Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Say Nắng


Cuối cùng thì cũng tới ngày lãnh lương, tháng lương đầu tiên tuy rằng không nhiều lắm, nhưng đó là thu nhập trong một tháng Park SoYeon vất vả mới có nha, lãnh tiền lương xong cô liền hẹn Kang Hee đi Pub uống vài ly.

[Pub: hiểu nôm na cũng giống như quan bar vậy đó]

Đi vào trong pub, Kang Hee huýt sáo gọi Park SoYeon "Yo, SoYeon, nhìn không ra cô mặc đồ này thật đúng là soái ca nha"...( lại soái ca :D )

Một đôi giày da đen trắng sáng bóng, một chiếc quần bò vô cùng vừa vặn, một chiếc áo sơ mi rộng, mái tóc ngắn được chải tỉ mỉ, làm cho người nhìn cảm thấy thật lịch sự nhưng không khoa trương, rất tuấn tú phi phàm. Kết hợp tổng thể lại thì vô cùng hài hòa, khó trách mỗi ngày nhìn thấy Park SoYeon, Kang Hee phải kiềm chế YY với Park SoYeon...( haha :D )

"Đó là khí chất trời sinh, cùng quần áo không liên quan" Park SoYeon bày ra một bộ dáng phất phất nói.

"A! Lee tổng."

Một tiếng thét chói tai như khủng bố vang lên, cũng may mọi người trong pub lúc này đang say sưa nhảy không chú ý tới Kang Hee

"Khụ, khụ" Đột nhiên nghe được Jeon BoRam ho lên "Kang Hee cô cùng Park SoYeon đang đùa cái gì vậy?"

Kang Hee đột nhiên nghe được có người kêu cô, quay đầu thấy Jeon BoRam cùng Park JiYeon, cái miệng nhỏ của cô dường như mở toạt ra, lúc này Kang Hee đã muốn hoàn toàn đánh mất năng lực nói chuyện, tư duy trong lúc này dường như cũng không hoạt động.

Park SoYeon chỉ có thể lôi Kang Hee lại nói ra chuyện của hai người lúc nảy, Park JiYeon nghe xong thì vừa cười vừa nói "Hey, hai tên sắc lang này thật đúng là lóa mắt nha, làm BoA của chúng tôi chú ý"

Sau đó mới biết được, cô gái xinh đẹp kia tên Kwon BoA, cùng Qri, JiYeon, BoRam là bạn tốt, thường xuyên hẹn nhau đến pub này uống rượu nói chuyện phiếm.

'Ô Long nhất cảo' biến thành sáu người, Qri, BoA, BoRam, JiYeon, SoYeon, Hang Hee sáu người bắt đầu uống bia nói chuyện phiếm. Cái gọi là nói chuyện phiếm cũng chính là chuyện Park JiYeon trêu chọc Park SoYeon và Kang Hee, những người khác chỉ biết ngồi cười ha ha, à, không đúng, trừ Qri ra.

Vài vị tổng giám đốc thì rất dễ làm quen, không giống tổng cao cao tại thượng, lúc này bọn họ cùng Park SoYeon và Kang Hee giống như bạn thân, cùng nhau uống bia và trò chuyện.

Park SoYeon nhìn Lee Qri vài lần, vẫn là gương mặt đó, biểu tình lạnh lùng ngồi uống bia.

Sau đó mọi người uống tới nổi có chút điên cuồng, chê bia không thèm uống, liền mang rượu ra, Park JiYeon không hổ danh là giám đốc tiêu thụ, tửu lượng không phải bàn, cầm lấy một lấy một chai Chivas nhìn Park SoYeon nói "Thế nào, Park SoYeon, có dám uống thi với tôi không?" Vẻ mặt coi thường nhìn Park SoYeon, nếu là bình thường rất có thể Park SoYeon sẽ nể tình cấp bậc một chút, làm bộ từ chối, nhưng nảy giờ uống hết không biết bao nhiêu bia, men làm kích thích đầu óc, Park SoYeon liền nhảy lên phía trước nói "Ai sợ ai?

"Được! Vậy cô muốn uống thế nào?"
"Thuần ẩm!"

Park SoYeon không nói hai lời liền cầm chai Chivas rót vào một chiếc ly, chất lỏng chảy vào cổ họng như thiêu đốt, làm Park SoYeon hoa cả mắt, miễn cương cũng có thể đứng vững.
Nhìn Park JiYeon cũng uống cạn một ly, tình trang xem ra tốt hơn Park SoYeon rất nhiều, ít nhất vẫn còn có thể vui vẻ nói chuyện.

