Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Nơi em thuộc về

Bóng tối trong căn phòng trắng xóa không còn khiến Lyra cảm thấy an toàn nữa.

Có thứ gì đó—ai đó—đang quan sát cô.

Không bằng đôi mắt.

Không bằng hơi thở.

Mà là thứ gì đó vô hình, xuyên qua từng lớp da thịt, len lỏi vào tận xương tủy.

Prototype.

Hắn không lên tiếng.

Nhưng hắn đang ở đây.

Lyra không quay đầu lại.

Cô chỉ lặng lẽ đưa tay lên ngực, nơi trái tim vẫn đập đều đặn.

Một nhịp.

Hai nhịp.

Ba nhịp.

Hắn không thể lấy đi điều này của cô.

Không thể...

...Nhưng có thật là như vậy không?

__________________

DogDay lảo đảo dựa vào bức tường sắt rỉ sét, cố lấy lại hơi thở.

Ethan nghiến răng, tay siết chặt khẩu súng đã cạn đạn.

Không còn đường lui.

Không còn chỗ trốn.

Chỉ còn họ.

Và...

Nó.

Từ trong bóng tối, một đôi mắt sáng lên rực rỡ.

Méo mó.

Lệch lạc.

Một trong những đứa trẻ bị bỏ lại.

Một trong những linh hồn vẫn còn mắc kẹt trong lũ đồ chơi.

Ethan nhìn DogDay.

"Anh có kế hoạch chưa?"

DogDay cười nhạt. "Ừ, chết chung."

Ethan thở dài. "Tuyệt vời."

Bóng đen trước mặt họ gầm gừ, sợi dây cao su trên cơ thể nó co giật đầy bất ổn.

Ethan siết chặt nắm tay.

Họ phải tìm cách thoát khỏi nơi này.

Họ phải tìm Lyra.

________________________

Hơi thở méo mó vang vọng trong màn đêm.

Những sợi dây kim loại giật nhẹ, như những con rắn sống động.

Prototype không ngủ.

Không bao giờ.

Hắn không cần ngủ.

Hắn chỉ chờ đợi.

Chờ Lyra.

Chờ cô nhớ ra tất cả.

Chờ giây phút mà cô không còn đường trốn thoát.

Dù cô có chạy bao xa.

Dù cô có giả vờ quên đi.

Hắn vẫn sẽ đợi.

Chờ đến lúc cô nhận ra rằng...

Cô thuộc về nơi này.

Mãi mãi.

.

.

.

.

.

.

.

.

Huggy Wuggy bước chậm rãi qua những đống đổ nát, ánh mắt xanh lạnh lẽo quét qua mọi ngóc ngách.

Cô ấy ở đâu đó dưới này.

Dưới những tầng sâu của Playtime Co.

Nhưng hắn không vội.

Hắn biết cô sẽ quay lại.

Bởi vì...

Cô luôn quay lại.

Bằng cách này hay cách khác.

Hắn chỉ cần...

đợi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com