Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 9

Từ sau khi sinh nhật cô , tình cảm cả 2 đã thay đổi đến chóng mặt .

Ngay cả cô cũng không ngờ lại nhanh như vậy .

Cô không nghĩ số phận mình lại hạnh phúc như thế ,

1 tên trộm cắp như cô , lại được yul yêu thương bảo vệ , chăm sóc .

Cô đang ngồi trong phòng nghĩ vẩn vơ , thì yul bước vào

- yul họp xong rồi à?

- Ừ! sica À ! Tý nữa yul phải bay sang Anh luôn .

Công ty bên đó đang xảy ra sự cố lớn .

yul phải đích thân sang đấy xử lý mới được !

- Thế yul đi khi nào thì về?

- Cũng chưa biết được ! Chắc phải 1 tuần !

- Vậy cho em đi với nhé!

- Không được !

_ tại sao lại không?

yul để em ở nhà 1 mình sao?

- yul sang đấy sẽ rất bận , không có thời gian chăm sóc cho em đâu

- Em có thể tự chăm sóc cho bản thân mà . yul cho em đi cùng đi mà .

- yul nói không là không?

Thôi yul về chuẩn bị đây !

Chuyện này nói đến đây thôi .

- Em mặc kệ , em vẫn đi

- yul đã nói không là không! Em đừng bướng!

- Huhuhu . Nhưng mà mấy hôm nay em mệt lắm , không ăn được , bụng cứ đầy lên khó chịu lắm , em còn hoa mắt chóng mặt nữa . Em ốm rồi .

yul bỏ mặt em 1 mình không lo sao?

Qủa thật mấy hôm nay cô thấy rất mệt , trong người rất khó chịu , thỉnh thoảng còn buồn nôn nữa , lại không muốn ăn gì cả .

Cô đang muốn bảo yul đưa cô đi khám , nhưng chưa kịp bảo yul , thì yul lại đi sang anh một mình , bổ mặc cô .

- Nếu em mệt , thì yul sẽ bảo bác sĩ đến khám cho em .

Em lên ở nhà nghỉ ngơi sẽ tốt hơn đấy .

- yul... Huhuhu ... Em không cần , em ghét yul lắm

cô tức giận khóc nức nở , chạy ra ngoài . yul không thương cô mà .

Bình thường yul vẫn cho cô đi cùng mà , sao lần này cô xin thế nào cũng không cho cô đi cùng .

Không hiểu sao lần này cô mệt vô cùng , từ trước đến nay cô ốm cũng không bao giờ như vậy .

Cảm giác lo lắng cứ đeo bám cô mấy ngày nay , khi bệnh cô càng nặng thêm .

Cô sợ lắm bây giờ rất nhiều người bị ung thư dạ dày , lỡ đâu cô cũng xui xẻo mắc phải thì sao?

Bảo cô tự mình đi khám thà cô ở nhà còn hơn .

CÔ BIẾT yul đã về nhà , nhưng cô không muốn về .

Bây giờ cô đang rất giận yul .

Cô mặc yul luôn , yul vô tâm với cô trước .

Sang Anh chơi mà không cho cô đi cùng , còn bày đặt bận rộn , cô có đi cùng cũng làm phiền đến yul không ?

Hay yul có ai bên đó rồi?

Lên mới nhất quyết từ chối cô .

Tâm trạng cô nặng nề khi nghĩ yul đã có người khác .

Nếu yul có ai đó thật thì cô sẽ được ở bên yul bao lâu nữa đây .

Nước mắt cô không ngừng rơi trong nỗi hoang mang , sợ hãi .

Chiều tối cô mới về nhà .

Tối nay không có yul nên ngôi nhà trở lên vắng lặng , u ám hẳn đi .

Cô như người mất hồn bước vào nhà

- Cô jessica !cô về rồi!

- Vâng!

- cô chủ có mời bác sĩ đến khám cho cô .

Bác sĩ đang ở trong phòng khách đợi cô

- Bác bảo ông ấy về đi ! CHÁU KHÔNG SAO ĐÂu!

Cháu hơi mệt , cháu muốn lên phòng nghỉ ngơi

- Thế cô muốn ăn gì ? Để tôi bảo người mang lên cho cô ?

- Cháu không đói ! Cháu không muốn ăn . Bác không cần phải bảo người mang lên cho cháu đâu !

