Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

12 // hồng hạc

lucas x jungwoo

Hồi nhỏ, cậu bé Wong Yukhei được một ai đó tặng cho vài hạt giống cây lạ. Giống hoa hồng hạc đến từ vùng đất Brazil cách cả nửa địa cầu.

Cậu bé đem trồng nó, ngày ngày chăm sóc tử tế, nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa. Và rồi cây cũng nở hoa.

Lấp lánh màu hồng, báu vật vô giá của cậu bé Yukhei.





Mùi cafe thơm nồng, đăng đắng, mùi bột mùi bơ cùng đường nướng chín trong lò thành mùi bánh thơm ngọt ấm áp, thoảng qua chút mùi thơm nhạt của xịt phòng. Tiệm cafe của Jungwoo, nơi chốn dừng chân quen thuộc của Lucas vào một ngày đẹp trời.

Mọi thứ bắt đầu bằng một câu nói "Đi mua bánh mì mammoth cho anh!" của Jaehyun, và mọi chuyện kéo dài tới bây giờ.

Chà, hãy nhìn mà xem. Hôm nay có sự xuất hiện của những lọ mứt hoa quả mới toanh, và cũng có nghĩa là những chiếc bánh mứt sẽ thống lĩnh kệ bánh ngày hôm nay, thật tuyệt.

Lucas nghiêng đầu nhìn Jungwoo tỉ mẩn xếp những chiếc bánh vào kệ, chậm rãi và cẩn thận. Anh như tỏa sáng lấp lánh dưới ánh đèn vàng mịn, và dường như những chiếc bánh quy bơ mứt dưới tay anh cũng trở thành những viên ngọc lấp lánh.

Và cậu chợt nhớ đến chậu cây hồng hạc cũ xưa của mình.





"Lucas, muộn rồi đấy! Anh sắp đóng cửa tới nơi và tách cafe của em vẫn còn kìa." Giọng nói của anh cằn nhằn bên tai, và ô thay, như là bơ đào đường mật ngọt lịm như những cái bánh chính tay anh làm. Phải chăng anh chính là bơ đào đường mật hóa thân thành?

"Haha, em mải ngắm nhìn đường phố và quên mất. Đi thôi."

Cậu bật cười và một cách tự nhiên, khoác lấy vai anh, và một cách cố ý, kéo anh sát vào lòng. Cậu thừa nhận mình đang thả thính anh, nhưng mà này, không phải anh cũng dụ dỗ cậu qua những sự mềm mại và ngọt ngào của bản thân mình hay sao? Huề cả làng thôi.

"Được rồi, ta đi thôi." Anh kéo cao cổ áo lại và bắt đầu nép mình vào cậu vì trời hơi lạnh. Dù sao người anh nhỏ hơn cậu, và người cậu thì lại ấm muốn chết.

Rặt một đôi chim cu khiến người khác ghen tỵ đỏ mắt. Và cậu thì khôn khéo quàng tay lên eo anh, với một thứ lý do "cho anh đỡ lạnh" củ chuối và đầy ngờ vực.

Đáng yêu và mềm mại nhất trên đời này, lấp lánh như báu vật vô giá. Cậu từng ngờ vực trước lòng mình, và phải giả vờ rằng như có bạn gái, nhưng thất bại. Trái tim của cậu chỉ đập mạnh trước sự ngọt ngào của Jungwoo.

Nhưng mà anh lại là một kẻ ngốc. Kẻ ngốc mà Lucas yêu nhất.

Những xúc cảm dịu ngọt và tinh tế vuốt ve lên trái tim cháy bỏng và nhiệt huyết của chàng trai trẻ, dỗ ngọt nó mỗi ngày. Giống như là cách cậu năm xưa chăm sóc cái cây báu vật của mình vậy.

Lucas yêu Jungwoo. Tiếc thay có vẻ như anh đang yêu một gã ngốc chết tiệt khác thì phải. Nên cậu sợ phải nói ra tấm lòng mình, và sau đó mọi thứ sẽ không còn tốt đẹp nữa.

"Lucas, em nói xem." Jungwoo ngẩng đầu lên nhìn người em trai cao hơn mình gần nửa cái đầu, cười ngây ngô. "Nếu em thích ai đó, em có muốn cho người ấy biết không?"

"Có đó, nhưng mà." Cậu vuốt vuốt tóc, ngả người về phía anh, cười khẽ. "Em sợ."

"Em sợ cái gì?"

