Phần 53
Bọn họ một đường đi lại dừng lại, liên tiếp qua mấy ngày mới trở lại kinh thành, tính toán thời gian so với dự tính ban đầu so với buổi tối không ít.
Bởi vì tình huống trong mấy ngày này, Chu Tử Thư hồi kinh trước tiên đã bị Tấn vương triệu tới. Chỉ lưu Ôn Khách Hành mang theo A Tương ở trong phủ không có việc gì làm đi dạo chung quanh.
Thẳng thắn mà nói Ôn Khách Hành đối với Chu phủ cũng không tính là có bao nhiêu quen thuộc, dù sao y ở chỗ này cũng không ở được bao lâu liền tìm cơ hội chạy, nhưng hôm nay cũng miễn cưỡng coi như là cố địa du ngoạn, tâm tình không hiểu sao có chút phức tạp vi diệu.
A Tương hiếm khi không có nhiều náo loạn, yên lặng đi theo Ôn Khách Hành cùng y đi lại chung quanh. Nàng coi như là được Ôn Khách Hành nuôi lớn lên, dưỡng thành một bộ tính cách vô cách vô thiên ở bên ngoài, nhưng rốt cuộc vẫn là một cô nương tâm tư tinh tế, nàng tuổi còn nhỏ, rất nhiều lúc cũng không biết Ôn Khách Hành trong lòng đang suy nghĩ cái gì, chỉ là có thể nhìn ra tâm tình chủ nhân không tốt, nàng cũng không biết nên an ủi như thế nào, vì thế cũng chỉ có thể an tĩnh đi theo bên cạnh Ôn Khách Hành.
Trong nhiều năm, bọn họ đều là như thế này mà đi qua.
Nghĩ tới đây, cái đầu nho nhỏ của A Tương khó tránh khỏi có chút nhụt chí, so sánh ra cái tên Chu Tử Thư kia hình như so với nàng càng biết dỗ chủ nhân vui vẻ một chút.
Ngay khi khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nhăn nhúm thương xuân bi thu, đầu đột nhiên bị người ta gõ một cái.
"Nghĩ cái gì vậy tiểu nha đầu, gọi ngươi nửa ngày cũng không nghe thấy." Ôn Khách Hành vừa nói vừa cất quạt lại, nghiêng đầu nhìn nàng.
Cố Tương đau đớn ôm đầu mình lắc đầu với Ôn Khách Hành: "Chủ nhân, ngài không cần lúc nào cũng gõ đầu ta."
Ôn Khách Hành nghe vậy nhẹ nhàng nở nụ cười một tiếng, mấy ngày nay y bởi vì tình trạng thân thể, ban đầu nuôi ra chút thịt như vậy toàn bộ đều bị trả lại, cả người thoạt nhìn so với lúc đầu còn gầy đi một chút, nhìn không giống Quỷ Cốc ma đầu, ngược lại càng giống một thư sinh văn nhược.
Y nhìn Cố Tương nhẹ giọng mở miệng nói: "A Tương, ngươi thích nơi này không?"
Cố Tương không biết tại sao y lại đột nhiên hỏi như vậy nhưng vẫn mở miệng trả lời: "Chủ nhân người thích nơi này sao, nếu người thích thì A Tương cũng thích."
Ôn Khách Hành nghe xong lời này của nàng lại nở nụ cười, lần này không nói gì nữa, chậm rãi đùa nghịch quạt trong tay hắn tiếp tục đi dạo quanh Chu phủ.
Bây giờ y mang thai, thể lực cũng không tốt như ban đầu, không đi được bao lâu liền cảm giác được có chút mệt mỏi, vì thế liền dẫn Cố Tương lại đổi phương hướng, tính toán trở về nghỉ ngơi.
Chu Tử Thư vừa vặn vào phủ vào lúc này, hắn đi phủ Tấn vương lần này, lúc trở về sắc mặt cũng không tốt lắm.
"Ngươi về rồi."
"Ừm" Chu Tử Thư gật gật đầu, sau đó tiếp nhận nhiệm vụ của A Tương, chính mình mang theo Ôn Khách Hành vào trong phòng nghỉ ngơi.
Cố Tương nhìn bộ dạng này của y liền biết hai người có thể lại có chuyện muốn thương lượng, còn chưa đợi Ôn Khách Hành mở miệng liền tự mình nhảy nhót rời đi.
Hôm nay Chu Tử Thư ở trước mặt Ôn Khách Hành khó có chút trầm mặc, hắn là người thông minh, Ôn Khách Hành cũng vậy, cơ hồ là lập tức y liền đoán được đại khái đã xảy ra chuyện gì. Tấn vương tính tình đa nghi, cho dù là Chu Tử Thư cũng khó thoát khỏi một ít nghi kỵ. Ôn Khách Hành nhớ tới thi thể bên ngoài Triệu thị nghĩa trang kia, lúc ấy Chu Tử Thư liếc mắt một cái nhìn ra thi thể kia là bút tích của Độc Hạt, hiện tại nghĩ lại, có lẽ lúc đó có vài người cũng đã cấu kết.
Nghĩ như vậy Ôn Khách Hành thở dài, tay y bất giác vuốt ve bụng dưới, y mng thai tên nhóc này còn chưa tới ba tháng, còn lâu mới đến lúc hiển hoài, cũng không tìm ra được cái gì.
Đại chiến sắp tới, trước có hổ báo sau có chó sói, Ôn Khách Hành lại thở dài, nghĩ thầm nhãi con lúc này tới thật không phải lúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com