Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 102: Anh sẽ nhẹ nhàng~

Tác giả: Có thể chap này sẽ có h, cơ mà chưa đọc thì cũng chưa biết là có hay không có nhỉ :))))
(Đọc tên chap là phải hiểu luôn rồi chứ)

Mặt trời đã lên cao, bây giờ đã là 7 giờ rồi, cơn bão cũng đã biến mất.

Mangle: *Dụi mắt* Foxy, cậu ấy vẫn còn ngủ à. *Nghĩ* Chắc mình sẽ dậy làm vài việc trước.

Mangle xuống giường và vào phòng tắm. Còn Foxy vẫn say sưa ngủ không biết gì.

Ở nhà Cindy thì trái ngược hoàn toàn với nhà Foxy. Chỉ vì tranh nhau cái giường nên mãi mới ngủ được.

«Tối hôm qua»
Cindy: Đây là giường của tớ, cậu ngủ dưới đất đi!
Ayato: Chính cậu bắt tớ về nhà cậu chứ!
Cindy: Thế thì qua phòng cha mẹ tớ mà ngủ!
Ayato: Kinh lắm! Tởm ơi là tởm!
Cindy: Nếu không muốn thì ra phòng khách mà ngủ trên ghế sofa ý!
Ayato: Tớ không quen!

Cindy: Thế thì ai chạy lên giường trước thì được ngủ trên giường, thua thì nằm dưới sàn.
Ayato: Được thôi.
Cindy: 1, 2, 3, chạy!

Kết quả là Cindy ngủ trên giường, còn Ayato ngủ dưới sàn. Sau khi Cindy đã ngủ say, Ayato quyết định leo lên giường ngủ luôn. Cả hai đều phải nằm chung một giường. Tự dưng chuông điện thoại reo len khiến cả hai đều phải tỉnh giấc. Cindy vẫn còn đang mơ màng nên không nhìn rõ người bên cạnh mình là ai. Đến khi tỉnh hẳn rồi mới biết đó là Ayato.

Cindy: Tại sao cậu lại lên giường ngủ!?!?
Ayato: Nằm dưới sàn lạnh lắm!
Cindy: Thua thì phải chấp nhận chứ!
Ayato: Có mà tớ nhường cậu thắng ý!
Cindy: Cậu đúng là đồ trẻ con mà!
Ayato: Cậu cũng có khác gì đâu.

Puppet tỉnh dậy thì thấy Marionette vẫn còn ngồi ngủ.

«Đêm hôm qua»
Puppet: Em cũng mệt lắm rồi đúng không, em nên về phòng ngủ đi.
Marionette: Em sẽ ở đây chăm sóc anh một chút, khi nào anh ngủ rồi thì em sẽ về phòng ngủ.
Puppet: *Nghĩ* Em ấy tốt quá, y như một thiên thần vậy.

Sáng hôm sau anh vẫn thấy Marionette ngủ quên ở đây, chắc cả đêm qua vì chăm sóc cho anh nên cô đã không ngủ. Đêm qua vẫn còn hơi đau đầu một chút nhưng bây giờ anh đã cảm thấy đỡ hẳn rồi. Puppet bế Marionette lên giường cô rồi đắp chăn lại cho cô.

Tận vài tiếng sau Foxy mới tỉnh dậy, lúc này chẳng thấy Mangle nằm cạnh mình nữa. Cậu vội chạy xuống bếp thì thấy cô đang nấu ăn.

Mangle: Foxy, cậu dậy rồi đấy à. Tớ có nấu đồ ăn sáng đấy.

Foxy chạy ra chỗ Mangle, cậu luồn tay từ đằng sau ra phía trước và ôm Mangle.

Foxy: Cậu làm tớ sợ lắm đó, tớ tưởng cậu bỏ tớ rồi.
Mangle: *Cười* Đâu có, tớ chỉ dậy sớm rồi làm chút việc nhà thôi.

«Nhà Chica»
Tiếng chuông điện thoại cứ reo réo bên tai khiến Chica tỉnh giấc.

Chica: *Nghĩ* Khó chịu thật đấy, cuối tuần rồi mà không để yên cho người khác ngủ à!

Cuối cùng Chica cũng quyết định nghe máy. Ở đầu dây bên kia là Bonnie.

