Chương 45-2: Liên hoa - một
【 chúc mừng túc chủ đạt được thành tựu ẩn —— băng thanh ngọc khiết. 】
【 Thành tích đặc biệt có thể mở khóa hào quang và cơ thể của nhân vật chính thế giới tương ứng để loại bỏ tác dụng phụ, hy vọng rằng túc chủ sẽ nhận được lại càng sớm càng tốt. 】
【 nữ chính ca ca hệ thống đang writing, thế giới mới ghi vào bên trong. . . 】
【 phát hiện túc chủ ở thế giới trước cảm xúc khác thường, có ý định chủ động từ bỏ nhiệm vụ, mở ra hình thức trừng phạt. 】
【 ngũ quan lập tức trong phong ấn. . . 】
【 mời túc chủ trợ giúp nữ chính thành công gả vào Lý gia trở thành Lý gia đương gia phu nhân】
Vệ Chiếu đen mặt tỉnh lại.
Mặc dù đạt được thành tựu đặc thù hắn cũng rất vui vẻ, điều này chứng minh tối thiểu hắn ở thế giới trước cũng không phải không có thu hoạch được gì, nhưng thưởng cái đó thì có ích lợi gì?
Chẳng lẽ lại muốn hắn đổi thành thể chất nữ chính tiểu hoàng văn đi câu dẫn người khác?
Loại vầng hào quang kiểu này hắn một chút cũng không muốn, có được hay không?
Hắn cũng không đi theo con đường vạn người mê!
Vệ Chiếu thử mở mắt ra, a, làm sao mà tối đen như mực vậy?
Chờ chút?
Hình như có chút không đúng.
Vệ Chiếu bắt đầu tiếp nhận nội dung của thế giới này.
Niên đại của thế giới này ước chừng tương đương với thời kì dân quốc.
Nhân vật nữ chính Vệ Liên Hoa là nông nữ ở vùng phụ cận, trong nhà đều là bần nông, thời điểm nàng sinh ra thì trong nhà đã mắc nợ một đống lớn, không thể duy trì sinh kế. Mẫu thân lúc sắp chết nói cho nàng biết, Lý gia tam thiếu trong huyện thành chính là anh ruột của nàng, muốn nàng đi theo tìm anh trai của mình kiếm miếng cơm ăn, đồng thời cũng phải trợ giúp anh trai thật tốt, bởi vì đây là Vệ gia bọn họ thiếu hắn.
Nguyên lai Lý gia Tam thiếu gia Lý Chiêu là đứa trẻ bị vứt bỏ, lại chính là Vệ gia trưởng tử.
Thế nhưng Lý Chiêu này vừa ra đời không lâu sau, liền bị phát hiện trời sinh mù lòa, không thể thấy mọi vật, đối với gia đình khốn cùng nhà họ Vệ mà nói thì không thể nghi ngờ đây chính là đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương. Đúng lúc ấy lão thái gia của Vệ gia sinh bệnh nặng, Vệ gia liền cho rằng Lý Chiêu là sao chổi, lại thêm vào trong nhà xác thực nuôi không nổi một tên phế nhân như thế, bởi vậy liền muốn đem hắn dìm chết.
Thế nhưng mẫu thân của Vệ Liên Hoa làm sao đành lòng để con của mình cứ thế mà chết đi? Nhưng mà ở trong nhà nàng cũng không có địa vị, sinh ra đứa con mù lòa lại càng làm nàng bị coi thường hơn.
Nàng không có cách nào, chỉ có thể trong đêm đi mấy chục dặm đường núi, đem đứa bé đặt ở một con đường cái rộng lớn tấp nập người qua lại ở huyện thành, hi vọng có người hảo tâm nào đó có thể đem con của nàng mang về.
Đúng lúc Đại phu nhân Lý gia cũng sinh ra một nam hài, vừa ra đời không bao lâu thì chết, Lý gia phu nhân cũng bởi vì vậy mà tinh thần hoảng hốt, nàng vừa ra tháng liền muốn đi tế bái đứa bé của mình đúng lúc gặp Lý Chiêu bị bỏ rơi, lập tức mẫu tính trổi lên, đem hài tử đáng thương này cứu trở về. Lý gia cũng không thiếu một miếng ăn, vả lại đứa bé này trời sinh liền nhìn không thấy, vừa vặn cùng lão thái gia bị mù của Lý gia làm bạn, liền trở thành con nuôi của Lý gia.
