Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 18

Sáng sớm tinh mơ , Ji Yeon khẽ cựa mình , chợt thấy có một gương mặt đang còn ngủ . Ji Yeon khẽ chạm nhẹ vào gương mặt đó rồi chuyển xuống đôi môi đang mím chặt :

- Hahm Eun Jung , cô yêu em!

Bỗng Eun Jung khẽ mở mắt :

- Bắt quả tang cô sờ mặt " trộm " em nha !

Eun Jung vừa mới mở mắt đã trêu chọc.

- Hứ!!!!

Ji Yeon đỏ mặt , rụt tay lại và ngồi dậy. Nhưng Eun Jung kéo tay lại , Ji Yeon chợt mất thăng bằng , ngã nhào vào người Eun Jung :

- Cô ngại gì hả?

Eun Jung cười.

- Buông cô ra !

Ji Yeon vùng dậy, Eun Jung thả tay Ji Yeon ra , cười nhẹ nhàng . Ji Yeon đi làm vệ sinh cá nhân xong , ra ngoài thì thấy Eun Jung vẫn nằm trên giường , đi tới gần thì thấy Eun Jung lại ngủ , Ji Yeon thở dài , lay nhẹ Eun Jung :

- Nè , tới giờ đi học rồi , dậy đi!

Ji Yeon nhẹ giọng.

- Chút đi mà , 5 phút thôi!

Eun Jung giơ năm ngón tay lên .

- Không năm phút gì hết , dậy nào !

Ji Yeon kéo tay Eun Jung.

- Ưmmmmmmmm

Eun Jung luyến tiếc rời khỏi chiếc giường. Ji Yeon bật cười khi nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Eun Jung khi rời khỏi chiếc giường .

Eun Jung làm vệ sinh cá nhân xong , cùng Ji Yeon đến trường . Vừa vào đến , Joo Mi đã nhào ra ôm lấy cánh tay của Eun Jung :

- Jung a~~~ , đi ăn sáng với tớ nha!

- Buông ra!!!

Eun Jung lạnh lùng gạt tay.

- Đi ăn với tớ đi , tớ khao ha !

Joo Mi vẫn ôm khư khư cánh tay của Eun Jung.

- Em cứ đi đi , cô vào trước !

Ji Yeon dù buồn nhưng vẫn cố bình tĩnh.

- Không đi đâu hết

Eun Jung nói với Joo Mi rồi kéo tay Ji Yeon đi. Joo Mi phía sau lưng nở một nụ cười hiểm . Đang đi thì Ji Yeon chợt nói :

- SAo vậy , em làm vậy lỡ người ta hiểu lầm em rồi sao?

- Vậy cô muốn thấy người mình yêu đi ăn vui vẻ với người khác hả?

Eun Jung quay qua nhìn Ji Yeon bằng ánh mắt vô cùng nhẹ nhàng.

- Không , chỉ là cô ........

- Thôi , dù sao em cảm thấy Joo Mi phiền phức lắm , với lại em cũng không muốn đi chung với cô ta , chỉ muốn đi chung với thiên thần xinh đẹp của em thôi a~~

Eun Jung mỉm cười.

- Hay quá ha , giỏi nịnh nhỉ?

Ji Yeon đánh nhẹ vào vai Eun Jung.

- Thôi , em vào lớp đây , chút gặp lại nhá vợ của chồng .Moaaa ...

Eun Jung hôn lên má của Ji Yeon rồi bỏ chạy , Ji Yeon đứng đó đỏ mặt nhưng cười vì hạnh động trẻ con đó . Vừa vào lớp thì Eun Jung thấy So Yeon và Qri đang đợi :

- Jung , sao hôm qua đến giờ chị gọi em không trả lời , làm chị tưởng em có chuyện gì không hà!

So Yeon nói lèo một hơi .

- Em xin lỗi , tại điện thoại em hết pin .

Eun Jung gãi đầu.

- Hồi tối em ở đâu?

- Em ở nhà của thiên thần ạ!

- Ủa , cô ấy bị gì nữa hử ?