Cô Mệt mỏi bước lên phòng . Đi đến trước cửa phòng yul<bây giờ đã trở thành phòng của cả 2> cô đứng sững lại , rồi bước về phòng cô , mà nước mắt không ngừng rơi .

Vào phòng cô nằm vật ra giường khóc nức nở .

Cô đang rất sợ , nỗi sợ đó đang bao kín trái tim .

Huhuhu ... yul đáng ghét lắm... Em ghét yul lắm... Giám bỏ rơi em ... Ở lại đây một mình... Huhuhu .

Người cô vô cùng mệt mỏi , chân tay cô rã rời , ruột gan cô quặn thắt lại .

Vì giận yul nên cả ngày nay cô không ăn gì nên bụng cô hơi khó chịu , nhưng cô không để tâm .

Cô mặc kệ tất cả , cô không thèm quan tâm gì nữa .

Cô khóc trong mệt mỏi rồi ngất lịm đi từ khi nào không biết .

Nên khi yul gọi điện thoại cô không hề hay biết .

yul gọi cho cô mãi không được . Đành phải gọi cho bác quản gia

- cô chủ!

- jessica sao rồi?

- Cô ấy có vẻ rất buồn , mấy hôm nay tôi cũng thấy cô ấy có vẻ khang khác .

Nhưng cô ấy lại không chịu khám bệnh .

- Biết làm sao mà chiều cô ấy được ?

Bên Anh lần này dính đến cả bọn Mafia bên Hắc Bang .

Tôi không muốn cô ấy đi cùng sợ cô ấy gặp nguy hiểm , 

mà cô ấy có hiểu cho đâu .

Thôi đành phải để cô ấy giận vài hôm vậy , khi nào về sẽ dỗ dành sau .

Bác ở nhà nhớ quan tâm , chăm sóc cô ấy giúp tôi .

- Vâng ! cô chủ yên tâm , tôi sẽ cố hết sức . 

cô bên đó cũng phải cẩn thận bảo trọng nhé .

Cúp máy xong mà yul thở dài lo lắng .

yyul cũng muốn đưa cô đi cùng lắm chứ , yul rất muốn được ở bên cô .

Nhưng an toàn của cô là quan trọng nhất .

SÁNG HÔM SAU khi cô tỉnh dậy người mệt mỏi vô cùng , cô quyết định không đi làm nữa , không có yul ở đó đi làm cũng chẳng có nghĩa lý gì ?

Nghĩ về yul , cô thấy trong tim quặn thắt lại , tại sao chỉ trong 1 ngày mà cô đã suy sụp như thế này .

Không được ! jessica phải mạnh mẽ lên , không được buồn nữa , lỡ như khi yul ấy trở về thấy mày xuống sắc , yul ấy lại không cần mày nữa thì sao ?

Cho dù thế nào đi nữa , thì bây giờ yul ấy cũng là người thân duy nhất của mày , không thể để mất yul ấy được ? Không thể ?

Cô đang suy nghĩ thì bác quản gia gõ cửa đi vào

- Cô jessica tôi mang đồ ăn sáng lên cho cô đây .

Cô chịu khó ăn vào cho khỏe .

Hôm qua cô chủ gọi điện về , cô ấy rất lo cho sức khỏe của cô đó

- " Hôm qua yul gọi điện về sao ? Sao yul không gọi cho cô .

Mà thứ gì mùi kinh thế"

*oẹ , oẹ* mùi gì mà ghê thế ? Buồn nôn qúa

- mùi này khó ngửi lắm ạ ?

Vậy để tôi đổi món khác , mà cô muốn ăn gì?

- Tôi không đói ! Tôi không muốn ăn

- Không được cô phải ăn , thì sức khỏe mới tốt lên được .

- Vậy bác mang thứ khác lên xem sao?

Chỉ có điều đã mang lên tận mười món , mà cứ ngửi thấy mùi 1 nhát là cô lại nôn hết ra .

Vì nôn qúa nhiều , cô mệt đến nỗi không thở nổi , chân tay cô mềm nhũn , hoa hết cả mặt mũi .

Bác quản gia cũng không kém , ông đi nhiều đến nỗi chân tay rụng rời .

Đúng là phụ sự ủy thác của ông chủ , không phải dễ .

Mà ông cũng không hiểu sao đã mang tới 10 món ăn rồi , mà sao cô vẫn nôn oẹ , từ chối 

ô ấy khó chịu thật sự , hay muốn làm khó mọi người đây ?

