Chap 35
Freen vui vẻ đẩy xe dạo quanh siêu thị, đồ ăn đã chất đầy trên xe nhưng có lẽ vẫn không có ý định ngừng lại. Cô dừng trước quầy rượu lướt nhìn một lượt rồi cũng bỏ đi, vì Becky đã nói cấm cô đụng tới nó, tủm tỉm cười khi lấy vài lốc nước tinh khiết bỏ lên xe, nụ cười bất tri bất giác của Freen khiến người xung quanh chú ý nhưng cô đâu quan tâm mà chỉ chìm đắm trong hạnh phúc của mình.
Becky vừa mở cửa đã ngửi thấy mùi thơm, nàng cong môi dựa vào tường nhìn Freen đang loay hoay trong bếp, cảm giác bình yên đến lạ lùng.
Freen giật mình khi Becky ôm mình từ phía sau rồi cũng nhanh chóng dừng việc đang làm xoay lại ôm nàng vào lòng.
“ Em về khi nào thế?” Giọng nhẹ nhàng.
“ Được một lúc” Becky nhắm mắt tận hưởng vòng tay ấm áp từ Freen.
“ Em đói chưa, đồ ăn sắp xong rồi”
“ Chị nấu món gì vậy?”
“ Em đoán thử xem” Becky tò mò ngước lên nhìn cô rồi nàng đảo mắt qua phía sau nở nụ cười
“ Mì Spaghetti phô mai” Đây là món đầu tiên chính tay Freen nấu cho nàng khi Becky nói muốn ăn.
“ Em vào rửa tay đi”
Becky gật đầu rồi hôn vào môi Freen cái chụt, sau đó mỉm cười tinh nghịch đi ra. Freen lúc này lại cười híp cả mắt.
“ Em thấy sao?”
Freen hỏi sau khi Becky cuộn một nĩa mì đưa vào miệng. Nàng cười đưa ngón cái lên trước mắt cô.
“ Ngon lắm ạ. Chị không biết là em nhớ mùi vị này thế nào đâu” Nàng mím môi giọng như tủi thân.
“ Vậy sao này chị sẽ nấu cho em mỗi ngày”
“ Ngày nào cũng nấu món này thì ngán lắm P’Freen” Becky phồng má.
“ Ý chị là mỗi ngày sẽ đều nấu ăn cho em, em muốn ăn gì chị sẽ nấu đó. Không biết chị sẽ lên mạng học”
Freen bật cười thành tiếng, cô lại lọt sâu vào lưới tình trước biểu cảm đáng yêu của nàng, có ai lại nghĩ đây là vị luật sư đanh thép trên tòa không chứ.
“ Món chị nấu em đều thích” Nàng hít mũi hạnh phúc khi được nuông chiều.
“ Em vừa mới gặp Non” Becky chợt nhớ rồi khẽ liếc nhìn cô
“ Vậy hả?” Freen hơi khựng lại
“ Anh ấy nói xin lỗi chị”
Becky vừa tan làm thì đã thấy Non đứng chờ trước công ty. Cả hai cùng ra quán cafe nói chuyện, có lẽ cậu đã thật sự buông bỏ, nhờ nàng gửi lời xin lỗi tới Freen. Becky thở dài lòng nặng trĩu nhìn bóng dáng cô đơn của Non khi rời đi, một phần nàng cũng thấy đau lòng vì cậu.
“ Tuần sau Non về Anh rồi, chị có muốn ra sân bay tiễn anh ấy cùng em không?”
“ Chị nghĩ không tiện lắm” Freen cười nhẹ. Becky hiểu nên nàng cũng không miễn cưỡng
“ Vậy chị chờ em, em sẽ về sớm”
Nàng nhướng người nựng vào má cô, Freen cười gật đầu mãn nguyện.
“ Mà Bec, hồi sáng em hứa sẽ nói... cho chị biết...” Freen tự nhiên ấp úng
“ Hả? Chị nói gì?” Nàng biết ý cô muốn gì nhưng lại muốn trêu ghẹo
“ BecBec” Cô bĩu môi hờn dỗi
“ Rồi em biết rồi P’Freen” Nàng bật cười
“ Em yêu chị từ khi nào hả?” Becky ra vẻ suy nghĩ
“ Em cũng chẳng rõ nữa, có lẽ là 5 năm trước”
“ 5 năm trước”
Freen nói hơi lớn tiếng, cô ngỡ ngàng trố mắt nhìn nàng. Becky mỉm cười gật đầu
“ Vậy... vậy tại sao em lại như ghét bỏ chị?”
Cô bối rối khi nghe nàng nói vậy, nếu Becky yêu cô thì tại sao lại rời đi không lời tạm biệt mà còn cắt đứt liên lạc với mình. Becky nhìn cô trong mắt nàng hiện lên nỗi buồn man mác.
