thể vào một trường thành phố, nhưng đều không đi, cùng nhau lựa chọn huyện cao, Chu Tuấn Lâm còn đi theo lãnh đạo huyện cao nói chuyện, hứa hẹn có thể không đi học hay không.
“Cao trung khóa, cậu không đi học không sao chứ?” Trịnh Li đối này có điểm lo lắng, tiểu học sơ trung tri thức học không khó, Chu Tuấn Lâm có thể tự học được bình thường, nhưng cao trung tri thức…… Có lẽ toán học hắn xem sách sẽ hiểu, nhưng không phải còn có hóa học vật lý sao?
Còn có địa lý chính trị gì đó, chẳng sợ tương lai học khoa lý không cần phải xen vào, trung gian cũng phải thi toàn quốc!
“Tôi nếu rảnh sẽ đi nghe.” Chu Tuấn Lâm nói, hắn cũng biết chính mình không đi nghe giảng thì sợ sẽ thi không được, nhưng hắn tổng không thể vì nghe giảng mà từ bỏ sự nghiệp vừa mới phát triển.
Hắn còn đang tính toán thành lập một nhan hiệu văn phòng phẩm nhãn hiệu……
Giày da giao dịch khí thế ngất trời thời điểm, Chu Tuấn Lâm phục chế con đường chính mình đã từng thành công, bắt đầu tạo ra một nhãn hiệu văn phòng phẩm.
Hắn lúc ban đầu, kỳ thật là muốn làm nữ trang, sau lại phát hiện nữ trang đã có quá nhiều khối nhãn hiệu không nên làm, mới từ bỏ, sau đó lựa chọn văn phòng phẩm.
Đừng nhìn văn phòng phẩm nhỏ nhỏ, kỳ thật trong đó lợi nhuận rất lớn, liền nói một cái notebook xinh đẹp, phí tổn không đến hai nguyên, lấy ra bán, bán năm nguyên cũng không nói chơi.
Còn có dụng cụ đóng dấu giấy A4, phí tổn cũng là rất thấp, nhưng hiện tại ở văn phòng phẩm cửa hàng bán đất rất quý……
Chu Tuấn Lâm lần này cũng không làm giống làm giày da, lựa chọn cùng xưởng văn phòng phẩm hợp tác, hắn trực tiếp thu mua một nhà nhà xưởng.
Không lâu lúc sau, trên mạng liền xuất hiện một nhãn hiệu văn phòng phẩm.
Một khối văn phòng phẩm này, mới đầu ở lỗ, lúc sau kiếm được cũng không tính nhiều, nhưng Chu Tuấn Lâm không quá để ý, không ngừng ở trên mạng đánh quảng cáo, mở rộng nhãn hiệu chính mình.
Ba năm cao trung vội vàng qua, 10 năm lặng yên tới, lúc này, người có máy tính đã rất nhiều, người mua trên mạng cũng càng ngày càng nhiều, mà mấy cái shop online của Chu Tuấn Lâm, ngạch buôn bán tăng trưởng đến bùng nổ, mỗi tháng ít nhất cũng có bảy tám trăm vạn.
Chu Tuấn Lâm dựa vào hai shop online này, thậm chí tại đầu năm một năm, lên đến ngôi cao lão bản mua bán trên mạng.
Sự nghiệp của hắn có thể nói phát triển không ngừng, còn việc học củ hắn, cũng giống nhau.
Năng lực học tập của hắn rất mạnh, nhưng muốn tự học chương trình cao trung xác thật không dễ dàng như vậy.
Cũng may, hắn học cũng không tính kém, 985, 211 này đó muốn thi đậu không có khả năng, nhưng thi một khoa chính quy hẳn là không thành vấn đề.
Sau khi trở thành đại lão Internet, Chu Tuấn Lâm liền bay nhanh trở lại huyện H, vào huyện cao bắt đầu thi đại học trước lâm thời, ôm chân Phật.
-------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Hộ khách: Chu Tuấn Lâm, ngươi người này không được a! Nói sinh ý nên uống chút rượu tìm mấy cái nữu nhi……
Chu Tuấn Lâm lấy ra bài thi bắt đầu làm: “Xin lỗi ta hôm nay tác nghiệp còn không có làm xong.”
Khai văn mười ngày ~ hôm nay song càng, mỗi chương tùy cơ phát một trăm bao lì xì nga!
Đệ nhị càng buổi tối 8 giờ ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com