Chap 24
Một màn đêm mịt , phía trước măt cậu là một cánh cửa đầy ánh sáng , đó là lối ra và cũng là nơi có ánh sáng duy nhất . Chỉ có cậu đứng đây một mình , rồi một dáng người từ từ đi tiến về phía cậu , gượng mặt đó dần xuất hiện.... Đó là anh ! Anh thật sự tỏa sáng trong bóng tối , sù có là ai , như thế nào thì cũng rất tuyệt , ít nhất thì trong mắt cậu thì anh như vậy ...............
- Đi cùng anh nhé !! Chỉ có 2 chúng ta thôi !!! - Anh nở một nụ cười
- Nhưng còn mọi người ..... - cậu ngạc nhiên
- Họ sẽ làm tốt .... - Anh nắm lấy tay cậu
- Không .... em muốn ở lại đây , đừng đi đâu hết anh nha !!! - Cậu nắm chặt tay anh , từng lời từng chữ cậu nói ra đều là lời thỉnh cầu tha thiết
- ....... Anh xin lỗi !!! - Ngay lập tức anh bụt tắt đi nụ cười , buông tay cậu ra rồi quay lưng bước đi
- Gege .... gege ... gege .... - cậu hoảng sợ cố gắng gọi anh , chân thì không thể nào nhấc lên được , nhưng đáp lại cậu chỉ là tiếng bước chân vang vọng , nặng nề kia của anh rồi ....................... anh biến mất trong cánh cửa kia ......
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- Gege !!! - Cậu giật mình tỉnh dậy
- Ah .... thì ra là mơ - cậu thở phào nhẹ nhỏm
Rồi cậu đưa tay sang bên cạnh tìm anh nhưng ... trống rỗng .... không lẽ anh .... Ngồi bật dậy , lập tức chạy ra ngoài phòng khách tìm anh đến nỗi quên mang dép ... nhưng chẳng thấy ai , chạy tìm kiếm khắp nàh , rồi ánh mắt cậu chợt dừng lại ở cửa sổ , thì ra anh đang ngồi ở ngoài ban công , nhưng bây giờ là mấy giờ mà anh chưa ngủ ? Đưa mắt nhìn lên dồng hồ .... 1 giờ sáng .... Nhẹ nhàng hết mức có thể , cậu bước tới phía sau anh .... lại hút thuốc , nhiệt độ ở Hàn Quốc bây giờ là 10 độ C nhưng anh chỉ mặc mỗi chiếc áo phông và áo khoác len mòng bên ngoài , thật là khiến cho người ta lo lắng . Làm khói trắng bay ra từ miệng thêm sự tỉnh lặng của thành phố vào ban đêm khiến anh trông thật cô đơn , cứ mỗi lần có chuyện buồn là anh lại ra đây
- Nhìn đủ rồi .... ZiTao~ - anh đột nhiên lên tiếng
- Anh .... sao anh biết là em ? Anh có mắt sau lưng à ??- cậu ngạc nhiên , chạy đến trước mặt anh
- Mùi nước hoa ... lại xịt nước hoa của anh ... chỉ có em mới dám - anh bật cười , uống một ngụm bia
- Ahh ... bị phát hiện rồi ... - cậu nhăn mặt mè nheo
- Em không lạnh sao ?? MẶc mỗi cái áo này chạy ra đây !! - anh dựt dựt cái áo của cậu
- Lạnh chết đi được !!! - Bây giờ cậu mới nhận ra , liền ngồi lên đùi , ôm chặt lấy anh
- Vào trong đi !! Người em lạnh hết rồi !! - Anh lo lắng , xoa xoa lưng cậu , đặt lên vai cậu một nụ hôn
- Em biết rồi nhưng mà ......
- Vào trong đi rồi nói !!! - anh ngắt lời cậu
- Em biết rồi nhưng mà anh hãy tống khứ cái mùi thuốc lá đó đi !! Thật khó chịu !!! - Cậu lé lưỡi xong rồi chạy thẳng vào trong phòng
Sau khi đánh răng , làm vệ sinh xong anh bước ra thì thấy cậu chưa ngủ mà ngồi trên giường bó gối chờ anh .
- Sao em chưa ngủ ?? - Anh lo lắng
- Em muốn hỏi một chuyện !! - Cậu cẩn thận leo xuống giường bước tới trước mặt anh
- Sao tếh ?? Chuyện gì ??? - anh mỉm cười
- Gege ... có bỏ em đi không ??? - Cậu vòng tay qua cổ anh
- ........... - Kris dừng động tác lau tóc mình ngay lập tức
- Sao thế ?? - Cậu thật vọng , gần như khóc đến nơi
- Em thức dậy chỉ muốn hỏi câu này thoi 6a2 ?? - anh ngạc nhiên
- Không phải !! Tại vì ...