Qri hỏi.

- Không có , cô ấy không có bị gì đâu.

Eun Jung cười cười.

- Vậy mà làm chị cứ tưởng ,sao không biết mượn điện thoại gọi cho chị hả?

- Tại ..... em quên chứ bộ !

Eun Jung mặt cúi xuống đất.

Reng..........reng...........reng.

Giờ vào học rồi lại đến giờ tan học . Eun Jung ra ngoài chỗ giữ xe chờ Ji Yeon :

- Cô à !!!

Eun Jung vẫy tay. Ji Yeon nhìn thấy Eun Jung liền mỉm cười :

- Chờ lâu chưa ?

Ji Yeon đi tới.

- Mới ra hà !

Eun Jung cười tươi.

- Về nào!

Ji Yeon dắt xe ra rồi cả hai cùng đi ra khỏi cổng :

- Em về nha !

Eun Jung hôn lên má Ji Yeon , mỉm cười.

- Kỳ quá a~~~

Ji Yeon lấy tay sờ lên má , đỏ mặt.

- Chồng về nha vợ!

Nói rồi Eun Jung lên xe , Ji Yeon cũng chạy xe về nhà .

Suốt một tuần trôi qua , Eun Jung cứ bị Joo Mi làm phiền , hết đi ăn rồi lại đi chơi , Eun Jung bực mình nhưng lại chẳng nói gì :

- Eun Jung à , hôm nay là sinh nhật của tớ , cậu đến nhà tớ chơi cho vui nha !

Joo Mi ôm cánh tay Eun Jung.

- Tối nay tôi bận rồi , xin lỗi.

Eun Jung gạt tay.

- Nhưng mà sinh nhật của tớ mà , cậu đi đi .

Joo Mi làm điệu bộ nũng nịu , lay lay cánh tay Eun Jung.

- Tôi đã nói không là không mà , sao cô phiền quá vậy ?

Eun Jung nhăn mặt. Vừa lúc đó Ji Yeon cũng từ phòng giáo viên đi ra , Eun Jung giựt tay ra rồi đi về phía của Ji Yeon :

- Đi ăn với em nha!

Eun Jung cười tươi .

- Thôi , cô còn nhiều việc lắm , để sau ha!

Ji Yeon trả lời nhẹ nhàng .

- Ừm , không sau đâu , nhưng mà cô không ăn sẽ mất sức đó nha!

- Chút cô ăn!

- Nhớ nhá!

Eun Jung nhéo mũi Ji Yeon. Ji Yeon cười cười rồi đi vào văn phòng, Eun Jung cũng trở về lớp của mình .

Đến giờ ra về , Eun Jung đứng đợi hoài mà không thấy Ji Yeon ra . Chạy vào văn phòng thì thấy Ji Yeon vẫn còn ngồi đó làm việc . Có lẽ Ji Yeon đang tập trung nên không biết Eun Jung đã vào ngồi sau lưng từ lúc nào.

- LÀm việc chăm chỉ dữ ta!

Eun Jung từ phía sau nói.

- Hết hồn !!!

Ji Yeon giật mình quay ra sau.

- Cô làm việc mà quên luôn em ha !

Eun Jung giở giọng trẻ con.

- Tại ngày mai là nộp hồ sơ cho trường rồi nên hôm nay cô phải làm gấp.

Nói rồi Ji Yeon tiếp tục nhìn vào màn hình .

- Có cần em giúp gì không ?

Eun Jung chòm lên áp sát mặt với Ji Yeon .

- Thôi ... thôi khỏi , em ngồi yên đó ....là được rồi!

Ji Yeon mặt đỏ lên.

- Em sẽ ngồi đợi!

NÓi rồi Eun Jung ngồi xuống ghế . Gần 19H tối Ji Yeon vẫn chưa làm việc xong , Eun Jung đi tới:

- Còn nhiều không cô?

- Cũng ít ....... Ủa , nãy giờ em vẫn ở đây hả , cô tưởng em về rồi chứ ?