Hai người tôi một ly cô một ly, rất nhanh đã uống hết chai rượu. Dưới tác dụng của cồn, Park SoYeon cảm thấy cả người bay bổng, hai chân sắp không thể chống trụ thân thể của cô nữa, dựa vào chút ý thức cuối cùng, cảm giác được mình ngã nằm ở trên sô pha, nhìn trước mắt có thật nhiều bóng dáng lúc ẩn lúc hiện, đầu óc choáng váng, mắt nhắm lại chìm vào giấc ngủ.

Không biết ngủ bao lâu, mắt nặng nề mở ra, Park SoYeon nhìn chung quanh bốn phía, rõ ràng đây không phải là nhà trọ của cô. Ở đâu? Vì lúc say đầu óc ngu ra rất nhiều, làm cô không nhớ mình lúc đó xảy ra chuyện gì, Park SoYeon nằm ở trên giường lười động, một nửa bởi vì say rượu, nhưng chủ yếu là vì giường thật là mềm mại, còn hương thơm dễ chịu, nằm thật thoải mái a! Giường ngủ trong nhà trọ cũng chỉ là tấm ván cứng ngắc, không thoải mái chút nào.

Mở to mắt nằm một lát, rốt cục miễn cưỡng từ trên giường đứng lên, Park SoYeon theo bản năng nhìn qua quần áo mình một chút.

Hả! Không xem cũng biết chút nữa là mạng nhỏ của Park SoYeon cũng bị dọa chết. Cho dù rất say rượu nhưng Park SoYeon cũng nhớ rất rõ lúc đi pub uống rượu thì cô không có mặc đồ như thế này. Lúc này trên người chỉ mặc có một cái áo sơmi cùng quần đùi. Park SoYeon ngồi ở trên giường nghĩ nát óc cũng không nhớ rõ chuyện gì xảy ra sau khi cô và Park JiYeon uống say.

Đột nhiên nghe được ngoài cửa phòng có tiếng động, Park SoYeon rón rén ra mở cửa. Nhẹ nhàng mở ra cửa phòng, đem đầu ló ra ngoài, nhìn chung quanh bốn phía, bên ngoài là một gian phòng khách và phòng bếp, TV đang mở, nhưng không thấy người đâu, Park SoYeon ra ngoài tìm tòi một chút, mới phát hiện có một người đang ngồi trên sô pha màu trắng đọc sách, bởi vì người đó ngồi đưa lưng về phía cô nên Park SoYeon cũng không biết là ai.

"Vị kia...... Thật ngại cho tôi hỏi một chút." Lúc này Park SoYeon đã bước ra ngoài vừa gãi đầu vừa nhìn người kia nói.

"Tỉnh?" Người đó đột nhiên nói.

"Ân...... Ân, tỉnh." Dọa Park SoYeon giật mình, vội vàng đáp lại. Giọng nói này có vẻ quen thuộc, là ai đây? Đầu óc sau khi say thật là hỏng mất rồi.

"Đứng làm gì, ngồi đi." Người nọ tiếp tục nói

"Uhm, được, được." Park SoYeon lập tức đáp lời, đi đến sô pha ngồi xuống. Quay đầu nhìn người kia, vừa nhìn thấy thiếu chút nữa dọa Park SoYeon chết ngay tại chỗ.

Chỉ thấy Lee Qri mặc một chiếc áo sơ mi màu hồng nhạt cùng với quần short, đôi chân trắng nõn bại lộ trước mặt Park SoYeon. Park SoYeon liền cảm thấy đầu nóng lên, cảm giác lồng ngực có một cỗ nhiệt lưu hết sức căng thẳng...( kìm chế a ơi :D )

"Lee...... Lee tổng, cô như thế nào lại ở đây?" Park SoYeon lắp bắp rốt cục phun ra được vài chữ.

"Đây là nhà của tôi." Lee Qri ngẩng đầu nhìn Park SoYeon liếc mắt một cái nói.

Cái gì! Mình ở nhà Lee tổng? Ngao...... Giết chết tôi đi, say rượu như thế nào mà lại vào nhà núi băng này ngủ?. Park SoYeon lắc đầu liên tục.