Bonnie: Alo, Chica à.
Chica: *Ngáp* Ừ, sao?
Bonnie: Thế không đi à?
Chica: Hửm, đi đâu?
Bonnie: Chẳng phải cậu đã bảo cuối tuần này sang nhà thầy Puppet chơi sao.
Chica: Ừ nhỉ.......... *Tỉnh ngủ* Ừ nhỉ!!!!! Ôi chết rồi, tớ quên mất!!!!!
Bonnie: Tớ sẽ sang nhà cậu đón cậu nhé, nhớ nhanh lên đấy.
Chica: Ừ, ừ.

«Nhà Foxy»
Mangle: Không phải hôm nay chúng ta sẽ sang nhà của thầy Puppet chơi à?
Foxy: Ăn xong rồi hai bọn mình đi.

«Nhà Puppet»
Marionette: Anh đang làm gì thế?
Puppet: À, nấu chút đồ ăn cho em ăn.

Marionette đi đến gần Puppet và đặt tay lên trán của anh.

Marionette: Anh vẫn đang ốm mà.

Puppet mỉm cười rồi lấy tay của Marionette hạ xuống.

Puppet: Nhờ em mà anh đã khỏi ốm hẳn rồi, cảm ơn em nhiều lắm. *Nghĩ* Đúng là lúc giận dỗi thì em ấy không thèm quan tâm tới mình, tới lúc mình bị bệnh thì em ấy lại đối xử dịu dàng với mình, em ấy cũng có vài điểm đáng yêu đấy chứ.

Marionette thấy Puppet cứ cười tủm tỉm mãi, không hiểu anh gặp chuyện gì mà vui tới vậy nữa.

Sau khi cả hai đều đã ăn xong, cả hai bỗng nghe thấy tiếng chuông. Có người ở ngoài đang bấm chuông. Marionette đứng dậy ra mở cửa. Thì ra là đám học sinh của thầy Puppet. Cả đám đều ngơ ngác khi thấy người đang đứng trước cửa là cô Marionette chứ không phải thầy Puppet.

Freddy: Này, có chắc đây là địa chỉ đúng chứ?
Chica: Đúng mà.
Bonnie: Thế sao cô Marionette lại ở đây?

Marionette: Các em sao vậy?
Mangle: Em thưa cô, đây có đúng là phòng của thầy Puppet không ạ.
Marionette: Đúng rồi, các em đến gặp thầy à?
Plushtrap: Vâng ạ.
Marionette: Vào đi, thầy đang ở bên trong đấy.

Cả lũ đi vào thì thấy thầy Puppet đang ngồi ở bàn ăn.

Chica: Đợi đã, không lẽ thầy Puppet và cô Marionette sống chung với nhau?

Puppet: Đúng rồi.

Bonnie: Ể!!!!!
Chica: Bất ngờ thật đấy!!!!

Marionette: Thầy ấy chưa nói với các em à?
Puppet: Anh nghĩ chúng nó cũng không cần biết để làm gì.

Chica ra chỗ Puppet và thì thầm vào tai anh.

Chica: Hai người sống chung nhau trong một phòng, một nam một nữ chắc là chưa làm gì nhau đâu nhỉ. *Mặt dâm*
Puppet (Cốc vào đầu Chica): Bỏ ngay cái suy nghĩ đó đi.
Chica: Vâng ạ~

Marionette: Ngày mai là có buổi biểu diễn rồi nhỉ, các em đã chuẩn bị tinh thần chưa?

Chica: Rồi ạ! Mong tới ngày mai quá đi mất~

Mọi người ở lại cho tới tận chiều muộn mới về.

Puppet: Các em đi về cẩn thận đấy.
Cả lũ: Vâng ạ.

Marionette: Hôm nay em thấy vui hơn mọi khi đấy.
Puppet: Thật à?
Marionette: Ừm. Có mấy đứa học sinh tới chơi cũng vui đấy chứ nhỉ.

Puppet: Để anh dọn bát cho.
Marionette: Thôi, anh đi nghỉ đi, để em làm nốt cho.
Puppet: Thế thì nhờ em vậy.

Marionette: Em cần phải đi mua đồ một chút, tí nữa em sẽ quay về ngay.
Puppet: Có cần anh đi cùng không?
Marionette: Ngay đây thôi mà, em sẽ về sớm. Anh đi tắm rồi nghỉ ngơi đi.

Sau khi Marionette ra khỏi nhà, Puppet nhìn đống bát đĩa và quyết định rửa hộ cô. Tiện thể dọn sạch cả căn bếp.
(Người chồng "dam dang" của năm đây rồi)

Cũng được nửa tiếng rồi, sau khi dọn xong anh lại đi tắm. Marionette lúc này với từ siêu thị chạy về nhà.

