Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 78: Tổng giám đốc, tôi thật sự chỉ đi ngang qua (37)


Editor: Tiểu Mập Mạp

Triệu Mính Huyên đi rồi, Tiền Thiển vuốt cằm vẻ mặt đáng khinh nhìn Đường Ngự. Đường Ngự không để ý đến cô, đổi quần áo rồi trực tiếp vào bếp.

Tiền Thiển theo vào bếp, dựa vào khung cửa bên cạnh, vẫn không ngừng nhìn Đường Ngự.

"Em nhìn cái gì vậy?" Đường Ngự rốt cuộc nhịn không được.

Tiền Thiển nhìn Đường Ngự đánh giá từ trên xuống dưới: "Em đang nghiên cứu khoa học, anh rốt cuộc có gì đặc biệt, khiến cho nhiều cô vì anh mà mất hồn như vậy."

"Anh đương nhiên tốt!!" Đường Ngự nâng rau trên tay lên: "Lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, trên giường được. Có thể kiếm tiền, thương vợ , thích làm việc, đàn ông tốt như vậy em tìm ở đâu, còn không mau đem về kết hôn."

"Đúng, đúng!" Tiền Thiển dùng sức gật đầu: "Người đàn ông tốt như vậy sao có thể rơi cào bát của một người mập như em? Bánh từ trên trời rơi xuống, nhất định có âm mưu, em phải nghĩ lại một chút!"

Đường Ngự nhìn bà cô nhỏ không bớt lo này, vẻ mặt dở khóc dở cười.

"Đúng rồi!" Tiền Thiển đột nhiên nhớ tới: "Anh giữ số điện thoại của Triệu Minh Huyên làm gì?"

"Đưa cho Cảnh Ngôn." Đường Ngự quay người tiếp tục rửa rau: " Người phụ nữ kia không phải người tốt đẹp gì, bảo Cảnh Ngôn cho người nhìn chằm chằm, cẩn thận một chút vẫn là tốt nhất."

Tiền Thiển nhún vai, không nói gì. Theo hiểu biết của cô, Triệu Minh Huyên sẽ không làm bất cứ điều gì trái pháp luật. người phụ nữ này coi trọng thanh danh nhất, kể cả có trả thù, cô ta cũng sẽ chọn một con đường an. Ví như, cướp bạn trai hoặc chồng của người khác... Tiền Thiển tỏ vẻ, cô rất thích cô ta dùng phương pháp này trả thù! Phụ nữ nhớ thương Đường Ngự nhiều như vậy, Triệu Minh Huyên muốn có được không dễ đâu.

Tiền Thiển nhìn bóng lưng Đường Ngự, tiếp tục cười đến đáng khinh......

Nói đến người nhớ thương Đường Ngự, Tiền Thiển quyết định nên đi tìm Lâm Du Du trước. Những người không liên quan lần lượt xuất hiện, nhưng nữ chủ vẫn đang đợi cô đó.

Khi Lâm Du Du thấy Tiền Thiển xuất hiện ở tiệm cà phê, trong lòng có chút hoảng hốt. Sau lần gặt mặt ở khách sạn Leeds, cô vẫn luôn đợi Tiền Thiển, chính là đã hơn một tháng, Tiền Thiển đều không tới. Giờ đã qua một tháng, cô cũng không gặp lại Đường Ngự. Cô cho rằng, cô lại bị cự tuyệt rồi.

Ngay khi Lâm Du Du dần từ bỏ hy vọng, Tiền Thiển đột ngột xuất hiện trước mặt cô.

"Thực xin lỗi!" Tiền Thiển vừa thấy Lâm Du Du liền chân thành xin lỗi: "Tôi vốn là muốn đến tìm cô sớm hơn, nhưng dạo này bận rộn, nên chậm trễ, thật ngại quá."

Lâm Du Du đỏ mặt lắc đầu: "Cô đừng nói như vậy, là tôi thêm phiền phức cho cô."

Nhìn Lâm Du Du như vậy, Tiền Thiển cảm thán, cô gái này thật ra khá tốt, Đường Ngự thật mệt lòng a!!

Tiền Thiển hướng Lâm Du Du cười cười: "Bây giờ cô có tiện không? Hay là tôi đợi cô tan làm thì hơn?"

"Không, không thành vấn đề!" Lâm Du Du có chút thụ sủng nhược kinh: "Cô không cần chờ tôi tan làm, cô tìm chỗ ngồi trước, tôi nói chuyện với quản lý một chút sẽ qua."

Tiền Thiển gật đầu, tìm chỗ ngồi xuống chờ Lâm Du Du. Sau một lát, Lâm Du Du bưng một cái khay quay lại. Cô có chút thẹn thùng nhìn Tiền Thiển cười: "Tôi mời cô ăn được không?" Nói liền đem đồ trên khay đặt xuống.