Núi băng nhìn thấy biểu tình của Park SoYeon, ngũ quan vặn vẹo cùng một chỗ, mặt lúc hồng, lúc trắng , nàng nghĩ Park SoYeon say rượu nên như vậy liền hỏi "Còn đau đầu?"

Đột nhiên nghe được tiếng nói, làm Park SoYeon vội vàng ngẩng đầu lên nhìn núi băng, lúc này đầu tóc Park SoYeon rối như cái tổ chim, hơn nữa vẻ mặt ngư người vô tội, chợt nghe thấy "Xì" Băng tan rồi sao?. Nga...... Không, Lee Qri lại nở nụ cười, chuyện này quả thực so với nhìn thấy khủng long ở thế kỷ 21 còn lạ hơn.

Park SoYeon ập tức nhìn Lee Qri chầm chầm, vẫn không nhúc nhích. Nói thật núi băng cười rộ lên thật sự là đáng yêu nha. A? Sao mình có thể dùng từ đáng yêu để tả núi băng chứ, Park SoYeon cảm thấy núi băng hôm nay có chút không giống bình thường, nhìn kỹ thì ra là núi băng hôm nay không có trang điểm, gương mặt trắng nõn nhìn cô.

Lee Qri quơ quơ ngón trỏ trước mặt Park SoYeon nói "Này, tỉnh chưa ."

"A...... rồi......" Park SoYeon thật vất vả hoãn lại đây, xấu hổ trả lời.

"Cô đói bụng sao?"

"Uhm, có chút đói."

"Vậy cùng đi ăn tối đi" Lee Qri vừa nói vừa đứng lên.

------_-------


"Chuyến bay bị trễ giờ, làm nam nữ diễn viên không tới được, thật vất vả mới mời được Han Jae Lim, hắn đáp ứng hỗ trợ quay MV này, hiện tại diễn viên không có, thật sự là tức chết người mà"

Han Jae Lim là đạo diễn nổi tiếng trong nước, có thể mời hắn đến quay MV, khẳng định là Park JiYeon tốn không ít công phu, lúc này làm việc đã mệt lại gặp chuyện thế này, khó trách cô ấy lại nổi nóng .

"Như thế nào rồi, diễn viên còn chưa đến sao?" Lúc này Han Jae Lim đi tới hỏi.

"Là..., thật ngại quá anh Han, lãng phí thời gian của anh như vậy" Park JiYeon thật có lỗi nói "Hiện tại người còn tại sân bay Tokyo chưa lên máy bay được, phỏng chừng là đến đây muộn, xem ra kế hoạch hôm có thể bị hủy"

"Thời gian của tôi có hạn, cứ như vậy hủy kế hoạch, không giống như tác phong làm việc của cô" Han Jae Lim cười nhìn Park JiYeon nói.

"Ai, tôi cũng không muốn bỏ qua đâu, nhưng sự thật xảy ra trước mắt, không thừa nhận cũng không được" Park JiYeon hơi làm nũng nói.

"Không hẳn đâu, cô xem không phải có sẵn người sao, chúng ta có thể dùng ngay" Han Jae Lim ý vị thâm trường nói.

"Có sẵn người?" Park JiYeon không phản ánh kịp, nhìn quanh bốn phía, chỉ có: Lee Qri, Park SoYeon, Han Jae Lim cùng chính mình.

Park JiYeon nhìn Lee Qri cùng Park SoYeon đột nhiên nở nụ cười "Ha ha, đúng vậy Han Jae Lim, gừng càng già càng cay nha, uổng công tôi còn sốt ruột lâu như vậy" Park JiYeon vui vẻ cười lên.

Chuyện này ngoại trừ Han Jae Lim cùng Park JiYeon hiểu ra, đến phiên Lee Qri cùng Park SoYeon vẻ mặt hoàn toàn không hiểu .

Cuối cùng vẫn là Han Jae Lim nói "Nếu diễn viên đến không tới được, nhưng tôi lại đồng ý giúp Park SoYeon hỗ trợ quay MV này, không bằng chọn hai người đi" Han Jae Lim chỉ chỉ Lee Qri cùng Park SoYeon, đến diễn thay.

"Cái gì?!" Lee Qri cùng Park SoYeon đồng thời kêu lên "Ta sẽ không diễn trò!" Hai người lại một ngụm đồng thanh nói. Nói xong còn hướng đối phương nhìn thoáng qua.

