Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Công Cuộc Đảo Công (Tiếp... )

Nhìn Can trên người đang thận trọng mở từng nút áo của cậu rồi đến chính mình rồi cúi người xuống áp môi mình lên môi cậu, tay từ từ mân mê da thịt người bên dưới.

Mới đầu Tin cảm thấy thích thú vì được Can chủ động, lại vừa bị cái hành động thẹn thùng gỡ nút áo cho cả hai kia mà tan chảy.

Nhưng "nước đã tới cổ" mà cái con người bên trên còn từ từ tốn tốn khiến cậu không cầm lòng được mà lấy lại thế chủ động. Cậu lật ngược lại tình thế ..

-"Để tôi giúp cậu bước đầu một tay" Tin nói khi thấy Can ngạc nhiên vì hành động của cậu, Can nghe vậy liền tin tưởng thoải mái để mình trôi theo cảm xúc.

Cho đến khi....

-"Tin, mày lừa tao" Can trong cơn khoái cảm dùng chút tỉnh táo còn sót lại nói Tin.

- "Tồi lừa gì cậu? Không phải cậu đang nằm trên đấy sao?". Tin thản nhiên trả lời

-"......" Tình cảnh lúc này quả nhiên cậu đang ở trên người Tin... Nhưng có cái không đúng đó là "tiểu Tin" lại trong hậu huyệt cậu.

"Cậu rõ đang nằm trên, có điều tôi chỉ nằm trong thôi!" Tin nở một nụ cười thiếu đánh. Cái con người đơn giản như Can làm sao có thể suy nghĩ ra viễn cảnh này cơ chứ.

Sáng dậy Can vẫn hậm hực vì hôm qua bị Tin lừa nhưng lại đuối lí không làm gì được
Can vẫn quyết tâm với chủ nghĩa "làm công chớ không làm thụ"

-"Can...cậu thật sự muốn làm công?"
Can liếc mắt nhìn Tin xong quay lưng về phía cậu không thèm trả lời.

"Hẳn là cậu ta lần này giận thật rồi" Tin thầm nghĩ, rồi lại hạ giọng phân giải cho người kia nguôi

-"Tôi chỉ muốn tốt cho cậu thôi...cậu không biết làm công là phải nhường nhịn người kia, lao công khổ thân là trước ..sau làm trụ cột gia đình đảm đương tất cả, Cậu thật sự muốn làm?"

Can nghe thoáng qua thì thầm nghĩ .."Quả thật, nghe qua dường như chuyện này có vẻ mệt, thằng Tin nó hẳn thương mình lắm mới chọn cái khó..." Can ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ một hồi ..

-" Nhưng không được, dù khổ thì tao cũng là con trai, tao muốn làm công...tao muốn mang chàng dâu về cho mẹ." Can quả quyết.

-"Vậy thôi được rồi, nếu cậu đã quyết định vậy thì là vậy đi"

-"Thật?" Can nghi hoặc nhíu mày quay lại hỏi

-"Thật, nhưng cậu không được than thở"

-"Ok Ok, tao tao biết rồi, tao sẽ không than thở, tuyệt nhiên sẽ không than cũng chẳng thở. À nhầm ..tao thở thôi không than." Can cười như trúng được mùa ôm chặt lấy Tin.

Tin đồng ý cho Can làm công với 1 số điều kiện rằng cậu nếu đã chọn làm công phải tập gánh vác mọi chuyện ngay từ bây giờ, mà để gánh vác được mọi chuyện để sau này làm trụ cột gia đình thì việc của Can bây giờ là học. Ấy thế là cái con người mặt lạnh kia mang một chồng tài liệu tiếng anh (cái môn mà phải nói là điều tối kị nhất của Can) ra bắt cậu học. Não Can làm sao có thế lật ngược lại nổi cái lí luận của Tin, vì thế nên cậu đành mặt nhăn mày nhó ngồi nhìn một đống chữ mà cậu chả thể nào hiểu nổi. Ong ong cả đầu.
Sau một buổi vùi dập với đống ngôn từ khó hiểu ấy thì cuối cùng Can cũng được giải thoát để đi ăn- đi đến niềm hạnh phúc của lòng cậu. ^^

-"Tao muốn ăn thêm na~~~ na~~ Tin."