“ Ngày hôm đó... hôm chị hẹn em, chị và giám đốc Saint... em đã thấy...”
Nhưng nàng vẫn quyết định thẳng thắn nói ra mọi chuyện để cả hai giải quyết khuất mất.
“ Saint sao? Chị và anh ta?”
Freen nhíu mày khó hiểu rồi cô sửng sờ khi nhớ về hôm ấy
“ Bec không...”
“ Hai người không chỉ ôm mà còn hôn nhau... Freen... lúc đó tim em đau lắm.”
Tim nàng nhói lên khi nghĩ đến hình ảnh đó, đôi mắt cụp xuống giọng lạc đi.
“ Bec em nghe chị nói, không phải vậy đâu. Em hiểu lầm rồi”
Freen bật dậy di chuyển qua nàng, cô khụy một chân xuống sàn, nắm lấy tay Becky mà xoa nhẹ.
“ Hôm đó chị với anh ta không có chuyện gì cả, đúng là có ôm nhưng chị là người bị động... còn chuyện hôn nhau thì không hề” Freen rối rít giải thích.
“ Nhưng mà tại sao giám đốc Saint lại ôm chị?”
Cô thở dài kể cho nàng nghe mọi chuyện, lúc này Becky mới đơ người hiểu ra. Vậy là nàng đã hiểu nhầm cô suốt chừng ấy năm, không chỉ khiến cô tổn thương mà bản thân mình khổ sở.
“ Freen” Becky bật khóc nức nở
“ Vì em mà chúng ta đã bỏ lỡ 5 năm qua rồi... Em xin lỗi”
“ Không, em đâu có lỗi gì. Là chị khiến em hiểu lầm. Bec em đừng khóc” Freen quỳ cả hai chân nhướng người ôm lấy nàng.
“ Không là tại em”
Becky rời khỏi tay Freen nàng lắc đầu nước mắt chảy càng nhiều. Cô đau lòng khi thấy Becky khóc, lau nước mắt cho nàng nhìn trìu mến.
“ Bec, em không có lỗi gì hết. Em biết không, giây phút mà em nói yêu chị... chị cứ nghĩ mình là người hạnh phúc nhất.”
“ Chị từng đau khổ rất nhiều nhưng bây giờ mọi thứ chẳng là gì cả, vì giờ em đã ở đây, ở bên chị”
“ Bec em làm người yêu chị nha, dù có muộn nhưng chúng ta cùng nhau bù đắp khoảng thời gian đó nha em”
Cô chạm vào khuôn mặt đẫm nước mắt hốt ra những lời yêu thương
“ Freen, vì chị nên chưa bao giờ là muộn với em cả... Em muốn mọi khoảnh khắc sau này trong đời sẽ luôn có chị”
“ Em yêu chị” Becky nhìn sâu vào mắt cô
“ Em đừng khóc nữa, chị cũng yêu em nhiều lắm, hơn cả sinh mệnh của mình”
“ Tình yêu của chị, em đừng khóc nữa chị đau lòng lắm”
Freen khẽ cười hôn lên trán nàng, rời xuống đặt môi vào đôi mắt đẫm nước kiêu sa ấy, rồi đến chiếc mũi cao dọc dừa, cặp má mochi dễ thương, cô nhìn vào đôi môi đang mím chặt để không phát ra những tiếng nức nở kia. Không nghĩ ngợi gì thêm liền áp môi mình vào, cô hôn nàng nhẹ nhàng cho đến khi nhận được sự đáp trả từ đôi môi kia. Freen biết mình phải nồng nhiệt hơn, cô vòng tay qua eo Becky nâng nàng đứng lên cùng, hai môi lúc này vẫn luôn quấn quýt lấy nhau đầy nồng cháy.
Lúc này Freen đang nghiêng người nằm đè lên Becky, cô hôn nào mu bàn tay nàng thỏ thẻ.
“ Bec... chị có thể không?”
Becky nhìn vào đôi mắt khẩn khiết của cô, nàng hiểu Freen muốn gì, thay vì trả lời Becky nhướng đầu lên hôn vào môi cô rồi khẽ mỉm cười. Freen hài lòng khi nhận được đáp án, cúi xuống hôn vào đôi mắt Becky. Cô áp môi mình vào đôi môi mềm mại của nàng, hai tay bắt đầu di chuyển luồn vào bên trong thân thể đang nóng lên vì tình. Rời khỏi môi nàng, Freen hôn nhẹ vào cằm rồi đặt dấu tích xinh xắn trên cổ của Becky. Nàng thở hắt lên cơ thể mềm nhũng ra, tay bám chặt lên vai Freen, ánh mắt mơ màng khuôn mặt gợi tình của người con gái phía dưới khiến cô không thể nào tự chủ được.
Hai thân thể không một mảnh vải cứ thế quấn lấy nhau, họ trao nhau tình yêu đơn thuần nhưng đầy mãnh liệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com