"Đừng ngại, lần này tôi chuẩn bị máy quay tiêu cự dài, chính yếu là quay toàn bộ kết cấu của tiểu khu, những ngôi nhà xanh hài hòa, diễn viên chỉ để làm nổi bật chủ đề mà thôi, cho nên đối với diễn xuất không có yêu cầu, các người chỉ cần diễn giống như bình thường là được" Han Jae Lim một bên giải thích vừa nói nói.

"Đúng rồi, đúng rồi, Lee tổng cô cũng bỏ ra rất nhiều tâm tư trong tòa nhà này, có mv này quảng cáo, khẳng định sẽ tiêu thu được rất nhiều, cô muốn một ý tưởng hay như vậy lại bị quăng sọt rác hay sao" Park JiYeon chạy nhanh tới bên cạnh Lee Qri nói.

"Nhưng......" Lee Qri giống như có điểm động tâm, dù sao tòa nhà này chính nàng chuẩn bị thật lâu, sau đó lại quay đầu nhìn Park SoYeon.

"Các người không chê tôi diễn không hay là được rồi" Park SoYeon vội vàng nói. Tiêu thụ gần đây vẫn không tốt lắm, công ty muốn thừa dịp lần này bất đầu mở bán khu căn hộ dành cho người có thu nhập thấp, người lao động nghèo, không thể bởi vì chuyến bay đến trễ mà làm ảnh hưởng đến cả một dự án. Park SoYeon nghĩ, lần này coi như vì công ty làm chút việc đi.

"Vậy được rồi, chúng ta liền thử xem xem." Lee Qri mở miệng nói

"Tốt lắm, gọi stylist lại trang điểm cho họ một chút, Park JiYeon chủ yếu kịch bản vẫn là như cũ, cô thấy thế nào?" Han Jae Lim nhìn Park JiYeon nói.

"Tốt, tôi thấy cũng không thành vấn đề. Lee tổng, Park SoYeon đây là kịch bản của MV, rất đơn giản, hai người xem một chút, tôi cùng stylist và nhân viên trang điểm thảo luận một chút vấn đề." Park JiYeon nói xong liền đi vào trong.

"Được, tốt." Park SoYeon cầm lấy kịch bản gốc xem, nội dung đại khái rất đơn giản, chủ yếu nói về một cặp trai gái vừa tốt nghiệp đại học chuẩn bị kết hôn, chàng trai chọn nhà tân hôn nhưng cô gái không hài lòng, đang giận dỗi, sau đó thì chàng trai tìm được trung tâm địa óc QS này, cô gái nhìn cảm thấy rất vừa lòng, ôm hôn môi chàng trai.

Kịch bản rất đơn giản, đối với diễn viên mà nói khẳng định vô cùng dễ dàng, nhưng đối với Lee Qri cùng Park SoYeon, hai người không phải diễn viên, cho nên sẽ gặp trở ngại.

Đầu tiên, lúc tạo hình diễn viên, Park SoYeon vào vai chàng trai thì hoàn toàn không có vấn đề gì, vốn gương mặt của Park SoYeon đã có sáu phần nam tính, Han Jea Lim lại dùng góc quay từ xa, cho nên không cần sợ lộ. Han Jae Lim kêu Park SoYeon đi trước thay quần áo, nhìn nhân viên trang điểm và Lee Qri nói "Mang đồ trang sức của cô ấy đổi hết, tôi muốn là đồ trang sức thực trang nhã, thanh lịch một chút là được" Nhân viên trang điểm gật gật đầu, bắt đầu giúp Lee Qri hóa trang lại từ đầu.

Chỉ chốc lát sau Park SoYeon thay quần áo do Stylist chọn đi ra, áo sơ mi màu hồng cùng với quần jean sáng sủa, phối hợp hoàn mỹ, hơn nữa dáng người cân xứng làm Triển Phong càng tuấn tú.

"Tks...... Tks...... Tks, chàng trai trẻ! Thật đúng là nhờ ăn mặc nha, có thể biến hóa thành một người khác hẳn" Park JiYeon ở một bên trêu chọc nói.

Hứ! Trong lòng Park SoYeon âm thầm khó chịu. Lúc đó Lee Qri đã thay đổi quần áo và trang sức đi tới.

