Chương 11
Thật kì lạ.
Vốn dĩ lần này cũng chỉ là một nhiệm vụ trong những nhiệm vụ mà cô thường hay làm. Đây cũng chỉ là một nhiệm vụ bình thường, nhưng sao cô lại cảm thấy khó chịu như thế này.
Cô đã từng gặp qua không biết bao nhiêu loại người trong các băng đảng xã hội đen, nhưng lần này thật khác quá. Bọn này quá ngốc, ngốc đến mức không thể tả được. Sau cái ngày đầu tiên mà cô chiến đấu bên bọn họ, chẳng hiểu sao bọn chúng bắt đầu sùng bái cô một cách vô tội vạ. Suốt ngày cứ đại tỷ, đại tỷ lải nhải miết bên tai. Kẻ thì mồi thuốc cho, kẻ thì xoa bóp cho, kẻ thì mua đồ ăn cho, mệt đến phát chết được. Mặc cho những lời phàn nàn cay độc của cô, bọn họ vẫn cứ làm phiền cô như thế mỗi ngày. Và cứ thế, những ngày tháng có thể được gọi là êm đềm của một cảnh sát như cô trong băng đảng xã hội đen này cứ thế trôi qua. Cho đến một hôm, cô chợt nhận ra rằng bản thân dường như đã quá sa đà vào việc được sống trong sự quan tâm như thế.
Và cô sực nhớ lại nhiệm vụ của mình.
Sực nhớ rằng, bản thân không có quyền có được một cuộc sống yên bình như thế.
Bối rối giữa những mâu thuẫn xảy ra trong tâm trí, cô đã bỏ đi. Biến mất cho đến khi định tâm lại và có thể tiếp tục nhiệm vụ của mình. Một tháng sau, Jellal chuyển đến, và cho dù cô vẫn còn ngập ngừng, cuộc họp bắt buộc cô phải quay về nơi đó. Bị ép buộc sao? Không. Cô nhận ra rằng mình phải dứt khoát. Đối với cô, nhiệm vụ là trên hết, không gì hơn thế nữa. Thế nên mặc cho những do dự hỗn loạn ở trong lòng, cô kiềm chặt chiếc mặt nạ của mình trên mặt và bước về nơi đó.
- Đại tỷ. Chúc mừng sinh nhật!
Đồng tử cô giãn to khi nhìn vẻ mặt tươi rói của họ lúc đưa cô món quà sinh nhật cùng lời chúc nghiêm trang đến tức cười của một lũ vốn chỉ là những gã lưu manh đầu đường xó chợ. Gì đây? Sinh nhật sao? Nhưng đó chỉ là sinh nhật giả thôi mà . . .
Bàn tay cô do dự cầm lấy món quà và bất giác nở một nụ cười mà cô chưa bao giờ để lộ nó khi ở đây. Cô biết mình đã quá sơ hở, cô cũng không hiểu sao bản thân lại làm thế. Có thể là vì cô muốn cảm ơn họ thật lòng dù chỉ một lần, hoặc cũng có thể là cô hiểu rằng đây là lần cuối cùng mà họ có thể cười với cô như thế.
Mở đôi mắt một lần nữa, cô chuẩn bị bước vào một canh bạc mà có lẽ, dù thắng hay thua, kẻ chịu tổn thương nhiều nhất vẫn là bản thân cô.
Khói thuốc nghi ngút trong căn phòng kín trên tầng cao nhất của tòa biệt thự được xây dựng kín đáo. Hàng mi dày khẽ chớp, đôi ngươi thâm thúy quan sát nhất cử nhất động của kẻ trước mặt. Rodel, một trong những kẻ đứng đầu đường dây buôn ma túy của đế chế Alvarez, nước láng giềng của Fiore.
Canh đúng một khoảng thời gian thích hợp, đủ chín muồi cho những gì sắp diễn ra. Chẳng ai ngờ chỉ một cái nhấn nhẹ lên chiếc khuyên tai của cô sẽ khiến cục diện trong vài giờ tới thay đổi hoàn toàn
Phiên giao dịch bắt đầu.
Chiến dịch bắt đầu.
