Welcome
Tiếng chuông tan học vang lên, tất cả học sinh hớn hở thu dọn đồ đạc ra về. Han Yujin đứng phắt dậy, vươn vai một cái xua tan sự uể oải. Cậu gom sách vở trên bàn xếp vào balo rồi kiểm tra bàn học một lượt để chắc chắn rằng mình không bỏ quên bất cứ thứ gì. Vừa quải balo lên thì có một bàn tay vỗ lên vai cậu một cái bộp.
- Yah Han Yujin! Đi net không? Lần trước mày nạp tiền còn dư 2 tiếng đấy, đi đi chán quá.
Cậu xoa xoa bên vai vừa bị nó đánh, lườm nó một cái cháy mặt.
- Hôm nay tao có hẹn rồi, để hôm khác đi.
Nó làm ra dáng vẻ buồn rầu, choàng vai cậu cùng nhau đi ra khỏi lớp. Hai người cùng nhau sải bước về trên vỉa hè, nó thấy hôm nay Han Yujin có chút mệt mỏi nên cũng không pha trò, chỉ im lặng đi cạnh cậu. Đến ngã tư nó quay sang cười với Han Yujin.
- Mày về trước nhé, tao đi ăn tokbokki đây lêu lêu.
Nói rồi nó lè lưỡi làm mặt quỷ khiến Han Yujin bật cười. Cậu gật đầu, phẩy phẩy tay như đuổi nó đi. Đợi nó đi mất cậu mới tiếp tục đi về nhà mình, tâm trạng đã thoải mái hơn chút. Lát sau cậu đã đến cửa nhà, vừa đẩy cửa ra thì ánh đèn vàng ấm áp đã bao phủ lấy cậu.
- Thưa mẹ con vừa đi học về.
Cậu nhìn sang con người đang ngồi trên ghế sofa nhìn cậu. Anh nở một nụ cười dịu dàng tiến đến xoa đầu cậu.
- Em tưởng anh nói là lát nữa mới đến đón em thôi mà?
- Kế hoạch có chút thay đổi, tụi mình sẽ đi xem phim rồi đi du lịch vài ngày. Anh sợ em xin sẽ không được nên anh đến xin hai bác dùm em rồi. Mau lên phòng xếp vali đi.
- Trời ạ.
Cậu lách qua người Zhang Hao, tiến đến chào bố rồi sà vào lòng mẹ. Mẹ cậu nở nụ cười rạng rỡ, nhéo má con trai một cái.
- Con mau tắm rửa rồi xếp vali đi, để Hao chờ kìa.
Yujin chạy vù lên phòng, cố gắng chuẩn bị nhanh nhất có thể. Zhang Hao ngồi lại nhấp một ngụm trà thong thả đợi Yujin. Anh nhịp tay trên đùi, chăm chú theo dõi chương trình trên TV. Bỗng có tiếng bước chân ầm ầm đi từ cầu thang xuống, Yujin xách theo chiếc vali to bằng nửa người cậu. Cậu phồng má cố gắng xách vali xuống tầng, nó nặng quá.
- Nhóc đem nhiều đồ thật.
Anh cười trêu ghẹo cậu, ba mẹ Han ở trong bếp nghe tiếng động cũng quay ra nhìn. Hai người nhìn nhau cười khổ vì cậu con trai nhà mình đáng yêu thật, chắc là cậu đem cả căn phòng theo quá.
- Yujin đi chơi vui vẻ nhé. Nhớ chụp hình lại cho ba mẹ xem nữa.
- Dạ.
Zhang Hao và Yujin rời đi, bên ngoài đã có hẳn 3 chiếc xe bán tải đợi họ. Kim Gyuvin nhìn cậu đang thắt dây giày, phấn khích vẫy tay không ngừng. Cũng lâu rồi cậu mới được gặp lại các anh, họ đều đã tốt nghiệp nên vô cùng bận rộn. Hiếm lắm mới có một buổi tụ tập đông đủ.
- Em bé! Đi với anh này.
Kim Gyuvin nói lớn làm cậu xấu hổ nhưng nhìn anh cười tươi roi rói cũng không nỡ giận. Zhang Hao đứng kế bên hiểu ý, liền quay qua nói với Yujin.
- Anh đi với anh Jiwoong, em đi với Gyuvin nhé. Xe bên kia là của Taerae với Gunwook.