Omg! Đây là Lee Qri lúc trước sao, Lee Qri trước mặt vẻ mặt thanh thuần khả ái, như một cô bé mới bước vào đại học, mặc một chiếc áo sơ mi cùng màu với Park SoYeon, kết hợp với quần jean làm cho đường cong của Lee Qri càng thêm duyên dáng.

Park SoYeon ngơ ngác nhìn Lee Qri, Lee Qri bị triển phong có chút không được tự nhiên, trên mặt hiện lên một tia ửng đỏ, vội vàng mở miệng nói
"Chúng ta mau bắt đầu đi, lúc nảy đã lãng phí không ít thời gian"

Lúc này Han Jae Lim đi tới nói "Nên chụp một ít hình ngoại cảnh cùng với căn nhà, hai ngươi chỉ cần làm theo lời tôi nói là được, tự nhiên một chút"

"Được" Lee Qri cùng Park SoYeon cùng nhau nói.

Đoàn người đi vào cao ốc QS sắp khai trương, Han Jae Lim yêu cầu Lee Qri cùng Park SoYeon phải nắm tay nhau, làm cho người ta cảm giác là một cặp tình nhân yêu thương cuồng nhiệt.

Lee Qri vừa khoác tay Park SoYeon, Park SoYeon đã cảm nhận được một cỗ mùi hương thơm ngát truyền đến, làm cho người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái, hai người tay trong tay đi ở trên đường.

"Cắt!" Han Jae Lim kêu lên "Có cặp tình nhân nào đi với nhau mà cách xa như vậy không? Tay trong tay, mà đứng cách xa nhau thì nắm tay làm gì!" Han Jae Lim phi thường bất mãn nói.

Mặt Lee Qri và Park SoYeon cùng đỏ lên nhìn nhìn Han Jae Lim, lại nhìn đối phương, sau đó ngại ngùng đứng sát vào nhau.

Han Jae Lim chỉ vào Park SoYeon "Ôm lấy thắt lưng Lee tổng, kế sát vào, phải nhớ kỹ hiện tại cô ấy là bạn gái của cô, không phải lãnh đạo, hiểu chưa?"

A!...... Park SoYeon nhìn Han Jae Lim, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú đỏ lên như cà chua chín, làm cho người ta nhịn không được muốn nựng vài cái!

Nhanh chóng nghe theo hướng dẫn của Han Jae Lim, Park SoYeon khoát tay eo Lee Qri, đem cả người Lee Qri đều ôm vào trong ngực, lúc này Lee Qri giống như tiểu nữ sinh thẹn thùng, lẳng lặng nép vào trong lòng Park SoYeon, uy nghiêm của tổng tài hoàn toàn biến mất, đem tên gọi băng sơn tổng tài ném xa vạn dặm.

"Đúng, đúng rồi, cứ như vậy chậm rãi đi về phía trước đi" Han Jae Lim ở phía sau nói.

"Cắt, này đoạn ok. Hiện tại đến hoa viên nhỏ quay cảnh cô gái không thích phòng tân hôm do chàng trai chọn" Han Jae Lim nói.

Park SoYeon đã hô 'cắt', nhưng tay Park SoYeon vẫn còn lưu luyến trên eo Lee Qri, hiện tại Lee Qri đã không còn bình tĩnh và tỉnh táo giống như lúc xử lý công việc, cũng không có bày xích Park SoYeon ôm ấp, hai người cứ như vậy cùng nhau đi tới hoa viên. Cũng không để tâm phía sau còn có hai máy quay ẩn lặng lẽ đi theo họ. Kỳ thật Park JiYeon là sợ hai người sẽ không diễn, khi quay hình sẽ không tự nhiên, cho nên an bài máy quay ẩn ngầm quay lại những cảnh chân thực nhất.

"Tôi nói, hai người hiện tại có thể tách ra, kế tiếp sẽ là cảnh cô gái cùng chàng trai giận dỗi, các người không quên chứ" Han Jae Lim cười nói.
Khụ...... Hai người đột nhiên giống như điện giật nhảy ra, lần này trên mặt đúng là có chút buồn cười. Cũng may là lúc này cũng không có nhiều người, chỉ có Han Jae Lim cùng một nhân viên hoá trang, Park JiYeon có việc nên đã đi trước. Chủ yếu là do Han Jae Lim sợ có nhiều người sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc của Lee Qri cùng Park SoYeon, cho nên tận lực giảm bớt người bên cạnh.

