Chương 39
Theo sự đưa tiễn vui vẻ của các đồng nghiệp, Vương Nguyên ôm 1 thùng giấy toàn vật dụng cá nhân bước vào thang máy, ấn xuống số tầng cao nhất.
Hít sâu một hơi, dù đã cố tự nhủ với chính mình phải bình tĩnh nhưng trong lòng Vương Nguyên rất hồi hộp, mang theo gương mặt chiến sĩ sắp ra sa trường bước ra khỏi thang máy.
" Xin chào, chị Lý " Đi đến trước mặt thư kí của tổng tài, Vương Nguyên mỉm cười với cô gái trước mặt đang cúi đầu chăm chú làm việc.
Nghe âm thanh truyền đến phía trên, Lý Sơ Đồng ngẩng đầu lên, nhìn thấy người tới là Vương Nguyên, cô liền mỉm cười đáp trả. Ở công ty, tuy chức cao nhưng cô luôn gần gũi với mọi người, mọi người cũng rất yêu mến gọi cô là chị Lý.
" Nguyên Nguyên, em tới rồi " cầm sắp tài liệu bỏ vào ngăn tủ, cô đứng lên dẫn Vương Nguyên vào phòng tổng tài, chỉ một cái bàn nói
" Từ nay về sau em làm việc ở chỗ này, có chỗ nào không hiểu cứ hỏi chị, từ nay về sao chúng ta chính là cộng sự phải chiếu cố lẫn nhau "
Đặt thùng giâý trên bàn, nghe Lý Sơ Đồng nói chuyện khách khí như thế, Vương Nguyên không khỏi cảm thấy thẹn thùng.
" Chị Lý, chị không cần nói như vậy, em...em chính là một chút cũng không hiểu " Tuy được điều đến đây làm trợ lý đặc biệt của tổng tài, nhưng công việc này một chút cậu cũng không hiểu, nếu như nếu chiếu cố cậu chính là người cần được chiếu cố.
Nghe Vương Nguyên nói vậy Lý Sơ Đồng không khỏi bật cười.
" Ha ha,em cũng không cần khách khí như thế,tại em vẫn còn thấy lạ mà thôi.Không hiểu gì cứ hỏi,đừng ngại".Vỗ vỗ vai Vương Nguyên như để cổ vũ,Lý Sơ Đồng rời khỏi phòng .Mới đi được vài bước, chợt nghe phía sau có tiếng kêu to,cô liền dừng lại
"Chị Lý "Thấy Lý Sơ Đồng xoay người nhìn cậu,Vương Nguyên chần chờ hỏi:"Chị...Chị từng gặp qua tổng tài chưa? ý em, ông ấy...thế nào?"Thấy cô sau khi nghe câu nói của mình trên mặt xuất hiện một tia phức tạp,Vương nguyên lại càng thêm bất an
Nghe rõ câu hỏi của Vương Nguyên, nụ cười trên khuôn mặt Lý Sơ Đồng dần thay đổi thành mặt trầm trọng.Cô cũng chưa được gặp tổng tài mấy lần,nhưng cô nguyện ý gặp càng ít càng tốt.Nhớ tới ánh mắt lạnh lùng như băng của anh,khuôn mặt đẹp như một pho tượng nhưng lại tỏ ra ý tức khiến người không rét mà run,ngay cả tiếng nói lạnh lẽo không mang một chút tình cảm ,cô liền không nhịn được mà toàn thân run rẩy
"Em...Không có việc thì tốt nhất em đừng đến gần ngài ấy."Người như bọn họ nhất định phải đề cao cảnh giác,nhất là người thành thật như Vương Nguyên.Tuy anh là người lãnh đạo trực tiếp ở đây,nhưng nếu có thể thì nên thì nên tránh tiếp xúc với anh vẫn hơn
"Ân,cám ơn chị ,chị Lý."Xem ra ,muốn ở cùng một chỗ với tổng tài cũng không dễ dàng gì
"Còn nữa,một hoặc hai ngày nữa tổng tài sẽ về."Đến lúc đó trái tim của cô chỉ sợ mỗi ngày đều ở trong tình trạng căng thẳng .Mà so ra ,Vương Nguyên còn thảm hơn cô.Dù sao em ấy cũng phải ở cùng một văn phòng với tổng tài,còn cô chỉ vào khi có cần việc báo cáo
'Di?'Lời của Lý Sơ Đồng làm cho Vương Nguyên sững sờ,đây là ý gì?
"Tổng tài hiện không có ở Trùng Khánh."Ngoại từ mấy chủ quản cao cấp,không có mấy người biết tổng tài đang ở Mỹ .Nhưng bây giờ Vương Nguyên là trợ lí đặc biệt của tổng tài ,nói cho em ấy biết chắc là không sao
Nhưng nói thật ,nhìn đi nhìn lại đánh giá Vương Nguyên ,cô cũng hiểu một người từ trong ra ngoài đều lộ vẻ đáng yêu như thế ,như thế nào mà tổng tài lại không chọn cho được.
