Canh Tteok kuk màu sữa
Giữa Seoul phồn hoa đâu đó vẫn còn những thứ bị màu bụi hào nhoáng phủ lên che đi sự tăm tối của nó. Dù có bị lãng quên nhưng nơi đó sự sinh tồn mãnh liệt vẫn không hề mất đi.
Kim Dong Baek mang trên mình số mệnh của một người tầm thường sống trong căn hộ nhỏ chật hẹp của khu ổ chuột, ngày ngày đều đặn làm việc chăm chỉ với mong muốn thoát khỏi nơi bẩn thỉu, u ám này.
Phải! Ông ta từ khi còn là đứa trẻ đã sống ở nơi này, từng góc phố, từng vết bẩn nơi đây đều xuất hiện trong thời tuổi trẻ của ông ta. Đến hiện tại dù đã là người đàn ông đã có gia đình cùng 2 con nhưng số phận vẫn không buông tha cho người đàn ông này. Áp lực công việc cùng gánh nặng cơm áo gạo tiền mỗi ngày bức ép chàng thanh niên năm nào thành kẻ tha thực hèn mọn trong chốn công sở chỉ bấu víu vào đồng lương công chức.
Dù mỗi ngày tăng ca mệt đến không còn hình người nhưng chỉ cần về đến nhà, nghe tiếng cười của vợ cùng con khiến những áp lực ngoài kia không còn nữa. Dẫu không giàu có nhưng sự ấm cúng, hạnh phúc này là thứ khiến bao người mơ ước. Nhưng chính Dong Baek lại muốn nhiều hơn, ông ta muốn đưa vợ con thoát khỏi nơi đây, muốn họ sống ở nơi tốt nhất Seoul này. Thậm chí nó viễn vông đến mức có thể sánh ngang với nhưng gia tộc Chaebol nức tiếng. Mỗi ngày những suy nghĩ vặn vẹo điên cuồng đó cứ thôi thúc Dong Baek tìm đủ mọi cách để được giàu có.
Nếu dục vọng của con người càng điên cuồng, khao khát đánh đổi tất cả để đạt được nó lúc ấy quỷ dữ sẽ tìm đến bạn. Dong Baek không ngờ đến rằng vào một ngày dục vọng của ông ta lại trở thành hiện thực.
Seoul những ngày cuối năm nhộn nhịp hơn hẳn, bởi vì sắp đến Seollal (Tết âm lịch). Công việc dường như bận rộn hơn đối với người bình thường, đây cũng là dịp tất cả mọi người muối kimchi tạo nên những mẻ kimchi ngon nhất. Các khu mua sắm chật chội vì lượng người đến tìm mua đồ nhiều hơn.
Hanbin và Hwarang cũng dành ra một ngày nghỉ để chuẩn bị cho dịp năm mới, cả hai đến một khu chợ gần đó để mua những món đồ cần thiết. Hwarang không cảm thấy mệt nhưng mái tóc xù và đôi mắt nén những cơn khó chịu vì cái nhìn của người xung quanh, nên cảnh tượng mọi người trong khu chợ nhìn thấy hôm nay chính là một chàng trai với mái tóc trắng nổi bật, dáng người cao ráo mang vẻ mặt lạnh lùng xách túi lớn túi nhỏ lẽo đẽo theo sau chàng trai khác. Chàng trai phía trước lễ phép chào hỏi người bán hàng, tỉ mỉ chọn những món hàng bày bán trong quầy, dù không nói gì nhưng khí chất dịu dàng từ người cậu khiến mọi người cảm thấy dễ chịu hơn trong nơi hỗn tạp này.
Thỉnh thoảng cậu lại liếc nhìn chàng trai tóc trắng đang xù lông bên ngoài, nhẹ mỉm cười an ủi ánh mắt tủi thân của cậu ta. Mua xong một số thứ, trong lúc chờ thanh toán Hanbin khẽ xoa đầu tên Cáo trắng to xác nào đó đang phụng phịu vì giận dỗi, cậu nhận tiền thối rồi cười trừ với dì bán hàng làm bà ấy ngại ngùng đến đỏ mặt. Không hiểu sao dù lớn tuổi chừng này bà vẫn bị cậu thanh niên đó làm ngại ngùng đến mức này, phải chi cậu ta là cháu của bà thì tốt biết bao.
Trên người đồ càng ngày càng nhiều nhưng sự ánh mắt của người qua đường không lúc nào không nhìn về họ, có vài cô gái vội đi cùng mẹ vội dùng điện thoại chụp lại hình ảnh này. Sự bực bội vì đi mua sắm trong khu chợ không còn nữa, bây giờ họ đang rất hào hứng ngắm vẻ đẹp trai phía trước đến nỗi bị mẹ la mà không sợ hãi.