Toàn bộ cảnh quay không cần đối thoại, cho nên đối với âm thanh cũng không có yêu cầu gì, lần quay này có vẻ thuận lợi, chỉ cần Lee Qri bĩu bĩu cái miệng nhỏ nhắn, mặt lộ vẻ không vui, còn Park SoYeon sẽ lúng túng dỗ dành, bộ dạng vò đầu bức tóc.

"Đúng, không sai không sai, giận dỗi như vậy là ok, bây giờ chúng ta sẽ vào căn hộ mẫu, quay cảnh cuối cùng khi hai người tìm được một căn hộ lý tưởn." Han Jae Lim vui vẻ nói

Bốn người đi vào căn phòng mẫu, Han Jae Lim muốn Lee Qri đứng ở trước cửa sổ phòng ngủ, Park SoYeon từ phía sau ôm Lee Qri, như là khe khẽ nói nhỏ, lại giống tình nhân liếc mắt đưa tình, sau đó Lee Qri xoay người ôm cổ Park SoYeon, Park SoYeon cúi đầu hôn lên môi Lee Qri.

"Cái gì...... Cái gì? Còn...... Còn có hôn môi?" Lee Qri nhìn chằm chằm Han Jae Lim khẩn trương hỏi.

"Sao, kịch bản gốc lúc trước viết như vậy, cô chỉ cần ôm cổ Park SoYeon, Park SoYeon hơi cúi thấp đầu một chút, tôi sẽ sử dụng hình ảnh mượn, làm cho khi nhìn vào giống như hai người đang hôn môi" Han Jae Lim nhìn Lee Qri giải thích rõ ràng.

Nghe Han Jae Lim nói xong, trong lòng Park SoYeon đột nhiên cảm thấy một trận thất vọng, thế nhưng hy vọng nụ hôn ấy có thể là sự thật...( ẻm muốn hôn ngta :D )

Bất quá hy vọng đến tột cùng thì vẫn là hy vọng, đến cuối cùng vẫn là không thành sự thực, nhưng ở thời khắc cuối cảnh quay khi hai tay Lee Qri vòng quanh cổ Park SoYeon, Park SoYeon không tự chủ được hô hấp ngừng lại, tim đập dồn dập giống như đánh trống, hai tay thực tự nhiên ôm sát thắt lưng Lee Qri, hai người liền như vậy nhìn nhau tình tứ, như là muốn xuyên thấu nhau, khóe môi Lee Qri ôn nhu vươn lên thành một vòng cung duyên dáng, Park SoYeon chậm rãi cúi đầu, lúc này Han Jae Lim không kêu cắt, Lee Qri nhìn thấy Park SoYeon cúi đầu xuống, không có trốn tránh, thực tự nhiên nhắm lại hai mắt, hai tay ôm cổ Park SoYeon hơi siết chặt, chờ đợi Park SoYeon hôn.

Ngay tại lúc dường như hai đôi môi sắp chạm vào nhau, Han Jae Lim vô duyên kêu một tiếng "Cắt" Ngang nhiên chia rẻ nụ hôn đầu tiên của họ...( đạo diễn a thật quá đág a..:'( )

Đột nhiên nghe được Han Jae Lim kêu 'cắt', hai người giật nảy mình, nhanh buông tay, lúc này biến thành hai quả cà chua chín.

"Tốt lắm, tốt lắm, chờ tôi về chỉnh sửa đoạn phim một chút sẽ đưa tới công ty" Han Jae Lim vừa lòng nhìn Lee Qri nói.

"Thật tốt, thật sự là phiền cho đạo diễn Han" Lee Qri khách khí đáp lại.

"Chúng tôi đi trước đây, còn có rất nhiều chuyện phải làm." Han Jae Lim vừa nói vừa dọn dẹp đạo cụ.

"Được, chúng ta đi đổi quần áo" Lee Qri nhìn Park SoYeon nói.

Đổi quần áo xong, Park SoYeo
cũng vừa dọn dẹp hoàn thành, vài người giúp Han Jae Lim đem đạo cụ lên xe sau. Sau đó ra về.

"Đã muộn, cô không cần quay lại công ty, trực tiếp về nhà là được" Lee Qri nói với Park SoYeon.

"Được, Lee tổng tôi về trước, bye"
"Ân, tạm biệt"

-----------_-----------

- Ai ship SoRi cho ý kiến nhé :D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com