- Xin chào, rất hân hạnh được gặp, ngài Rodel !
Jose đứng lên khi thấy đối tác quan trọng của mình bước vào, vội vã đi lại bắt tay chào hỏi. Tên kia trông cảnh này coi như cũng chẳng lạ gì, vui vẻ bắt tay xã giao lại
- Chào ngài Jose, tôi lấy làm hân hạnh khi được ngài đây đề nghị hợp tác.
- Không dám. Vậy, chúng ta ngồi vào để tiện bàn tiếp chứ?
Rodel vừa ngồi vào vị trí đối diện với Jose trên chiếc bàn bầu dục đã lướt ánh mắt qua hầu hết những cận vệ của Jose có mặt trong căn phòng này và dừng lại ở chỗ Serina. Không như Jose, hắn là một kẻ lão luyện trong thế giới ngầm, và hắn chưa từng tin vào bất cứ thứ gì ngoại trừ đôi mắt của mình. Cách đi đứng, ăn nói, vết chai tay, . . . hắn có thể đoán ra từng loại người dựa vào những đặc điểm nhỏ nhặt, nhưng riêng kẻ trước mặt lại khiến hắn vô cùng thắc mắc. Cô ta trang điểm lòe loẹt, cách hành xử trông như một đàn chị giang hồ, vết chai sạn trên tay và các vết thương do đánh đấm nhiều, cơ thể mảnh khảnh nhưng lại toát ra một khí lực khiến kẻ khác phải e dè, và đôi mắt của cô ta, ánh nhìn của cô ta khiến hắn cho dù không muốn nhưng cũng phải thừa nhận rằng gáy hắn đang rợn cả lên. Cô gái này . . .
- Ngài Rodel? - Thấy hắn ngây ra, Jose gặng hỏi, rồi liếc nhìn theo ánh mắt của hắn mà cười khẩy - À, giới thiệu với ngài, đây là trợ lý đắc lực của tôi, Serina.
- Ồ
Rodel nhìn Jose rồi lại chuyển ánh mắt về phía cô, môi hắn khẽ nhếch lên và gật đầu chào, Serina thấy thế cũng chào lại, đôi mày cô khẽ chau.
Chết thật, hắn để ý cô rồi.
20 phút trong căn phòng vẫn trôi qua trong yên bình. Cả hai tên vẫn đang say sưa bàn bạc, tuy nhiên vẫn có chút khó chịu khi tên Rodel kia vừa ra vẻ như bàn việc công, lại vừa không ngừng quan sát động tĩnh của cô. Dù không biểu hiện ra mặt, nhưng cô chắc chắn rằng hắn đang nghi ngờ mình. Với kinh nghiệm bao nhiêu năm nay của mình, cô chắc rằng kẻ có thể "thấu" được cô chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, và xui xẻo thay hôm nay cô lại gặp kẻ có thể đếm trên đầu ngón tay đó.
- Nhân tiện thì, tiểu thư Serina, chẳng hay cô đến từ đâu vậy?
Tới rồi. Màn tra hỏi.
- Tôi không nghĩ ngài Rodel đây lại hứng thú với một kẻ không đáng lưu tâm như tôi
Ứng xử một cách chuyên nghiệp, cô đáp lại lời hắn một cách bình tĩnh nhất có thể. Dù sao đây cũng là một trong những tình huống mà cô gặp thường xuyên, nếu không xử lý tốt thì sao có thể tự gọi mình là dân pro được nữa chứ. Rodel thấy cách xử sự của cô không khỏi hài lòng, thế mới đúng là thú vị, nếu cô bối rối ngay lúc đó thì hắn đã có thể chắc rằng cô là một nhân vật không cần phải để ý đến và bắn chết cô ngay tại chỗ rồi.
- Ồ không. Ta rất có hứng thú là đằng khác. Cô . . . - Hắn chống tay lên bàn, tựa cằm lên và nheo mắt nhìn cô vẻ dò xét - Gia nhập Phantom Lord được bao lâu rồi?
- Gần một năm ạ
- Ồ, chỉ mới một năm mà đã có thể chiếm được sự tin tưởng của lão đại như vậy, hẳn là năng lực của cô rất tốt.