- Thôi bác không cần phải mang lên cho cháu nữa đâu , chắc cháu không ăn được đâu.

Cháu mệt rồi , cháu muốn nghỉ ngơi .

Cám ơn bác

- Vậy cũng được ! Khi nào cô muốn ăn gì , thì điện cho tôi , tôi sẽ mang lên cho cô .

jessica nằm im trên giường , sau khi nôn 1 trận , bây giờ cô chỉ muốn nằm nghỉ thôi , cô cũng chẳng biết người mình làm sao nữa .

Cảm giác rất khó ta , chắc do nôn nhiều bụng cô cũng rất khó chịu , nó cứ nhộn nhạo , nhưng nhức , cồn cào .

Bây giờ cô muốn dậy cũng không dậy nổi nữa rồi .

Nằm được một lát bụng cô khó chịu hơn , chắc là do đói .

Cô còn cảm thấy rất khát nữa .

Nghĩ đến việc không ăn được thì phải cố uống nước cho đỡ đói , cô bèn ngồi dậy bước xuống giường , xuống nhà uống nước .

Khi cô vừa đi đến phòng ăn thì nghe có người bàn tán về cô .

- Cậu biết gì chưa ? Hôm nay qủan gia bị Con bé jessica xoay như chong chóng đấy .

- Mà không hiểu 1 kẻ trộm cắp như cô ta mà cũng được cô chủ yêu thương , tức thật

- cô chủ vừa đi 1 cái , là ra vẻ chủ nhân nơi đây luôn , đúng là đồ không biết xấu hổ

- Mà cô ta kén ăn khủng khiếp đến thế cơ à , lại còn bày đặt nôn ọe nữa . Sao cô chủ ở nhà cô ta không như thế đi , đúng là chỉ khi cô chủ không có nhà cô ta mới bắt đầu lộ nguyên hình .

_ Công nhận cô ta đáng sợ thật .

Trước kia có rất nhiều tiểu thư cao sang , quyền qúi , xinh đẹp , đem lòng yêu cô chủ , mà cô chủ không để mắt tới .

Vậy mà khi cô ta xuất hiện 1 cái , là câu dẫn được cô chủ luôn

~ Thôi đừng nói nữa , dù sao cô ta cũng là người cô chủ để tâm .

Hãy cẩn thận đừng để đến tai cô ta là chết đấy .

- Sợ gì ? Thế mình nói không đúng à?

Dõ dàng cô ta là trộm cắp , lưu manh .

Cậy được cô chủ quan tâm 1 tý , là không coi ai ra gì !

Cô ta tưởng cô ta là ai , cóc ghẻ hóa tiên nữ sao hahaha .

Để xem cô ta giả tạo với cô chủ được bao lâu

_ Đúng vậy đấy ! Nhìn nó là mình đã muốn tát rồi

-B-)jt5%-)8-)!?!@

_ :-*;-D %-)¥

Nghe những lời họ nói , cô đứng tim tại chỗ , ruột gan cô đau như cắt , cô không ngờ bọn họ lại nghĩ cô như vậy .

Nếu nói không tức giận là giả dối , nhưng biết làm sao bây giờ khi họ nói là đúng , cô có quyền gì giám trách họ chứ ?

Cảm giác hỗn loạn đau đớn khiến bụng cô quặn thắt lại .

Cô ôm bụng ngồi sụp xuống mếu máo .

- Cô jessica cô làm sao vậy ?

- Bác Quản Gia... Cháu đau bụng qúa!

- Chắc do cô đói qúa lên mới đau vậy thôi .

Để tôi dìu cho vào phòng ăn , ăn tạm thứ gì cho đỡ đau bụng nhé !

- Thôi cháu không muốn ăn .

Cháu muốn lên phòng nghỉ

Á... Đau qúa... Huhuhu

- mấy cô còn đứng đấy làm gì ?

Mau đến dìu cô ấy về phòng đi

tý nữa tôi sẽ xử tội mấy cô.

- Thôi mà bác.

Cháu tự đi được.

Cô cố gắng bước từng bước 1 lên cầu thang trở về phòng.

Không hiểu sao bụng cô đau dữ dội,khiến cô phải gập bụng vào lê chân bước đi.

Những lúc đau đớn thế này cô càng nhớ yul hơn,và buồn cô đơn hơn .

