Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

7

T.Linh chỉ lạnh lùng đáp lại cậu xong lại leo lên giường chùm chăn phủ đầu nhắm mắt lại có kìm nước mắt, H.Đức nhìn anh một lát xong lại lẽo đẽo vào nhà tắm tắm rữa sạch sẽ ra đã thấy anh đang ngủ

" anh xin lỗi bé.... Anh đã sai rồi anh đã làm mất niềm tin từ bé, hiện tại anh không ổn... Anh thương bé yêu bé rất nhiều. Xin bé xin bé tha lỗi cho anh...anh thương em "

Vừa dứt câu nước mắt của cậu rơi xuống, chẳng thà cậu bị T.Linh đánh còn hơn chiến tranh lạnh. T.Linh lần nữa rơi nước mắt anh rất muốn tha thứ cho cậu nhưng... Anh muốn cho cậu một bài học để sau này đừng có mà tái phạm. H.Đức nằm xuống ôm anh vào lòng T.Linh chẳng đưa tay qua ôm cậu như thường lệ cho co người lại mặc cho cậu muốn làm gì thì làm.

Sáng hôm sau...

T.Linh dậy sớm xuống nhà nấu đồ ăn sáng cho cậu, H.Đức nằm lười biếng trên giường do tối qua mãi lo suy nghĩ về anh cậu mất ngủ đến gần sáng mới ngủ lại được chút nên giờ này chẳng muốn dậy, T.Linh đứng dưới nấu ăn nhưng lâu lâu lại nhìn lên lầu xem H.Đức đã đi xuống chưa

" Ăn ngủ lợn hay gì ngủ tới giờ này chưa dậy "

Miệng đang lầm bầm thì chuông cửa reo, anh nhanh chân đi ra mở cửa đập vào mặt anh là Ken

" Kiếm ai ? "

" Kiếm anh Đức "

" Kiếm chồng tôi chi ? "

" Nói nhiều, né tôi tìm anh ấy "

Ken đẫy T.Linh sang bên thản nhiên đi vào nhà miệng hét lớn

" Anh Đức ơi !!! "

" Câm cậu hét cái nữa tôi nhét con dao này vô họng, rồi bảo sao T.Linh này ác "

T.Linh lắc lư con dao đang cầm chỉa vào mặt Ken, cậu ta có chút sợ T.Linh nỗi tiếng dám nói dám làm cậu ta dù gì cũng sợ chết

" Nè...nè đừng có mà giang hồ, đường đường là thiếu phu nhân nhà danh giá mà lại dở thoi chợ búa "

" Tôi mà có chợ búa người đầu tiên tôi đánh là cậu, người gì mà suốt ngày kì tới tìm chồng ta hoài bị đánh đuổi mãi không chịu đi da mặt gì mà dày hơn mặt đường nhầm khi tưởng đâu đứt dây thần kinh nhục "

T.Linh miệng lèm bèm chửi tay thì lắc lắc cây dao, Ken chịu không nỗi nhìn anh chỉ mặt

" Nè đừng ỷ được H.Đức chiều cái đi kiếm chuyện với tôi, tôi nói cho mà biết tôi với anh ấy là thanh mai trúc mã đó nha nha "

" Trời ơi ! Mắc cười ghê thanh mai trúc mã mà méo được anh bưng mâm quả tới cưới còn tôi dù không phải thanh mai trúc mã nhưng được cả gia phả anh ấy bưng mâm quả tới cưới hỏi đàng hoàng ai như má bám riết vô chồng người ta... Nói cho cùng cậu cũng chỉ là một trong đám chồng tôi chơi qua đường chơi cho banh cái ứm ừm rồi đá, nói cho nhỏ cậu biết tôi cũng bị chơi nhưng càng ngày càng khiến anh ấy u mê cái cơ thể này, chứ ai như cậu Ken hễ thằng nào nhiều tiền muốn chơi cậu lại banh cái ấy ra cho người ta chơi nát xong quỳ lại van xin.... Đáng thương "

" Cậu... "

Ken giận đến tím mặt đỏ tai đầu xì khỏi, T.Linh có nơi xả cơn giận hôm qua tới giờ nên cũng cảm thấy hơi yêu đời hơn, H Đức nãy giờ đứng chống tay trên hành lang lầu nhìn bảo bối nhà mình chửi xả cơn giận chỉ biết cười rồi đáng thương cho Ken ngu ngục chui đầu vào lúc T.Linh đang giận

" Cậu gì mà cậu nhỏ tuổi hơn người ta mà xưng như bằng tuổi không bằng, đó ba má không dạy hay gì muốn tôi tát vài cái cho biết phận biệt trước sau không. Thứ gì chứ méo phải chủ nhật sáng sớm chui đâu vô nhà riêng của vợ chồng người ta muốn coi vợ chồng tôi chơi nhau hay gì "

" Anh.... Có nín miệng lại không tôi...tôi tức lắm rồi đó "

Ken giận tới nỗi nói không nên lời, T.Linh cười khinh chỉ dao vào mặt Ken

" Nè nè má đẻ ra cái miệng để nói chứ không phải đẻ ra cái miệng để chưng, rồi sao rồi sao tức hay gì ngon nhào dô ăn thịt đánh tôi đi. Thẳng chồng tôi nó đứng trên đó kìa, tát một cái chết mẹ à nha.... H.Đức mày xuống nói chuyện với con đ* lẳng lơ nào đó của mày nè "