Ji Yeon ngạc nhiên khi thấy Eun Jung vẫn ở đó.

- Ngốc quá , ai lại để người mình yêu ở một mình chứ hả?

Eun Jung nhéo lên mũi Ji Yeon .

- Nhưng mà còn nhiều không , hay cô chỉ em làm đi , em đánh máy tính lẹ lắm !

Eun Jung cười.

- Thôi , em về nhà đi , kẻo cả nhà lại lo bây giờ!

- Thôi , chỉ muốn ở đây với vợ thôi a~~~

Eun Jung chu chu mỏ.

- Không về là giận à nha!

Ji Yeon chơi trò giận .

- Thôi Thôi mà , cho em ở với cô đi , nha nha nha nha nha !

Eun Jung làm vẻ mặt tội nghiệp.

- Bây giờ có về không thì bảo?

Ji Yeon lườm Eun Jung.

- Ấy ấy , về về mà , cô cất cái ánh mắt đó đi nha !

Eun Jung cười cười.

- Vậy tốt!

Ji Yeon cười rồi tiếp tục nhìn vào màn hình . Eun Jung đi đến cạnh bên Ji Yeon , nhẹ đặt một nụ hôn lên trán rồi nói :

- Em về nha , cô cũng về sớm đó , về nhà nhớ gọi điện cho em !

Eun Jung mỉm cười rồi xách cặp đi về . Ji Yeon ngây người rồi chợt trên môi nở một nụ cười .

Eun Jung về nhà , tắm rửa ăn cơm xong xuôi thì đi lên phòng ngồi . Đợi đến 20:30 mà không thấy Ji Yeon gọi điên , Eun Jung đành gọi cho Ji Yeon.

- Alo

- Cô về nhà chưa?

- Rồi , cô về rồi

- Vậy sao cô không gọi cho em?

- Ấy chết , cô quên , cho cô xin lỗi!

Ji Yeon cười.

- Thôi , cô về nhà là được rồi , nhớ ăn gì rồi hãy ngủ nha !

Eun Jung nói giọng nhẹ nhàng.

- Ừ , cô biết rồi

Nói rồi Ji Yeon ngắt máy. Thật ra Ji Yeon có về nhà đâu . Ji Yeon lại tiếp tục nhìn vào màn hình .

21:30 , Ji Yeon khẽ liếc nhìn đồng hồ thì thấy đã trễ , nên nhanh chóng dọn đồ đạc đi về , Nhưng Ji Yeon cảm nhận được có cái gì đó , như đang theo dõi mình . Chợt Ji Yeon rùng mình : " không lẽ có ma , phải về sớm mới được " . Ji Yeon cố gắng bước đi thật nhanh nhưng vẫn có cảm giác đó , ra lấy xe thì chợt có một giọng nói .

- Cô chưa về sao ?

So Yeon ở đâu xuất hiện

- Á~~~~~~

Ji Yeon hét lên.

- Cô

So Yeon nắm lấy tay của Ji Yeon.

- So.......So Yeon.... là em hả ?

Ji Yeon khẽ mở mắt ra.

- Chứ ai vô đây ?

So Yeon cười cười.

- Nhưng sao em ở đây , tối thế cơ mà ?

Ji Yeon nói giọng vẫn run run.

- À , em vào đây lấy dùm Qri quyển tập để quên .

So Yeon nói giọng bình thản .

- Mà cô đi đâu đây vậy?

- Cô mới làm xong hồ sơ cho trường .... à mà em đừng cho Eun Jung biết nha , kẻo em ấy giận thì mệt lắm.

- Sao vậy?

- Tại cô nói là cô về nhà rồi.......nhưng bây giờ lại .....

Ji Yeon ấp úng.

- Thôi được rồi , em sẽ giữ bí mật . Chúng ta về thôi.

- Nhưng mà em đi bộ hả ?

Ji Yeon nhìn xung quanh như tìm xe của So Yeon.

- Em đi bộ

So Yeon bình thảnh trả lời .

- Vậy leo lên đi , cô chở em về.