VỪA vào đến phòng cô đau đớn, cố đi đến giường.

Vừa vào trong giường cô mệt mỏi thở hổn hển , bụng cô mỗi lúc 1 đau hơn . Cô đau đớn quằn quại rồi ngất lịm đi lúc nào không hay .

yul vừa họp xong , chưa kịp nghỉ ngơi , đã vội gọi về cho cô , tự nhiên yul thấy nhớ cô vô cùng , lòng yul bỗng nhiên có cảm giác nóng như lửa đốt . yul muốn nghe giọng nói của cô , cho dù là giận hờn , mắng yul cũng được .

Anh gọi đi , gọi lại cho cô mấy lần nhưng cô không nhấc máy(lúc này sicađang ngất xỉu)

cảm giác lo lắng trong yul càng nhiều hơn , mong rằng cô chỉ vì giận hờn , mà từ chối điện thoại của yul .

Nghĩ 1 lát , yul lại gọi điện về nhà . Hỏi mọi người xem tình hình cô thế nào?

Người nhấc máy là cô giúp việc

- Alô

- Tôi đây

-cô chủ ạ? cô...

- jessica thế nào rồi , cô ấy ở nhà hay đi làm

- Dạ hôm nay cô ấy không đi làm .

Cả ngày nay cô ấy nằm trên giường ngủ suốt .

Không chịu ăn uống gì cả

- Cô ấy không ăn thì cũng phải khuyên cô ấy ăn cho bằng được chứ .

Lý quản gia đâu ông ấy cũng để mặc cô thế à?

- Dạ không?

Sáng nay Lý quản gia đã phải thay đổi 10 món ăn , chạy lên chạy xuống vất vả, mong cho hợp ý cô ấy .

Nhưng cô ấy hết chê này chê nọ , rồi kêu kinh tởm , còn giả bộ nôn ọe trước mặt lý quản gia . Làm khó dễ ông ấy đủ điều .

Cuối lại nói không muốn ăn nữa , rồi nhịn luôn

- Chắc cô ấy mệt mỏi không muốn ăn thôi!

- Cũng không đúng .

Vì buổi chiều bọn tôi còn bắt gặt cô ấy trong bếp .

Nhưng nhìn thấy bọn tôi cô ấy lại kêu đau bụng , rồi lên luôn .

Mọi người đều nghĩ cô ấy đang cố gắng làm khó mọi người .

- ý cô là sao?

- Thì chúng tôi cũng thấy lạ .

Khi cô chủ ở nhà cô ấy có kén ăn , gớm ghê , khó tính như thế đâu .

Khi ông chủ vừa đi , cô ấy liền quay ngoắt thay đổi , ngay cả Lý quản gia cô ấy cũng không coi ra gì.

Cô ta còn....

_ hara cô đang nói linh tinh cái gì vậy ? Mau đưa điện thoại cho tôi!

- Vâng!  QUẢN GIA

_ cô chủ đã giải quyết công việc xong chưa ạ

" cố tình đánh lạc hướng chú ý của yuri)

- jessica có phải như cô ta nói không?

- Hôm nay cô jessica chỉ hơi mệt , không như người nghĩ đâu

- Tôi muốn gặp cô ấy ! Gọi cô ấy xuống đây .

- Cô jessica vẫn còn đang ngủ , 

nếu đánh thức cô ấy bây giờ e rằng...

- Thôi được rồi . Tạm thời tôi tin ông .

Khi nào cô ấy dậy thì bảo cô ấy gọi cho tôi .

Thôi tôi cúp máy đây

- Vâng thưa cô chủ .

Cúp máy xong quản gia quay sang chỗ mấy cô hầu gái

_ Ai cho cô giám nói linh tinh với cô chủ

- Nhưng tôi nói đúng rồi , dõ dàng từ lúc cô chủ đi vắng , cô ta chuyển sang làm khó mọi người .

Ăn món gì cũng chê , từ trước đến nay lúc nào cô ta chẳng ăn món đó , lúc có cô chủ ở bên thì khen lấy khen để , khi cô chủ đi vắng là kêu kinh tởm rồi còn nôn ọe nữa .

Cô ta còn hành hạ quản gia nữa . Chúng tôi thấy vậy cũng thương thay cho qủan gia

- Dù sao chuyện này cũng không nên nói với cô chủ .

cÔ chủ ghét nhất là người giả tạo hai mặt , thâm hiểm .