Han Yujin đi đến ngồi vào ghế phụ lái, cả quãng đường cậu đi từ nhà ra đến xe Gyuvin vẫn luôn cười ngốc nhìn cậu. Yujin đập tay lên đùi tỏ ra hung dữ.
- Em đã là học sinh cấp ba rồi, không phải em bé nữa!
Gyuvin phì cười, xe của cả hai bắt đầu lăn bánh.
- Thế à? Đồ em bé!
.
Khoảng 20 phút sau, xe của họ dừng lại trước một màn hình chiếu lớn. Đây là công viên giải trí mà lúc trước họ hay lui tới. Cùng nhau ngồi trên xe bán tải nhâm nhi chút đồ ăn và xem phim. Sung Hanbin, Seok Matthew và Ricky đã đến sớm hơn để chuẩn bị một số thứ. Lâu rồi mới gặp lại, họ hỏi thăm nhau vài câu, đùa giỡn một lúc thật lâu.
- Bây giờ chúng ta đi mua bắp rang thôi nhỉ?
Kim Taerae nói rồi nở một nụ cười duyên dáng. Họ vui vẻ đồng ý rồi cùng nhau đi đến một quầy hàng nhìn sặc sỡ ở giữa công viên. Có hai cô gái đứng trong quầy niềm nở chào đón họ.
- Xin chào, chúng mình là Gemna. Chúng mình có thể giúp được gì cho các cậu?
Hai người họ đồng thanh, nói chuyện cùng lúc cùng tông như đã tập luyện từ rất lâu. Chín người họ nhìn menu suy nghĩ có nên gọi thêm gì nữa không. Kết quả là ngoài bắp rang thì còn có thêm các loại đồ ăn vặt khác được order. Trong lúc chờ chế biến món ăn, hai cô gái ấy tiếp tục nói chuyện với họ.
- Hôm nay ở đây đang thử nghiệm một hình thức giải trí mới, rất thú vị. Chắc chắn các cậu sẽ thích đó.
Nghe đến đây, họ liền chia ra thành hai phe. Người thì không quan tâm lắm vì nghĩ rằng hai cô gái này chỉ đang giới thiệu thêm để lôi kéo họ mua thêm gói trò chơi. Người lại cảm thấy háo hức muốn được tìm hiểu về trò chơi ấy.
- Các cậu sẽ được trải nghiệm hoàn toàn miễn phí các trò chơi. Bên dưới lòng đất, dưới chân các cậu là một không gian rộng lớn mà chúng mình xây dựng để thử nghiệm hình thức giải trí này. Lát nữa sẽ có một cổng không gian mở ra bên cạnh nơi các cậu đã thuê, nếu muốn trải nghiệm trò chơi thì cứ đi qua cổng không gian ấy, yên tâm là sẽ không bị thương đâu.
Hai cô gái nở nụ cười tiêu chuẩn, đưa cho họ một chiếc ipad có hình ảnh về không gian rộng lớn đó. Có vài đoạn video giới thiệu một số trò chơi cảm giác mạnh, trò chơi tư duy rất hấp dẫn. Giờ thì cả chín người họ đều có hứng thú với hình thức giải trí mới này. Đồ ăn đã được chế biến xong, họ cầm chúng trên tay rồi quay lại nơi xem phim. Matthew huých tay Gunwook.
- Này sao hai cô gái lúc nãy nói chuyện đồng đều vậy nhỉ? Họ chẳng nói lệch nhau một nhịp nào luôn.
- Em nghĩ chắc họ là chị em sinh đôi nên mới làm được vậy đấy.
- Ầyyyyy nhìn mặt họ chẳng giống nhau tí nào cả. Bảo anh Hanbin, anh Hao với Yujin là anh em sinh ba còn đáng tin hơn.
- Em bó tay chịu luôn.
Họ quay về chỗ ngồi, Gyuvin với Yujin ngồi trên nóc xe ở giữa. Bên tay phải họ là Jiwoong với Zhang Hao. Bên tay trái họ Ricky và Matthew đã vào vị trí, Sung Hanbin đang kéo Gunwook và Taerae lên xe. Ricky lấy máy tính ra đưa Hanbin chuyền qua cho Yujin.
- Hôm nay để em út của chúng ta là người mở phim nhé!
Các anh trai hú hét vỗ tay để trêu ghẹo em út, Yujin liền bấm chiếu phim. Từng con số đếm ngược xuất hiện trên màn hình lớn, họ hướng mắt chờ đợi.