"Em sợ bị từ chối."

Thằng này sợ nhất là bị anh từ chối, anh có biết không?

Mà chắc là không rồi.

Lucas thầm nghĩ trong đầu và tự cười nhạo lên bản thân mình. Chắc gì anh ấy đã thích được mày cơ chứ.

"Nhưng mà nếu em không nói, thì người ta cũng đâu có biết. Cơ hội sẽ vuột mất và em sẽ không bao giờ có thể nắm bắt được nó nữa."

Jungwoo thở dài, và câu này chính là anh tự nói với mình.

"Vậy ư? Anh nghĩ vậy thật sao?"

"Ừ, anh không muốn hối hận, về bất cứ thứ gì mình đã không làm."

Anh hít một hơi sâu, gom góp lấy từng mảnh vụn của lòng dũng cảm trong mình, và thở ra. Không để cho Lucas kịp đáp lời, anh đã nhào tới và vụng về ép môi mình lên môi cậu.

Mắt anh nhắm chặt vì lo lắng, cho nên không thể thấy vẻ mặt bàng hoàng và sự vui mừng tới sững sờ lóe lên trong mắt của cậu.

Và khi cậu còn đang đờ người ra, anh đã vội vàng tách ra, rồi bỏ chạy. Chỉ kịp quẳng lại một câu nói đầy ngại ngùng ở sau lưng.

"Anh thích em, anh xin lỗi."

Nụ hôn nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước, nhưng để lại ấn tượng rất đậm trong tâm trí cậu. Tinh tế và ngọt ngào muốn xỉu.

Anh ấy nói thích mình.

Anh ấy nói thích mình?

Anh ấy nói thích mình kìa!?

KIM JUNGWOO VỪA NÓI THÍCH LUCAS KÌA!?

THẬT KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC!!!

Lucas sững sờ ra và như khuỵu ngã khi biết anh thích mình, và thậm chí là còn hôn lên cả môi mình nữa. Giấc mơ hóa thành sự thật, như là hạt giống nhỏ năm ấy đâm chồi nảy lộc ra hoa.

Ôi chao là những xúc cảm trên cả tuyệt vời. Tim cậu đập thình thịch như đánh trống, và như có ai đó xoa dịu đi những nhức nhối đáng ghét nơi con tim yếu mềm.

Nhưng mà Jungwoo lại như con thỏ chạy trốn mất rồi. Phải mau bắt lại ngay thôi.





Để nhớ lại cái kết năm đó xem nào.

Chậu cây đầu tiên đã trưởng thành và nở rất nhiều hoa này. Màu hồng ngọt ngào lấp lánh.

Chắc phải đem tặng cho anh một chậu mới được, để anh biết mình cũng lấp lánh và tinh tế như thế này. Và quan trọng nhất, là báu vật vô giá của Lucas.

Hoa đã nở hồng trên những nẻo đường mật, và bắt đầu dẫn lối cho những trái tim về.





hoa hồng hạc - flamingo plant/jacobinia: cảm xúc tinh tế, sự lấp lánh

<< À à mình tính up chap mới từ hồm sinh nhật Haechan cơ mà hư máy xong lười quá giờ mới up nè huhu (';ω;')

Vậy là lại xong một turn nữa rồi nè và mình xin thông báo là mình sẽ nghỉ update fic vì thi cử, và cho tới ngày đầu tháng 7 mình mới thi xong á huhu- ヽ(;▽;)ノ Tạm chia tay một tháng thôi-

CHÚC MÌNH THI TỐT ĐI MẤY BẠN ƠI KHÔNG LÀ ĐÓNG TIỀN HỌC LẠI SML Á HUHU VÀ CHÚC CÁC BẠN/CÁC EM 2K THI TỐT LUÔN NHA NHA NHA /tính chúc cả 2k3 á nhưng mà qua mất thi cử rồi còn đâu-/

Ngoài ra nếu thích các bạn có thể động viên tinh thần èo uột của mình bằng cách cảm nhận về fic nè hihi màybé mình sẽ có động lực hơn hẳn đó (٭°̧̧̧꒳°̧̧̧٭) 

Đặc biệt thân tặng quả chap ngã cây này cho SaruYouichi vì cuối cùng vợ pà cũng lên sàn trong cái fic này và chúc pà thi tốt í hí hí hí ily \(○^ω^○)/

CUỐI CÙNG THÌ YÊU TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ҉*\( 'ω' )/*҉   >>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com