Tiền Thiển nhìn trên bàn, có hai ba loại điểm tâm và một ly đồ uống. Lâm Du Du có chút ngại ngùng: "Không biết cô thích ăn cái gì, nhưng tôi nhớ, Đường tiên sinh nói cô không thích ăn điểm tâm vị chocolate, hơn nữa anh ấy lần nào cũng gọi cho cô matcha latte, nên tôi tự quyết định ..."

Lâm Du Du vừa nói vừa đẩy ly nước về phía Tiền Thiển.

Tiền Thiển cười, bưng ly đồ uống hướng Lâm Du Du: "Cảm ơn, tôi rất thích, cô thật cẩn thận."

"Ân!" Lâm Du Du thanh âm có chút hạ xuống, cô cúi đầu ảm đạm: "Chuyện Đường tiên sinh đã nói qua tôi đều nhớ rõ......"

"Tôi biết!" Tiền Thiển buông ly gật gật đầu: "Cô tìm tôi cũng là vì anh ấy đi? Thật ra hai chúng ta cũng không thân quen, cô tìm tôi chỉ có thể là vì anh ấy."

"Đúng vậy." Lâm Du Du chậm rãi gật đầu, cô mang chút chờ đợi nhìn Tiền Thiển: "Thực xin lỗi, hình như cô có quan hệ rất thân thiết với Đường tiên sinh, tôi muốn biết, có phải ... có phải ..."

Có phải là người thân hoặc em gái của anh ấy... ... Lâm Du Du muốn hỏi như vậy, như cô vẫn không nói ra.

Tiền Thiển nhìn Lâm Du Du cười cười, cũng không lập tức trả lời vấn đề của cô ấy: "Giới thiệu trước một chút, tôi là Mạc Tình, cô có thể gọi tên của tôi. Cô hình như tên Du Du đúng không."

"Ừ, tôi tên Lâm Du Du, sao cô biết? Lâm Du Du đỏ mặt, chớp mắt tò mò nhìn Tiền Thiển, giống con thỏ đáng yêu.

"Thì ra cô họ Lâm!" Tiền Thiển vui vẻ, cô bị sự đáng yêu của Lâm Du Du đụng tới rồi: "Không nhớ sao? Có một lần ở yến tiệc, cô ở cùng một nam sinh trông rất sáng sủa, hắn cho ràng chúng tôi khi dễ cô, tới bênh vực, hắn gọi cô là Du Du."

"Xin, xin lỗi!" Lâm Du Du càng đỏ mặt hơn, cô cúi đầu có chút hoảng loạn xin lỗi: "Cô đừng giận, học trưởng anh ấy, anh ấy thật ra......"

"Ta không giận!" Tiền Thiển cười càng tươi hơn, bộ dáng của nữ chính thực muốn đùa giỡn, làm Tiền Thiển không dừng được: "Tôi nhớ rõ như vậy là vì bộ dáng anh ta lúc che chở cô làm tôi ấn tượng rất sâu sắc."

"A?" Lâm Du Du có chút giật mình ngẩng đầu, không hiểu gì Tiền Thiển gương mặt tươi cười có chút đáng khinh.

Tiền Thiển dùng sức gật đầu: "Đúng! Chính là vì hắn! Khi ấy tôi cảm thấy, vẻ mặt hắng khẩn trương che chở cô giống như chó lớn bảo vệ đồ ăn vậy!!"

"Tôi...... Cái kia...... Ân......" Lâm Du Du thật sự không biết nên nói cái gì, cuối cùng lại thất bại mà cúi đầu, thanh âm nho nhỏ mà nói thầm: "Học trưởng luôn đối vơi tôi rất tốt......"

"Ừ! Nhìn ra được!" Tiền Thiển giọng nói mang theo vài phần hài hước, híp mắt nâng ly trà lên.

Mặt Lâm Du Du đỏ như sắp ra máu, đầu muốn chôn xống dưới bàn. Tiền Thiển thu hết ý tốt, lại tiếp tục đừa giớn nữ chính đang sợ muốn bỏ chạy.

Cô giả vờ hắng giọng: "Được rồi, không cần xấu hổ, quay lại chuyện chính, cô muốn hỏi cái gì tôi biết sẽ nói hết?"

Lâm Du Du trong lòng trợn trắng mắt, sao lại vị Mạc tiểu thư này bọi dáng có chút không đáng tin...

Tiền Thiển nâng má nhìn Lâm Du Du: "Tôi biết cô muốn hỏi cái gì. Nói thẳng, hiện tại tôi là bạn gái của Đường Ngự."

Sắc mặt Lâm Du Du lập tức trắng bệch, cô ngốc ngốc nhìn Tiền Thiển, một lúc lâu cũng không biết như thế nào phản ứng.

"Thực xin lỗi!" Lâm Du Du có chút run rẩy, cố nén nước mắt: "Tôi không biết......"

--------

Thêm chương, thêm chương.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com