Đi được một đoạn thì Ji Yeon chợt nhớ ra , nêu như chở So Yeon về nhà thì bị Eun Jung thấy , nên Ji Yeon nói :

- So Yeon, hồi em chạy xe của cô về nha , nếu như cô chở em về thì Eun Jung sẽ thấy.

- Nhưng Eun Jung hỏi xe cô ở đâu ra thì sao?

- Ờ ha !!!

- Thôi , tới nhà cô thì cứ để em tự đi bộ về.

Ji Yeon dừng trước con hẻm , So Yeon chào Ji Yeon rồi đi bộ về :

- Em về nha, cô về đi , cảm ơn cô.

So Yeon cười nhẹ.

- Vậy em về nha!

Ji Yeon cười rồi chạy vào hẻm. Ji Yeon đang chạy thì có một nhóm người chặn lại , Ji Yeon dừng xe lại :

- Các người muốn gì?

Ji Yeon hỏi giọng lạnh.

- Nghe nói cô em giựt người yêu của cô chủ chúng tôi đúng chứ ?

Một tên tóc đỏ nói.

- Tôi không có , làm ơn tránh đường !

Ji Yeon nhăn mặt.

- Khoan đã , cô em trả lời bọn anh cái đã .

Tên tóc đỏ sờ má Ji Yeon . Ji Yeon tát tên tóc đỏ rồi rồ ga chạy thật nhanh về nhà . Khi Ji Yeon vào nhà , nhớ lại lời nói của tên tóc đỏ : " Nghe nói cô em giựt người yêu của cô chủ chúng tôi đúng chứ " thì Ji Yeon cảm thấy hơi lạ , người yêu?. Đang vòng do thì chợt Ji Yeon nhớ lại :

- Đúng rồi , là Eun Jung.

Ji Yeon hét lên. Nhưng Ji Yeon cũng suy nghĩ lại , Eun Jung không thể nào lăng nhăng hay đào hoa, suy nghĩ nát óc cũng không ra là ai , Ji Yeon thôi không nghĩ ngợi nữa . Tắm rửa rồi đi ngủ .

Sáng mai vào trường, Ji Yeon chạm mặt Joo Mi:

- SAo rồi , hôm qua chắc cô hoảng sợ lắm chứ gì?

Joo Mi nhếch mép.

- Cái gì , hôm qua?

Ji Yeon nhăn mặt và nhớ lại chuyện tối hôm qua.

- Phải , cô hoảng sợ lắm đúng không , cô khôn hồn thì tránh xa Eun Jung của tôi ra đi!

- Tránh xa?? em cần phải tránh xa Eun Jung thì đúng hơn . Còn chuyện hôm qua , xin lỗi nhưng cho dù em có làm gì đi nữa thì cũng không làm tôi sợ!

Ji Yeon nói rồi lạnh lùng bỏ đi, Joo Mi tức điên lên , hét lớn :

- Rồi cô xem , tôi sẽ khiến cho cô nếm mùi , đụng đến Kim Joo Mi thì chỉ có chết !

Joo Mi hét lên trong tức giận. Ji Yeon chẳng nói gì mà vẫn bước đi . Eun Jung vào trường , đi ngang qua phòng giáo viên thì gặp Ji Yeon đang ngồi ở đó :

- Hey , cô làm xong chưa?

Eun Jung choàng tay qua cổ Ji Yeon.

- Em ở đâu ra vậy ??

Ji Yeom giật mình quay qua

- Mới trên trời rớt xuống á !

Eun Jung trêu.

- Vậy xuống đây để làm gì hả?

Ji Yeon cũng cười , trêu chọc.

- Xuống để chinh phục trái tim băng giá của thiên thần Park Ji Yeon!

Eun Jung nhoẻn miệng cười.

- Hay quá ha , dẻo miệng.

Ji Yeon đánh nhẹ vai Eun Jung.

- Thôi , em về lớp đây , chiều nay gặp ha , bái bai vợ yêu . Moaaaa....