- Tất nhiên là không rồi !! Em ở đây thì anh đi đâu ..... - anh mỉm cười hôn lên môi , ngắt lời cậu
- Thật không ??? Tại sao ?? - Cậu chớp chớp mắt nhìn anh
- Là vậy thôi !!! - Anh mỉm cười
- Nói đi ...... - cậu nũng nịu , cả người cậu chỉ cách người anh 1mm , người thì ngọ nguậy , không chịu đứng yên
- Tao !!! Đừng đùa nữa ..... Đi ngủ thôi !!! - anh kìm nén tránh đi
- Trả lời em đi !!! - Cậu kéo tay anh lại
- Em muốn anh trả lời sao ??? - anh thở dài rồi mỉm cười một cách gian manh
- ừm .... - chắc chắn
- Vì em ... là ..... của ..... anh - mỗi một chữ anh tiến một bước khiến cho cậu bối rối mà bước lùi theo
- Anh ..... Ah .... - Cậu ngã ra giường
- Đã nói là đừng đùa rồi !!! - Anh bước lên giường , túm lấy tay cậu , ghim cậu xuống giường
- Mình phải đi ngủ mà ... ngày mai ..... - giọng cậu run run
- Ngày mai không phải luyện tập , cũng không có lịch trình ...... - anh mỉm cười , giọng nói trầm , ma mị đó khiến cho cậu có chút rùng mình
Dứt lời, anh hôn lên đôi môi đỏ hồng kia, quét lưỡi qua một lần, cảm nhận được sự run rẩy vì bối rối của Tao
- Sao thế ?? KHông phải lần đầu mà .... đừng căng thẳng .... - anh mỉm cười thì thầm vào tai cậu , rồi quần áo của cậu và nhanh chóng bị anh cởi bỏ quăng vào một xó nào đó
- Ah .. Ge .... ge - cậu rên rỉ khi anh bất ngờ túm lấy cậu bé của cậu , xoa năn nó
Người cậu căng cứng lên , tay thì ôm chặt lấy anh , miệng thì cứ thốt ra những từ đầy khoái cảm kia .
- Ahhhh .... - anh vuốt mạnh cậu bé , khiến cho Tao ra đầy tay anh
- Tốt lắm ..... - cậu mỉm cười thì thầm
Nói xong anh cúi xuống mút mát ở xượng quai xanh của cậu , sau đó là 2 nụ hồng nhấp nhô kia rồi ....
- Kris ... dừng lại .. ahh - cậu thét lên khi anh ngậm toàn bộ cậu bé của cậu vào miệng
- Ahh ... Ưm ... ahhh .... - Kris chuyển động lên xuống , khiến cho Tao đạt đến khoái cảm tận cùng , sau đó bắn toàn bộ vào miệng anh , kris nuốt không xót một giọt nào
Người Tao bủn rủn , không còn chút sức lực , đây không phải lần đầu cậu làm chuyện này với anh nhưng mỗi lần xảy ra là một cảm giác mới lạ
- Thế nào ?? Vui không ?? Thoải mái không ?? Bây giờ tới lượt anh !! - Anh thì thầm vào tai cậu khiến cho cậu rùng mình
- Arghhhh ... - anh tiến cậu bé của mình vào bên trong cậu , nhưng mới vào được phân nữa thì cậu đã nhăn mặt , bấu chặt bắp tay của anh
- Không sao đâu !! Thả lỏng nào !!! - vừa nói xong anh đâm thẳng vào trong
- Ahhhh !! - cậu đau đớn hét lên
- Sẽ hết đâu ngay thôi !!! - Anh cúi xuống chiếm lấy môi câu , đưa lưỡi vào khuấy động bên trong
Đợi cho cậu quen dần , anh đưa đẩy nhẹ nhàng sau đó nhanh dần lên , cả căn phòng tràn ngập mùi dục vọng , những tiếng khoái cảm liên tục phát ra .
- Ahhh - Sau một hồi mây mưa với nhau , mấy trận liền thì cậu không còn một chút sức lực nào , 2 người cùng ra cùng lúc , anh nằm ngả sang một bên , mỉm cười nhìn gấu trúc nhỏ của anh đang kiệt sức thở hổn hển , mồ hôi lấm tấm , trông cậu thật quyến rũ
- Ngủ ngon !! - Anh kéo cậu gối đầu lên tay anh , rồi dịu dàng đặt một nụ hôn lên môi cậu , ôm cậu trong lòng , rồi 2 người chìm trong giấc ngủ cho tới sáng mai ......
9 giờ sáng
Ting Tong .......... Tong Ting Ting ..... Tông ....
- Ưm ... Ai vậy ??? - Luhan khó chịu , rúc người trong lòng Sehun
- Ra mở cửa đi !!! - Kai mệt mỏi kéo chăn che mặt lại , hét lên , mong là có ai nghe mà ra mở cửa
- Haiz ..... - D.O cố thức dậy vì không thể nào chịu nổi tiếng chuông cử và tiếng phàn nàn của các xóm giềng phòng bên cạnh
Ting Tong ...........
- Ra ngay !!! - D.O quát lên một tiếng
.... Cạch .... vừa mở cửa ra , xuất hiện trước mặt cậu là BoNa , kế bên là một người phụ nữ trung niên , có gương mặt rất xinh đẹp , trông rất quý phái
- Xin chào ạ !! - dù không biết là ai nhưng trước hết là phải chào
- Oppa !! Chào buổi sáng !!! - cô bé vẫy tay
- Chào em ... sao em lên được trên đây ?? - D.O ngạc nhiên
- Em nhờ anh quản lí của mấy anh !! À ... đây là mẹ em - cô bé vui vẻ
- Ah ... Xin chào ạ !!! - D.O cúi người tận 90 độ
- Chào cháu !! - Bà ấy mỉm cười
- Oppa !! Anh em đâu ?? - BoNa nhìn xung quanh tìm kiếm
- Hình như anh ấy chưa dậy , để anh vào gọi !!! Mời bác vào ạ !! - D.O lễ phép
..... Cạch ... Đùng .......
- Này hyung !!! - D.O xông thẳng vào phòng
- Yah !! Sao không gõ cửa ??? - Anh giật mình tỉnh dậy , xấu hổ lấy chăn che người lại , hậu quả đêm qua là đồ của anh và cậu không biết đã bay đi đâu nên đành lấy chăn che thân lại
- Có quan trọng không ?? Mẹ anh ngoài đó kìa !!! - D.O lo lắng
- Thật á ?? Không thể nào !! - Anh ngạc nhiên
- Ra nhanh lên !! - Nói rồi D.O quay lưng bỏ ra ngoài
- Haiz ..... Mom ...- anh chỉ còn việc thở dài
.................................................. .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com