Chap 43: Trung Lập (Hiện Giờ)
Ai đó đang gõ cửa phòng Izuku.
Cậu khẽ rên rỉ, đẩy người ngồi dậy và loạng choạng bước ra cửa. Eri dường như vẫn còn đang ngủ – cũng dễ hiểu, vì con bé chắc hẳn chưa từng ra ngoài nơi có đám đông lớn như vậy trước đây – và cậu không muốn người đã quyết định gõ cửa phòng cậu sớm thế này đánh thức con bé.
Một cách chao đảo, cậu mở tung cửa ra, luồn một tay qua mái tóc hơi xoăn của mình và dựa vào khung cửa với một cái ngáp.
"Tớ... đến không đúng lúc à?"
Izuku chớp mắt, lờ mờ nhận ra Yaoyorozu đang đứng trước mặt mình.
"...Không. Cậu cần gì sao?"
Cô gái tóc đen do dự trong phút chốc, rồi mắt cô đanh lại một cách quyết tâm.
"Tớ muốn cảm ơn cậu vì những ý tưởng mà cậu đưa, và vì đã đánh giá cao tớ. Tớ hứa sẽ sống đúng theo quan điểm của cậu về tớ, và tớ sẽ rất cảm kích nếu đôi khi cậu có thể chơi shoji hay cờ vua với tớ." Cô cúi đầu, và cậu nhướng mày lên, tỉnh táo hơn đôi chút trước bài phát biểu kỳ quặc của bạn cùng lớp.
"Được thôi. Nhưng không cần phải cúi đầu đâu." Cậu nói, lúng túng ra hiệu cho bạn cùng lớp mình đứng thẳng lên. Cô mỉm cười, trông nhẹ nhõm trước lời của cậu trong khi đứng thẳng dậy.
"Còn nữa, um, Jirou và tớ có hơi lo lắng về Uraraka. Cậu ấy đã ở lì trong phòng kể từ Villain Day..."
Cậu nhóc tóc xanh thở dài trong lòng, nhớ lại tiếng hét xung trận của Uraraka trước khi cô ấy đấm vào quai hàm cậu.
'Trả Deku thật lại đây', hử?
Chà, đây là con người thật của cậu. Nắng ấm và cầu vồng là một cơ chế phòng vệ, và cậu đã phát mệt với việc giả vờ nó không phải như vậy. Nếu đó là tất cả những gì Uraraka muốn ở cậu, thì tình bạn của họ tốt nhất nên kết thúc ở đây. Cậu đã học được một cách khó khăn để nhìn thấy red flag ở 'bạn bè' của mình, và Uraraka vừa dựng lên một cái to đùng.
"Tớ không thực sự biết làm sao để giúp cậu ấy cả." Cậu nhún vai, sau đó đứng thẳng dậy. "Nhân tiện, tớ muốn bàn với cậu về chiến thuật của cậu trong Villain Day. Đặt bẫy cả tòa nhà đó thật là sáng suốt! Tớ đã rất khó khăn mới có thể vượt qua chúng mà không báo động cho cậu rằng tớ ở đó."
"Thật sao? Tớ tưởng nó làm tớ thiếu linh hoạt trong việc di chuyển, nhưng tớ đã rất vui khi có được dịp nghĩ ra những cái bẫy mới mà tớ muốn thử."
"Ừ nó làm cậu thiếu linh hoạt trong việc di chuyển, nhưng về mặt chiến thuật, nó khá là vững chắc, đặc biệt là khi xét đến quirk của cậu. Ở ngoài không gian trống trãi sẽ khiến cậu gặp bất lợi rất lớn trước những quirk thiên về công kích hơn. Cậu loại được nhiều người hơn bằng cách để bẫy của cậu làm việc giúp cậu."
"Cảm ơn, Midoriya. Nói về tính cơ động, tớ đã nhìn thấy thiết bị mà cậu đã sử dụng hoạt động, và tớ đang tự hỏi không biết cậu có thể kể cho tớ về nó và nó đến từ đâu không? Nó trông có chút quen thuộc, nhưng tớ không thể nói chắc là từ đâu. Còn nữa! Làm thế nào mà cậu có thể thở ra lửa được vậy?" Cô hỏi, sự phấn khích làm cho đôi mắt tối màu của cô sáng lên.
"Ô, thiết bị đó là từ Attack on Titan! Đó là một anime thời tiền quirk mà tớ nghĩ tớ sẽ giới thiệu cho cậu vào lúc nào đó. Thiết bị đó thực ra khá thô sơ, nhưng Hatsume đã tinh chỉnh nó sau khi tớ gửi cô ấy bản thiết kế từ trong phim. Còn về thực sự sử dụng nó, cậu sẽ cần rất nhiều luyện tập và sức mạnh cốt lõi, cũng như một vị trí khá thường xuyên ở khu vực đô thị để có thể sử dụng nó trong công việc anh hùng tương lai của cậu, nhưng tớ khuyên cậu nên thử nó trước khi bỏ cuộc. Về chuyện thở ra lửa thì, đó cũng là một bất ngờ đối với tớ..."
Cậu nhăn mặt khi nhớ lại lúc Hatsume chộp lấy lưỡi mình.
"Ừ thì, nó là một bất ngờ thú vị, nhưng cô ấy đã ngẫu hứng xỏ lưỡi cho tớ, và tớ không biết làm thế nào để tháo nó ra, vậy nên tớ phải dính với nó trong tương lai gần."
Yaoyorozu nhướng mày, vẻ thích thú ánh lên trong mắt.
"Nghe cực kỳ hợp với tính cách của Hatsume. Tuy nhiên, nếu nó thực sự cần thiết phải xỏ lưỡi, thì tớ sẽ né nó ra. Cha mẹ tớ sẽ lên cơn đau tim nếu tớ đi xỏ khuyên dưới bất kỳ hình thức nào." Cô đưa tay lên che nụ cười.
Cậu mỉm cười với cô.
Cô ấy cũng không đến nỗi tệ.
---
"Ba, chúng ta có thể dùng trứng cho bữa sáng không?" Eri hỏi khi cậu kéo dây kéo sau lưng váy của nó. Con bé có vẻ thích chúng hơn là mặc quần, vậy nên cậu đảm bảo luôn có một bộ váy sạch cho nó.
"Nghe tuyệt đấy! Sao chúng ta không xuống dưới và làm nó ngay bây giờ?"
"Okay!"
Cậu nhẹ nhàng bế con bé lên và lê bước ra khỏi cửa, ngáp dài khi họ đi vào thang máy. Nó là một chuyến khá ngắn, và phòng sinh hoạt chung dường như bị độc chiếm bởi những thiếu niên đang chơi điện thoại, nên Izuku không màng nói chuyện với họ.
Cậu bước vào bếp thì thấy Shinsou nằm vắt trên đảo bếp như một nạn nhân của vụ giết người, với Todoroki ngồi kế bên, cốc nước ép nam việt quất trong tay. Cả hai nhìn qua Izuku và Eri khi họ bước vào.
Cậu trai tóc tím ném cho cậu một nụ cười khô khốc, mấp máy gì đó về nhóm chat, và mắt của Todoroki dán chặt vào cậu với sự mãnh liệt bất thường.
Khi cậu đặt Eri lên quầy bếp, Todoroki vươn tay ra, đầu ngón tay chạm vào tay Izuku và khiến cậu dừng lại. Bối rối, cậu quay lại nhìn cậu nhóc tóc đỏ và trắng với một cái nhướng mày, lờ mờ nhớ lại lời Dabi hứa sẽ đánh cậu nếu cậu thực sự đang yêu Todoroki.
Đó có được coi là một lời đe dọa ngầm không nhỉ?
"Midoriya."
"...Todoroki?"
Cậu trai kia lưỡng lự một chút, rõ ràng đang nghĩ lại những gì muốn nói.
Ở rìa tầm mắt, cậu để ý thấy Mina, Kaminari, và thứ cậu cho là Hagakure đang hé nhìn vào bếp từ ngưỡng cửa.
"...Tôi muốn cho cậu biết, rằng dù thế nào đi nữa, tôi sẽ ủng hộ cậu. Xin cậu hãy tiếp tục làm bạn của tôi, và cho phép tôi gánh một phần gánh nặng của cậu?"
...Sao nghe giống một lời cầu hôn vậy...
Cả bốn người đang quan sát nghĩ, và môi của họ cong lên khi thấy Todoroki tỏ ra vô cảm thế nào khi nói như lời có ý nghĩa đó.
Izuku, mặt khác, đang nhìn chằm chằm bạn cùng lớp mình với một biểu cảm khó đoán. Cậu nhóc kia chưa biểu lộ bất kỳ red flag nào cho đến nay, và, nếu phải kể đến, là một trong những người dễ đồng cảm nhất mà cậu từng gặp. Nói đi cũng phải nói lại, cậu ấy cũng là người khó để hiểu nhất. Sức mạnh không thể tả trong tầm tay, thế nhưng cậu ấy lại hoàn toàn mắc kẹt trong lòng bàn tay cha mình.
Hiện giờ... mình sẽ để cậu ấy ở vùng trung lập vậy.
Eri có vẻ thích cậu ấy, và cậu không muốn phải giữ con bé khỏi một người đã tạo ra mối quan hệ có ý nghĩa với nó.
"Ừ."
Mặt của Todoroki hơi chuyển sang vẻ nhẹ nhõm, và Izuku nhẹ vỗ vào tay cậu ấy.
"Tôi đang làm trứng. Cậu có muốn ăn không?"
-------------
Trích lời tác giả:
[Trans: hem có j đáng nói, chỉ là tác giả háo hức về hai vid tiktok recommend fic của mình thôi.]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com