Giọng hắn đều đều vang lên và nhìn cô với đôi mắt gần như muốn nuốt chửng mọi thứ. Thứ sức mạnh áp đảo này khiến cả Jose cũng phải cảm thấy nao núng. Loki đứng phía sau gần như thần kinh căng hết cả lên, lòng thấp thỏm lo sợ thay cho cô. Chẳng bù với kẻ không liên quan là anh, Serina mỉm cười, cúi nhẹ đầu
- Anh quá khen rồi ạ.
- Được rồi được rồi, dò hỏi thế cũng đủ rồi. - Jose cuối cùng cũng lên tiếng phá tan bầu không khí lúc này - Nhưng mà Rodel, dù anh có lôi kéo cỡ nào, cũng đừng mong tôi giao cô ấy cho anh nhé, cô ấy là lá bài chủ lực của chúng tôi đấy.
Jose nói, đồng thời vỗ vai cô cười tự hào. Cô thì lại gần như thở phào, ít nhất sự ngu ngốc của tên này cũng coi như trợ giúp được cho cô một chút.
- Ồ, tiếc thật, bị anh nhìn thấu ý đồ rồi - Rodel nói, nhún vai cười xòa, tuựa người ào lưng ghế một cách bình thản - Vậy, chúng ta bàn tiếp công việc chứ?
- Dĩ nhiên.
Trán Loki đã giãn ra bớt phần nào, bên kia đầu dây của chiếc bông tai mà Serina đang mang, Erza cũng cảm thấy bớt căng thẳng. Mặc dù những việc như thế này xảy ra thường xuyên đi nữa, cô vẫn không thể không cảm thấy lo cho cô em gái mà cô xem như ruột thịt của mình. Jellal quan sát nét mặt Erza, anh nhắm mắt, vỗ vai cô thì thầm.
- Yên tâm đi, cô bé ấy là dân chuyên nghiệp mà.
Erza nhìn anh một hồi, rồi cũng gật đầu. Cũng phải nhỉ. Lo lắng là một chuyện, nhưng tin vào em ấy cũng là bổn phận của một người chị như cô.
Thời gian trôi qua trên chiếc đồng hồ đếm ngược của cô cho đến khi nó điểm còn đúng 10 phút, đôi mắt Serina khẽ nheo lại.
Tới lúc rồi.
Trong im lặng, những bước đi chuyên nghiệp lặng lẽ tiến vào căn biệt thự không chút tiếng động, trong chớp mắt đã khiến hàng phòng vệ chặt chẽ bên ngoài biệt thự im thin thít. Trong phòng, cô cũng tương đối đoán được bước đi của họ, chỉ còn là vấn đề thời gia. . .
- Nhân tiện, Jose-san, ngài không cảm thấy lạ quá à? - Rodel bất chợt thốt nên một câu khiến mọi suy nghĩ của cô dừng hẳn
- Ý ngài là sao? - Jose thắc mắc. Rodel nhếch mép
- Hôm nay chúng ta đang làm một cuộc giao dịch mang tính chất như thế nào, chắc ngài đây hiểu rõ. Nếu thành công, hậu quả đối với phe cảnh sát sẽ vô cùng khôn lường. Vậy, chúng sẽ để yên cho cuộc giao dịch này hoàn thành một cách bình yên như thế này à? - Hắn nói, gương mặt hắn hiện lên vẻ bình thản nhưng lại thâm tàn thấy rõ
- Tôi nhớ tôi đã từng đảm bảo với ngài rằng chuyện này không hề rò rỉ đến tai cảnh sát. - Jose đáp, mày hắn chau lại
- Ngài chắc chứ? - Rodel nheo mắt nhìn Jose
- Vâng!
- Ta hỏi lại một lần nữa, ngài chắc chứ?