-"Cậu phải giữ hình ảnh chính chắn để còn làm trụ cột tương lai, không thể"

-"Na~~ na~~ Tin, một lần này thôi."

Tin không lên tiếng, chỉ thay vào đó là cái lắc đầu

-"Vậy mày đi mà làm trụ cột gì gì ấy đi, tao không thèm làm nữa, mày đi mà làm đi." Nói xong Can hậm hực bỏ đi ra chỗ đó mà không để ý con người đằng sau cười đắc chí vì thỏa mãn.

-"Có đồ ngon mà không cho ông ăn, ông đây cóc thèm. Tin, mày đúng thối" Vừa đi cậu vừa lầm bầm chửi rủa

Về đến nhà Can thì nằm coi tivi trong khi Tin mải mê ôm máy tính bận rộn không để ý gì tới cậu.

-"Tin...tao đói" Cậu bây giờ là muốn Tin để ý cậu chứ không phải suốt buổi ôm cái máy tính kia.

-"Cậu đói rồi à? Có đồ ăn nãy tôi mua thêm cho cậu bỏ trong tủ ấy." Tin vừa nói tay không rời bàn phím máy tính

-"Tin.. tao mệt"
Tin lúc này mới dừng tay ngước lên nhìn cái người đang nằm sải dài trên ghế sofa coi tivi kia tỏ ra khó hiểu.
Mặc dù vậy cậu vẫn dừng tay đi lấy thức ăn đến cho Can.

-"Tin...Tay tao không cử động nổi"

-"Tay cậu làm sao mà không cử động nổi?" . Tin khó hiểu hỏi lại. Nhưng tay thì vẫn bóc đồ ăn đút tới cho cậu.

"Lại trò gì nữa đây?" Tin thầm nghĩ.

-"Chả phải mày nói làm công là phải gánh vác, phải galăng, phải chiều chuộng các thứ còn gì?"

Nói đến đây cậu mới cười khổ với cái con người này. "Nhưng thôi kệ, mình hầu "tâm can" của mình chứ có hầu ai khác đâu mà ngại." nghĩ nghĩ rồi cứ vậy xem điều nuông chiều cậu làm hạnh phúc
(Đến bó tay với Tin thê nô rồi 🙄🙄🙄)

-"Mà mày làm gì bận rộn ôm máy tính suốt vậy?"

-"Còn không phải vì cậu"

-"Vì tao? Mắc mớ gì tại tao?" Can nhíu mày hỏi

-"Cậu không chịu làm trụ cột nữa còn gì, vậy nên tôi phải làm ..tôi phải lo cho cậu, còn phải làm việc mà nuôi cậu nữa" Tin vừa nói vừa lấy tay xoa đầu Can đầy yêu chiều.

-"Tao ..ai cần mày nuôi" Can tự ái nói

-"Thì không nuôi...nhưng ít nhất phải có tiền mới mua bánh cho cậu ăn đây còn gì" Tin vừa nói vừa cầm bịch bánh trong tay đưa lên

-"Vất vả cho mày rồi" Sau một hồi im lặng Can lên tiếng rồi chồm tới đặt lên môi Tin nụ hôi như chuồn chuồn lướt rồi ngoảnh mặt vờ xem tivi, cố giấu cái cảm xúc cùng gương mặt đỏ vì thẹn ấy đi.
______________________________________

<Can>

- Nghĩ lại làm công cũng khổ thật, thôi thì làm thụ lại khỏe hơn
Trên giường thì chỉ việc hưởng
Ngoài ra lại còn thoải mái.. Khỏi cái gì mà gánh vác .. hình ảnh chính chắn, trụ cột, ga lăng rồi chiều chuộng nhường nhịn các kiểu ..
Ông đây cóc thèm.
Mà nghĩ lại thì thằng Tin nó khổ thật, sau này phải tốt với nói nhiều hơn mới được.

( Hỡi thế gian ... ai tìm được người thứ 2 suy nghĩ như Can? )

-------------------------dãy phân cách---------
Hôm nay là ngày workshop thứ 2 của Love By Chance nên mị cũng muốn cố gắng post trùng vào cái ngày đầy yêu thương này ❤❤❤❤
Phải nói là hóng từng khoảnh khắc ấy 😉😉😉


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com