9
8
7
6
5
4
3
2
1
Rụp
Màn hình bỗng dưng tắt ngấm một màu đen thùi lùi, họ khó hiểu quay qua nhìn Han Yujin. Cậu lúng túng không biết tại sao phim lại không chạy. Ricky hỏi.
- Yujinie lại bấm nhầm phím gì rồi phải không?
- Em không có.
Yujin cầm máy tính lên ngó qua ngó lại một hồi, rõ ràng là mình đâu có bấm nhầm đâu ta. Gyuvin thấy em bé khó xử thì quay qua hỏi Ricky.
- Mày có sạc đủ pin không đấy?
- Oh, sorry I forgot.
Cả nhóm vỡ lẽ, tiếng cảm thán vang lên khắp nơi. Yujin thở dài bỏ máy tính xuống như trút bỏ gánh nặng, kế bên là Kim Gyuvin đang xù lông vì lại lần nữa bị đồng niên đào lại câu nói huyền thoại. Ricky ngồi bên kia cười hề hề hưởng lấy vài cú đánh yêu của Gunwook.
Tiếng máy móc vang lên, kế bên xe của Jiwoong và Zhang Hao xuất hiện một màn hình ảo rất lớn. Một dòng chữ xuất hiện.
" Chào mừng đến với ESOREZ
Bạn đã sẵn sàng trải nghiệm những thử thách vô cùng thú vị chưa?"
Gunwook nhảy xuống khỏi xe, cậu tiến gần lại màn hình ảo đó. Nhẹ nhàng đưa tay qua, bàn tay cậu dần dần biến mất. Cậu hoài nghi rụt tay lại, bàn tay vẫn còn nguyên vẹn. Bọn họ thấy vậy tò mò đi tới, Jiwoong có vẻ là người phấn khích nhất.
- Hay là chúng ta cứ thử chơi đi nhỉ? Dù gì bây giờ cũng không thể xem phim mà. Hai cô gái đó nói rằng cứ nhảy qua thôi, không bị thương đâu.
Sung Hanbin có chút nghi ngờ, anh quay đầu lại nhìn hai cô gái ở trong quầy. Họ có vẻ không biết chuyện gì đang xảy ra bên này, họ đang bận bán hàng cho các vị khách khác.
- Lúc nãy họ cũng có đưa cho chúng ta xem sơ qua không gian và các trò chơi rồi mà, anh thấy khá hay.
Jiwoong nói rồi nhìn sơ qua một lượt, hình như Yujin, Gunwook, Matthew cũng muốn thử. Hanbin, Taerae vẫn còn đắn đo. Zhang Hao, Ricky, Gyuvin thì sao cũng được. Anh lấy đà lao đến màn hình ảo rồi nhảy thẳng qua làm những người còn lại kinh ngạc.
- Jiwoon hyung! Anh đâu mất tiêu rồi?
Matthew nhìn qua nhìn lại vẫn không thấy Jiwoong đâu, không lẽ màn hình ảo này thật sự là cổng không gian hả?
Jiwoong hoàn toàn biến mất sau khi nhảy vào đó.
- Trời ạ.
- Anh Jiwoong anh ổn không đấy?
Sung Hanbin thử nói vọng vào màn hình ảo, không có lời hồi đáp khiến Hanbin lại càng thêm sốt ruột. Rốt cuộc là nhảy qua thì sẽ đi đến đâu đây? Họ nhìn nhau hoang mang không nói nên lời. Seok Matthew là người tiếp theo nhảy vào cổng không gian rồi lại biến mất.
- Thôi chúng ta đi hết đi, để hai người họ đi thôi thì họ sẽ giận chúng ta mất.
Park Gunwook cũng nhảy qua cổng không gian. Han Yujin lưỡng lự, quay lại nhìn Gyuvin một cái rồi lại nhìn Zhang Hao. Sau đó cậu cũng nhảy qua.
- Tao với mày đi.
Gyuvin hiểu ánh mắt của em, cậu không thể từ chối. Cậu kéo theo Ricky cùng nhảy qua. Zhang Hao kéo tay Hanbin và cả Taerae. Ba người họ nắm chặt tay nhau.
- Chúng ta cùng đi.
Họ cùng nhau nhảy thẳng qua khỏi cổng không gian. Xung quanh trở nên yên tĩnh đến lạ thường, chỉ còn tiếng gió và tiếng lá cây xào xạc. Trên màn hình ảo hiện lên dòng chữ.
" ALL IN "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com