Mẫu thân của Vệ Liên Hoa không dám đi gặp con mình, nếu không phải vì cầu cho nữ nhi duy nhất có chỗ trông cậy vào, nàng cũng sẽ không đem chuyện này nói ra.
Thế là, Vệ Liên Hoa liền nương theo tâm tư muốn chuộc tội cho gia đình mà bán mình tiến vào Lý gia làm nha hoàn, toàn tâm toàn ý muốn ở gần bên anh trai để chiếu cố.
Thế nhưng Vệ Liên Hoa dáng dấp tốt, lại chịu khó, lại làm được việc, rất nhanh liền lọt vào mắt Lý gia Đại thiếu gia cùng Nhị thiếu gia.
Hai vị thiếu gia này là đường huynh đệ, vì tranh đoạt gia sản bình thường đã huyên náo mười phần, lần này lại nhìn trúng cùng một nữ nhân tự nhiên là không ai chịu nhường cho ai.
Hết lần này tới lần khác Vệ Liên Hoa ở sự tình khác thì đều lưu loát ứng đối, về mặt tình cảm mặt lại là một kẻ khờ, trước thì ưa thích Đại thiếu gia, về sau vì đủ loại sự tình hiểu lầm cùng Đại thiếu gia lại cùng Nhị thiếu gia dây dưa. Thế nhưng người ta là hai cái thiếu gia, làm sao lại đi cưới một nha hoàn?
Cuối cùng, Vệ Liên Hoa nản lòng thoái chí chỉ có thể rời Lý gia bỏ đi, đồng thời cũng mang theo đứa bé trong bụng, sau đó thành công gả cho một quân phiệt. Về sau chiến tranh nổ ra, nàng còn mang theo đứa bé đến thăm đương gia của Lý gia, cũng chính là Nhị thiếu gia đang bị bệnh nặng. Nhị thiếu gia biết đứa nhỏ này là con của mình, mười phần hối hận năm đó mình không thể lưu lại Vệ Liên Hoa, thế là trước khi chết đem tất cả gia sản cùng bí mật của Lý gia đều nói hết cho Vệ Liên Hoa biết.
Quân phiệt biết Vệ Liên Hoa trong lòng có những người khác, nhưng vẫn đối với nàng không rời không bỏ, cuối cùng hai người sinh thêm mấy đứa bé, cả đời hạnh phúc.
Sau khi một đường xem hết chuyện xưa này, Vệ Chiếu nhịn không được bội phục cô "muội muội" này của chính mình.
Nhìn nội dung giới thiệu vắn tắt, cô muội muội này thật sự ngưu bức, kia cũng không phải người bình thường. Lớn bụng còn có thể gả quân phiệt, cuối cùng còn có thể đem Lý gia tận diệt, thủ đoạn này cũng không phải một điểm nửa điểm lợi hại là có thể làm được.
Về phần vị thân ca ca Lý Chiêu của nàng, cũng là Vệ Chiếu lúc này, ở trong nội dung chính là một cái ngòi nổ. Lý gia Đại thiếu gia cùng Nhị thiếu gia đều cho là Vệ Liên Hoa yêu chính là cái tên con nuôi mù lòa, mười phần chán ghét này, vụng trộm tạo vô số phiền phức cho Lý Chiêu , cuối cùng trong một đêm mưa đã hại Lý Chiêu chết, đây chính là nguyên nhân căn bản Vệ Liên Hoa cùng Đại thiếu gia tách ra.
Đáng thương chính là, Lý Chiêu đến chết đều nghĩ là Vệ Liên Hoa thích hắn, căn bản không biết đối phương chính là muội muội của mình. Có thể nói là sinh đáng thương, chết cũng đáng thương, từ đầu đến đuôi là quỷ hồ đồ.
Sau khi Vệ Chiếu làm rõ xong tất cả đầu mối, rốt cuộc hiểu rõ đây chính này trừng phạt của thế giới này dành cho hắn.
Lấy thủ đoạn của cô muội muội này mà nói, người ta căn bản chướng mắt một cái Lý gia như thế! Trong phạm vi lựa chọn của nàng thì nàng sẽ chọn cái tốt nhất, hiện tại Lý gia là mục tiêu của nàng. Đợi đến khi nàng phát hiện ra cái khác tốt hơn, tự nhiên sẽ vứt bỏ Lý gia, ví như cái người quân phiệt kia.
Ở tình huống như vậy, thì một đứa con nuôi có cũng được mà không có cũng không sao ở Lý gia, một đứa con nuôi dựa vào sự thương hại của Lý gia Đại phu nhân mà sống mù lòa, thì có biện pháp nào có thể làm cho Vệ Liên Hoa gả vào Lý gia đây? Nếu như Vệ Liên Hoa đơn thuần một chút dễ bị lừa một chút, thì cũng không phải là làm không được.
Nhưng hiện thực chính là, Vệ Liên Hoa tám phần là cái bông sen lòng dạ hiểm độc nha.
Hắn không bị Vệ Liên Hoa chơi chết thì cũng là không tệ rồi.
Có một người muội muội như thế, so sánh ra, trở thành một người mù lòa cũng không có gì đáng sợ cả.
Vệ Chiếu khóc không ra nước mắt, sớm biết thế giới trừng phạt độ khó tăng vọt nhiều như vậy.
Thì ở cái thế giới trước, hắn hẳn là có thể lại cứu giúp một chút!
"Tam thiếu gia, Đại phu nhân đến đây." Một cái nha hoàn đi lại, mang cho Vệ Chiếu chậu rửa mặt.
Bởi vì Lý Chiêu là một người mù, cho nên hắn đều mặc trường sam, lại càng thêm thuận tiện.
Đương nhiên, trải qua nhiều năm rèn luyện, Lý Chiêu không sai biệt lắm cũng có thể tự mình chiếu cố mình.
"Hừm, ngươi để xuống đi." Vệ Chiếu gật đầu nói, "Ta tự làm được rồi."
"Được ạ." Nha hoàn cũng không muốn hầu hạ Vệ Chiếu, thả đồ xuống xong liền đi ra ngoài.
Vệ Chiếu sờ sờ, chậm rãi mò tới chậu rửa mặt, sau đó tự mình vắt khăn lông rửa mặt.
Hắn là lần đầu tiên làm người mù lòa, coi như thân thể có quán tính, hắn cũng phải cần một khoảng thời gian để quen thuộc.
"A Chiêu, nương và cha con bàn với nhau, con niên kỷ cũng không nhỏ, chúng ta định tìm cho con một mối hôn sự." Đại phu nhân đi tới, thanh âm hết sức dịu dàng nói với Vệ Chiếu.
Nàng liên tục sinh mấy đứa con gái, một đứa con trai duy nhất sinh ra không lâu liền chết, lúc ấy thật là mất hết can đảm. Nếu không phải gặp Lý Chiêu, nàng chắc hẳn còn ngơ ngơ ngác ngác. Nàng bởi vì giúp chồng mình xử lý mọi việc trong nhà mới mệt mỏi thân thể, cho nên trượng phu đối với nàng cũng là ngoan ngoãn phục tùng.
Chỉ là đương gia của Lý gia không có con, người thừa kế liền phải chọn từ đứa bé của thúc bá.
Bây giờ, giữa Lý Vân Phi và Lý Vân Hạo, bọn họ còn chưa quyết định được chọn ai.
Bởi vì Lý Chiêu chỉ là con nuôi, nên cũng không thể được ghi vào gia phả, không thể dựa theo chữ lót Vân mà đặt tên.
Hiện tại nàng cùng trượng phu vẫn còn, còn có thể chiếu cố hắn, thế nhưng đợi đến sau khi bọn họ không còn, Lý gia làm sao còn cho hắn một chỗ cắm dùi?
Lý Vân Phi cùng Lý Vân Hạo đối với Lý Chiêu chỉ là tình cảm bề mặt mà thôi, đến lúc đó có thể cho phần cơm ăn cũng không tệ rồi, làm sao sẽ còn vì hắn mà cân nhắc?
Cho nên, nhất định thừa dịp thời điểm hiện tại thân thể nàng còn tốt trước tìm cho Lý Chiêu một nàng dâu để chiếu cố hắn mới được.
"Nương." Vệ Chiếu không nào áp lực tâm lý nói, "Tình huống của con như vậy, cưới nàng dâu chẳng phải hại người ta sao?"
Nghe xong Đại phu nhân nói như vậy, Vệ Chiếu liền biết hiện tại kịch bản đang tiến hành tới chỗ nào.
Uhm, Lý Chiêu thành thân mà!
Dù sao thì mối hôn sự này xác định vững chắc là không thành được.
