Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

[ Chap 2] Đau khổ


  " Có những nỗi nhớ không được đặt tên, có những yêu thương không được gửi trao nhưng vẫn lâng lâng một niềm hạnh phúc vì được yêu đúng cảm xúc trái tim.  "

Từ sau tối hôm đó, hôm nào cậu cũng gặp anh. Vừa đến trường cũng gặp anh... khi về cũng gặp anh...ra khỏi nhà cũng thấy anh...

Nhưng anh luôn tránh cậu. Cậu gửi thư, anh không trả lời. Cậu gửi quà, anh không nhận liền bảo bạn trả lại. Cậu gọi điện, anh không bắt máy. Cậu thấy anh liền gọi tên anh nhưng anh giả vờ như không nghe thấy....Mỗi lần như vậy, cậu lại ngồi khóc. Cậu không hề cho Tee & Fuse biết.

Cho đến 1 ngày, cậu nhận được điện thoại của anh. Anh hẹn cậu tối đó ra công viên, anh nói rằng có chuyện muốn nói với cậu. Cậu vui lắm, cả ngày hôm đó cậu  tươi tỉnh hẳn ra, cậu chọn bộ quần áo đẹp nhất rồi chạy ra công viên từ rất sớm.

_7:00p.m_

Book đã ngồi chờ được 2 tiếng rồi. Nhưng trông cậu có vẻ rất háo hức. Cậu đang ngắm nhìn xung quanh, cảnh vật nơi cậu ngồi thật sự rất đẹp, gần chỗ cậu ngồi cũng có rất nhiều cặp đôi khác. Cậu nhìn họ rồi chợt mỉm cười. Anh hẹn cậu ở đây có phải anh đã.... Nghĩ đến đó, cậu lại càng háo hức hơn, cậu thực sự rất yêu anh. Người con trai đó đã đánh cắp trái tim cậu kể từ lần đầu tiên cậu bước vào trường.

 Cậu còn nhớ lần đầu gặp anh. Hôm đó, cậu mới vào trường, đang đứng trước cổng chờ Fuse & Tee. Bỗng, 1 quả bóng rổ từ đâu bay tới khiến cậu loạng choạng rồi ngã xuống đất. Một cậu con trai cao ráo từ đâu chạy tới với vẻ mặt lo lắng

- Này cậu, có sao không vậy? Tớ xin lỗi!_ Người đó vừa xin lỗi vừa kéo cậu dậy

- Không sao đâu. _ Cậu cũng từ từ đứng dậy và nhìn  lên người đó

Gương mặt người đó khá ưa nhìn, cũng cao ráo. Người đó nở nụ cười với cậu, nụ cười đó thực sự đã khiến cậu bị quấn vào thứ ảo giác mà người ta gọi là tình yêu.

-Cậu tên gì vậy? Vừa mới vào trường hả? 

- Ừ. Tớ tên là Book.

-Ồ, vậy phải gọi mình là anh rồi. Anh trên em 1 khóa đấy. Anh tên là Frame. Bọn mình làm quen nhé.

- Vâng ^^ ! 

Hôm đó cậu rất vui. Từ đó, cậu luôn tìm mọi cách để nhìn thấy anh. Chỉ cần nhìn thấy anh là cậu đã thấy vui rồi. 

Và rồi mọi chuyện xảy ra như vậy. Giờ cậu nhớ lại, lòng cậu lại cảm thấy lâng lâng. Cậu hiện tại đang rất  muốn biết anh sẽ nói gì với cậu.

Anh đã đến. Hôm nay, anh cũng ăn mặc rất đẹp. 

"Liệu có phải.....Book à, sao mày cứ nghĩ lung tung thế " Cậu cứ nhìn anh như vậy. Anh cũng nhìn lại cậu. Hai người họ cứ nhìn nhau như vậy....

-Này! Em bị sao thế? _ Cuối cùng Frame cũng lên tiếng

-À.. Không! Anh gọi em ra có việc gì không ạ ? _ Book cố gắng lấy lại tinh thần. 

Anh nhìn vào mắt cậu... Ánh mắt cậu tỏa ra rất nhiều tia hy vọng. Ánh mắt đó thực sự khiến anh rất bối rối...

-Em có thể đừng làm phiền anh nữa được không? 

Có vẻ anh rất nghiêm túc.

- Đừng gọi điện, nhắn tin hay gửi quà cho anh nữa!

Giọng nói của anh rất ấm áp nhưng thực sự giờ đây nó như một con dao muốn cứa vào tim cậu. Tim cậu chảy máu rất nhiều rồi.. Nhưng anh nào có biết...

Sau đó, 1 cô gái từ đằng sau anh bước ra. Anh ôm lấy cô ấy. Chính Book còn phải tự thừa nhận rằng cô ấy rất xinh đẹp, rất hợp với anh. Không như cậu..

Cậu liền rời đi. Quãng đường về nhà hôm nay sao lại dài đến vậy? Hay chính tâm trạng hiện giờ của cậu khiến nó dài đến như thế.... Bây giờ là 7h30 tối, đường phố vẫn rất đông đúc. Người người đi lại, nhưng sao cậu lại có cảm giác mình là người cô độc trong thành phố này vậy? 

