《TG1》Tổng tài nhặt rác (15)
Edit by tieunhimbien
Chu Tuấn Lâm kỳ thật đối với thành tích thi đại học của mình không quá để ý.
Hắn đọc đại học, là muốn học một ít tri thức phương diện quản lý tài chính, mà lược thiếu chút nữa đại học tuy rằng chất lượng dạy học so ra kém hơn đại học tốt, nhưng cũng có đồ có thể học, hắn nếu thuê một khu nhà ở trong đại học điểm bên 0 đại học bình thường, còn có thể đến đại học cách vách nghe giảng bài. (hihi đoạn này chém nhá)
Bất quá nếu tính như vậy, hắn cũng không nghĩ thi sẽ quá kém.
Thành tích Trịnh Li vẫn không tồi, hắn nếu cuối cùng cùng Trịnh Li học một khu nhà đại học cũng không làm được, vậy thật xấu hổ.
Mà hiện tại…… Thành tích thi cuối kỳ 1 của hắn so với Trịnh Li còn thấp hơn.
Huyện cao học trọng điểm khoa học tự nhiên, mặt khác, trừ tiếng Anh, thành tích các khoa khác của Trịnh Li cũng không sai biệt lắm nên cô liền tuyển khoa học tự nhiên, bởi vậy có cùng một bảng xếp hạng với Chu Tuấn Lâm.
Đối với Chu Tuấn Lâm đã học kiến thức cấp 3 mà nói, nhược điểm của hắn không phải là tiếng Anh cùng Ngữ văn, mà là vật lý cùng hóa học.
Hoá học và vật lý của cao trung vẫn được coi là tương đối thâm ảo, trong đó rất nhiều tri thức nếu không nghe lão sư giảng, chính mình trống rỗng cũng vô pháp lý giải, hắn tự nhiên cũng có hại.
Vì có thể trong thời gian ngắn tăng thành tích của chính mình, tài đại khí thô Chu Tuấn Lâm ở cao tam trước khi khai giảng học kỳ cuối cùng liền xách theo lễ vật tìm tới vật lý lão sư cùng hóa học lão sư.
Mỗi cuối tuần kế tiếp, hắn thứ bảy đến nhà vật lý lão sư học bù, chủ nhật liền đến chỗ hóa học lão sư học bù.
Chính hắn học bù còn chưa tính, còn mang theo cả Trịnh Li.
Trịnh Li ba năm nay vẫn luôn trọ ở trường, học tập phi thường nghiêm túc buồn bực cực kỳ —— cô thật vất vả có một cái cuối tuần, không muốn tiếp tục học tập!
Nhưng cô vẫn là muốn học.
Bằng không…… Cô còn có thể làm cái gì?
Chu Tuấn Lâm làm buôn bán cô không giúp được gì, tạm thời lại không thể cho Chu Tuấn Lâm về Giang gia, cô không có chuyện gì cũng chỉ có thể an phận đọc sách.
Cô đời trước vẫn luôn sinh bệnh, đừng nói thi đại học, trung khảo cũng chưa trải qua một lần, hiện tại một lần nữa nếm thử một lần còn rất có ý tứ.
Trịnh Li tuy rằng không quá nguyện ý tham gia học bù, nhưng sau khi thật sự bắt đầu học bù, vẫn rất nghiêm túc, chỉ là……
Vì cái gì Chu Tuấn Lâm ban đầu thành tích so ra kém cô, sau khi học bù một đoạn thời gian, lại mỗi ngày đi trường học nghe giảng, liền vượt qua cô?!
Cô ba năm nay vẫn luôn thực dụng công, cả năm khối khoa học tự nhiên có sáu trăm học sinh, cô luôn bảo trì ở top 60, mà hiện tại, Chu Tuấn Lâm trực tiếp đi lên top 40!
Chỉ số thông minh lần nữa bị nghiền áp, Trịnh Li đều oán niệm.
Mà ở thời điểm cô cắn chặt răng tiếp tục học, Chu Tuấn Lâm tới trường học đọc sách mới không mấy ngày, thế nhưng lại biến mất……
Cuối tuần này, Trịnh Li thậm chí là một người đến nhà lão sư học bù.
Đợi hơn nửa tháng, Chu Tuấn Lâm mới thần thái sáng láng trở về.
Trịnh Li lần này không bảo Đản Đản đi theo Chu Tuấn Lâm, cũng không biết Chu Tuấn Lâm đi làm gì, tò mò hỏi: “Chu Tuấn Lâm, cậu đi đâu?”
“Đi nói chuyện làm ăn.”
“Chuyện gì?” Trịnh Li tò mò hỏi.
“Tôi đem Snog cùng các thứ liên quan đều bán.” Chu Tuấn Lâm nói, các thứ liên quan trong miệng hắn, chính là nhãn hiệu văn phòng phẩm hắn sáng lập sau.
“Cậu nói cái gì?” Trịnh Li hoài nghi chính mình nghe lầm.
Snog cùng liên quan, đều là nhãn hiệu Chu Tuấn Lâm vất vả làm được, hắn thế nhưng bán? Vì cái gì lại bán?
“Võng mua phát triển lên, hiện tại có thể bán được giá tốt, ta liền bán……” Chu Tuấn Lâm cười nói: “Thời điểm làm ‘mấy thứ liên quan’, ta cũng đã tính toán đem chúng đều bán.”
Trịnh Li cảm thấy não tế bào của chính mình có điểm không đủ dùng —— Chu Tuấn Lâm như vậy đã sớm tính toán đem hai nhãn hiệu này bán đi?
“Hai cái thẻ bài này đã làm ra, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tôi vẫn có thể dựa vào chúng kiếm tiền, nhưng cũng chỉ dừng tại đây.” Chu Tuấn Lâm nói: “Tuy rằng hiện tại mỗi tháng buôn bán ngạch đều rất cao, nhưng bào trừ phí tổn thu nhập từ thuế, thuần lợi nhuận cũng không cao, mà cô cũng đã nói, kế tiếp là thời đại tràn ngập kỳ ngộ. Nếu như vậy, không bằng thừa dịp võng mua hiện tại càng ngày càng nhiệt, vô số tư bản tiến vào cơ hội ngành sản xuất này, đem chúng bán.”
Chu Tuấn Lâm nói rất nhẹ nhàng, nhưng trên thực tế hắn tâm ngoan hạ quyết định đem hai nhãn hiệu này bán, còn có nguyên nhân khác.
Tri thức về quản lý của hắn hiện giờ vẫn là quá ít, không có biện pháp quản lý tốt một xí nghiệp lớn, nếu hai nhãn hiệu tiếp tục để hắn quản, không biết khi nào sẽ xảy ra sai lầm.
Cho nên, chẳng sợ chờ một hai năm sau có thể bán hai nhãn hiệu với giá tốt hơn, Chu Tuấn Lâm vẫn sớm đem chúng bán.
“Bán bao nhiêu tiền?” Trịnh Li tò mò hỏi.
Chu Tuấn Lâm nói một cái làm Trịnh Li nghe xong có điểm vựng con số.
Cô còn đang cực cực khổ khổ thi đại học, Chu Tuấn Lâm thế nhưng đã kiếm tiền cô mấy đời cũng xài không hết, người cùng người chi gian chênh lệch như thế nào lại lớn như vậy!
“Nếu không nhờ cô, tôi nhất định không làm được như vậy.” Chu Tuấn Lâm đối Trịnh Li nói.
Hắn tự đáy lòng mà cảm kích Trịnh Li.
Nếu không có Trịnh Li, hắn hiện tại nói không chừng vừa mới mở một trạm thu hồi phế phẩm…… Không, có lẽ hắn còn không có tích cóp đủ tiền để mở trạm thu hồi phế phẩm!
“Tôi không có làm cái gì……” Trịnh Li nói, cô cảm thấy chính mình thực sự không làm được cái gì, mấy năm nay cô trừ bỏ vẽ mấy bản vẽ, mỗi ngày đều ở nhà ăn ngon ngủ ngon đọc sách.
“Không, cô làm rất nhiều.” Chu Tuấn Lâm thật sâu mà liếc mắt nhìn Trịnh Li một cái.
Trịnh Li là một người rất thần kỳ, cô tựa hồ biết trước tương lai, lại còn cố tình chỉ điểm hắn.
Trịnh Li nói được những việc đó, với hắn mà nói phi thường trọng yếu, thậm chí hắn chính là dựa vào những chỉ điểm đó để đạt được thành công.
Lúc đầu, hắn thật sự cho rằng nước ngoài đã có người cùng Trịnh Li nói qua biện pháp gây dựng sự nghiệp, còn cảm thấy kỳ quái —— vì sao những người khác không giống hắn lại ở nước ngoài học cách kinh doanh tạo nhãn hiệu của chính mình?
Nhưng hiện tại kiến thức nhiều, hắn phát hiện điều Trịnh Li nói căn bản không phải là sự tình ở nước ngoài, mà là sự tình của tương lai.
Thời điểm Chu Tuấn Lâm vừa nhận thức đến điểm này bị kinh ngạc, ngay sau đó nghĩ tới chính mình trong lúc vô ý ở trên mạng nhìn thấy từ “Trọng sinh”.
Trịnh Li có lẽ chính là trọng sinh……
Không, này không giống, tuổi tâm lý của
Trịnh Li rõ ràng so với hắn còn nhỏ hơn, hắn cảm thấy Trịnh Li giống như xuyên qua.
Bằng không, vì cái gì rõ ràng cô tên Khương Bội Bội, lại thích dùng cái tên Trịnh Li?
Còn có căn phòng để không trong nhà bọn họ, phong ấn phong cách quần áo Smart kia……
Hắn từ người khác quen biết Khương Bội Bội trước kia, cùng Trịnh Li hiện tại hoàn toàn bất đồng.
Quan trọng hơn là, Trịnh Li biết đại khái hướng đi trong tương lai, nhưng rõ ràng không biết công ty nhà ai sẽ kiếm tiền như vậy, đôi mắt nhìn thấy rất nhiều xí nghiệp nổi danh và tên nhà xí nghiệp, cũng hoàn toàn xa lạ.
Đủ loại điểm đáng ngờ hội tụ bên nhau, Chu Tuấn Lâm đã sớm phát hiện không đúng rồi.
Nhưng hắn chỉ làm như không phát hiện.
Mặc kệ chuyện của Trịnh Li là như thế nào, dù sao đều là Trịnh Li.
Trịnh Li không biết chính mình quay ngựa, cô lúc này…… Bị ánh mắt thâm thúy của Chu Tuấn Lâm nhìn đến tim đập gia tốc.
Ba năm qua đi, Chu Tuấn Lâm càng ngày càng ưa nhìn, đã không còn đơn giản chỉ là ngũ quan đẹp.
《 Mạnh Tử 》 có câu nói, kêu “Cư di khí, dưỡng di thể”, đại ý chính là địa vị cùng hoàn cảnh có thể thay đổi khí chất của một người, mà Chu Tuấn Lâm, hắn mấy năm nay địa vị liên tiếp kéo lên, hoàn cảnh sinh hoạt đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, cả người khí chất, tự nhiên cũng liền thay đổi.
Chu Tuấn Lâm thật sự soái đến quá phạm quy! Cũng quá xuất sắc! Toàn bộ huyện H, sợ là không có người so với hắn có thể lóa mắt hơn!
Trịnh Li theo bản năng dời đi tầm mắt, sau đó liền nhìn đến trên người Đản Đản hiện lên hai chữ cực lớn “Hoa si”.
Cô đột nhiên có điểm muốn đánh trứng……
Không đi xem Đản Đản, Trịnh Li nói sang chuyện khác hỏi: “Như vậy nhiều tiền, cậu tính toán làm sao bây giờ?”
“Cô không phải nói về sau tất cả mọi người đều sẽ dùng smart phone sao? Tôi đầu tư một đoàn đội nghiên cứu smart phone đoàn đội.” Chu Tuấn Lâm nói:
“Còn tiền dư lại, tôi tính toán đầu tư một chút địa ốc, thuận tiện làm thêm mấy nhãn hiệu Internet.”
Chu Tuấn Lâm đã làm ra quá hai nhãn hiệu Internet, đối với cái này có kinh nghiệm, hiện tại bán hai nhãn hiệu trên tay xong, hắn không ngại lại làm thêm mấy cái.
Hắn tin tưởng lần này, chính mình hẳn có thể làm được càng tốt.
Mà chờ nhãn hiệu này đi lên, hắn lại có thể bán lấy tiền…… Khụ khụ.
Chu Tuấn Lâm đã nghĩ tốt sự tình tương lai phải làm. Hắn phát hiện so với thành thật kiên định mà làm thực nghiệp, hắn càng thích làm một ít đầu tư có tính chất mạo hiểm.
Này chủ yếu cũng là vì ý tưởng của hắn quá nhiều…… Cũng không nguyện ý làm ngành sản xuất nào đó.
Trịnh Li nghe xong bừng tỉnh đại ngộ.
Smart phone? Đúng vậy, thời đại smart phone cũng đã phải đến!
Phương hướng phát triển của thế giới này đại khái giống với thế giới của Trịnh Li, nhưng rất nhiều xí nghiệp tên không giống nhau, Trịnh Li cũng không biết Chu Tuấn Lâm hiện tại đầu tư đoàn đội nghiên cứu smart phone kia tương lai có thể thật sự thành công hay không
Nhưng cô rõ ràng mấy năm kế tiếp, smart phone sẽ có bao nhiêu hỏa bạo…… Chu Tuấn Lâm nếu cuối cùng không kiếm được, hẳn cũng sẽ không mệt.
Đương nhiên, cô cần giải thích cho Chu Tuấn Lâm một chút về smart phone……
Trịnh Li lập tức bắt đầu nói về smart phone: “Hiện tại đại gia không sai biệt lắm đều có di động, chờ về sau, khẳng định trên tay mỗi người đều có một con smart phone! Cậu đầu tư smart phone, cũng có thể đi đầu tư một chút phần mềm di động, tỷ như trò chơi di động gì đó, lúc đầu cái này khẳng định kiếm, bất quá chờ về sau vô số tư bản dũng mãnh tiến vào, phỏng chừng kiếm không bao nhiêu.”
Nói xong di động, Trịnh Li lại nói đến chuyển phát nhanh: “Còn có ngành sản xuất chuyển phát nhanh, hiện tại phát triển đặc biệt nhanh, cậu cũng có thể đầu tư một chút, không biết bọn họ có tiếp thu đầu tư không.”
Trịnh Li nói không ngừng, Chu Tuấn Lâm nghe phi thường nghiêm túc, nghe được một nửa, Chu Tuấn Lâm hỏi: “Cô nói cái này đối với cô có ảnh hưởng không?”
“Ảnh hưởng cái gì?” Trịnh Li theo bản năng hỏi.
“Không có gì…… Cảm ơn.” Chu Tuấn Lâm
cảm kích nói, tâm tình có điểm phức tạp.
Từ sau khi cha mẹ nuôi vứt bỏ hắn, Trịnh Li mang hắn về nhà, hắn đối Trịnh Li, không thể tránh mà có mông lung hảo cảm.
Khi đó hắn cùng Trịnh Li chi gian chênh lệch quá lớn, tuy rằng có hảo cảm, nhưng hắn căn bản cũng không dám biểu đạt ra, chỉ nghĩ chính mình phải nỗ lực vươn lên.
Nhưng mà, hắn thành công, cơ hồ tất cả đều dựa vào Trịnh Li.
Nếu không có Trịnh Li, hắn có lẽ không thể như hiện tại, không biết shop online là gì, cũng không sờ qua máy tính.
Này hết thảy làm hắn cảm thấy rất thất bại, nhưng lại càng chiến càng dũng.
Hắn nhất định sẽ thành công!
Hắn nhất định phải hảo hảo nắm chắc mỗi một cơ hội mà Trịnh Li nói cho hắn, nỗ lực giao tranh, rồi hồi báo tốt cho Trịnh Li.
Chu Tuấn Lâm ánh mắt kiên định lên.
Trịnh Li lại còn đang nói: “Đúng rồi ngành địa ốc cũng rất tuyệt, thành phố lớn giá nhà dù sao cũng chỉ tăng chứ không giảm…… Sản phẩm trong nước ô tô cũng sẽ tốt lên……”
Nhìn Trịnh Li vô tâm vô phổi nói lên những tin tức trân quý, Chu Tuấn Lâm nhịn không được thở dài.
Này ngốc cô nương!
----------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Ấm áp nhắc nhở: Gạo kê là 2010 mùa màng lập!
~~~
Đệ nhị càng dâng lên ~
Tùy cơ phát một trăm bao lì xì nga ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com