Cái này không thể không nói một chút về nữ hai Tề Hiểu Yến của thế giới này .
Tề Hiểu Yến cùng Lý Chiêu tám lạng nửa cân, lúc nàng tám tuổi phát một trận sốt cao, sau khi tỉnh lại liền trở thành câm điếc. Dưỡng mẫu của Lý Chiêu có một đứa con gái gả đến Tề gia, Tề Hiểu Yến chính là muội muội của trượng phu nàng, nhưng chỉ là muội muội do tiểu thiếp sinh , không có địa vị gì trong nhà.
Một cô nương do tiểu thiếp sinh, lại là người câm, mẹ đẻ mất sớm, người như vậy tự nhiên chính là một phiền toái, không người nào nguyện ý cưới. Vừa vặn Lý Chiêu lại bị mù, lão thái gia của Lý gia khi còn sống có lưu lại cho Lý Chiêu một khoảng không nhỏ tiền riêng, thế là dưỡng tỉ của Lý Chiêu liền không khỏi động tâm tư, muốn đem Tề Hiểu Yến đưa tới.
Như vậy liền có thể giải quyết sự tình phiền lòng của chồng mình cùng mẫu thân, còn có thể đem số tiền riêng của Lý gia lão thái gia nắm trong tay, chẳng phải là một công ba việc?
Không sai, người nhà họ Lý từ trên xuống dưới đối với Lý Chiêu sở dĩ không có sắc mặt tốt, chính là vì Lý gia lão thái gia sau khi con mắt không còn nhìn thấy về sau đối với Lý Chiêu mù lòa đặc biệt tốt, khi chết đi liền đem vốn riêng của chính mình để lại cho Lý Chiêu.
Cũng không biết Lý gia lão thái gia có bao nhiêu tiền riêng, kết quả đều cho một ngoại nhân, một người mù lòa, ai có thể chịu được?
"Hiểu Yến người cũng rất được, tỷ tỷ ngươi đã nói như vậy, nàng bị câm điếc, không thể nói chuyện, lại tìm không được một nhà tốt lành gì để gả, hai người các con cũng xem như là môn đăng hộ đối. Hai ngày nữa, ta nhắn tỷ tỷ con trước hết để cho nàng tới ở nhà chúng ta mấy ngày, để các con bồi dưỡng một chút tình cảm." Lý gia Đại phu nhân chậm rãi nói, " nếu để cho con cưới một nông gia nữ bình thường cũng không phải không được, chỉ là Chiêu Nhi, vốn riêng của nương cũng sẽ lưu một ít cho con, con mắt của con lại không tiện, ta sợ vợ của con sẽ động dị tâm. Hiểu Yến nàng cũng có thiếu hụt lớn trên thân thể, vậy càng có thể cùng con sống hết đời này được!"
Lý gia Đại phu nhân đối với Lý Chiêu thật là một mảnh Từ mẫu chi tâm.
Vệ Chiếu thực sự tìm không thấy cớ phù hợp, đành phải gật đầu đáp ứng.
Tề Hiểu Yến này cũng không đơn giản, điềm đạm đáng yêu, đặc biệt dễ dàng câu lên người lòng thương hại. Nàng đối với Lý gia Nhị thiếu gia Lý Vân Hạo vừa thấy đã yêu, cùng Lý Vân Hạo ở giữa quan hệ mập mờ, thời điểm nàng danh tiếng nhất kình, Vệ Liên Hoa còn phải nhượng bộ lui binh.
Mặc dù cuối cùng nàng vẫn bị Vệ Liên Hoa đánh bại, thậm chí bị gả cho Lý Chiêu lúc ấy đã bệnh nguy kịch để xung hỉ. Sau khi Lý Chiêu chết, nàng cũng thành quả phụ, bị Lý Vân Hạo lấy cớ nàng đem đến xúi quẩy trực tiếp đuổi ra ngoài, kết cục cuối cùng ước chừng cũng không tốt lắm.
Chẳng qua trước mắt mà nói, nàng vẫn rất hữu dụng, Vệ Chiếu không nghĩ đem như thế nữ hai đẩy ra phía ngoài.
Ở trong một căn phòng khác của Lý gia .
Vệ Liên Hoa mở mắt.
Nàng cơ hồ không thể tưởng tượng nổi nhìn xem cảnh tượng quen thuộc bốn phía, không dám tin vào hai mắt của mình.
Chẳng lẽ, nàng là trùng sinh trở về rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com