Tối hôm đó, cậu lại khóc. Cậu thực sự không biết đã khóc vì anh bao nhiêu lần rồi. Cậu giờ chỉ muốn quay lại như lúc đầu. Cậu có thể ngắm anh từ xa, nhìn thấy anh cười. Giờ thì không thể rồi... 

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Đã hơn nửa tháng trôi qua, Fuse thấy Book càng ngày càng tiều tụy. Book bình thường đã gầy, giờ lại còn gầy hơn. Gương mặt xanh xao. Tâm trạng lúc nào cũng buồn rầu, không chịu nói gì.

Fuse đã hỏi anh Frame. Cậu biết chuyện gì đã xảy ra giữa 2 người, nhưng cậu thực sự không biết làm gì cho Book. Thấy Book buồn, cậu cũng không thể vui. Cậu tìm đến Tee. 

- Tee~ Dạo này Book nó làm sao ý... Nhìn nó chả có tẹo sức sống nào... Làm tớ cũng .... 

Tee ôm Fuse, nắm chặt lấy tay cậu... Tee biết giờ Fuse chỉ có thể dựa vào 1 mình anh.

- Không sao đâu, Book buồn vài ngày là hết ý mà. Nó buồn thì cậu phải vui lên để giúp nó vui chứ. Cậu buồn thế này thì làm sao giúp nó được.

-Ừ... 

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

< Nhà Book_ 8:00 p.m>

*Cốc*Cốc*

- Book! Xuống mở cửa đi con. 

- Dạ! 

*Cạch*

- Anh Frame? _ Cậu nhìn anh với ánh mắt đầy ngạc nhiên

-Chào em! _ Anh cười với cậu

Cậu cũng cười nhưng tim cậu đau lắm. Anh đã từ chối cậu, vậy anh còn tìm đến nhà cậu làm gì? Anh còn điều gì muốn nói với cậu sao? 

- Sao anh tìm được nhà em? 

-Anh hỏi Tee. Em cho anh vào nhà với chứ? _ Anh lại cười 

Nụ cười đó của anh đã từng khiến cậu rung động, cậu đã từng muốn nhìn thấy nụ cười đó mỗi ngày.. Nhưng tất cả vẫn chỉ là ĐÃ TỪNG mà thôi..

- Vâng. Mời anh vào nhà. 

Cậu và anh ngồi trên 2 chiếc ghế đối nhau. Cậu không muốn đối mặt với anh nữa. Cậu bỏ cuộc rồi.Cậu chỉ biết cúi gằm mặt xuống... Cậu không biết anh đang nhìn cậu... 

- Book. Em đã từng hỏi anh có thích con trai chưa, đúng không?

-..... _ Book không trả lời

- Anh.. đã suy nghĩ việc đó rất nhiều... Chúng ta thử xem sao.

Book lập tức ngẩng mặt lên nhìn Frame. Có phải anh vừa nói là "thử xem sao" đúng không ? Là anh vừa nói đúng không? 

-Nhưng...còn cô gái lần trước... 

- Anh đã chia tay cô ta rồi. 

Frame vừa nói vừa tiến đến gần Book. Trông cậu tiều tụy quá! Tất cả là vì anh. Anh ôm lấy cậu. Thân hình bé nhỏ của cậu thực sự rất lạnh. Anh càng đau xót hơn. Chính anh đã khiến cậu thế này ư?

Book lại khóc. Nhưng lần này, cậu khóc vì sự vui sướng. Anh chấp nhận cậu rồi. Lần đầu tiên, cậu được anh ôm chặt như vậy. Có thể cảm nhận được mùi hương từ cơ thể anh... 

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Những ngày tiếp theo dù trong trường hay ra ngoài trường, Book và Frame đều đi với nhau. Anh luôn xuống lớp cậu mỗi khi trống tiết, sáng ra luôn cùng cậu đến trường, anh mua đồ ăn cho cậu, bảo vệ cậu, anh cho cả trường biết rằng anh với cậu là người yêu. Đó có lẽ là những ngày vui nhất cuộc đời cậu.

Cho đến 1 ngày...

- Em và anh có thể không gặp nhau trong 2 ngày tới được không, không thư từ, không nhắn tin, không gọi điện gì hết ? _ Cậu lấy hết dũng cảm để nói với vẻ mặt đầy nghiêm túc 

- Không đâu. Anh làm sao không gặp em trong vòng 2 ngày được cơ chứ lại còn không gọi điện, nhắn tin nữa ~ Anh không chịu được đâu ~ 

Giờ là anh đang làm nũng cậu ư? Cậu đành phì cười

- Không sao đâu, chỉ 2 ngày thôi mà. Để xem tình cảm của anh đối với em như thế nào thôi mà. Nhé ? 

- .... Được rồi.... Chỉ 2 ngày thôi đấy. Giờ anh về đây. Bye em! _ Trước khi đi, anh còn không quên thơm vào má cậu 1 cái rõ kêu làm mặt cậu đỏ ửng cả lên. 

____HẾT CHAP 2 _____



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: