Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 19

06:26 AM

- Jung à , về thay đồ rồi đi học nè

So Yeon lay lay tay Eun Jung.

- Chị hả ?

Eun Jung dụi mắt:

- Ji Yeon sao rồi chị ?

Eun Jung chợt nhớ lại . Eun Jung nhìn lên giường thì Ji Yeon vẫn nằm đó ,So Yeon nói :

- Em về nhà thay đồ rồi đi học đi , chiều nay vào thăm tiếp nha!

- Em không đi học đâu , em xin nghỉ hôm nay được chứ?

- Không được , nếu như cô ấy thấy em không chịu nghe lời thì em nghĩ cô ấy sẽ vui à ?

So Yeon cố gắng năn nỉ Eun Jung. Eun Jung đành ngậm ngùi đi về .

Eun Jung vào trường bằng một gương mặt vô cảm . Vào lớp ngồi học , Eun Jung cứ úp mặt xuống bàn , So Yeon và Qri cho dù có cố bắt chuyện nhưng Eun Jung vẫn ngồi im , không trả lời.

Reng........reng.........reng...........

Tiếng chuông vừa vang lên thì Eun Jung đã chạy về . Chạy một mạch vào bệnh viện, cánh cửa mở ra chỉ thấy mẹ Park ngồi đó , Eun Jung bước vào , chào nhẹ mẹ Park.

- Con tới rồi hả?

Mẹ Park nói giọng như lạc đi.

- Vâng ạ ......tình hình vẫn chưa có gì tiến triển sao ạ?

- Chưa con à

Mẹ Park lắc đầu buồn bã

- Thôi con ở đây với nó nhé, ta về nhà một chút!

- Vâng ạ.

Eun Jung ngồi xuống cạnh Ji Yeon , đan tay mình vào tay Ji Yeon :

- Dậy đi mà , cô ngủ lâu quá sẽ thành con heo đó !

Eun Jung giọng đã run run.

-...........................

- Làm ơn đi mà , cô tỉnh lại đi , có được không............. ?

-..........................

Eun Jung cứ ngồi đó nhìn Ji Yeon . Bỗng nhiên Eun Jung cảm thấy trên bàn tay mình có cái gì đó cử động .....................

- Bác sĩ , bác sĩ !!!!!

Eun Jung mừng rỡ khi Ji Yeon có dấu hiệu tỉnh lại .

......................................................

- Cô ấy hiện không sao rồi ,nghỉ ngơi vài ngày là có thể xuất viện!

- Cảm ơn bác sĩ ạ !

Ba mẹ Park mừng rỡ .

- Ji Yeon à !!! Con thấy sao rồi?

Ba Park hỏi , giọng âu yếm.

- Con đỡ nhiều rồi ạ .

Ji Yeon mỉm cười nhẹ nhàng.

- Con không bị gì là may rồi.

Mẹ Park chợt nói.

- Dạ , con cảm ơn vì đã lo lắng cho con ạ.

- Thôi chúng ta về nhà đi , để cho cháu nó nghỉ ngơi !

Ba Hahm nói. Cả nhà về hết , chỉ còn lại Ji Yeon và Eun Jung trong phòng :

- Cô thấy đỡ chưa , còn đau không ?

Eun Jung nhẹ nhàng hỏi .

- Cô đỡ rồi , mà bộ em có một bộ từ hôm qua tới giờ đó hả?

Ji Yeon nhìn từ trên người Eun Jung nhìn xuống.

- Ừm , mặc từ hôm qua đến giờ , hồi sáng mặc như thế này đi học luôn.

Eun Jung trêu chọc.

- Thật á??

Ji Yeon tròn mắt ngạc nhiên . Eun Jung cười sặc sụa với gương mặt vô cũng trẻ con kia:

- Cô nghĩ em ở dơ đến vậy à??

Eun Jung vẫn cười lớn .

- Giám chọc hả , giận luôn.

Ji Yeon giả vờ xoay qua chỗ khác .

- Thôi mà , không chọc cô nữa , cho em xin lỗi nha!

Eun Jung làm vẻ mặt cún con.

- Hông!

Ji Yeon trả lời không thèm nhìn Eun Jung.