Eun Jung hôn nhẹ lên trán rồi đi về lớp . Trong khi đó Ji Yeon cứ mãi nghĩ về câu nói lúc sáng của Joo Mi , nhưng Ji Yeon thôi không suy nghĩ nữa .

Đến giờ về , Ji Yeon và Eun Jung đang trên đường về . Vừa quẹo vào đường hẻm nhà Ji Yeon thì nhóm người hôm qua lại chặn đường :

- Đứng lại!!!

Tên tóc đỏ hôm qua lại nói

- Các người là ai , muốn gì???

Eun Jung lạnh lùng hỏi.

- TAo chỉ mún con nhỏ ngồi sau lưng của mày thôi !

Tên tóc đỏ chỉ tay vào Ji Yeon.

- Vậy bước qua tao đi !

Eun Jung xuống xe , cười khẩy .

- Tao không đôi co với mày, cô chủ chỉ muốn con nhỏ ngồi phía sau của mày thôi

- Tao cũng không đôi co

- Nếu vậy thì đừng có trách tao .

Tên tóc đỏ nhào đến Eun Jung. Eun Jung kịp né và đạp vào lưng tên tóc đỏ đó . Những tên còn lại thấy đồng bọn bị đánh liền xông lên . Ji Yeon nhảy xuống xe và đá một tên định đánh lén sau lưng Eun Jung. Đột nhiên có một người trong số đó rút con dao ra, do Eun Jung vừa chặn được tên này thì tên khác lại ào đến nên Eun Jung không để ý , tên đó lao về phía sau của Eun Jung nhưng Ji Yeon đã thấy được và .......................

- Ji Yeon...Ji Yeon, cô đừng bị gì nhé , em xin cô mà , cô phải cố lên , làm ơn ......

Eun Jung nói giong run run khi Ji Yeon đang được đưa đến phòng cấp cứu.

- Xin lỗi , em không được vào trong đâu nha.

Một nữ y tá nói với Eun Jung rồi đóng của lại. Eun Jung ngồi bên ngoài không ngừng cầu nguyện ,nhìn thấy chữ màu xanh vẫn đang hiện lên , Eun Jung như muốn phát hỏa mà bay vào trong . Một lúc lâu , cả gia đình hai bên đều có mặt tại bệnh viện ,có cả Qri theo cùng:

- Eun Jung! Ji Yeon sao rồi con?

Mẹ Park hoảng hốt , hỏi giọng run run.

- DẠ , cô ấy đang trong phòng cấp cứu ạ !

Eun Jung trả lời nhìn vào phòng , giọng nói đã lạc đi. Cả nhà ngồi chờ đợi . 1 tiếng .... 2 tiếng ..... chợt cánh cửa mở ra :

- Sao rồi bác sĩ , con gái tôi như thế nào , nó ổn chứ?

Mẹ Park nói trong tiếng nấc

- Vết thương tuy không sâu, nhưng nếu đưa đến chậm trễ thì có lẽ cô ấy sẽ mất mạng.

- Vậy bây giờ con tôi đã ổn rồi hả bắc sĩ?

- Vâng , còn bây giờ thì mời người nhà của bệnh nhân làm thủ tục nhập viện ạ

- Tôi sẽ đi ạ

Hyo Joon nói . Ji Yeon được đưa vào phòng hồi sức , mẹ Park cứ ngồi ở đó , ba khuyên mãi mới chịu về nghỉ ngơi :

- Eun Jung, em ở lại chăm sóc Ji Yeon nhé , anh và các bác về trước .

Hyo Joon vỗ nhẹ vai Eun Jung.

- Vâng ạ !

Eun Jung trả lời giọng yếu ớt. Khi mọi người đã về hết , chỉ còn Eun Jung ngồi đó , tay nắm lấy tay của Ji Yeon , thì thầm :

- Ji Yeon à , em xin cô , tỉnh lại đi!!

Rồi một giọt- hai giọt- ba giọt-.... nước mắt rơi xuống bàn tay của Ji Yeon ...........................



******

**

*

Haizzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com