Khó khăn lắm cô chủ mới mở lòng với người con gái này .

Ta không muốn vì vấn đề nhỏ nhặt làm cô chủ buồn .

- Nhưng cứ để như vậy cô ta được nước lấn tới thì sao?

Người nên nhớ cô ta xuất thân là kẻ trộm đấy

- Cứ để theo dõi 1 thời gian đã xem cô ta thực hư thế nào rồi tính sau .

Lỡ như cô ta khó chịu thật thì có thể cô ta bị dạ dày .

Nhưng sao cô ta không cho bác sĩ khám

- Vì sợ âm mưu bị lộ . Mà cô ta có bệnh đâu mà khám .

Ai mà đau bụng dữ dội , rồi nhìn thấy đồ ăn là kinh khủng đến thế đau .

Dạ dày cũng không thể thế được .

Họ thoải mái nói chuyện , mà không biết rằng yul đã nghe thấy hết.

yul đã bật thiết bị nghe trộm thông qua đầu dây điện thoại yul vừa gọi đến .

"Mong rằng em không lừa dối tôi , tình cảm của em là thật , mong rằng em không phải là người mang theo mặt nạ .

Mong rằng em đang ốm , để tôi có thể tiếp tục ở bên tôi , cho tôi cơ hội chăm sóc em .

Em đừng bao giờ lừa dối tôi điều gì nhé .

Vì từ trước đến nay chưa có kẻ nào lừa dối tôi mà được sống sót .

yul thở dài , rồi tiếp tục công việc của mình .

Có lẽ yul lên giải quyết bọn Hắc Bang ngay thôi .

yul xong sớm để tìm hiểu về cô .

Vì từ khi quen cô yul đã qúa chủ quan , chưa vào giờ nghĩ đến việc điều tra danh thế của cô .

Nhưng bây giờ yul lên làm dõ mọi việc , để biết rằng cô còn có thể bên yul được nữa không .

Thứ mà trước nay yul luôn coi là phù phiếm.

Nhưng giờ đây yul đang do dự và lo lắng sẽ mất nó mãi mãi: tình yêu.

Cả 1 ngày sica mê man trên giường.

Mọi người thấy cô như vậy chỉ gọi qua, nhưng cô vẫn ngủ thiếp , nên không giám làm phiền cô.

yul sau khi giải quyết xong chuyện Hắc Bang . Mà vẫn thấy cô chưa gọi về cho mình .

Khiến yul có chút buồn bực , lo lắng .

Kiểu này yul phải về sớm xem cô thế nào , thật ra em đang muốn gì đây ?

sica mệt mỏi uể oải thức dậy , cô vừa ngồi dậy thấy vô cùng hoa mắt chóng mặt.

Đã mấy ngày không ăn gì , cô như người mất đi sự sống , làn da xanh xao tái nhợt , đôi mắt long lanh , sống động giờ đã vô hồn .

Vì ngủ cả ngày lên người nhức mỏi , tê dại , cô đành cố lết lên ngồi dựa vào thành giường .

Những giọt mồ hôi đang lấm tấm trên khuôn mặt tái nhợt , méo mó , vì giờ đây bụng cô đang rất đau .

Nó đang quặn lên từng đợt , cô ôm bụng khóc dở méo dở .

Không biết có phải nhịn ăn lâu ngày hay không ?, mà bụng cô đang đau kinh khủng.

Nhưng cứ nghĩ đến đồ ăn là cảm giác buồn nôn lại vây lấy , khiến cô vô cùng sợ hãi , không biết có lên gọi đồ ăn không nữa .

Càng nghĩ cô lại càng buồn không hiểu mình bị làm sao nữa .

Ước gì bây giờ có yul ở đây thì tốt biết mấy . Những lúc như thế này cô lại càng thấy buồn và nhớ yul nhiều hơn .

Có yul ở bên cô sẽ không phải lo lắng gì cả , sẽ được yul yêu thương chăm sóc , nâng niu.

-" khi nào yul mới về với em đây??? . Em nhớ yul lắm !!! yul À huhuhu"

Cô úp mặt khóc nức nở , chắc do mấy ngày nay khóc qúa nhiều lên nước mắt cô sắp cạn khô rồi.

Bụng cô lại bắt đầu nổi lên những trận đau dữ dội , nó quằn quại nơi vùng bụng dưới .