Vẻ u ám của Hwarang chất cao đến mức có thể biến thành bóng đen nuốt chửng những người kia, cậu hận không thể giấu người phía trước vào nơi chỉ mình cậu nhìn thấy. Nhưng lại sợ ánh nắng của người đó biến mất, sợ nụ cười mang dịu dàng đó tan biến trong dục vọng ích kỷ của mình cậu.
Miên man suy nghĩ thì bỗng nhiên cậu va phải một người, cũng may đồ trên người không rơi xuống chỉ khổ người đối diện ngã xuống mặt đất cứng. Vài vết bẩn dính trên bộ vest chỉn chu, gương mặt hốc hác vì tăng ca trắng bệch - không phải ai khác chính là Dong Baek, ông ta chưa kịp nói câu xin lỗi đã ngất xỉu tại chỗ vì mệt quá sức.
Không muốn làm to chuyện nên Hwarang chỉ đành thở dài vác ông ta trên vai mang về nhà vậy. Ngay lúc chạm vào người đàn ông này, ánh mắt cậu khẽ híp lại đầy nguy hiểm. Hanbin nhận ra sự thay đổi của con Cáo này, vừa nãy không tình nguyện đi mua đồ cùng cậu, dáng vẻ uể oải giờ trở nên hăng hái vui vẻ. Có vẻ người đàn ông này có gì thú vị khiến tâm trạng con Cáo kia tốt lên. Hanbin nhìn thật kỹ người đàn ông trung niên kia, sau đó mỉm cười hiểu ý. Ông ta thật thú vị mà!
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Dong Baek tỉnh lại phát hiện bản thân nằm trong một căn phòng xa lạ. Cả căn phòng mang đầy hơi thở ánh sáng, chiếc rèm màu chanh in những đoá hoa đáng iu lay động theo làn gió thoảng. Sự ấm áp này làm bản thân ông ta cảm thấy bản thân thật dơ bẩn, xấu xí và hèn mọn. Đôi tay run rẩy muốn vén chăn chạy khỏi đây nhưng không cách nào nhấc nổi. Có thứ gì đấy muốn ông phải ở lại nơi này.
Tiếng gõ cửa thu hút sự chú ý của Dong Baek, cánh cửa mở ra bước vào là hai người thanh niên trẻ tuổi. Sức sống tuổi trẻ mãnh liệt ẩn bên trong họ khiến ông khao khát có được, vội vàng giấu nhẹm đi dục vọng đáng ghê tởm này, đôi mắt chỉ còn lại sự vô vị đến chết lặng. Tầm mắt ông dừng lại ở thứ mà người thanh niên kia mang vào. Đó là một bát canh bánh gạo Tteok kuk, món mà người Hàn sẽ ăn vào dịp lễ Seollal. Nhưng bây giờ vẫn chưa đến ngày giao thừa cơ mà, sao cậu ta lại nấu món này? Dù khó hiểu nhưng ông cũng không hỏi nhiều.
Đặt bát canh lên chiếc bàn gần đó, Hanbin ngồi xuống cạnh ông hỏi han tình trạng sức khoẻ. Hai người trò chuyện một lúc lâu như đã quen thân nhiều năm, mùi hoa cỏ thơm từ người Hanbin toả ra khiến Dong Baek cảm thấy thật dễ chịu. Mùi hương khiến một kẻ sống trong nơi tăm tối chật hẹp buông bỏ hết những gai góc cả đời xây dựng lên.
Dần dần ánh mắt ông ta phủ đầy một màu sương mù, câu chuyện bình thường bỗng hoá thành lời khóc than kể lể, sau đó là những nỗi niềm dục vọng bị chôn giấu thật sâu dưới đáy lòng rất lâu. Tiếng khóc than ban nãy chỉ như ải giác giữa sa mạc khô cằn, giờ đây người đàn ông này thét lên những tiếng gào rí của dã thú, tiếng nghiến răng căm phẫn thù hận đến vặn vẹo. Tất cả đều được phơi bay trước mắt hai người Song Hwarang chân thực nhất.
"Ngươi có muốn biến tất cả thành sự thật không?" Oh Hanbin nhẹ nhàng hỏi một câu phá vỡ bầu không khí mịt mù vừa rồi
Ánh mắt Dong Baek sáng lên, bây giờ ông ta mặc kệ hai người này có lhair kẻ lừa gạt hay không! Hay chỉ là những tên lừa đảo bên ngoài đi nữa ông ta vẫn tin và làm theo không hề ngần ngại.
Bản khế ước rất nhanh đã hoàn thành, món canh Tteok kuk tìm được kẻ chứa chấp những dục vọng của nó. Dù nói chuyện trao đổi rất lâu, nhưng bát canh vẫn còn ấm vô cùng, Dong Baek không nghĩ lung tung quyết định uống sạch chén canh ngon miệng này. Dù có là ma quỷ hay người ông ta cũng không khinh thường một ai. Tất cả đều vì một chữ dục vọng.
Ảnh minh hoạ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com