Nói xong anh nhìn lên cậu, đưa tay hù phóng dao vô mặt Ken khiến cậu ta xanh mặt nhìn H.Đức cầu cứu

" Nhát còn hơn gì bày đặt nhào dô phá gia can nhà ta bữa nào chúng đánh răng môi lẫn lộn "

T.Linh lèm bèm chửi xong đi vào bếp, H Đức đút hai tay vào túi đi xuống cầu thang

" Em tìm tôi ? "

" Dạ có thể mời em ngồi rồi hai ta nói chuyện được không ? "

Ken gặp H.Đức liền thây đổi giọng nói nhỏ nhẹ khuôn mặt lộ vẻ ngại ngại e thẹn, T.Linh đâm dao xuống tấm thớt

" Giả vờ đáng yêu... Eo ôi thật kinh tởm, H.Đức mày mà làm gì thân mật với nó đám bảo tao thiến mày cho gia phả tuyệt tự tuyệt tôn... À quên mình với nó có đẻ được đâu "

H.Đức mời Ken ngồi xuống đứa ánh mắt nhìn T.Linh, anh nhanh chóng hiểu ý bưng nước ra đặt xuống cái rầm

" Mời chồng mời em trai uống nước "

T.Linh định vào bếp bị H.Đức kéo lại ngồi lên đùi cậu, cậu đưa tay vuốt ve tay đùi T.Linh hướng mắt về Ken ngồi đối diện hỏi

" Em muốn nói gì với tôi ? "

" Chuyện là.... Nói ra hơi ngại nhưng... Em mới về nước chưa có chỗ ở cố định...."

Ken nhìn cảnh tượng trước mắt cố giả vờ như mình không thấy gì e thẹn ngập ngừng nói, T.Linh biết cậu ta định gì liền nhéo hong H.Đức liếc cậu

* Mày ngon cho nó ở chung tao dọn về nhà mẹ ở liền *

T.Linh nhếch chân mài tay cũng nhéo mạnh hơn, H.Đức đau quá liền đưa tay nắm tay anh ra khỏi cơ thể đưa lên hôn vào xong mĩm cười nhìn anh. Ken nhìn cảnh mặn nồng trước mắt muốn móc hai con mắt đem đi rửa cho rồi

" Anh tạm thời cho em ở chung được không em...em sẽ không phiền hai người chỉ là tìm được công việc lập tức đi ngay ạ "

" Không được rồi tôi thích ở riêng với bé nhà tôi hơn, tôi có thể giúp em tìm một ngôi nhà giá ổn định còn về công việc có thể vào cty bạn tôi làm được "

" Dạ...cũng được, thoi em không phiền nữa em về cảm ơn anh "

" Ừm em về đi khi nào có tôi bảo trợ lí alo cho em "

Ken bước nhanh khỏi nhà không muốn ở lại nhục nhã thêm, T.Linh thấy Ken đi xa bay khỏi lòng cậu ngồi xuống sofa đá liên tục vào người H.Đức

" Giỏi lắm H.Đức dám giúp người ta công việc nè... Giám giúp người ta thuê nhà dám liếc mắt đưa tình với nó nè...này thì"

" Bớt điên lại "

Cậu nắm hai chân T.Linh lại hậm hực nhìn anh, T.Linh kênh mặt lại đối đầu với H.Đức

" Đừng nghĩ quát nạt tôi thì tôi sợ nha "

" Bé.... Dạo này bé bướng còn lỳ "

" Tại thằng nào ? Có vợ còn liếc mắt đưa tình ôm ấp thằng lăng lơ nào đó, Ủa alo vợ mày chưa chết nha Đức. Không phải thấy vợ mày nhịn rồi làm tới nha Đức "

T.Linh đạp mạnh lên đùi H Đức cậu liên áp anh lại hôn lên môi anh nhẹ giọng

" Đừng giận anh nữa... Anh sai rồi, anh biết bé ghen nhưng bé ghen tới cỡ nào cũng đừng xưng mày tao với anh, anh ghét cực anh biết bé yêu anh mới ghen anh cũng yêu bé chỉ yêu duy nhất mỗi mình bé nên bé cứ yên tâm, Anh lấy mạng này đảm bảo với bé "

T.Linh nghe những lời chuốt ngọt của H.Đức tim đập thình thịch mũi lòng chịu không nỗi ôm cổ cậu

" Lần sau đừng vậy em không thích, em yêu anh tin anh nên anh đừng làm em thất vọng thêm lần nào nữa nha "

" Vâng bé yêu "

Cậu và anh cười híp mắt hạnh phúc, H.Đức hôn lướt môi anh như lời yêu của cậu dành cho anh, mặn nồng xong vào tới bếp cũng là lúc nỗi thịt cháy khen đen thui thùi lùi nên cả hai quyết định ra nhà hàng ăn sáng..

" Còn đống này ? "

H.Đức nhìn T.Linh hỏi, anh nhìn sơ xong phán

" Mướn người làm theo giờ tới dọn dẹp sẵn dọn nhà em đi ăn về con ngủ thức hai đêm nay tàn phai nhan sắc rồi "

" Được chiều em "

Hai vợ chồng dắt tay nhau đi ăn sáng.... Hạnh phúc

( để con tác giả chóng mắt lên coi được bao lâu hứ :)) )

_________Hí thanks 😍____________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com