Không thay đổi giọng nói, hắn nhấn lại một lần nữa, nhưng lần này lại khiến Jose cảm thấy có chút quan ngại khi trả lời. Những mối nghi ngờ bắt đầu xuất hiện trong đầu hắn. Rodel nói đúng, cuộc giao dịch này phải nói là một mối đe dọa lớn đến toàn thành phố Magnolia nếu thành công. Vả lại, hắn - kẻ cầm đầu băng đảng Mafia khét tiếng nhất nhì vùng này và Rodel - một tay trùm buôn ma túy của Đế chế láng giềng, hai cái đầu có giá trị này tụ họp ở đây không phải là một cơ hội quá sức phù hợp để ra tay ư? Và một điều quan trọng nữa, sở cảnh sát ở thành phố này, không phải là sở nào khác, mà lại chính là Fairy Tail. Vậy thì thông tin có thể dễ dàng không trót lọt được ư?
- Chuyện đó . . . - Jose đổ mồ hôi
- Đúng là không chắc thật - Ngay lúc này, Serina lên tiếng, Jose lập tức quay phắt lại nhìn cô
- Cô nói gì thế Serina? Không phải cô đã bảo là thông tin sẽ không bị rò rỉ sao? Vậy tại sao bây giờ cô-
- Bình tĩnh nào lão đại. - Serina nói - Đúng là tôi đã bảo vậy, nhưng tôi vẫn không chắc chắn. Bởi vì anh nghĩ xem, kẻ mà chúng ta đang nói tới là Fairy Tail đấy.
- Có nghĩa là, bây giờ, có thể chúng ta đã bị bao vây rồi - Rodel tiếp lời, rồi liếc sang nhìn cô.
Khôn ngoan lắm.
Cô đã biết chắc rằng hắn sẽ lái chuyện thông tin giả này sang cô, nên cô đã chặn đứng hắn trước khi bị nghi ngờ. Cô gái này quả thật không thể xem thường.
Jose và những tên đàn em của hắn hiện đang chìm trong hoảng loạn.
- Làm sao giờ Serina?! - Jose nắm chặt lấy vai Serina, mồ hôi hắn vã như tắm - Cô có cách nào không? Cô nhất định sẽ có cách đúng không?
Không như mong đợi từ vẻ mặt hoảng sợ ấy, cô gạt tay hắn ra với một câu trả lời lạnh lẽo và khuôn mặt không chút biểu cảm
- Tôi rất lấy làm tiếc, lão đại, chúng ta cùng đường rồi.
- Hồ~~~ - Một tiếng thốt lên thích thú từ phía Rodel, hắn nhìn cô, nhếch mép - Việc gì khiến cô chắc chắn rằng chúng ta đang cùng đường thế? Serina? Tôi nhớ chúng ta đang bàn về khả năng sẽ có mai phục thôi mà?
Bình tĩnh đến lạ thường, cô liếc sang hắn, không nói gì. Đến lúc này, Jenna mới lên tiếng
- Chờ đã. Biểu hiện nãy giờ của cô vô cùng bất thường đấy Serina - Ả đứng dậy, đi lại chỗ cô với ánh mắt dò xét. - Cô đang giấu giếm điều gì à?
Jenna vốn chờ dịp này đã lâu. Từ lúc cô vừa bước vào trong Phantom Lord, ả đã chẳng ưa gì cô rồi. Thậm chí cô còn cướp luôn cả Loki của ả, và chiếm cả sự tin tưởng của Jose. Ả chợt nhận ra rằng cô đe dọa đến vị trí của ả như thế nào nếu cô ta xúi giục Loki mưu phản. Thế nên bây lâu nay ả luôn tìm cách để đá cô ra khỏi đây, ai mà ngờ cơ hội đó lại đến bất ngờ như thế này cơ chứ?
Loki tặc lưỡi. Mọi chuyện bắt đầu đi theo chiều hướng xấu rồi. Chỉ một mình anh, chắc chắn không có cách nào cứu thoát được cô trong tình cảnh này, dù cho lũ cảnh sát có đến bây giờ đi chăng nữa.
Không khí hoảng loạn lúc nãy bất chợt lắng xuống. Cả căn phòng chuyển ánh nhìn về phía Serina, một ánh nhìn đầy sợ hãi và nghi hoặc.
Chẳng ai để ý cuối góc phòng, một tên vệ sĩ khẽ nhếch một nụ cười đắc thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com