Ở cuộc hợp cấp cao ,khi nghe tổng tài nói sẽ thăng chức cho Vương Nguyên làm trợ lí đặc biệt của tổng tài ,tất cả mọi người cảm thấy sững sờ .bọn họ thật không thể tưởng tượng được rằng sẽ được nghe từ miệng tổng tài tên của một nhân viên bình thường ,thậm chí đa số bọn họ còn không biết có một người như thế tồn tại nếu như tổng tài không nhắc tới
Dù cho cảm thấy khiếp sợ vô cùng, những lời tổng tài đã nói ra ai lại dám thắc mắc,chẳng lẽ không sợ bị ánh mát lạnh như băng của anh làm cho đông cứng hay sao?
Từ sao cuộc họp đó tất cả chủ quán cao cấp có thể nói là sau một ngày biết đến sự tồn tại của Vương Nguyên,rồi lại không khỏi hoài nghi liệu cậu có phải tay mắt do tổng tài sắp đặt vào công ty để giám xác bọn họ hay không?Nhưng khi thấy gương mặt hiền hậu đáng yêu của cậu ,tất cả đều lắc đều
Một người như vậy ,làm sao lại có được những ý nghĩ khôn khéo như tổng tài?Hoặc là,cậu ta vốn thâm tàng bất lộ,che giấu quá giỏi khiến tât cả mọi người đều bị lầm ?
Có lẽ nếu người khác có nghi vấn như vậy thì cũng không có gì kì quái ,nhưng Lý Sơ Đồng lại trực tiếp phủ nhận suy đoán này .Cô hiểu rõ Vương Nguyên là người như thế nào, nếu nói về tâm cơ thì nữa điểm em ấy cũng không có. Có lẻ tổng tài biết em ấy từ trước, nếu không thì không có cách nào giải thích bí ẩn này.
...................
Còn một mình ở trong căn phòng rộng lớn, Vương Nguyên không khỏi hiếu kì nhìn ngó xung quanh. Ở sau bàn làm việc của tổng tài là một cửa sổ rất lớn sát đất, đứng từ đây có thể nhìn bao quát toàn bộ cảnh vật bên dưới, nếu buổi tối ngắm sao thì càng tuyệt vời hơn.
Trong lúc Vương Nguyên còn đang hào hứng thích nghi với hoàn cảnh mới thì ở nước Mỹ xa xôi, Vương Tuấn Khải bắt đầu bước lên chuyến bay quay về Trùng Khánh.
Thời gian 4 năm làm cho thân hình vốn cao lại càng cao hơn nữa, với chiều cao 190cm hiện nay của anh không hề khác biệt với người Mỹ bản xứ, mái tóc dài hơi rối khi xưa nay đã được chảy gọn ra sao ót. Đứng ở nơi phi trường đông đúc, khuôn mặt đẹp kèm theo nét lạnh lùng hoàn toàn nổi bật.
Vương Tuấn Khải liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, có lẽ đến chiều mai sẽ về đến Trùng Khánh.
Trong đôi mắt anh hiện lên 1 tia tinh quang, đến lúc đó chỉ sợ Vương Diệu Huy và Nghê Mộ Ngọc sẽ bận rộn lắm đây.
Bốn năm ở Mỹ anh không hề nhập học ở bất kì trường nào, ngược lại chỉ ở bên ngoài chú tâm làm việc. Đã sớm lấy được bằng MBC thì học cũng dư thừa. Diêu Quân Hạm bám theo anh qua Mỹ nhưng căn bản không hề tìm thấy anh. Bốn năm nay anh bận rộn bấy nhiêu thì cô ta lại thảnh thơi bấy nhiêu.
Vì không gặp được Vương Tuấn Khải, cô cả ngày ra vào các quán bar , phàm là những chốn ăn chơi nổi danh đều có mặc cô.
Với những tấm ảnh mà Vương Tuấn Khải có trong tay, có thể thấy cô kết giao với rất nhiều chàng trai, trong đó còn có những tấm cô cong khai hôn môi nhiều người khác nhau.
Ảnh chụp này nếu công khai sẽ gây ra sóng gió rất lớn,, nhưng chưa chắc anh sẽ cong khai nó ra, bởi vì làm thế chẳng mang lại lợi ích gì cho anh. Cả Diêu thị mà anh còn không để vào mắt, sao lại vì một cô gái mà lãng phí tinh lực của K.R chứ.
Bất quá có một chuyện trước mắt anh nhất định phải làm.
Đôi mắt đen hiện lên 1 tia dục vọng,,,Thời gian 4 năm là quá đủ cho cậu ấy rồi, tính cả chuyện 4 năm trước cậu ấy tự tiện ly khai thì lần này phải trừng phạt gấp đôi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com