- Xin lỗi a~~~~~

Eun Jung lay lay tay Ji Yeon.

Cốc .......cốc ..............cốc

- MỜi vào ạ !

Tiếng Ji Yeon nói vọng ra.

- Em khỏe chưa hả khủng long con, anh có mua cháo cho em này.

Hyo Joon cười dịu dàng.

- DẠ , em không sao.

Ji Yeon mỉm cười .

- Anh ơi , giúp em đi a~~~

Eun Jung giả bộ làm mặt mếu với Hyo Joon.

- Chuyện gì vậy Eun Jung???

- Khủng long con của anh á,........giận em rồi kìa !

Eun Jung chỉ chỉ Ji Yeon đang ngồi trên giường bệnh.

- SAo giận vậy?

- Em lỡ chọc giận , nên..............

- Thôi , thôi , chuyện của hai người thì tự mà giải quyết , anh đi đây , mẹ bảo anh đem cháo vào cho em , nhưng anh bận rồi . Anh đi nhé , em rể.

Hyo Joon cười với Eun Jung bằng một nụ cười đầy ẩn ý .Trong khi đó , Eun Jung đang há hốc mồm thì Ji Yeon lên tiếng :

- Nè , bộ đang tơ tưởng con nào mà đơ người vậy?

- Không , không , làm gì có con nào , có mình cô là đủ rồi.

Eun Jung cười gãi đầu.

- Đổ cháo ra dùm cô .

Ji Yeon chỉ chỉ bịch cháo nóng trên bàn. Eun Jung ngoan ngoãn làm theo mà không nói một lời nào :

- Rồi nè !!

Eun Jung bưng tô cháo đến trước mặt Ji Yeon. Vì Ji Yeon mới vừa khâu vết thương lại xong nên chưa thể cử động vùng eo nhiều , Ji Yeon mặt nhăn nhó :

- Cô có sao không , hay để em đút cho ăn nha !

Eun Jung lo lắng hỏi .

- Không cần cô........ưm ......

Đột nhiên phần bị thương đau nhói lên.

- Thấy chưa , thôi em đút cho ăn.

Eun Jung đút cho Ji Yeon ăn, nhìn cái đôi môi lúc há ra rồi đóng lại ,thật là chỉ muốn cắn cho một cái . Eun Jung đang mãi nhìn thì Ji Yeon lên tiếng:

- Eun Jung a~~, cô muốn uống nước!

Ji Yeon chỉ chỉ . Eun Jung đi lấy nước cho Ji Yeon . Ji Yeon tu hết một ly nước rồi đưa lại ly nước cho Eun Jung :

- Cô ăn nhiều vậy mà sao không thấy mập ta??

Eun Jung lắc đầu trêu chọc.

- Kệ tui , tui ốm nhưng dễ thương !

Ji Yeon trề môi.

- Ờm , dễ thương .

Eun Jung cười cười. Cứ thế , Ji Yeon và Eun Jung ngồi nói chuyện với nhau rất vui vẻ , ở bên ngoài có hai con người muốn vào lắm nhưng không được :

- So a~~~ , mình đứng ở đây hoài luôn hử ?

Qri hỏi vừa nhìn vào phòng.

- Haiz, thôi về Ri ơi , So thấy như thế này chắc tới mai tụi mình cũng chưa được vào đâu .

Ở trong phòng , Eun Jung trêu chọc :

- Người gì mà dữ quá a~~~

- Kệ tui đi , tui dữ mà cũng có người yêu.

Ji Yeon cũng không vừa mà đáp trả.

- Ờm , ai ngốc mà yêu vậy?

Eun Jung tiến sát lại gần Ji Yeon.

- Ai ngốc tự biết!

- Ai ngốc vậy ta?

- Thì là...........

Chưa để Ji Yeon nói hết, Eun Jung đã đặt môi mình lên đôi môi màu đỏ đó :

- Em thật ngốc khi yêu cô đó,Ji Yeon!

Buổi chiều hôm đó , gió vẫn xào xạc , hoàng hôn cũng dần buông xuống và trong một phòng bệnh lại đầy ấp yêu thương ............................

****

***

**

*
Tui muốn ngưng fic một thời gian... :(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com