Marionette: *Nghĩ* Đã nửa tiếng rồi cơ à, từ đây về nhà đã mất 15 phút rồi. Cũng chỉ vì mình muốn ăn cái bánh đó nên đã đứng xếp hàng đợi, tốn bao nhiêu là thời gian à.

Puppet: *Nghĩ* Từ bây giờ đã có Marionette sống chung, chắc mình cũng nên lắp khóa ở phòng tắm thì hơn. Chuyện lần trước vẫn còn ám ảnh mình.

Ngay từ đầu cái phòng tắm làm gì có khóa, do Puppet sống một mình nên anh nghĩ chắc cũng không cần thiết, tới bây giờ thì Marionette đã chuyển tới sống chung nên bắt buộc phải lắp khóa trong phòng tắm.

Marionette: Em về rồi đây.

Marionette: *Nghĩ* Sao nhà im ắng thế nhỉ? Anh Puppet đi ngủ rồi à? Anh ấy còn dọn căn bếp nữa, anh ấy tốt thật. Chắc mình nên đi tắm thôi.

Sau khi để đồ ăn vào trong tủ lạnh xong thì Marionette lại chuẩn bị đi tắm. Lúc mở cửa ra thì thấy Puppet đang tắm, mặt cô đỏ ửng hết cả lên.

Puppet: *Giật mình* Marionette!

Marionette phải đóng ngay cửa lại.

Marionette: Em xin lỗi! Em xin lỗi! Em tưởng anh đã đi ngủ rồi nên định vào tắm. Em xin lỗi!

Puppet: À......không sao đâu.
Marionette: Em không cố ý đâu.
Puppet: Ừ, anh hiểu rồi.

Puppet lau người xong rồi quấn khăn đi ra ngoài thấy Marionette đang ngồi dưới đất quay mặt vào tường. Anh bế cô lên.

Marionette: *Đỏ mặt* Puppet, anh còn chưa mặc quần áo à?!?!?
Puppet: Đằng nào lát nữa anh chả cởi ra.
Marionette: *Đỏ mặt* Ý anh là sao?!?!?

Marionette xấu hổ lấy hai tay che khuôn mặt ửng hồng của mình đi. Puppet bế Marionette vào phòng mình và đặt cô lên giường mình.

Marionette: *Bối rối* Anh bế em vào đây làm gì?
Puppet: *Cười* Em còn phải hỏi sao?
Marionette: *Đỏ mặt* Không lẽ.......không phải là chuyện đó đâu đúng không?
Puppet: *Cười* Là chuyện đó đấy.
Marionette: Hả? Tại sao—

Puppet không nói gì liền hôn vào môi Marionette. Sau khi rời khỏi đôi môi ngọt ngào đó, anh nói với cô.

Puppet: Anh yêu em, Marionette.
Marionette: Hả? Nhưng mà tại sao?
Puppet: Chẳng lẽ yêu em cũng cần có lý do sao?
Marionette: Em chỉ muốn biết tại sao anh lại đột ngột làm vậy thôi........
Puppet: Không phải em cũng yêu anh sao?
Marionette: *Đỏ mặt* Sao anh biết được? Em đã bao giờ nói với anh đâu!
Puppet: Vào cái hôm say rượu em đã nói với anh rồi mà.
Marionette: Hôm đó........ừ nhỉ......... Vậy là anh vẫn còn nhớ.....
Puppet: Tại sao anh không nhớ chứ.

Puppet từ từ cởi bộ váy Marionette đang mặc. Người cô như bất động vậy, không thể làm gì được. Anh lấy tay chạm xuống người cô, mỗi chỗ anh chạm vào đều nóng ran hết cả lên. Marionette xấu hổ quay mặt đi hướng khác, nhưng mà tiếc ghê, Puppet thực sự muốn nhìn khuôn mặt đó của cô nên đã "trêu nghẹo" cô một chút khiến cô giật mình quay phắt lại nhìn anh.

Marionette: Anh.......anh.........
Puppet: Nào, đừng có giấu khuôn mặt đó đi chứ, anh rất thích nhìn nó mà.

Marionette: Đợi đã.........
Puppet: Có chuyện gì sao?
Marionette: Vì........đây là lần đầu của em.........nên........anh biết rồi đấy..........
Puppet: Anh hiểu rồi, anh sẽ nhẹ nhàng hết sức có thể, nên em không cần phải lo đâu.
(Best nói dối là đây)

Còn phần sau là gì thì tự hiểu nha *Mặt dâm*

____Hẹn gặp lại chap sau____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com