Khiến cô thật sự không hiểu nổi thế nào nữa .

" chẳng lẽ lại sắp đến tháng , đáng lẽ ra là đến ngày Nguyệt Sự rồi , nhưng sao vẫn chưa thấy nhỉ .

Hay sắp bị rồi lên mới khó chịu như vậy .

Nhưng mà đau qúa à!"

Cô nằm trên giường gập người ôm bụng , mong rằng cảm giác đau đớn sẽ vơi đi . Nhưng cơn đau ngày càng tăng .

Khiến cô đã từng nghĩ đến thà chết đi còn hơn .

Nỗi đau +tuyệt vọng + Nhớ thương .

Khiến cô mệt mỏi dẫn đến suy nghĩ những điều bi quan nhất.

CÔ ĐANG nằm khóc trong tuyệt vọng ,

bỗng quản gia gõ cửa bước vào , làm cô ngượng ngùng vội lau khô nước mắt . Cô không muốn người khác biết mình yếu đuối rồi thương hại mình .

- Cô jessica ! cÔ chủ đang từ sân bay chở về , cô có muốn xuống nhà chào Đón cô ấy không? 

- Bác... Bác... BÁC NÓI THẬT CHỨ ... yuri về rồi ?

( Cô đang nằm mệt mỏi trên giường , nghe thấy yul sắp trở về , vội bật dậy , khuôn mặt xanh xao nhìn ông quản gia như rò hỏi)

- Vâng ! 

- yul ấy về thật rồi ! Cháu ... Cháu sẽ xuống đón cô ấy . Bác cứ xuống trước đi rồi cháu xuống .

( Khuôn mặt tái nhợt hiện rõ vẻ mừng rỡ , nhưng không hiểu sao cô không cười được . Không biết từ nơi nào sâu thẳm nơi trái tim cô đang có chút gì đó lo lắng , sợ hãi.)

Thân thể yếu đuối mỏng manh đang không ngừng run rẩy , nhưng cô vẫn cố gắng xuống giường . Vào phòng tắm làm vệ sinh . Rồi cô chọn bộ váy mà yul thích nhất . Trang điểm thật đẹp làm tránh đi vẻ mặt nhợt nhạt , để xuống nhà chào bón yul .

Vì mấy hôm không được gặp yul , lên cô muốn khi xuất hiện trước mặt yul , cô phải thật rạng rỡ <tốn nửa hộp phấn hồng , chát mãi khuôn mặt xanh xao kia mới trắng hồng hơn 1 chút> .

Phải có sức sống , phải giống như jessica thường ngày của yul . Nếu không yul sẽ ghét cô mất .

VỪA BƯỚC XUỐNG PHÒNG KHÁCH . Cô Nhìn thấy yul đang ngồi trên ghế sôpha uống trà .

Không hiểu sao tim cô đập thịch thịch . Cô nhớ yul qúa ! Cuối cùng yul cũng về với cô rồi .

Cô sung sứơng chạy về phía Sôpha ôm chầm lấy yul

- yul!  YUL VỀ RỒI!

- Ừ ! yul về rồi

( yul cũng vòng tay ôm lấy cô , vuốt tóc cô , hôn lên trán cô sủng ái)

- Em nhớ yul lắm đó! HỨC HỨC . Giận yul để người ta ở nhà một mình !

( Cô rúc vào lòng yul sâu hơi , cảm nhận nhịp tim của yul , hơi thở và mùi hương trên người yul . Để cô tin chắc rằng yul đã về bên cô)

- yul cũng rất nhớ em . Cho yul xin lỗi nhé! Em ở nhà tra tấn bản thân hay sao mà gầy thế này , yul ôm không đầy tay rồi này .

- Em ốm rồi ! Thật đấy !...Em sợ lắm!... Không biết em bị sao nữa

- Vậy sao yul mới bác sĩ tới lại không chịu khám bệnh?

- Thì ốm bệnh tương tư làm sao mà chữa được .

Mấy hôm nay em không ăn được gì , lên chỉ hay bị đau bụng thôi .

- Vậy mình đi ăn trưa thôi . yul sẽ đút cho em ăn .

- Vâng ạ.

yul đứng dậy rồi bế cô lên luôn .

Nhưng khi vừa bế cô lên yul bỗng giật mình .

??Sao? Cô lại gầy yếu , sục cân thế này??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: